Chương 605: Khai chẩn (3)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
26/03/2013
- Đi, thiếu gia, cẩn thận cục đá...
Hổ Nữ cười cười, kéo tay Diệp Lãng đi dạo quanh bộ lạc.
Lý Nguyệt nhìn hai người, cảm thấy mình như kẻ thừa thải, không thể dung nhập vào họ, dường như không có thứ gì có thể xen vào giữa hai người họ.
...
Lý Nguyệt đến Hổ tộc bộ lạc đến ngày thứ mười mà vẫn chưa có ý quay về, tiếp tục mỗi ngày ở cùng Diệp Lãng, chuyện này Diệp Lãng cũng nói qua mấy lần, nhưng đều không thành công, cho nên hắn cũng không nói nữa.
Trong mười ngày này, Diệp Lãng một lần gặp phải thú nhân trọng bệnh, nổi hứng, chữa trị luôn cho người đó, khiến người ta đột nhiên nhớ tới một chuyện, đó chính là tại sao không sử dụng một thần y như Diệp Lãng, có bệnh lại cứ phải chạy đến cầu cứu y sư, nhất là những người mắc nan y tạp chứng.
Cho nên, Diệp Lãng mở ngay một Mơ Hồ Đường thứ hai ở Hổ tộc bộ lạc, chuyên chữa bệnh cho các thú nhân.
Việc này khiến danh tiếng của Diệp Lãng ở thú nhân tộc càng lúc càng thêm cao, rất nhiều người đều biết có vị nhân tộc thiếu niên này, hắn có thể trị liệu được rất nhiều bệnh.
Từ giây phút đó, Diệp Lãng càng lúc càng bận, nhưng, bận là bận, Diệp Lãng vẫn còn rất nhiều thời gian rảnh rỗi, ví dụ buổi tối hoặc sáng sớm.
Nói đến sáng sớm, cũng giống như trước đây, mỗi ngày Diệp Lãng đều ngồi bên bàn dùng bữa sáng, xem Hổ Nữ luyện công, vừa ăn vừa chỉ đạo võ kĩ.
Nhưng bây giờ có thêm một Lý Nguyệt, dù sao cũng là thuận tiện, hắn chỉ đạo luôn Lý Nguyệt, khiến Lý Nguyệt được lợi không ít!
Điều khiến Lý Nguyệt vui nhất và cũng kinh ngạc nhất đó là thực lực Hổ Nữ, so với lúc chiến đấu cùng Hổ Nữ, nàng phát hiện thực lực Hổ Nựu lúc này đã vượt xa mình, cũng chính là nói, Hổ Nữ có thực lực thiên cấp.
Vốn dĩ, Lý Nguyệt chỉ là muốn dùng đối chiến nâng cao thực lực chiến đấu của mình, bây giờ nàng càng thêm vui, bởi vì như vậy không chỉ nâng cao năng lực thực chiến mà còn có thể đột phá bản thân.
Đối chiến với đối thủ cường đại hơn mình, rất dễ đột phá, tất cả mọi người đều biết đạo lý này!!
Cũng chính là nguyên nhân này, mỗi ngày trước cửa nhà Hổ Nữ, khi Diệp Trần còn đang ăn bữa sáng, Lý Nguyệt và Hổ Nữ lại chiến đấu với nhau, kịch liệt đến nỗi khiến người khác không khỏi hoài nghi rằng họ không phải đang trao đổi võ thuật mà là kẻ thù sinh tử của nhau.
Bản thân họ cũng không lưu thủ, trừ phi là đòn tất sát, cả hai đều không do dự công kích đối phương, rèn luyện kiểu đó giúp đỡ cho việc thăng cấp của họ rất nhiều.
Về việc bị thương thì làm thế nào? Không cần họ phải nghĩ, vì đã có Diệp Lãng xử lý, với y thuật của Diệp Lãng, có thể giúp họ hồi phục trong một thời gian ngắn, cho dù có là trọng thương thì cũng rất nhanh hồi phục.
Chút thương này, Diệp Lãng cũng chẳng xót xa, bởi vì hắn biết bây giờ bị thương là để sau này bớt nguy hiểm, bây giờ hắn còn có thể chăm sóc họ, sau này thì không thể nói chắc.
Hôm nay, Diệp Lãng cũng giống như mọi ngày, tạm thời trừng dụng địa điểm gần đó làm Mơ Hồ Đường, dù sao nơi này cũng chỉ có ba người hắn sống, phụ thân Hổ Nữ rất ít khi về.
Cho dù Hổ tộc tộc trưởng quay về, nhìn thấy Diệp Lãng cứu trị tộc nhân ở đây, hắn sẽ ngăn cản sao? Ủng hộ còn không kịp ấy chứ.
- Ngươi bệnh à?
Diệp Lãng nhìn vị khách đầu tiên, cũng là người đầu tiên đến, nhíu mày hỏi.
