Chương 539: Cô em vợ (4)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
26/03/2013
Bất quá Diệp Lãng lại cười cười, bộ dạng như không để ý thứ này, cử chỉ này chỉ có hai cách giải thích, một là hắn buông tha cho, hai là hắn có biện pháp giải quyết.
Diệp Lãng buông tha cho sao? Không, hắn không buông tha!
Chỉ thấy tay hắn vung lên, ngón trỏ và ngón giữa lập thành kiếm quyết, trực tiếp lấy chỉ xuất kiếm, kiếm khí sắc bén phá vỡ tấm lưới, cả người phá lưới lao ra!
ở đây không thể không nói, lưới của Triệu Nhã Nhu thật sự nhiều lắm, mà trong thời gian ngắn nàng không thể lấy ra rất nhiều lưới tốt vây khốn Diệp Lãng được nên có một nhóm người sử dụng lưới hơi kém một chút, mà cái lưới lớn này chính là một trong số đó.
Bất quá cho dù có điều kém nhưng cũng không phải tùy tiện có thể phá, nhất là trong cấm ma trận, có thể tóm được bất cứ ai, chẳng qua Diệp Lãng là một ngoại lệ.
Bay!
Sau khi Diệp Lãng đột phá cấm ma trận, lập tức vận khởi luyện kim trận, hình thành một cái luyện kim trận dưới chân, sau đó dùng sức giẫm lên, lại phóng về phía bầu trời.
Hiện tại mọi người đã không còn thời gian suy nghĩ đến trình độ vận dụng luyện kim trận thuần thục của Diệp Lãng, bọn họ cảm thấy Diệp Lãng thật bất khả tư nghị, có thể chạy ra khỏi vòng vây thật chặt của mọi người!
Không, còn chưa!
Khi Diệp Lãng bay lên bầu trời, đột nhiên cảm thấy một cỗ nguy hiểm tiến đến, phát hiện một thân ảnh lấy tốc độ cực nhanh nhắm về phía mình, mà đồng thời bên cạnh cũng có mấy đạo thân ảnh dâng lên.
"Dựa vào, quên mất, trên không trung còn có Long Kỵ Sĩ!"
Đúng vậy, Diệp Lãng quên, những người khác dường như cũng quên bởi Long Kỵ Sĩ rất ít xuất hiện ở trước mặt mọi người nên vẫn bị xem nhẹ.
Hiện tại nếu Diệp Lãng bị Long Kỵ Sĩ vây quanh thì sẽ phải lâm vào khổ chiến rồi cũng sẽ bị bắt!
Mà người lấy tốc độ cực nhanh đến gần Diệp Lãng tựa hồ chính là Thiết Tĩnh thị vệ bảo hộ Diệp Lãng vào hoàng cung kia, hắn cũng không phải Long Kỵ Sĩ bất quá hắn lại là người có thể đến nhanh nhất, cũng là người không thể bỏ qua được.
Lúc này chỉ cần Diệp Lãng bị Thiết Tĩnh thị vệ bám trụ thì hắn sẽ bị Long Kỵ Sĩ vây quanh, hậu quả không cần nói cũng biết!
Nhìn tốc độ của Thiết Tĩnh thị vệ thật không hổ là thập đại cao thủ của đế quốc, bất quá nếu vừa rồi hắn cũng ở dưới chờ Diệp Lãng phá lưới mà ra rồi lại đến thì hắn không có cơ hội đuổi theo Diệp Lãng.
Vấn đề ở chỗ hắn cũng không phải vừa phóng ra mà là khi Diệp Lãng bay lên cũng đã phóng ra rồi, cũng vì phòng ngừa vạn nhất.
Cho nên hiện tại Diệp Lãng nhất định phải tránh né Thiết Tĩnh thị vệ, nhưng nếu hắn tránh né thì tốc độ cũng chỉ chậm lại, tại cái thời khắc giành giật từng giây này, hắn không thể làm chuyện như vậy được.
Vì thế Diệp Lãng liền chủ động công kích, đúng vậy, song chưởng của hắn lấy lôi đình vạn quân chỉ thế áp về phía Thiết Tĩnh thị vệ!
"?! Hắn làm sao vậy, hiện tại đi đối chưởng với Thiết Tĩnh, cho dù hắn thắng thì sao, hắn cũng sẽ bị Long Kỵ Sĩ bắt lấy!" Lý Nguyệt có chút lo lắng, nàng có thể nhìn ra được tình hình rất bất lợi với Diệp Lãng.
Mà cái tâm vừa rồi có chút hoảng loạn của Triệu Nhã Nhu cũng đã trển định lại bởi nàng cảm thấy hiện tại Diệp Lãng đã không thể chạy thoát được.
Có điều kết quả lại là nàng không thể ngờ được!
"Oanh!"
Song chưởng Thiết Tĩnh thị vệ quán chú đấu khí nghênh hướng song chưởng của Diệp Lãng, bốn chưởng tiếp xúc bộc phát ra tiếng vang lớn, mà lúc này Thiết Tĩnh thị vệ mới phát hiện mình bị lừa.
Bởi hắn phát hiện ra lực lượng của Diệp Lãng rất nhanh biến mất!
Diệp Lãng căn bản là mượn lực, nương theo đấu khí mãnh liệt của Thiết Tĩnh thị vệ, hơn nữa lấy tốc độ nhanh chóng của hắn như một ngôi sao băng lao ra ngoài, cho dù là Long Kỵ Sĩ cũng vô pháp đuối theo!
