Chương 601: Vượt lên!
Lư Lai Phật Tổ
13/12/2020
“Được rồi”.
Trần Phong khẽ thở dài, anh nhìn ra được Vũ Văn Bác nói thật lòng, nên không ngăn cản mà nhắc nhở: “Thi đấu nhất định phải bình tĩnh, nhớ kĩ đừng có xốc nổi, an toàn là số một!”.
“Ừm”, Vũ Văn Bác trịnh trọng gật đầu.
“Cậu Bác, cố lên!”.
“Cậu Bác, nhất định phải thắng!”.
“Cậu Bác, nhất định phải khiến gã CL kia dập đầu nhận sai!”.
Cùng lúc đó, những tay đua Hoa Hạ xung quanh nhao nhao cổ vũ Vũ Văn Bác.
“Một lũ hề! Tối nay, giới đua xe ngầm Hoa Hạ các người chắc chắn sẽ bị bọn tôi sỉ nhục, chỉ là một trò hề!”, Lee Dong Chaeng khinh thường nói, sau đó sải bước đi về phía Park Chang Jun, nói với vẻ mặt nịnh nọt: “Xin lỗi, sư phụ, em vốn định để cậu ta tự sát tạ lỗi trước mặt mọi người, nhưng không được như ý, cược chân cậu ta cũng không dám, chỉ có thể khiến cậu ta lát nữa dập đầu với anh, tự tát chính mình nhận sai”.
“Chỉ được thắng, không được thua!”, Park Chang Jun trầm giọng nói.
“Sư phụ yên tâm, thắng cậu ta dễ như thắng trẻ ranh ba tuổi!”, Lee Dong Chaeng nói với vẻ mặt đầy tự tin, sau đó cười khẩy liếc Vũ Văn Bác một cái, rồi sải bước đi về phía chiếc siêu xe Koenigsegg.
Răng rắc!
Bên tai vang lên lời nói ngông cuồng của Lee Dong Chaeng, nhìn dáng vẻ khinh thường của Lee Dong Chaeng, Vũ Văn Bác tức đến mức siết chặt nắm đấm, sau đó như một chú sư tử bị chọc giận, đi về phía chiếc Aston Martin đã được nhân viên công tác lái đến ven đường từ sớm.
Cùng lúc đó, Lee Dong Chaeng chui vào chiếc Koenigsegg, qua kính xe, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Phong, ánh mắt toàn là oán hận.
Theo cậu ta thấy, nếu không phải Trần Phong hết lần này đến lần khác ngăn cản, thì ít nhất cậu ta có thể thắng được một cái chân của Vũ Văn Bác!
“Văn Bác, nhớ lời tôi nói”.
Không để ý cái nhìn lạnh lẽo của Lee Dong Chaeng, Trần Phong lại nhắc nhở Vũ Văn Bác.
“Biết rồi, anh Phong!”, Vũ Văn Bác gật đầu, sau đó chui vào chiếc Aston Martin.
“Một con chó đâu ra mà lắm lời thế?”, không chỉ Lee Dong Chaeng bất mãn với Trần Phong, Park Chang Jun cũng vậy, anh ta thấy Trần Phong lại lên tiếng nhắc nhở, ngay lập tức nói mát.
Xọat!
Không đáp lại, Trần Phong nheo mắt nhìn Park Chang Jun.
Chỉ một cái, rất ngắn ngủi, nhưng lại phán tử hình cho Park Chang Jun.
Muốn chết!
Nghe thấy lời nói không biết sống chết của Park Chang Jun, thấy hành động nheo mắt của Trần Phong, trong lòng bọn Quý Hồng ngay lập tức bật ra hay chữ này, mặc dù đến giờ bọn họ vẫn không biết thân phận của Trần Phong, nhưng có thể khiến Vũ Văn Bác đối xử lễ phép như vậy tất nhiên không phải nhân vật đơn giản, Park Chang Jun dám khiêu khích người như vậy chẳng phải làm muốn chết thì là gì?
Lúc đưa ra phán đoán này, những tay đua của giới đua xe ngầm Hoa Hạ do Quý Hồng dẫn đầu lại hơi lo lắng.
Bọn họ lo lúc này Trần Phong sẽ động thủ dạy cho Park Chang Jun một bài.
