Chương 552: Lâm Thanh Đế vẫn còn sống
Lư Lai Phật Tổ
13/12/2020
“Cậu quyết tâm cho rằng việc này do Tiểu Phong làm?”, Thạch Phá Quân tức giận vô cùng, ông ta không ngờ, câu Trần Phong cài cắm người ở nước R mà Tống Lệ Thành cũng nói được.
“Thạch đường chủ, tôi không có ý đó, chỉ có điều, ông không có bằng chứng xác thực có thể xóa bỏ hiềm nghi cho Trần Phong…”, Tống Lệ Thành cứng đầu cứng cổ nói, nếu có thể thì anh ta cũng không muốn đắc tội Thạch Phá Quân, dù sao lúc này Thạch Phá Quân cũng đại diện cho Liên minh chiến đấu, đắc tội với Thạch Phá Quân có nghĩa là đắc tội với Liên minh chiến đấu.
Chỉ có điều, sự phát triển của việc này đã khiến anh ta không có đường lui, anh ta phải giữ vững quan điểm trước đó.
Đúng lúc này, cửa phòng họp bị đẩy mở.
Một cô gái cao gầy mặc đồ tác chiến màu đen đi vào.
“Thạch đường chủ, có tin mới nhất…”.
“Nói”, Thạch Phá Quân lấy lại bình tĩnh.
“Vừa mới nãy, đồng nghiệp chi nhanh nước R của Liên minh chiến đấu gửi một thư mật tới, họ nói chỗ cô Lâm ở là trụ sở của Daito nước R”, cô gáo cao gầy nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Trụ sở Daito?”.
Đồng tử Thạch Phá Quân chợt co lại.
Mọi người có mặt thì ngơ ngác nhìn nhau, trụ sở của Daito là chỗ nào?
“Daito là một thế lực ngầm của nước R”, dường như nhận ra sự khó hiểu của mọi người, cô gái cao gầy lên tiếng giải thích.
“Thế lực ngầm?”.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, vẫn không hiểu, đang yên đang lành sao lại liên quan đến cả thế lực ngầm?
“Là thế này, mọi người chắc biết nước R là một đất nước hợp pháp hóa thế lực ngầm. Thế lực ngầm của họ có thể ảnh hưởng đến bầu cử giới chính trị nước R, như một số tập đoàn tài phiệt của Âu Mỹ ảnh hưởng đến bầu cử địa phương vậy. Daito bắt cóc cô Lâm chính là một thế lực ngầm rất lớn của nước R. Địa vị của thế lực này ở nước R không kém cạnh Yamaguchi Gumi”.
Sau khi nghe cô gái cao gầy giải thích, mọi người có mặt bỗng lộ vẻ hiểu ra.
Sau khi hiểu ra thì lại hơi kinh ngạc với thực lực của Daito, thế mà là một thế lực ngầm siêu lớn không kém cạnh Yamaguchi Gumi.
Yamaguchi Gumi là trùm của mọi thế lực ngầm nước R, nghe đồn, chỉ thành viên trong bang của Yamaguchi Gumi thôi đã hơn mười nghìn.
Ngoài các thành viên ra thì Yamaguchi Gumi cũng có quan hệ mật thiết với rất nhiều tài phiệt.
Nhiều tài phiệt khổng lồ tài sản gần nghìn tỉ, như Mitsui, Panasonic đều là chỗ dựa vững chắc cho Yamaguchi Gumi.
Nghĩ thôi cũng biết, Daito không kém cạnh Yamaguchi Gumi sẽ đáng sợ thế nào.
Nghĩ đến đây, mọi người đều không kiềm được mà nhìn Tống Lệ Thành một cái.
Hiển nhiên, việc bắt cóc Lâm Uyển Thu là do Daito làm, không có liên quan gì đến Trần Phong hết.
Sức mạnh của Trần Phong không thể lớn đến mức khiến thế lực ngầm đẳng cấp trấn quốc của nước R ra tay.