Giờ khắc này mọi người đều lăng ngốc ra, bọn họ càng không thể tưởng được Diệp Lãng bại gia từ này, trước thì cải trang giả dạng, đùa giỡn xoay quanh mọi người, mà hiện tại, dưới sự vây quanh của mọi người lại có thể thoải mái đào thoát.
Phần gan dạ sáng suốt, phần cơ trí này làm tất cả mọi người cảm thấy bội phục.
Trong bầu tròi đêm truyền đến thanh âm của Diệp Lãng: "Cám ơn Thiết Tĩnh thị vệ đưa ta đoạn đường, mọi người, lần sau tái kiến, à, hay là không nên gặp đi!"
"Hoàng Thượng, hiện tại nên làm gì bây giờ?"
Đây là ở trong hoàng cung Tường Không, ngay trên sinh nhật yến hội của Triệu Nhã Nhu, sau khi Diệp Lãng vượt vây dưới sự phòng ngự thật mạnh, có người ngơ ngác hỏi.
Nhìn trong bầu trời, ánh sáng luyện kim trận như ánh sao kia, tất cả mọi người ngơ ngác thất thần, tựa hồ đến bây giờ bọn họ còn có điểm không tin được chuyện thật trước mắt, bọn họ còn chưa thoát ra khỏi sự sững sờ.
Mãi đến khi ánh sáng của luyện kim trận kia hoàn toàn biến mất, mọi người vẫn mê mang một hồi lâu mới dẩn dần phản ứng lại!
Đây là chuyện gì, ở trong tay nữ hoàng biến thái Triệu Nhã Nhu này, khi nhìn thấy sự an bài của Triệu Nhã Nhu, tin rằng bất cứ ai đều cảm thấy kinh ngạc, kinh ngạc Triệu Nhã Nhu có thể an bài đến trình độ này, cho dù là cao nhất Thiên cấp cao thủ cũng phải ở lại đây.
Có điều kết quả là Diệp Lãng lại chạy thoát, lần này càng ngoài ý muốn, càng làm người ta rung động hơn lần trước.
Vô luận là thân phận của hắn đột nhiên bị vạch trần hay có thể thoải mái tiêu sái trong vòng vây, hoặc là luyện kim trận...
Hắn có thể ở trên không trung, dùng hai chân phát ra luyện kim trận, khiến cho mình có thể có điểm dừng chân trên không trung, có thể tùy ý hành động trên không. Chỉ cần hắn có ma lực thì tình huống này có thể vẫn tiếp tục vĩnh viễn.
Mặc kệ vì sao hắn có thể làm được điểm này, có thể khẳng định rằng hắn có năng lực hành động trên bầu trời, không có cánh vẫn có thể bay trên không.
Điều này làm cho những người muốn bắt hắn càng thêm khó khăn hơn!
Mà người ở đây cùng với những người sau này biết được tin tức, đại bộ phận họ đều có ý hâm mộ bởi con người vĩnh viễn hướng tới việc có thể bay trên trời.
Phương thức của Diệp Lãng tuy chỉ có thể coi như nhảy, nhưng hắn có thể nhảy vọt trên không, theo ý nghĩa nào đó mà nói thì cũng là một loại bay lượn trên không.
"Làm sao bây giờ? Hắn nhảy đi như vậy thì chúng ta có thể làm sao đây? Đóng của thành? Hắn trực tiệp bay trên không trung lướt qua, mà bây giờ đuối theo cũng không còn kịp rồi! Trù phi hắn tự chui đầu vào lưới, quay lại tìm ta... Khoan khoan!" Triệu Nhã Nhu nhìn bầu trời đêm, vốn đã định buông tha cho, bất quá rất nhanh nàng liền nhớ đến một việc, nhìn về phía Lý Nguyệt.
"?!" Lý Nguyệt thấy Triệu Nhã Nhu nhìn về phía mình, có điểm mê hoặc, chẳng lẽ nàng muốn nói hắn sẽ quay lại tìm ta? Sao có thể như vậy được?
"Lý Nguyệt, hắn sẽ quay về tìm ngươi, mấy ngày nay tốt nhất ngươi nên ở trong nhà, dẫn hắn mắc câu! Nếu ở trong này thì hắn sẽ chú ý đến có mai phục, nếu ở trong nhà ngươi thì sẽ thả lỏng hơn nhiều!" Triệu Nhã Nhu nói.
Lúc này trong lòng Triệu Nhã Nhu nghĩ tới một việc, nàng cảm thấy có lẽ cho dù ở hoàng cung thì Diệp Lãng cũng đã gặp qua, chắc chắn sẽ có điều chuẩn bị, như vậy sẽ càng khó bắt lấy hắn.
Mà nếu để Lý Nguyệt tự hoạt động thì có lẽ Diệp Lãng sẽ không phát hiện ra mai phục, ngược lại sẽ tốt hơn so với ở hoàng cung, cho dù không nhiều người lắm thì cũng sẽ tốt hơn một chút.
Tin rằng lấy tính cách của Diệp Lãng rất có thể lâm vào mơ hồ, bất tri bất giác lọt vào trong mai phục.
Có điều vấn đề mấu chốt vẫn là, rốt cuộc Diệp Lãng có tới hay không?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.