Như vậy thì tuy tính là trút giận rồi, nhưng cũng dễ để lại thóp.
Dùng lời nói lúc trước của Lee Dong Chaeng, một khi việc này bị đồn ra ngoài thì giới đua xe ngầm nước ngoài sẽ khinh thường giới đua xe ngầm Hoa Hạ, cho rằng giới đua xe ngầm Hoa Hạ không chấp nhận được thua cuộc.
Trong bọn tâm lý mâu thuẫn giữa mong đợi và lo lắng của bọn Quý Hồng, Trần Phong không ra tay, cũng không để ý Park Chang Jun, mà chuyển mắt sang điểm xuất phát đường đua.
Trên bậc thang trước vạch xuất phát đường đua, tiếp viên nữ gợi cảm cũng dùng một tay chắn ngực sau đó cởi áo lót như lúc trước.
“Vèo!”.
“Vèo”.
Áo lót rơi xuống đất, tiếng động cơ gầm vang khắp bầu trời.
Chiếc Aston Martin màu trắng và Koenigsegg màu đen gào thét lao về phía trước như hai con quái thú bằng sắt phát điên.
Trong màn đêm, hai chiếc siêu xe lúc mới đầu chạy song song, khi sắp biến mất khỏi tầm mắt mọi người thì chiếc Aston Martin dẫn trước với khoảng cách một chỗ để xe.
Xoẹt!
Cùng lúc đó, một ánh sáng chiếu rọi lên tòa nhà ba tầng kia.
Ngay sau đó, tòa nhà ba tầng lóe lên cả chục cái màn hình nhỏ như một chiếc màn chiếu, đó là hình ảnh camera khắp nơi.
Đây là một trong những điểm đặc sắc của trường đua ngầm Côn Sơn, lấy tòa nhà làm màn chiếu, lợi dụng công nghệ điện tử, để trình chiếu quá trình thi đấu trước mắt mọi người, khiến mọi người ở điểm xuất phát, đích đến của đường đua đều có thể xem được quá trình thi đấu.
“Cậu Bác lao qua camera đầu tiên trước!”.
“Mẹ ơi, cuối cùng cũng dẫn trước rồi!”.
“Hi vọng cậu Bác có thể kiên trì đến cuối, để chúng ta nở mày nở mặt một phen!”.
…
Một lúc sau, màn hình đầu tiên hiển thị hình ảnh chiếc Aston martin chạy như bay qua, khiến mọi người xôn xao.
Dù là các tay đua Hoa Hạ hay khán giả ở hiện trường thì đều bắt đầu hoan hô.
Cả Quý Hồng cũng thả lòng chân mày đang nhăn tít, nở nụ cười.
Chỉ có Trần Phong không hoan hô.
Ngược lại, chân mày anh cau lại với nhau.
Bởi vì, qua hình ảnh của camera anh nhìn ra được, ở khúc cua vuông góc đầu tiên vì tốc độ xe quá nhanh, Vũ Văn Bác không những không drift hoàn hảo mà suýt nữa va vào hàng rào tránh phòng hộ.
Nhìn lại phía Lee Dong Chaeng, cậu ta khống chế tốc độ xe rất tốt, lúc cua thì đã làm được một màn drift có thể đưa vào sách giáo khoa, men theo phía bên trong đường cua nhanh chóng đi qua.
“Một lũ ngu!”.
Cùng lúc đó, phía những tay đua xe CL, trên mặt bọn họ không có chán nản và buồn bực gì cả mà chỉ có nụ cười mỉa mai, thậm chí có người còn nói ra luôn, cảm giác cứ như những tay đua và khán giả Hoa Hạ đang hoan hô đều là lũ hề trong mắt bọn họ.
Hửm?
Bên tai vang lên lời nói sỉ nhục của tay đua CL kia, nhìn nụ cười mỉa mai trên mặt các tay đua CL do Park Chang Jun dẫn đầu, sự bất an trong lòng Trần Phong càng dữ dội hơn, chân mày nhăn tít lại.
Lý trí nói với anh, Vũ Văn Bác mong thắng quá, tâm trạng không ổn định, như vậy không những thua cuộc mà còn rất có thể sẽ xảy ra lỗi trong trận đua, từ đó xe nát người mất, bỏ mạng ở đây.