“Bây giờ hiềm nghi của Tiểu Phong có thể xóa bỏ rồi chứ?”, Thạch Phá Quân lạnh lùng nhìn Tống Lệ Thành nói.
Khi nhìn vào ánh mắt lạnh như băng của Thạch Phá Quân, Tống Lệ Thành chỉ cảm thấy mặt mình bỏng rát.
“Xin lỗi, Thạch đường chủ…”.
“Nói xin lỗi với tôi làm gì, nói với Tiểu Phong!”, Thạch Phá Quân lạnh lùng ngắt lời.
Giọng Tống Lệ Thành khựng lại, sau đó hơi nhục nhã nhìn Trần Phong một cái, nói: “Xin lỗi, Trần Phong, tôi hiểu nhầm cậu rồi, tôi không nên lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử…”.
“Anh Thạch, nói tình hình Daito với em đi”, Trần Phong không để ý Tống Lệ Thành, với anh mà nói, việc quan trọng nhất lúc này là nhanh chóng tìm hiểu rõ tình hình của Lâm Uyển Thu, còn về loại tiểu nhân như Tống Lệ Thành, miệng mọc trên người anh ta, anh ta thích nói sao thì nói.
“Thế lực ở nước R của Daito rất lớn”, Thạch Phá Quân nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Tổ chức này lâu nay chỉ thu nhận người tài, thành viên băng đảng của họ có lẽ không nhiều như Yamaguchi Gumi, nhưng thực lực thành viên của họ lại cao hơn Yamaguchi Gumi nhiều”.
“Bọn họ có quan hệ gì với Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy?”, Trần Phong hỏi, anh không cảm thấy băng đảng xã hội đen như Daito sẽ có hứng thú với thứ như Cực Đạo Chân Giải, phía sau Daito tất nhiên có thế lực võ sĩ ủng hộ.
“Họ không có quan hệ quá rõ ràng với Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy, cùng lắm thì là có qua lại làm ăn”, Thạch Phá Quân cân nhắc một lúc rồi nói.
Không có quan hệ quá rõ ràng?
Trần Phong cau mày, không có quan hệ quá rõ ràng vậy thì không thể xác định là Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy làm.
“Mặc dù giữa họ không có quan hệ quá rõ ràng, nhưng tôi đoán, chủ mưu của việc bắt cóc Uyển Thu có đến tám, chín phần mười là Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy”, Thạch Phá Quân nói.
“Tại sao?”.
“Bởi vì họ không muốn để Liên đoàn Võ thuật quốc tế bắt thóp. Việc đấu cược lần này, Liên đoàn Võ thuật quốc tế giám sát cả quá trình, theo lý mà nói, chúng ta giành chiến thắng, vậy Cực Đạo Chân Giải chính là của chúng ta. Nhưng Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy lại không cam lòng tặng Cực Đạo Chân Giải cho chúng ta như vậy. Vì thế họ bèn muốn lấy lại Cực Đạo Chân Giải cho nước R thông qua Daito”.
Thạch Phá Quân bình tĩnh phân tích.
“Anh Thạch, ý của anh là Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy không thể trực tiếp can dự vào việc Cực Đạo Chân Giải, họ phải mượn tay Daito?”, Trần Phong hỏi.
“Đúng thế, nếu họ ngang nhiên bắt cóc Uyển Thu, vậy rõ ràng là không coi Liên đoàn Võ thuật quốc tế ra gì, đến lúc đó Liên đoàn Võ thuật quốc tế tất nhiên sẽ gây rắc rối cho họ”.
“Nhưng giờ họ làm thế này chẳng lẽ Liên đoàn Võ thuật quốc tế không nhìn ra do ai làm sao?”, lúc này, Sở Dật Phi đột nhiên hỏi một câu.
Thạch Phá Quân nhìn Sở Dật Phi một cái, nói: “Liên đoàn Võ thuật quốc tế đương nhiên nhìn ra việc này do Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy làm, nhưng họ không có bằng chứng trực tiếp”.