- Ngươi mới có bệnh!
Người kia lập tức phản bác.
- Ổ, vậy thì người tiếp theo!
Diệp Lãng hô lên một cách dứt khoát.
-...
Người kia trầm mặc, giơ tay định đánh hắn.
Đó là một phụ nữ, hơn nữa còn là một con hồ ly tinh, một con hồ ly tinh vô cùng xinh đẹp!!
- Hồ ly tinh ngươi định làm gì vậy, không có bệnh thì đứng sang một bên, đừng làm phiền ta.
Diệp Lãng thấy Hồ ly tinh không tránh đường, lập tức nhắc nhở.
- Hừ! Ta đến, mà ngươi không định thể hiện một chút à?
Hồ ly tinh có chút không vui hỏi
- Thể hiện cái gì? Ngươi có bệnh thì ta xem bệnh cho ngươi, ngươi không có bệnh thì đứng gây chuyện, ta đang bận lắm đây.
Diệp Lãng thuận miệng nói, lắc lắc tay khó chịu, ra hiệu cho Hồ ly tinh trước mặt mau rời đi.
- Vậy để ta giúp ngươi, dù sao ta bây giờ cũng không có việc gì làm.
Hồ ly tinh đảo đảo mắt, ra quyết định.
- Được! Tốt nhất tìm thêm vài người nữa, có những việc, ta không cần phải đích thân ra tay, nói là các ngươi biết.
Diệp Lãng cũng không từ chối, nếu là người khác có lẽ hắn sẽ hoài nghi có thể giúp được hay không, nhưng Hồ ly tinh trước mắt, tuyệt đối không cần hoài nghi.
Bởi vì nàng ta là
- Nhã Điển Na, về rồi sao? Lần này vất vả cho ngươi rồi, nhờ ngươi chăm sóc thiếu gia.
Hổ Nữ và Lý Nguyệt đánh xong, tắm rửa rồi chạy đến giúp đỡ, kết quả nhìn thấy Hồ ly tinh trước mặt Diệp Lãng, lập tức lên tiếng chào hỏi.
Lúc này, Hổ Nữ cảm thấy Nhã Điển Na không còn đáng ghét như trước nữa, dù sao Nhã Điển Na cũng chăm sóc Diệp Lãng cả quãng đường, cũng là có công lao.
- Không vất vả, thiếu gia tự mình lo được, tác dụng của ta cũng không phát huy được nhiều.
Nhã Điển Na lắc lắc đầu, không dám nhận công lao về mình, bởi vì nàng cảm thấy mình chẳng có mấy tác dụng.
Nếu như nói nhờ kế hoạch nàng đưa ra mới thành công, vậy thì Nhã Điển Na nhất định không khiếm tốn, đây là đặc điểm của thú nhân, không giả tạo!!
- Ngươi đã làm việc nên làm, hơn nữa những việc khác cũng không cần đến ngươi, công lao khẳng có phần ngươi, những thứ khác, vốn dĩ đã không thể khống chế.
Hổ Nựu cười nói.
Đối với Nhã Điển Na, yêu cầu ban đầu của nàng là nhờ Nhã Điển Na đưa Diệp Lãng đến Tường Không, những việc tiếp theo cũng không dự định cần Nhã Điển Na can thiệp.
Hổ Nựu chỉ cần Nhã Điển Na chăm sóc Diệp Lãng là được, đừng để họ xảy ra chuyện!
- Đấy là việc ta nên làm, cũng chẳng phải công lao gì...
Nhã Điển na lắc lắc đầu, cự tuyệt công lao, nàng còn cảm thấy mình chưa giúp được gì.
Cho nên, bây giờ nàng phải nỗ lực, giúp Diệp Trần chữa bệnh cho tộc nhân của mình, như vậy mới bù đắp được sự vô dụng trước kia.
- Ngươi chính là Nhã Điển Na?
Lý Nguyệt lúc này cũng xuất hiện, nghe hai người Hổ Nựu nói chuyện, nàng lập tức nhận quay sang Nhã Điển Na, dùng ánh mắt kì quái nhìn đối phương, cũng không hiểu là nàng đang nghĩ gì.
- Vâng, Lý Nguyệt tiểu thư, không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong tình huống này.
Nhã Điển Na lễ phép nói, lúc này, Lý Nguyệt đã không còn là người nàng muốn mưu hại.
- Ta cũng không ngờ! Là ngươi dạy tên ngốc này theo đuổi ta?
Lý Nguyệt lạnh lùng nhìn Nhã Điển Na,
- Chuyện này...!
Nhã Điển Na có chút ngại ngùng nói, lúc này, nàng đang ở thể yếu, ai bảo nàng mưu hại bọn Lý Nguyệt, bây giờ người ta hưng binh hỏi tội thì biết làm thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.