Chương 2: Vết thương
Mạnh Thưởng
22/10/2023
Đoàn người trong làng vẫn đang hối hả chạy ra để chào mừng đoàn thợ săn trở về. Vikir cùng đám bạn cũng vô cùng háo hức. Vikir liền đứng lại để bốn người bạn của mình đi trước.
- Sao vậy, Vikir? -Luna lo lắng hỏi.
- Không sao đâu. - Vikir cười nói. - Các cậu cứ đi trước đi rồi tớ sẽ theo sau. Giờ tôi còn đứng để đợi mẹ nữa.
Bốn đứa liền gật đầu và chạy đi theo hướng của dân làng. Vikir đứng một lúc thì ngay lập tức có hai bàn tay mềm mại đặt vào hai bả vai của cậu. Đó là một người phụ nữ trẻ đẹp với mái tóc vàng óng, đôi mắt màu xanh da trời và thon thả trong bộ váy màu trắng.
- Cảm ơn con đã đợi mẹ. - Cô tươi cười- Chúng ta cùng đi đón cha con thôi nhỉ.
Vikir cùng mẹ dắt tay nhau đi về phía cuối làng. Họ đi một lúc liền lập tức thấy một đám đông đang đứng ở phía cổng bìa rừng. Hôm nay ai cũng trầm trồ khi nhìn thấy xác một con Kirot. Kirot là một con gấu khổng lồ, chúng nó có khả năng tác động vào một vùng đất xung quanh bọn chúng và việc tiếp cận đã là rất khó khăn chứ đừng có nói là giết.
Vikir cùng mẹ đi sâu vào hơn nữa, hai mẹ con đều đưa mắt nhìn thì thấy các thợ săn đều đang ôm gia đình của mình. Lát sau, hai mẹ con đã nhìn thấy dáng vẻ mình mong muốn. Đó là một người đàn ông cao to lực lưỡng, mặc áo choàng, sau lưng dắt một thanh đao lớn và đang ngắm nghía bộ móng vuốt của con Karot.
- Cha.
- David.
- Vikir, Lisa. - liền đó người đàn ông quay lại và rạng rỡ ôm chầm hai mẹ con vào lòng.
Một lát sau, đoàn người tách ra để cho một ông lão đầu tóc bạc phơ, gù lưng, tay chống gậy bước vào.
- Một con Karot to bự. - cái giọng khàn khàn của ông lão cất lên. - Tôi đề nghị tối này hãy mở tiệc, ý anh thế nào, David?
- Theo ý kiến của trưởng làng. - David tươi cười.
- Được mọi người hãy về nhà, trút bỏ tất cả những gánh nặng ngày hôm nay lại rồi ra vùng đất trống, chúng ta mở tiệc. - Trưởng làng tuyên bố dõng dạc.
Mọi người reo hò và ngay lập tức về nhà chuẩn bị, lát sau ai cũng đã tập trung ở vùng đất trống trong làng. Họ tri triển phong ma pháp cuốn những đám củi khô tạo thành một chồng và sử dụng hỏa ma pháp để đốt lửa. Hai thanh niên trai tráng trong làng liền dùng một thanh sắt dài xiên qua xác con Kirot và bắc lên đám lửa. Họ cũng mang ra cá đã đánh bắt được mà đem nướng lên, có những đầu bếp giỏi trong làng xắt ngọt thịt cá để làm gỏi. Các vị thợ săn đang ngồi kể lại cuộc phiêu lưu trong rừng của họ cho mọi người nghe. Họ ca hát nhảy múa mọi cách vui vẻ. Lát sau, Karot đã chín mỗi người trong làng được một miếng thịt họ cùng ngồi với nhau trên bãi để ăn. Thịt Karot nhiều nạc và mềm mịn, ai cũng nói cười vui vẻ, ăn xong họ lại tiếp tục ngồi kể cho nhau nghe những trải nghiệm của ngày hôm nay và ai cũng vô cùng háo hức. Một số người trong làng dùng những cái trống khổng lồ để gõ. Đó là một khung cảnh hết sức náo nhiệt.
- Hôm nay vui quá nhỉ, Vikir. - Calot nói khi cả năm đứa trẻ đã tan tầm về nhà. David và Lisa đang đi đằng sau chúng.
- Tất nhiên. - Vikir cười nói- Đến nhà cậu rồi kìa, mai gặp nha, Calot.
- Ừm. - Calot vẫy tay- Tạm biệt mai gặp lại.
Đi được một quãng cuối cùng cũng đến nhà của Vikir. Vikir hớn hở bước vào nhà thắp đèn lên. Đột nhiên, nghe tiếng hự, Vikir quay đầu lại nhìn thì thấy David ôm chân ngã gục trước cửa và khuôn mặt tái mét của Lisa.
Lát sau, Vikir cùng Lisa dìu David lên giường. Vikir liền lấy con dao rạch chỗ quần mà David ôm thì liền thấy chỗ đó đã tím hẳn lại.