“Không có bằng chứng trực tiếp thì họ không thể kiếm chuyện với Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy”.
Trần Phong cau mày, Thạch Phá Quân nói rất có lý, Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy luôn giỏi làm việc thế này, lần trước ở đảo Mai Lai cử Vương Hoằng Nghị ám sát anh, Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy làm rất kín kẽ, hoàn toàn kéo mình ra.
Lần này bắt cóc Lâm Uyển Thu cũng như vậy.
“Còn một khả năng, đó là họ sợ Lâm đại tông sư”, Thạch Phá Quân lại nói một câu.
Nghe thấy Lâm đại tông sư, mọi người đều không nhịn được đồng loạt vểnh tai, dù sao Lâm Thanh Đế đã biến mất gần 20 năm rồi, giờ ông ấy còn sống hay đã chết mọi người đều không biết.
“Chắc hẳn mọi người biết rõ việc Lâm đại tông sư biến mất 18 năm trước. Về vấn đề Lâm đại tông sư đi đâu, chúng tôi không dám bàn luận bừa bãi. Nhưng chúng tôi có thể khẳng định, Lâm đại tông sư chắc là vẫn còn trên đời”, Thạch Phá Quân trầm giọng nói.
Vẫn còn trên đời?
Nghe thấy tin này, sắc mặt người phụ trách nhà họ Tần và Tống Lệ Thành đều thay đổi, lúc trước họ giữ thái độ phản đối với việc đổi Cực Đạo Chân Giải lấy Lâm Uyển Thu.
Tại sao họ phản đối?
Còn không phải vì cảm thấy Lâm Thanh Đế đã chết rồi sao?
Nhưng bây giờ, Thạch Phá Quân lại nói, Lâm Thanh Đế có thể vẫn còn sống.
Nếu Lâm Thanh Đế còn sống thật, vậy lần sau ông ấy về, biết hai nhà bọn họ phản đối việc đổi Cực Đạo Chân Giải lấy Lâm Uyển Thu thì có lẽ sẽ tiêu diệt hai nhà luôn.
“Thạch đường chủ, tôi không có ý đó, chỉ có điều, ông không có bằng chứng xác thực có thể xóa bỏ hiềm nghi cho Trần Phong…”, Tống Lệ Thành cứng đầu cứng cổ nói, nếu có thể thì anh ta cũng không muốn đắc tội Thạch Phá Quân, dù sao lúc này Thạch Phá Quân cũng đại diện cho Liên minh chiến đấu, đắc tội với Thạch Phá Quân có nghĩa là đắc tội với Liên minh chiến đấu.
Chỉ có điều, sự phát triển của việc này đã khiến anh ta không có đường lui, anh ta phải giữ vững quan điểm trước đó.
Đúng lúc này, cửa phòng họp bị đẩy mở.
Một cô gái cao gầy mặc đồ tác chiến màu đen đi vào.
“Thạch đường chủ, có tin mới nhất…”.
“Nói”, Thạch Phá Quân lấy lại bình tĩnh.
“Vừa mới nãy, đồng nghiệp chi nhanh nước R của Liên minh chiến đấu gửi một thư mật tới, họ nói chỗ cô Lâm ở là trụ sở của Daito nước R”, cô gáo cao gầy nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Trụ sở Daito?”.
Đồng tử Thạch Phá Quân chợt co lại.
Mọi người có mặt thì ngơ ngác nhìn nhau, trụ sở của Daito là chỗ nào?
“Daito là một thế lực ngầm của nước R”, dường như nhận ra sự khó hiểu của mọi người, cô gái cao gầy lên tiếng giải thích.
“Thế lực ngầm?”.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, vẫn không hiểu, đang yên đang lành sao lại liên quan đến cả thế lực ngầm?
