Lưu Manh Lão Sư

Chương 741: Lão sư

Dạ Độc Túy

22/03/2013



Trần Thiên Minh từ cửa sau phòng học đến, hắn mới vừa đi tới phía sau cửa nhìn trên giảng đài không có lão sư nào. A đây là khóa gì? Tại sao không có lão sư? Chẳng lẽ là khóa tự học? Trần Thiên Minh nhìn trái nhìn phải quả nhiên không có thấy lão sư ở trong phòng học. Mặc dù không có lão sư ở trên khóa nhưng kỷ luật còn có thể tốt, cũng không có người lớn tiếng, không có tiếng xôn xao lớn chỉ là có một vài học sinh nhỏ giọng bàn luận cái gì đó.

A!! Tôn úy đình đang ngủ? Thành tích của hắn không phải được đề cao rất lớn sao? Như thế nào đang ngủ a? Chẳng lẽ là hắn không thoải mái ở nơi nào? Trời ạ hoàng lăng kia làm cái gì vậy ? Hình như là tại lớp dùng di động lên mạng, nhìn bộ dáng người kia chẳng lẽ là giống Tiểu Hồng giống nhau dùng di động lên mạng học tập? Nghĩ đến đây Trần Thiên Minh chậm rãi đi vào phòng học Tiểu Hồng chứng kiến Trần Thiên Minh xuất hiện ánh mắt không khỏi sáng ngời. "Lão sư thầy đã trở lại?" Tiểu Hồng cao hứng phấn chấn nói.

" vốn suy nghĩ sáng sớm ngày mai đến nhìn các em, nhưng còn nghĩ tới các em cho nên mới tới nhìn xem các em thế nào ." Kỳ thật Trần Thiên Minh là muốn nhìn Tiểu Hồng một chút. Đặng lão sư Luôn dặn dò hắn tới đây nhìn Tiểu hồng .

"Tiểu Hồng hiện tại sao không có lão sư dậy học ?" Tiểu Hồng thấy Trần Thiên Minh nhìn mình chằm chằm, nàng đỏ mặt nói." lão sư có việc nên khóa sửa thành tự học." Trần Thiên Minh thấy bây giờ là thời gian học, chính mình cùng với Tiểu Hồng nói chuyện cũng không phải lúc vì thế hắn đi đến trên giảng đài lớn tiếng nói "Các học sinh."

Trần Thiên Minh lúc vào, rất nhiều người còn không biết Trần Thiên Minh vào, có mấy học sinh nghe thấy hoảng sợ đặc biệt hoàng lăng lại càng hoảng sợ , tay nàng run lên khiến di động rơi trên mặt đất tạo lên âm thanh lớn. hoàng lăng chơi game? Trần Thiên Minh nhíu mày. "Lão sư , kỳ thi chúng ta đã thi xong trên tay thầy có phải hay không phiếu điểm?" Có một đồng học kêu lên. Mọi người vừa nghe đều nói theo.

"Mọi người không cần nói to, ta không phải nói các ngươi khi đi học không nên tùy tiện nói sao?" Lúc này tôn úy đình từ chỗ ngồi đứng lên lớn tiếng nói. Khi hắn mở mắt ra mới thấy Trần Thiên Minh đứng ở trên giảng đài hắn còn tưởng rằng đây là khóa tự học! "Úy đình em thấy không thoải mái sao?" Trần Thiên Minh hỏi. "Không phải" tôn úy đình vội vàng sửa lại nói "Là vậy." Trần Thiên Minh phất tay để hắn ngồi xuống tiếp tục nói "Thành tích của chúng ta tổng thể mà nói so với các ban khác cao hơn, đồng nghĩa thành tích mọi người tiến lên . Đặc biệt đồng học hoàng lăng cùng với đồng học tôn úy đình, hai người bọn họ tiến lên rất nhanh đặc biệt hoàng lăng đi vào đệ thập danh hy vọng mọi người hãy theo bọn họ học tập."