“Cậu Bác tiếp tục dẫn đầu!”.
Lúc Trần Phong đang lo lắng thì chiếc Aston Martin đi qua camera chỗ thứ hai, lại khiến các tay đua xe và khán giả hoan hô.
Bọn họ - những người đang hoan hô không để ý một chi tiết, chiếc Koenigsegg đi qua theo sát chiếc Aston Martin, đã kéo gần khoảng cách với chiếc Aston Martin, lúc nào cũng có thể vượt lên ở khúc cua.
“Người Hoa Hạ đáng thương, nếu họ biết Dong Chaeng cố ý để người Hoa Hạ kia dẫn trước ở hai khúc cua đầu thì không biết bọn họ còn cười được nữa không nhỉ?”.
“Dong Chaeng có thể nói là đã tốn nhiều tâm huyết, cậu ấy cố ý tụt lại phía sau tay đua Hoa Hạ kia, sau đó vượt lên, dùng cách thức này làm ảnh hưởng tâm trạng của tay đua Hoa Hạ kia. Nếu tâm trạng tay đua Hoa Hạ kia sụp đổ, vậy là chết chắc!”.
“Đúng thế, nếu Dong Chaeng không phải muốn lấy mạng của người Hoa Hạ kia thì làm gì có chuyện để người Hoa Hạ kia dẫn trước?”.
Cùng lúc đó, ở một bên khác, nụ cười mỉa mai của các tay đua CL không hề giảm bớt, trong đó có mấy tay đua CL còn thảo luận một cách thích thú.
Mặc dù giọng bọn họ nhỏ, nhưng với thính lực vượt xa người thường của Trần Phong thì vẫn nghe được.
Việc này… khiến nỗi lo trong lòng Trần Phong càng dữ dội hơn!
“Đù, gã CL vượt qua cậu Bác ở đoạn camera thứ ba rồi”.
Không lâu sau, hình ảnh đoạn camera thứ ba xuất hiện, Lee Dong Chaeng dùng kĩ thuật drift xuất chúng, vượt qua con Aston Martin Vũ Văn Bác lái, thay đổi tình hình, bắt đầu dẫn trước.
Trần Phong khẽ thở dài, anh nhìn ra được Vũ Văn Bác nói thật lòng, nên không ngăn cản mà nhắc nhở: “Thi đấu nhất định phải bình tĩnh, nhớ kĩ đừng có xốc nổi, an toàn là số một!”.
“Ừm”, Vũ Văn Bác trịnh trọng gật đầu.
“Cậu Bác, cố lên!”.
“Cậu Bác, nhất định phải thắng!”.
“Cậu Bác, nhất định phải khiến gã CL kia dập đầu nhận sai!”.
Cùng lúc đó, những tay đua Hoa Hạ xung quanh nhao nhao cổ vũ Vũ Văn Bác.
“Một lũ hề! Tối nay, giới đua xe ngầm Hoa Hạ các người chắc chắn sẽ bị bọn tôi sỉ nhục, chỉ là một trò hề!”, Lee Dong Chaeng khinh thường nói, sau đó sải bước đi về phía Park Chang Jun, nói với vẻ mặt nịnh nọt: “Xin lỗi, sư phụ, em vốn định để cậu ta tự sát tạ lỗi trước mặt mọi người, nhưng không được như ý, cược chân cậu ta cũng không dám, chỉ có thể khiến cậu ta lát nữa dập đầu với anh, tự tát chính mình nhận sai”.
“Chỉ được thắng, không được thua!”, Park Chang Jun trầm giọng nói.
“Sư phụ yên tâm, thắng cậu ta dễ như thắng trẻ ranh ba tuổi!”, Lee Dong Chaeng nói với vẻ mặt đầy tự tin, sau đó cười khẩy liếc Vũ Văn Bác một cái, rồi sải bước đi về phía chiếc siêu xe Koenigsegg.
Răng rắc!
Bên tai vang lên lời nói ngông cuồng của Lee Dong Chaeng, nhìn dáng vẻ khinh thường của Lee Dong Chaeng, Vũ Văn Bác tức đến mức siết chặt nắm đấm, sau đó như một chú sư tử bị chọc giận, đi về phía chiếc Aston Martin đã được nhân viên công tác lái đến ven đường từ sớm.