“Là thế này, mọi người chắc biết nước R là một đất nước hợp pháp hóa thế lực ngầm. Thế lực ngầm của họ có thể ảnh hưởng đến bầu cử giới chính trị nước R, như một số tập đoàn tài phiệt của Âu Mỹ ảnh hưởng đến bầu cử địa phương vậy. Daito bắt cóc cô Lâm chính là một thế lực ngầm rất lớn của nước R. Địa vị của thế lực này ở nước R không kém cạnh Yamaguchi Gumi”.
Sau khi nghe cô gái cao gầy giải thích, mọi người có mặt bỗng lộ vẻ hiểu ra.
Sau khi hiểu ra thì lại hơi kinh ngạc với thực lực của Daito, thế mà là một thế lực ngầm siêu lớn không kém cạnh Yamaguchi Gumi.
Yamaguchi Gumi là trùm của mọi thế lực ngầm nước R, nghe đồn, chỉ thành viên trong bang của Yamaguchi Gumi thôi đã hơn mười nghìn.
Ngoài các thành viên ra thì Yamaguchi Gumi cũng có quan hệ mật thiết với rất nhiều tài phiệt.
Nhiều tài phiệt khổng lồ tài sản gần nghìn tỉ, như Mitsui, Panasonic đều là chỗ dựa vững chắc cho Yamaguchi Gumi.
Nghĩ thôi cũng biết, Daito không kém cạnh Yamaguchi Gumi sẽ đáng sợ thế nào.
Nghĩ đến đây, mọi người đều không kiềm được mà nhìn Tống Lệ Thành một cái.
Hiển nhiên, việc bắt cóc Lâm Uyển Thu là do Daito làm, không có liên quan gì đến Trần Phong hết.
Sức mạnh của Trần Phong không thể lớn đến mức khiến thế lực ngầm đẳng cấp trấn quốc của nước R ra tay.
“Bây giờ hiềm nghi của Tiểu Phong có thể xóa bỏ rồi chứ?”, Thạch Phá Quân lạnh lùng nhìn Tống Lệ Thành nói.
Khi nhìn vào ánh mắt lạnh như băng của Thạch Phá Quân, Tống Lệ Thành chỉ cảm thấy mặt mình bỏng rát.
“Xin lỗi, Thạch đường chủ…”.
“Nói xin lỗi với tôi làm gì, nói với Tiểu Phong!”, Thạch Phá Quân lạnh lùng ngắt lời.
Giọng Tống Lệ Thành khựng lại, sau đó hơi nhục nhã nhìn Trần Phong một cái, nói: “Xin lỗi, Trần Phong, tôi hiểu nhầm cậu rồi, tôi không nên lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử…”.
“Anh Thạch, nói tình hình Daito với em đi”, Trần Phong không để ý Tống Lệ Thành, với anh mà nói, việc quan trọng nhất lúc này là nhanh chóng tìm hiểu rõ tình hình của Lâm Uyển Thu, còn về loại tiểu nhân như Tống Lệ Thành, miệng mọc trên người anh ta, anh ta thích nói sao thì nói.
“Thế lực ở nước R của Daito rất lớn”, Thạch Phá Quân nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Tổ chức này lâu nay chỉ thu nhận người tài, thành viên băng đảng của họ có lẽ không nhiều như Yamaguchi Gumi, nhưng thực lực thành viên của họ lại cao hơn Yamaguchi Gumi nhiều”.
“Bọn họ có quan hệ gì với Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy?”, Trần Phong hỏi, anh không cảm thấy băng đảng xã hội đen như Daito sẽ có hứng thú với thứ như Cực Đạo Chân Giải, phía sau Daito tất nhiên có thế lực võ sĩ ủng hộ.
“Họ không có quan hệ quá rõ ràng với Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy, cùng lắm thì là có qua lại làm ăn”, Thạch Phá Quân cân nhắc một lúc rồi nói.
Không có quan hệ quá rõ ràng?