"A" các học sinh nghe Trần Thiên Minh nói như vậy vẻ mặt có điểm cổ quái. Mà hoàng lăng cùng với Tôn úy đình mặt có điểm hồng hình như là đứng ngồi không yên. Thấy 2 người đứng ngồi không yên ở trong lòng Trần Thiên Minh nghĩ , chẳng lẽ thành tích của bọn họ có vấn đề, Trần Thiên Minh nhớ tới biểu hiện vừa rồi của bọn họ tại phòng học.

Bất quá Trần Thiên Minh cũng không nên ở trong phòng học truy chuyện này, hắn đơn giản mà đem thành tích lần này phân tích một lần, đem tên hai mươi danh đệ tử điểm xuống. Mặc dù nói không thể đem thành tích đệ tử bài danh nhưng không bài danh không thể tiến hành so sánh , cũng nhìn không thấy ai tiến lên hay ai tụt xuống . Cho nên trường học thực hiện khen ngợi trước sau kể tới cũng không nói. Sau khi tan học Trần Thiên Minh đem Tiểu Hồng vào dưới lầu nhỏ giọng nói "Tiểu Hồng nghe nói hiện tại toán học của em rất lợi hại, một số học lão sư đều so với em còn kém hơn.

" Tiểu Hồng cúi đầu nói "em chỉ là vận khí tốt một chút mà thôi, em mới so ra kém một số học lão sư, chỉ bất quá em đối một vài nan đề có hứng thú cho nên chuyên môn tấn công mấy nan đề này." "Tiểu Hồng em không được kiêu ngạo, phải cố gắng đoạt giải nhất." Trần Thiên Minh nhìn Tiểu Hồng rồi đưa ra mục tiêu.

"Ta sẽ cố gắng bất quá lão sư thầy phải đáp ứng em một việc." Tiểu Hồng thần bí nói với Trần Thiên Minh. Trần Thiên Minh hỏi "Sự tình gì?" "Nếu em có thể đại biểu cả nước tham gia thi đua toán học thế giới thầy phải đi theo giúp em. không thể nói không, có lúc em muốn tìm thầy đều tìm không thấy." Tiểu Hồng ủy khuất nói. " không có vấn đề ! tham gia trận đấu ở nơi nào, đến lúc đó lão sư cùng em đi." Trần Thiên Minh nói. "Đây là thầy nói đó, chúng ta lần này thi đua toán học thế giới là nước Z chúng ta cử hành, thầy theo giúp em tham gia nửa năm tập huấn là được rồi ." Tiểu Hồng cao hứng nói.

Trần Thiên Minh kinh ngạc nói "Cái gì nửa năm tập huấn?" Tiểu Hồng nói tiếp "Nếu em được tham gia trận đấu thế giới, em phải đi tham gia nửa năm tập huấn ở kinh thành, đến lúc đó cửu trung sẽ phái một lão sư theo giúp em đi, mà thầy chính là người đó, vương hiệu trưởng đã đáp ứng em, hắn nói chỉ cần em có thể đại biểu quốc gia đi tham gia trận đấu hết thảy đều nghe theo em. "Không thể nào" Trần Thiên Minh nói. "Lão sư , thầy không phải là muốn đổi ý sao?" Tiểu Hồng vẻ mặt thương tâm."Nếu thầy không đáp ứng theo em, em cũng không đi kinh thành tham gia trận đấu ."

"Ta như thế nào lại đổi ý chứ, ta cùng em đi." Trần Thiên Minh hiện tại biết Đặng lão sư tại sao phải bảo mình xem trọng Tiểu Hồng, Nguyên là Tiểu hồng đã chỉ định chọn người là mình. "Thật tốt quá, lão sư , thầy đối với em thật tốt." Tiểu Hồng cao hứng nói. Trần Thiên Minh thầm nghĩ em cái gì đều đã sắp xếp xong xuôi, ta có thể không làm theo sao ?