Cùng lúc đó, Lee Dong Chaeng chui vào chiếc Koenigsegg, qua kính xe, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Phong, ánh mắt toàn là oán hận.
Theo cậu ta thấy, nếu không phải Trần Phong hết lần này đến lần khác ngăn cản, thì ít nhất cậu ta có thể thắng được một cái chân của Vũ Văn Bác!
“Văn Bác, nhớ lời tôi nói”.
Không để ý cái nhìn lạnh lẽo của Lee Dong Chaeng, Trần Phong lại nhắc nhở Vũ Văn Bác.
“Biết rồi, anh Phong!”, Vũ Văn Bác gật đầu, sau đó chui vào chiếc Aston Martin.
“Một con chó đâu ra mà lắm lời thế?”, không chỉ Lee Dong Chaeng bất mãn với Trần Phong, Park Chang Jun cũng vậy, anh ta thấy Trần Phong lại lên tiếng nhắc nhở, ngay lập tức nói mát.
Xọat!
Không đáp lại, Trần Phong nheo mắt nhìn Park Chang Jun.
Chỉ một cái, rất ngắn ngủi, nhưng lại phán tử hình cho Park Chang Jun.
Muốn chết!
Nghe thấy lời nói không biết sống chết của Park Chang Jun, thấy hành động nheo mắt của Trần Phong, trong lòng bọn Quý Hồng ngay lập tức bật ra hay chữ này, mặc dù đến giờ bọn họ vẫn không biết thân phận của Trần Phong, nhưng có thể khiến Vũ Văn Bác đối xử lễ phép như vậy tất nhiên không phải nhân vật đơn giản, Park Chang Jun dám khiêu khích người như vậy chẳng phải làm muốn chết thì là gì?
Lúc đưa ra phán đoán này, những tay đua của giới đua xe ngầm Hoa Hạ do Quý Hồng dẫn đầu lại hơi lo lắng.
Bọn họ lo lúc này Trần Phong sẽ động thủ dạy cho Park Chang Jun một bài.
Như vậy thì tuy tính là trút giận rồi, nhưng cũng dễ để lại thóp.
Dùng lời nói lúc trước của Lee Dong Chaeng, một khi việc này bị đồn ra ngoài thì giới đua xe ngầm nước ngoài sẽ khinh thường giới đua xe ngầm Hoa Hạ, cho rằng giới đua xe ngầm Hoa Hạ không chấp nhận được thua cuộc.
Trong bọn tâm lý mâu thuẫn giữa mong đợi và lo lắng của bọn Quý Hồng, Trần Phong không ra tay, cũng không để ý Park Chang Jun, mà chuyển mắt sang điểm xuất phát đường đua.
Trên bậc thang trước vạch xuất phát đường đua, tiếp viên nữ gợi cảm cũng dùng một tay chắn ngực sau đó cởi áo lót như lúc trước.
“Vèo!”.
“Vèo”.
Áo lót rơi xuống đất, tiếng động cơ gầm vang khắp bầu trời.
Chiếc Aston Martin màu trắng và Koenigsegg màu đen gào thét lao về phía trước như hai con quái thú bằng sắt phát điên.
Trong màn đêm, hai chiếc siêu xe lúc mới đầu chạy song song, khi sắp biến mất khỏi tầm mắt mọi người thì chiếc Aston Martin dẫn trước với khoảng cách một chỗ để xe.
Xoẹt!
Cùng lúc đó, một ánh sáng chiếu rọi lên tòa nhà ba tầng kia.
Ngay sau đó, tòa nhà ba tầng lóe lên cả chục cái màn hình nhỏ như một chiếc màn chiếu, đó là hình ảnh camera khắp nơi.
Đây là một trong những điểm đặc sắc của trường đua ngầm Côn Sơn, lấy tòa nhà làm màn chiếu, lợi dụng công nghệ điện tử, để trình chiếu quá trình thi đấu trước mắt mọi người, khiến mọi người ở điểm xuất phát, đích đến của đường đua đều có thể xem được quá trình thi đấu.
“Cậu Bác lao qua camera đầu tiên trước!”.
“Mẹ ơi, cuối cùng cũng dẫn trước rồi!”.