Trần Phong cau mày, không có quan hệ quá rõ ràng vậy thì không thể xác định là Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy làm.
“Mặc dù giữa họ không có quan hệ quá rõ ràng, nhưng tôi đoán, chủ mưu của việc bắt cóc Uyển Thu có đến tám, chín phần mười là Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy”, Thạch Phá Quân nói.
“Tại sao?”.
“Bởi vì họ không muốn để Liên đoàn Võ thuật quốc tế bắt thóp. Việc đấu cược lần này, Liên đoàn Võ thuật quốc tế giám sát cả quá trình, theo lý mà nói, chúng ta giành chiến thắng, vậy Cực Đạo Chân Giải chính là của chúng ta. Nhưng Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy lại không cam lòng tặng Cực Đạo Chân Giải cho chúng ta như vậy. Vì thế họ bèn muốn lấy lại Cực Đạo Chân Giải cho nước R thông qua Daito”.
Thạch Phá Quân bình tĩnh phân tích.
“Anh Thạch, ý của anh là Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy không thể trực tiếp can dự vào việc Cực Đạo Chân Giải, họ phải mượn tay Daito?”, Trần Phong hỏi.
“Đúng thế, nếu họ ngang nhiên bắt cóc Uyển Thu, vậy rõ ràng là không coi Liên đoàn Võ thuật quốc tế ra gì, đến lúc đó Liên đoàn Võ thuật quốc tế tất nhiên sẽ gây rắc rối cho họ”.
“Nhưng giờ họ làm thế này chẳng lẽ Liên đoàn Võ thuật quốc tế không nhìn ra do ai làm sao?”, lúc này, Sở Dật Phi đột nhiên hỏi một câu.
Thạch Phá Quân nhìn Sở Dật Phi một cái, nói: “Liên đoàn Võ thuật quốc tế đương nhiên nhìn ra việc này do Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy làm, nhưng họ không có bằng chứng trực tiếp”.
“Không có bằng chứng trực tiếp thì họ không thể kiếm chuyện với Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy”.
Trần Phong cau mày, Thạch Phá Quân nói rất có lý, Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy luôn giỏi làm việc thế này, lần trước ở đảo Mai Lai cử Vương Hoằng Nghị ám sát anh, Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy làm rất kín kẽ, hoàn toàn kéo mình ra.
Lần này bắt cóc Lâm Uyển Thu cũng như vậy.
“Còn một khả năng, đó là họ sợ Lâm đại tông sư”, Thạch Phá Quân lại nói một câu.
Nghe thấy Lâm đại tông sư, mọi người đều không nhịn được đồng loạt vểnh tai, dù sao Lâm Thanh Đế đã biến mất gần 20 năm rồi, giờ ông ấy còn sống hay đã chết mọi người đều không biết.
“Chắc hẳn mọi người biết rõ việc Lâm đại tông sư biến mất 18 năm trước. Về vấn đề Lâm đại tông sư đi đâu, chúng tôi không dám bàn luận bừa bãi. Nhưng chúng tôi có thể khẳng định, Lâm đại tông sư chắc là vẫn còn trên đời”, Thạch Phá Quân trầm giọng nói.
Vẫn còn trên đời?
Nghe thấy tin này, sắc mặt người phụ trách nhà họ Tần và Tống Lệ Thành đều thay đổi, lúc trước họ giữ thái độ phản đối với việc đổi Cực Đạo Chân Giải lấy Lâm Uyển Thu.
Tại sao họ phản đối?
Còn không phải vì cảm thấy Lâm Thanh Đế đã chết rồi sao?
Nhưng bây giờ, Thạch Phá Quân lại nói, Lâm Thanh Đế có thể vẫn còn sống.
Nếu Lâm Thanh Đế còn sống thật, vậy lần sau ông ấy về, biết hai nhà bọn họ phản đối việc đổi Cực Đạo Chân Giải lấy Lâm Uyển Thu thì có lẽ sẽ tiêu diệt hai nhà luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.