Hắn thấy Tiểu Hồng có tiền đồ như vậy, hắn trong lòng cũng cao hứng, rốt cuộc là đứng ở trên lập trường lão sư hay trên lập trường bạn trai chỉ có Trần Thiên Minh tự biết . Tiểu Hồng nhìn Trần Thiên Minh nói "Lão sư gian phòng của chúng ta thầy hẳn chưa đến, chúng ta đi nhìn xem sao." "Ta còn chưa có đến lấy chìa khóa phòng ta." Trần Thiên Minh nhớ tới mấu chốt vấn đề, chính mình lúc ấy không có hỏi Đặng lão sư về cái chìa khóa! " cái chìa khóa Của thầy ở chỗ của em này " Tiểu Hồng cười nói.



Trần Thiên Minh chứng kiến phòng Tiểu Hồng không khỏi thở dài trong lòng, có thể tính Tiểu Hồng là nghiên cứu sinh cũng không có khả năng là hai người ở trong một gian ký túc xá . Hiện tại phòng Tiểu Hồng tuy rằng không lớn, chỉ là một gian phòng, bên trong có một cái toilet nhưng đối với một học sinh trung học mà nói là phi thường tốt .

Trong gian phòng quần áo vứt đầy trên giường, bên trái là một cái bàn làm việc, bên phải là đặt máy tính xách tay do Trần Thiên Minh hồi trước mua, bên tường là một cái tủ vải đây là phòng hiện tại do Tiểu Hồng bài trí. phòng Tiểu Hồng cùng một vài phòng cô gái khác không giống nhau. phòng cô gái khác sẽ bầy những thứ như búp bê , treo dải lụa màu trên tường hoặc là hình ảnh sao kim.

"Tiểu Hồng em ở đây đã quen chưa?" Trần Thiên Minh hỏi Tiểu Hồng. "Mới vừa bắt đầu ở có điểm sợ hãi, nhưng nghĩ phòng của thầy ngay tại cách vách em liền không sợ." Tiểu Hồng thẹn thùng nói. "Em bây giờ cần phải bồi bổ dinh dưỡng mới được, buổi tối thầy trở về sẽ mua đồ cho em ăn lót dạ, còn có em ăn uống phải ăn đầy đủ mọi thứ , không thể ăn kém chất được bằng không thân thể sẽ thiếu dinh dưỡng. em bây giờ còn tiền không ? Ta cho em một chút tiền." Trần Thiên Minh vừa nói vừa lấy ra ví tiền của mình.

Tiểu Hồng khoát tay nói "Lão sư, tiền thầy cấp cho em vẫn còn có thể tính là đến giờ cũng xài không hết . Hơn nữa trường học hiện tại mỗi tháng cho em ba trăm thực phí, Đặng lão sư còn nói nếu em có thể đại biểu cả nước đi tham gia trận đấu, trường học mỗi tháng sẽ cấp cho em năm trăm thực phí cho đến khi ta tốt nghiệp."

Trần Thiên Minh thở dài một hơi nói "Ai!!! xem ra Tiểu Hồng của ta càng ngày càng lợi hại, bây giờ em còn là học sinh trung học đã như thế, sau khi tốt nghiệp lên đại học thì không bít thế nào đây ." Tiểu Hồng si ngốc nhìn Trần Thiên Minh nói "Lão sư, em làm hết thảy cũng là vì thầy ,em liều mạng học tập chính là để về sau tốt nghiệp có thể kiếm tiền hồi báo thầy và em không muốn thầy phải nuôi dưỡng em, em nghĩ em có lòng tự trọng mà."

"Em a!!!! em còn nhỏ tuổi không nên được suy nghĩ miên man như thế." Trần Thiên Minh lấy tay vuốt mũi Tiểu Hồng nói. "Lão sư, em nói thật đó, em nhất định sẽ làm cho thầy cảm thấy được, em là nữ nhân tốt nhất của thầy, cũng là một người con gái đầy kiêu ngạo." Tiểu Hồng mặt lộ ra kiên định.

