Chương 641: Cô dâu cuối cùng (1)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
26/03/2013
Cái gì, hắn nói gì, là muốn khiêu chiến với từng ấy người sao?
- Các ngươi không lên, vậy thì ta không khách khí nữa!
Diệp Lãng một bước lao lên, nhẹ nhàng đánh ra một kiếm, một người trúng kiếm, nhưng vì không phải sát địch, Diệp Lãng chỉ đâm một chút, vết thương không sâu.
- Ngươi...
Người trúng kiếm vốn dĩ còn muốn nổi điên, nhưng rất nhanh hắn bị trọng tài hoạt động ngăn lại.
- Người trúng kiếm, mất đi tư cách hoạt động, tự động đem thẻ bài nộp ra đây!
- Hừ!
Người trúng kiếm có chút không cam tâm, nhưng không thể không tuân thủ quy tắc.
Lúc này, có người đột nhiên phản ứng lại, hét:
- Mọi người lên đây, tuỳ tiện chém cho tên tiểu tử này một nhát, chỉ cần hắn bị thương là chúng ta sẽ thắng!!
- Đúng vậy, sao ta không nghĩ ra nhỉ, mọi người cùng lên nào!!
Nhất thời, người bên đội đỏ bắt đầu hưng phấn, họ tựa hồ nhìn thấy cúp chiến thắng đã nằm trong tay mình, muốn giết một người có thể có chút khó khăn, nhưng muốn đả thương một người, thực sự quá đơn giản.
Cho nên, tất cả bắt đầu vung gươm lao đến, mục tiêu của họ rất đơn giản, chính là đả thương Diệp Lãng.
- Sao hắn lại ngốc như vậy!! Lén lút vào trong cướp cô dâu là được rồi, sao phải đối sát với người ta...
Đại Tỷ đứng một bên lẩm bẩm nói, tựa hồ có chút lơ lắng cho Diệp Lãng.
- Đúng vậy, cho dù là kiếm thánh, trong tình huống này cũng không dám đảm bảo sẽ không bị thương!
Tam công chúa hơi nhíu mày.
Tất cả mọi người đều nghĩ, Diệp Lãng nếu như trực diện đối quyết với đội đỏ, không cần nói, khăng định là Diệp Lãng thua, dù sao nhân số đội đỏ quá nhiều, Diệp Lãng không cẩn thận là bị đả thương ngay.
Nhưng, tự tình hính như không như mọi người tưởng tượng!
Sau khi đội đỏ bắt đầu công kích, Diệp Lãng vẫn rất nhẹ nhàng vào được bên trong, giữa bao nhiêu đao kiếm vũ khí, hắn tránh né dễ dàng, không bị bất cứ thứ gì đánh trúng nên đương nhiên cũng không bị thương.
Ban đầu, mọi người còn nghĩ là nhất thời, nhưng sau đó phát hiện, nó không phải là nhất thời, con người Diệp Lãng thực sự quá thần kì.
Rốt cục là thân pháp gì, đến kiếm thánh cũng không theo kịp!!
Nhưng, mọi người vẫn đang lo lắng, bởi vì mặc dù tránh được hết, nhưng lần nào cũng là hụt trong gang tấc, nếu như đội đỏ nỗi lực hơn, khăng định sẽ bị đánh trúng.
Đương nhiên, đó là suy nghĩ của đội đỏ, cho nên họ vẫn đang tiếp tục nỗ lực, nhưng kết quả cuối cùng vẫn vậy, khiến họ có chút bực mình!!
Bản thân không những không bị thương, thanh kiếm trong tay Diệp Lãng cũng không hề dừng lại, kiếm pháp vừa nhanh vừa tinh diệu, từng chiêu hạ gục những người đứng gần đó, khiến họ mất đi tư cách hoạt động.
Tốc độ của hắn quá nhanh, chỉ trong thời gian một cây nhanh ngắn ngủi đội đỏ đã mất hơn trăm người!!
Xem ra, Diệp Lãng không chỉ thân pháp cường, mà kiếm pháp cũng rất mạnh!!
Nhưng cũng có người nghĩ, Diệp Lãng thực lực không phải mạnh, bởi vì những người bị hắn đánh ngã chỉ là bị thương rất nhẹ, đồng thời những người vi công hắn cũng chưa phát huy toàn bộ sức mạnh.
Dù sao, đây chỉ là một cuộc chơi, không cần quá liều mạng!
Nếu như không phải liều mạng, thực lực rất khó thể hiện, chỉ có thể nói là Diệp Lãng rất mạnh, nhưng nói hắn có thể áp đảo tất cả mọi người thì hơi miễn cưỡng.
Rất nhanh, đội đỏ triệu tập được càng lúc càng nhiều người, những người thủ bên trong cũng ra ngoài hỗ trợ, dù sao đối phương chỉ Diệp Lãng, nếu như có thể chế ngự được hắn thì còn cần gì phải phòng thủ những thứ khác nữa?