- Vikir, mau gọi bác Docky đến đây nhanh lên- Lisa vung tay bảo Vikir.
Vikir vâng lời chạy biến vào màn đêm.
- Sao vậy, Vikir? -Luna lo lắng hỏi.
- Không sao đâu. - Vikir cười nói. - Các cậu cứ đi trước đi rồi tớ sẽ theo sau. Giờ tôi còn đứng để đợi mẹ nữa.
Bốn đứa liền gật đầu và chạy đi theo hướng của dân làng. Vikir đứng một lúc thì ngay lập tức có hai bàn tay mềm mại đặt vào hai bả vai của cậu. Đó là một người phụ nữ trẻ đẹp với mái tóc vàng óng, đôi mắt màu xanh da trời và thon thả trong bộ váy màu trắng.
- Cảm ơn con đã đợi mẹ. - Cô tươi cười- Chúng ta cùng đi đón cha con thôi nhỉ.
Vikir cùng mẹ dắt tay nhau đi về phía cuối làng. Họ đi một lúc liền lập tức thấy một đám đông đang đứng ở phía cổng bìa rừng. Hôm nay ai cũng trầm trồ khi nhìn thấy xác một con Kirot. Kirot là một con gấu khổng lồ, chúng nó có khả năng tác động vào một vùng đất xung quanh bọn chúng và việc tiếp cận đã là rất khó khăn chứ đừng có nói là giết.
Vikir cùng mẹ đi sâu vào hơn nữa, hai mẹ con đều đưa mắt nhìn thì thấy các thợ săn đều đang ôm gia đình của mình. Lát sau, hai mẹ con đã nhìn thấy dáng vẻ mình mong muốn. Đó là một người đàn ông cao to lực lưỡng, mặc áo choàng, sau lưng dắt một thanh đao lớn và đang ngắm nghía bộ móng vuốt của con Karot.
- Cha.
- David.
- Vikir, Lisa. - liền đó người đàn ông quay lại và rạng rỡ ôm chầm hai mẹ con vào lòng.
Một lát sau, đoàn người tách ra để cho một ông lão đầu tóc bạc phơ, gù lưng, tay chống gậy bước vào.
- Một con Karot to bự. - cái giọng khàn khàn của ông lão cất lên. - Tôi đề nghị tối này hãy mở tiệc, ý anh thế nào, David?
- Theo ý kiến của trưởng làng. - David tươi cười.
- Được mọi người hãy về nhà, trút bỏ tất cả những gánh nặng ngày hôm nay lại rồi ra vùng đất trống, chúng ta mở tiệc. - Trưởng làng tuyên bố dõng dạc.
Mọi người reo hò và ngay lập tức về nhà chuẩn bị, lát sau ai cũng đã tập trung ở vùng đất trống trong làng. Họ tri triển phong ma pháp cuốn những đám củi khô tạo thành một chồng và sử dụng hỏa ma pháp để đốt lửa. Hai thanh niên trai tráng trong làng liền dùng một thanh sắt dài xiên qua xác con Kirot và bắc lên đám lửa. Họ cũng mang ra cá đã đánh bắt được mà đem nướng lên, có những đầu bếp giỏi trong làng xắt ngọt thịt cá để làm gỏi. Các vị thợ săn đang ngồi kể lại cuộc phiêu lưu trong rừng của họ cho mọi người nghe. Họ ca hát nhảy múa mọi cách vui vẻ. Lát sau, Karot đã chín mỗi người trong làng được một miếng thịt họ cùng ngồi với nhau trên bãi để ăn. Thịt Karot nhiều nạc và mềm mịn, ai cũng nói cười vui vẻ, ăn xong họ lại tiếp tục ngồi kể cho nhau nghe những trải nghiệm của ngày hôm nay và ai cũng vô cùng háo hức. Một số người trong làng dùng những cái trống khổng lồ để gõ. Đó là một khung cảnh hết sức náo nhiệt.
- Hôm nay vui quá nhỉ, Vikir. - Calot nói khi cả năm đứa trẻ đã tan tầm về nhà. David và Lisa đang đi đằng sau chúng.
- Tất nhiên. - Vikir cười nói- Đến nhà cậu rồi kìa, mai gặp nha, Calot.
- Ừm. - Calot vẫy tay- Tạm biệt mai gặp lại.
Đi được một quãng cuối cùng cũng đến nhà của Vikir. Vikir hớn hở bước vào nhà thắp đèn lên. Đột nhiên, nghe tiếng hự, Vikir quay đầu lại nhìn thì thấy David ôm chân ngã gục trước cửa và khuôn mặt tái mét của Lisa.
Lát sau, Vikir cùng Lisa dìu David lên giường. Vikir liền lấy con dao rạch chỗ quần mà David ôm thì liền thấy chỗ đó đã tím hẳn lại.
- Vikir, mau gọi bác Docky đến đây nhanh lên- Lisa vung tay bảo Vikir.
Vikir vâng lời chạy biến vào màn đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.