Trần Thiên Minh cảm động mà đem Tiểu Hồng ôm vào trong ngực hôn trên mặt nàng một cái, đau lòng nói "Tiểu Hồng em kỳ thật không cần như vậy, chỉ cần em tốt nghiệp kỳ thi trung học, đến lúc đó không quản em có đỗ ĐH không, chỉ cần em còn muốn theo ta, cùng ta một chỗ, thì ta cũng sẽ luôn ở bên cạnh em. "Ta đương nhiên là cả đời sẽ chăm lo cho em, bất quá em bây giờ là đệ tử đương nhiên là phải cố gắng học tập .

Lão sư, hiện tại em đã tự học xong chương trình trung học, em đã bắt đầu tìm đọc sách đại học." Tiểu Hồng cao hứng nói. Trần Thiên Minh nhìn thoáng qua bàn học, thấy tài liệu của 1 số chương trình học đại học, và một vài sách khác. Xem ra Tiểu Hồng nghiên cứu rất sâu."Tiểu Hồng em nhất định phải đem chương trình mình học, học cho giỏi, không nên được cái này mất cái khác a!" Trần Thiên Minh lo lắng nói.

"Ta biết, cho nên em vẫn hay đi học theo mọi người, cùng nhau đến lớp, em học những môn này là sau khi em học xong, thời gian em học không có bị ảnh hưởng, mà chỉ làm thành tích của em bây giờ càng ngày càng tốt hơn." Tiểu Hồng lắc đầu nói. "Vậy là tốt rồi, ta biết Tiểu Hồng là giỏi nhất." Trần Thiên Minh cao hứng nói."Ta đi gọi cơm lên, chúng ta ở trong này ăn thật ngon một chút để chúc mừng em."

"Tốt!!! bất quá lão sư đợi lát nữa đi, xa em một thời gian dài, thầy không có đối với người ta tốt lắm." Tiểu Hồng hồng nghiêm mặt nói. Trần Thiên Minh kỳ quái nói!"Ta thỉnh thoảng khi nào cũng nghĩ về tâm can bảo bối của ta."

"Không phải, người ta là nói cái kia mà " nói xong Tiểu Hồng cúi thấp đầu đến trước ngực của nàng . "Ba " Trần Thiên Minh té từ trên ghế xuống. Nghe Tiểu Hồng nói như vậy Trần Thiên Minh đã hiểu, bất quá hắn lắc đầu nói "Tiểu Hồng hiện tại không được, ta sợ ảnh hưởng đến học tập của em, chờ em sau khi kết thúc trận đấu, chúng ta sẽ như em muốn được không?"

"Không được, nếu nói như vậy ta tình nguyện không đi tham gia, em sẽ không có được tập trung cho trận đấu a?" Tiểu Hồng nhắm mắt lại dũng cảm ngẩng đầu, đợi được Trần Thiên Minh âu yếm. Không có cách nào Trần Thiên Minh đành phải chậm rãi đứng lên đem Tiểu Hồng nhẹ nhàng mà lôi kéo đến bên giường. Hắn ngồi ở trên giường đem Tiểu Hồng ngồi trên đùi của hắn sau đó đích thân kiss lên miệng nhỏ của nàng.

"Ân" Tiểu Hồng thỏa mãn một tiếng. nàng gắt gao cầm lấy áo Trần Thiên Minh, nằm dựa trong ngực của hắn. Hiện tại trong cơ thể Trần Thiên Minh cũng nảy lên một cỗ nhiệt liệt, hắn chậm rãi đưa tay đến trước ngực Tiểu Hồng ôn nhu vỗ về, giống như muốn mình đem Tiểu Hồng toàn bộ mà yêu thương. "Lão sư em yêu thầy." Tiểu Hồng hưng phấn kêu một tiếng. Nàng luôn luôn chờ Trần Thiên Minh hôn mình, nhưng nàng không hay gặp được Trần Thiên Minh, hiện tại rốt cục nàng cũng chờ được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Lão Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook