Chương 640: Cậu thích tôi không?
Dạ Độc Túy
22/03/2013
Trần Thiên Minh cũng không suy nghĩ nhiều, lúc trở về trong phòng khách sạn, phỏng chừng đã 3-4h sáng rồi. Khi trở lại phòng của mình, Đình tỷ liền cảm giác được cả người Trần Thiện Minh mềm nhũn dựa vào trên người mình, giống như sắp không cầm cự được nữa rồi?"
"Thiên Minh, cậu làm sao vậy?" Đình tỷ lo lắng hỏi.
"Không, không có việc gì." Trần Thiên Minh suy yếu nói. Mặc dù hắn có huyết hoàng nghĩ cùng Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm, nhưng mà bị một chưởng của Lima, lại còn kích thích tiềm năng, hiện tại cảm giác cả người không thoái mái. Hắn muốn kêu bọn Lâm Quốc lấy đạn trong người ra, sau đó hắn cần phải luyện công mới có thể khôi phục.
Đình Đình tỷ không tin nhìn Trần Thiên Minh, khi nàng nhìn thấy máu trên người Trần Thiên Minh, liền kinh hô lên:" Thiên Minh, cậu trúng đạn rồi."
Trần Thiên Minh nhẹ nhàng Thiên đầu nói:" Không có việc gì, chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi, chị giúp tôi gọi bọn A Quốc lại đây lấy đan trong người tôi ra, bọn họ làm quen rồi." Trần Thiên Minh muốn sau khi lấy đạn ra, tu luyện Hương Ba Công để khôi phục thể lực. Hắn không biết lần này bị thương phải tốn bao nhiêu thời gian mới có thể khỏe, hy vọng là ngày mai liền không có việc gì.
"Thiên Minh, để tôi làm cho, tôi có học qua về xử lý vết thương." Nói xong, Đình tỷ từ dưới giường lôi ra một cái rương, bên trong có một số dược phẩm, đây là ngày hôm qua Đình tỷ mua từ bên ngoài về.
"Chị Đình, trên người tôi có hai vết thương, một ở ngực bên phải, một ở dưới bụng, tôi dùng nội lực ngăn cản, hẳn là bị thương thương không sâu." Trần Thiên Minh vừa nói vừa cởi áo của mình ra, làm lộ ra cơ thể cường tráng.
Đình tỷ gật đầu, từ trong rương lấy ra một ít rượu còn cùng bông, sau đó từ bên người lấy ra một vô ảnh tiểu đao. Sau đó Đình tỷ dùng rượu cồn tiến hành sát trùng vô ảnh tiểu đao.
Tiểu đao này làm ra từ cương, vô cùng sắc bén, so với dao phẫu thuật còn sắc bén hơn, cho nên Đình tỷ dứt khoát dùng tiểu đao này lấy đạn ra cho Trần Thiên Minh. "Thiên Minh, ngươi kiên nhẫn môt chút, lập tức xong ngay." Đình tỷ đưa tay điềm mấy huyệt đạo trên người Trần Thiên Minh, sau đó trước tiên lấy đạn chỗ bụng hắn ra, rồi mới lấy trên ngực.
"Đương." Đình tỷ ném viên đạn cuối cùng xuống đất, lập tức cầm máu cho Trần Thiên Minh, giải huyệt đạo cho hắn. Thủ pháp của Đình tỷ vô cùng nhanh, mới vừa rồi nàng nói là có học qua, đúng là không giả. Nàng làm vô cùng chuyên nghiệp, còn dùng băng gạc vì Trần Thiên Minh mà trừ độc, xức thuốc, băng vết thương. "Đau không?" Đình tỷ đau lòng hỏi thăm. Trần Thiên Minh vì cứu mình mà bị thương, nội tâm nàng vô cùng không tốt.
"Chỉ đau một chút thôi, ngày mai là ổn rồi." Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói. Trần
"Vấn đề hiện tại không phải là ngoại thương của câu, mà là nội thương trong người cơ, sau khi kích thích tiềm năng trong cơ thể mình sẽ sinh ra tác dụng phụ. Thiên Minh, tại sao cậu lại ngu ngốc như vậy, cậu làm như vậy sẽ chết đó." Con mắt của Đình tỷ đỏ lên, cố nén không cho nước mắt rơi xuống.