Người của đội đỏ càng lúc càng nhiều, mặc dù bị Diệp Lãng đào thải cũng rất nhiều, nhưng người đến còn nhiều hơn!!
Tiếp sau đó, Diệp Lãng dùng thân pháp kì diệu của hắn lao vào giữa đám đông, đội đỏ hình như chưa từng nghĩ qua điều này, Diệp Lãng có thể xông vào giữa hộ chứ không phải ngoan ngoãn đứng đợi trong vòng bao vây.
Tình huống này giống như hổ nhập đàn cừu, không thể ngăn cản Diệp Lãng, đội đỏ vẫn không ngừng bị đào thải, chỉ có Diệp Lãng là vẫn chưa bị thương!!
Trong những người bị đào thải, cũng có không ít cao thủ, họ cảm thấy có chút sợ hãi kiếm pháp của Diệp Lãng, kiểu kiếm pháp không thể nắm bắt đó, bất luận là đối với ai, chỉ cần một kiếm là đủ, không cần đến kiếm thứ hai.
Chỉ riêng kiếm pháp thôi, đã khiến giá trị Diệp Lãng trở nên phi phàm!!
- Ý, người đâu?
Sau một khoảng thời gian, đội đỏ phát hiện, Diệp Lãng đã biến mất ngay trước mắt họ.
- Không ổn, cô dâu...
Lúc này, có người kêu lên, sau đó chạy vào kiểm tra cô dâu mà họ đang bảo vệ, kết quả, cô dâu chẳng thấy đâu, đã bị Diệp Lãng cướp đi mất, cả hai đều đang ở bên ngoài.
Giờ này khắc này, mọi người mới nghĩ ra, Diệp Lãng vì muốn cướp cô dâu nên mới đến đây, chứ không phải đến để luyện kiếm pháp, trước đó chỉ là một cách bố cục của hắn m thoôi, sau khi thu hút đủ người, hắn có thể nhẹ nhàng vào trong cướp cô dâu.
Vẫn là bị lừa, không ngờ tên tiểu tử ấy lại giảo hoạt như vậy!!
Kì thực, họ không biết, không phải Diệp Lãng giảo hoạt mà là dứt khoát, mọi việc hắn làm đều là để cướp cô dây, chỉ cần nhớ kĩ điểm này, sẽ không bị hắn lừa nữa.
- Lại mất đi một cô dâu, còn lại mấy người? Xem ra Diệp Lãng cũng có thể chiến thắng.
Đại Tỷ nói, các nàng đang chuẩn bị di chuyển đến một địa điểm khác.
- Muốn thắng vẫn là rất khó, cho dù hắn có thể cướp hết cô dâu thì vẫn còn một người, người đó rất khó đối phó, nếu không cẩn thận, hắn sẽ chết trong tay nàng ta.
Tam công chúa đọc danh sách những người còn lại, nhíu mày nói:
- Chỉ cần đội đỏ thuyết phục được cô dâu đó, Diệp Lãng nhất định sẽ thua, chí ít không thắng!
- Ai?
Đại Tỷ hỏi.
- Người mà ngươi cũng phải sợ...
Tam công chúa cười nói.
Người mà Đại Tỷ cũng phải sợ, thế giới này hình như không nhiều, hơn nữa còn là một trong các cô dâu, cũng chính là một thiếu nữ, điều này gần như là không thể.
- Người mà ta sợ, ta chẳng sợ ai cả, đợi đã, không phải ngươi đang nói nữ nhân đó chứ?
Đại Tỷ độ nhiên nghĩ ra một người, nàng đúng là có chút sợ người đó, bởi vì thực lực người đó thực sự quá cao, cao đến nỗi bản thân nàng cũng không dám lỗ mãng.
- Không sai, chính là người ấy! Có nàng ta, cho dù Diệp Lãng lợi hại thế nào, cũng sẽ thất bại.
Tam công chúa nói.
- Cái này, nếu như nàng ta đứng về phía đội đỏ, vậy Diệp Lãng nguy hiểm rồi...
Đại Tỷ không muốn thừa nhận, nhưng không thể không thừa nhận.
- Cho dù như vậy, Diệp Lãng cũng đã làm rất tốt, trước đó ai có thể ngờ hắn sẽ đi được đến bây giờ!
Tam công chúa cười nói,
- Còn nữa, nàng ta cũng chưa chắc sẽ đứng về phía đội đỏ, chắc gì Đại hoàng tử đã thuyết phục được nàng.
- Chưa chắc là chưa chắc, nhưng tỷ suất thuyết phục thành công rất cao, đừng quên, lần này trong đội đỏ còn có một người bạn của nàng ta.
Hề Nhi tiếp lời.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.