“Hi vọng cậu Bác có thể kiên trì đến cuối, để chúng ta nở mày nở mặt một phen!”.
…
Một lúc sau, màn hình đầu tiên hiển thị hình ảnh chiếc Aston martin chạy như bay qua, khiến mọi người xôn xao.
Dù là các tay đua Hoa Hạ hay khán giả ở hiện trường thì đều bắt đầu hoan hô.
Cả Quý Hồng cũng thả lòng chân mày đang nhăn tít, nở nụ cười.
Chỉ có Trần Phong không hoan hô.
Ngược lại, chân mày anh cau lại với nhau.
Bởi vì, qua hình ảnh của camera anh nhìn ra được, ở khúc cua vuông góc đầu tiên vì tốc độ xe quá nhanh, Vũ Văn Bác không những không drift hoàn hảo mà suýt nữa va vào hàng rào tránh phòng hộ.
Nhìn lại phía Lee Dong Chaeng, cậu ta khống chế tốc độ xe rất tốt, lúc cua thì đã làm được một màn drift có thể đưa vào sách giáo khoa, men theo phía bên trong đường cua nhanh chóng đi qua.
“Một lũ ngu!”.
Cùng lúc đó, phía những tay đua xe CL, trên mặt bọn họ không có chán nản và buồn bực gì cả mà chỉ có nụ cười mỉa mai, thậm chí có người còn nói ra luôn, cảm giác cứ như những tay đua và khán giả Hoa Hạ đang hoan hô đều là lũ hề trong mắt bọn họ.
Hửm?
Bên tai vang lên lời nói sỉ nhục của tay đua CL kia, nhìn nụ cười mỉa mai trên mặt các tay đua CL do Park Chang Jun dẫn đầu, sự bất an trong lòng Trần Phong càng dữ dội hơn, chân mày nhăn tít lại.
Lý trí nói với anh, Vũ Văn Bác mong thắng quá, tâm trạng không ổn định, như vậy không những thua cuộc mà còn rất có thể sẽ xảy ra lỗi trong trận đua, từ đó xe nát người mất, bỏ mạng ở đây.
“Cậu Bác tiếp tục dẫn đầu!”.
Lúc Trần Phong đang lo lắng thì chiếc Aston Martin đi qua camera chỗ thứ hai, lại khiến các tay đua xe và khán giả hoan hô.
Bọn họ - những người đang hoan hô không để ý một chi tiết, chiếc Koenigsegg đi qua theo sát chiếc Aston Martin, đã kéo gần khoảng cách với chiếc Aston Martin, lúc nào cũng có thể vượt lên ở khúc cua.
“Người Hoa Hạ đáng thương, nếu họ biết Dong Chaeng cố ý để người Hoa Hạ kia dẫn trước ở hai khúc cua đầu thì không biết bọn họ còn cười được nữa không nhỉ?”.
“Dong Chaeng có thể nói là đã tốn nhiều tâm huyết, cậu ấy cố ý tụt lại phía sau tay đua Hoa Hạ kia, sau đó vượt lên, dùng cách thức này làm ảnh hưởng tâm trạng của tay đua Hoa Hạ kia. Nếu tâm trạng tay đua Hoa Hạ kia sụp đổ, vậy là chết chắc!”.
“Đúng thế, nếu Dong Chaeng không phải muốn lấy mạng của người Hoa Hạ kia thì làm gì có chuyện để người Hoa Hạ kia dẫn trước?”.
Cùng lúc đó, ở một bên khác, nụ cười mỉa mai của các tay đua CL không hề giảm bớt, trong đó có mấy tay đua CL còn thảo luận một cách thích thú.
Mặc dù giọng bọn họ nhỏ, nhưng với thính lực vượt xa người thường của Trần Phong thì vẫn nghe được.
Việc này… khiến nỗi lo trong lòng Trần Phong càng dữ dội hơn!
“Đù, gã CL vượt qua cậu Bác ở đoạn camera thứ ba rồi”.
Không lâu sau, hình ảnh đoạn camera thứ ba xuất hiện, Lee Dong Chaeng dùng kĩ thuật drift xuất chúng, vượt qua con Aston Martin Vũ Văn Bác lái, thay đổi tình hình, bắt đầu dẫn trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.