Trần Thiên Minh nhẹ nhàng lắc đầu nói:" Đình tỷ, trong tâm lý của tôi, mạng của chị so với của tôi còn quan trọng hơn gấp trăm lần, nếu tôi không chết, tôi sẽ không để cho chị có chuyện gì."
"Cậu không được nói như vậy." Đình tỷ vội vàng dùng tay che miệng Trần Thiên Minh lại, không cho hắn nói lời xui sẻo. Đình tỷ cầm lấy bàn tay của Trần Thiên Minh bắt mạch của hắn.
"Đình tỷ, chị không cẩn xem, tôi tự biết thương thế của mình, không có việc gì đâu, tôi luyện công một hồi khôi phục là được." Trần Thiên Minh không cho là đúng nói. Thân thể của bản thân lợi hại như vậy, làm sao có việc gì? Củng lắm là hai ba ngày có thể khỏi.
Đình tỷ vẻ mặt lo lắng, nàng nào biết Trần Thiên Minh đã ăn Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm, sau khi bắt mạch xong, nàng lo lắng nói:" Thiên Minh, vết thương của cậu rất nghiêm trọng, có thể mấy ngày nay không thể khôi phục lại như cũ được!" Đình tỷ đột nhiên hỏi Trần Thiên Minh:" Được rồi, Thiên Minh, Hương Ba Công của cậu luyện đến tầng mấy rồi?"
"Tầng thứ tám, thiên địa hợp nhất." Trần Thiên Minh không chút suy nghĩ liền trả lời.
"Gì? Cậu đã luyện đến tầng thứ tám sao?" Đình tỷ vô cùng hoảng sợ.
"Đúng vậy." Trần Thiên Minh gật đầu nói, chẳng lẽ Đình tỷ cũng biết Hương Ba Công?
Đình tỷ nói:" Nếu như cậu đã tu luyện Hương Ba Công đến tầng thứ tám, tại sao có thể bình thường như vậy, võ công của cậu hẳn là so với Ma Vương còn cao hơn, cậu tại sao có thể như thế này?" Đình tỷ vẻ mặt không tin nói.
Trần Thiên Minh thấy Đình tỷ không tin, sốt ruột nói:" Thật sự, Đình tỷ, tôi không lừa chị, tôi có thể hấp thụ linh khí trong thiên địa mà."
"Tôi còn tưởng rằng cậu chỉ luyện tới tầng thứ 6 chứ, tầng thứ bảy cậu luyện thành như thế nào? Cùng ai luyện?" Nói tới đây, Đình tỷ đỏ mặt, còn ấp a ấp úng nói. Bởi vì nàng biết Hương Ba Công tầng thứ bảy chính là nam nữ song tu, hình như bên người hắn không có nữ nhân có võ công, vậy luyện thành như thế nào?
"Tôi tu luyện như vậy." Nói tới đây Thiên Minh cũng đỏ mặt, bản thân tại sao có thể nói ra loại chuyện như vậy của bản thân với Đình tỷ, có thể hấp thụ một ít âm khí của nữ nhân, sau đó chuyển thành chân khí của mình. Bởi vì thân thể của Trần Thiên Minh vô cùng dị thường, người bình thường chỉ có một đạo chân khí, nhưng Trần Thiên Minh lại có bốn đạo, nếu như Đình tỷ biết đúng là bị hù chết.
"Thiên Minh, tôi biết Hương Ba Công của cậu, câu có thể kể lại rõ chi tiết một chút không? Tại trong đạo môn chúng ta từng có một ít phương pháp tu luyện Hương Ba Công của các ngươi, nghe nói đạt tới tầng thứ bảy nội công vô cùng cao, công lực còn có thể cao hơn Ma Vương, nhưng cậu đã đạt tới tầng thứ 8 rồi tại sao lại yếu hơn so với Ma Vương?" Đình tỷ nói ra nghi hoặc trong lòng, cũng cũng đoán ra vấn đề có thể là xuất hiện tại tầng thứ 7, bởi vì hiện tại bên cạnh Trần Thiên Minh không có nữ nhân luyện võ công, tiểu Ny cùng Hà Đào là mới xuất hiện không lâu.
Trần Thiên Minh khó hiểu nói:" Chị Đình, chị không nên hỏi chuyện này, rất xấu hổ."
Đình tỷ nghe Trần Thiên Minh nói như vậy cũng đỏ mặt, nhưng nghĩ tới Trần Thiên Minh luyện công không đúng có thể gây tổn thương lớn đối với hắn, nàng tiếp tục nói:" Thiên Minh, Hương Ba Công tầng thứ bảy nam nữ song tu, chính là cần phải có cả nam lẫn nữ đều phải biết võ công tiến hành tu luyện, cuối cùng võ công của hai người đều tăng lên."
"Cái gì? Hai người nam nữ có võ công tiến hành song tu? Trần Thiên Minh có chút mê muội, đây là cái gì vậy? Vậy loại khả năng kia của bản thân không phải là nam nữ song tu sao?
"Đúng vậy, cậu có phải không?" Đình tỷ hỏi.
"Không phải." Trần Thiên Minh lắc đầu nói:" Tôi chỉ cùng nữ nhân không có võ công làm, làm cái kia, bất quá tôi phát hiện chuyện rất kỳ quái, tôi có thể hấp thụ âm khí của nàng." Hiện tại Trần Thiên Minh cũng không sợ xấu hổ, hắn liền đem loại chuyện kia của bản thân nói đơn giản ra cho Đình tỷ.
Đình tỷ kêu lên:" Thiên Minh, phương pháp này của cậu cho tới bây giờ tôi chưa từng nghe qua, bất quá loại phương pháp này của cậu hình như là hấp thụ chân khí của người khác, lại đem chân khí của người khác chuyển thành chân khí của bản thân, vô cùng kỳ quái." Đình tỷ làm so biết được Trần Thiên Minh là một tên luyện võ quái thai, luyện Hương Ba Công từ tầng thứ sáu trực tiếp nhảy tới tầng thứ tám, mà còn có thể luyện.
"Vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chị Đình, chị có thể nói cho tôi biết? Tại sao chị lại biết Hương Ba Công của chúng tôi? Tôi nghe đại bá nói Hương Ba Công là bì kỹ bất truyền của Huyền Môn chúng tôi, chính ngay cả người trong Huyền Môn cũng không biết loại võ công đó như thế nào." Trần Thiên Minh kỳ quái hỏi Đình tỷ
Đình tỷ suy nghĩ một chút nói:" Thiên Minh, tôi thành thật nói với cậu, đạo môn của tôi có một người tiền bối cùng tiến bối của Huyền Môn các cậu là một đôi tình lữ, tiền bối Huyền Môn kia của các cậu chính là tu luyện Hương Ba Công. Lúc hắn luyện đến tầng thứ bảy . Liền cùng tiền bối Đạo Môn chúng ta song tu, võ công của hai người liền tăng lên.
"Vậy nam nữ song tu rốt cuộc là như thế nào?" Trần Thiên Minh hỏi.
"Cậu tu luyện võ công này, sư phụ của cậu không nói cho cậu biết sao?" Đình tỷ nói.
Trần Thiên Minh lắc đầu nói:" Không có, đại bá nói Hương Ba Công này này đã mấy trăm năm không có ai luyện qua, cho nên tầng thứ 7-8-9 phía sau không có ghi lại, tôi cũng chỉ là luyện lung tung mà thôi."
Đình tỷ vừa cười vừa nói:" Cậu đúng là một thiên tài luyện võ, cứ tu luyện lung tung như vậy mà cũng được. Tôi nói cho cậu biết, nam nữ song tu, chính là nam đem nội lực lưu chuyển sang người nữ, rồi quay trở về, sau đó nữ đem nội lực lưu chuyển sang người nam rồi quay trở về, cứ tuần hoàn như vậy, nội lực của bọn họ so với tu luyện bình thường còn nhanh hơn."
"Vận chuyển nội lực sang người đối phương như thế nào?" Trần Thiên Minh thật không thể ngờ tới, nam nữ song tu là làm loại chuyện này.
"Cậu là giả hồ đồ hay là hồ đồ thật?" Đình tỷ đỏ mặt trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh một cái, thật đúng là một tên ngốc tử, tự nhiên lại đi hỏi cái này?
"Tôi, tôi, tôi hiểu rồi!" Trần Thiên Minh nhìn vẻ mặt thèn thụng của Đình tỷ, làm sao có thể không biết!
Đình tỷ nói:" Cậu biết là được. Bởi vì sau này hai người tiền bối vì chuyện gì đó mà ầm ĩ với nhau không ở cùng một chỗ. Tiền bối chúng ta vì đoạn hồi ức này, cho nên đem chuyện này viết lại, còn viết ra phương phát song tu như thế nào. Tiền bối chúng ta nói, chỉ cần song tu theo phương pháp này, võ công của song phương được đề cao bao nhiêu, thì phải xem tạo hóa của hai người bọn họ."
"Vậy chị có thể đem phương pháp này nói cho tôi biết không?" Trần Thiên Minh cao hứng hỏi thăm, nếu như là như thế, bản thân sau này có thể cùng Hà Đào, tiểu Ny cùng nhau song tu, làm tăng công lực của mọi người.
Đình tỷ không nói gì, chỉ là cúi đầu nghĩ chuyện gì đó, hình như không có nghe thấy Trần Thiên Minh nói chuyện.
"Đình tỳ, quy định của các người là không thể nói sao?" Trần Thiên Minh tưởng rằng Đình tỷ không chịu, dù sao đây cũng là bí mật của đạo môn.
Đình tỷ lắc đầu nói:" Không phải vậy, chúng ta không có quy định này." Nói xong, nàng hình như lại nghĩ đến chuyện gì đó.
"Vậy chị nói cho tôi biết đi! Tôi muốn đề cao nội lực của bản thân, đánh bại Ma vương." Trần Thiên Minh hưng phấn nói. Nếu như đúng như Đình tỷ nói, vậy võ công của bản thân có thể cao rất cao, có thể cao hơn Ma vương.
"Thiên Minh, tôi hỏi cậu một chuyện." Đình tỷ đột nhiên ngẩng đầu nhìn Trần Thiên Minh nói:" Cậu thích tôi không?"
Trần Thiên Minh sửng sốt, thiếu chút nữa từ trên giường té xuống, hắn thật không ngờ Đình tỷ lại hỏi như vậy:" Tôi dương nhiên là thích chị rồi, lúc ở trường học, tôi đã thích chị rồi. Nhưng nghĩ tới chị đã có chồng, tâm lý liền mâu thuẫn. Hiện tại nghe nói các người chỉ là đóng già vì công việc, tâm lý của tôi liền cảm thấy cao hứng." Trần Thiên Minh không quên ca ngợi Đình tỷ, chẳng những nói thích, còn xuất ra vì dụ.
"Vậy cậu thích tôi cái gì?" Đình tỷ mặc dù đỏ mặt xấu hổ, nhưng nàng vẫn dủng cảm nhìn Trần Thiên Minh, dường như muốn nhìn thấy điều gì đó từ trong ánh mắt của Trần Thiên Minh.
"Tôi lúc đầu thích sự xinh đẹp của chị, sau này tôi không thể nói rõ, dù sao mỗi lần thấy chị đều thích chị nhiều hơn, chị Đình, tôi thích chị không có lý do gì cả." Trần Thiên Minh dùng tới bảo điển danh ngôn tình yêu trong người, đã lâu không có dùng tới, thiếu chút nữa là đã quên mất danh ngôn này.
Đình tỷ nhẹ nhàng cắn môi một chút, chậm rãi nói:" Thiên Minh, tôi, tôi sẽ nói với cậu." Nói tới đây, Đình tỷ hình như là xấu hổ dường như lại nói không ra được lời mình muốn nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.