Chương 513: Lý gia yến hội (3)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
25/03/2013
Đoạn thời gian này không biết Trúc Diệp Nhi đang ở đâu, chắc lại bôn ba vì sinh ý của nàng thì càng không có ai ngăn cản người của Lý gia.
Nếu Trúc Diệp Nhi biết Diệp Lãng là ai thì chắc hẳn nàng sẽ không rời đi, cho dù sinh ý có quan trọng đến đâu đi nữa cũng thế!
Bây giờ thì dù nàng có điểm hảo cảm với Diệp Lãng nhưng chưa đến mức vì hắn mà buông tha cho cơ hội kiếm tiền, nhất là đèn Không Minh lần trước của Diệp Lãng làm cho xúc giác mẫn tuệ của nàng bắt được một thương cơ, gần đây nàng đặt trọng điểm vào mặt
"Chuyện gì?" Diệp Lãng nghe thấy có người tìm liền hỏi, mà lúc này hạ nhân Lý gia cũng đã đến trước mặt hắn.
"Đây là thiệp mời tiểu thư đưa đến, hy vọng người có thể xuất hiện ở đêm yến hội!" Hạ nhân Lý gia lấy một tờ thiệp mời ra đưa cho Diệp Lãng, cũng tò mò nhìn Diệp Lãng một hồi. Hắn tò mò không biết Diệp Lãng là người ra sao mà có thể làm cho tiểu thư nhà hắn tự thân phát thiệp mời, chuyện chủ động như vậy chưa từng xuất hiện, cho dù là vương công đại thần hay hậu duệ quý tộc cũng không có đãi ngộ này.
Chẳng lẽ tiểu thư thích tên công tử Hồ tộc này? Dường như không thể a, thoạt nhìn hắn không giống cái loại hình mà tiểu thư thích, tuy cũng đẹp trai đấy.
Có điều cái loại đẹp trai này thường làm người ta cảm thấy thiếu đi một ít hương vị nam nhân, mà tiểu thư là một quân nhân, sao có thể thích cái loại nam nhân không có cái loại hương vị nam nhân như vậy được.
Dường như không đúng, ừ, nhất định không phải rồi, tiểu thư mời hắn chỉ vì lý do khác, không phải thích hắn!
"Ta không rảnh! Rất phiền!" Diệp Lãng nói thẳng, rõ ràng hắn không nghĩ rằng thiệp mời này là của Lý Nguyệt, còn tưởng là những quý tộc tiểu thư khác, mấy ngày nay hắn cũng thu được không ít lời mời.
Lấy vẻ bề ngoài của Diệp Lãng, hơn nữa bối cảnh của Fox gia tộc, thêm vào sự kiện đèn Khống Minh hôm nọ, hắn cũng trở thành một tiêu điểm, tuy tiêu điểm này không phải rất chú mục nhưng cũng làm hắn mệt mỏi.
"Này..." Hạ nhân Lý gia sửng sốt, hắn không ngờ Diệp Lãng lại cự tuyệt lời mời của Lý Nguyệt, thật đúng là làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Mà nếu hắn biết Diệp Lãng tưởng rằng là người khác thì mặt hắn sẽ càng khó coi hơn!
"Đừng làm phiền ta, ta muốn ngồi một mình!" Diệp Lãng nhìn bầu trời xanh xanh, ngơ
ngác nói.
"Này... Fox công tử, ta để thiệp mời ở đây, nếu người có rảnh thì đến, nếu không rảnh thì ta cũng chịu. Bất quá tiểu thư nhà ta lại rất ít khi mời người khác, mong quỳ trọng cơ hội này!" Hạ nhân Lý gia nói với Diệp Lãng.
“Ừ, đã biết! Vậy phiền ngươi giúp ta chuyển lời đã tạ đến tiểu thư nhà ngươi..." Diệp Lãng thuận miệng nói, theo biểu tình hắn còn ngẩn người kia có thể biết được hắn căn bản không để ý đến chuyện này.
Hạ nhân Lý gia đoản, có thể ngay cả thiệp mời Diệp Lãng cũng không đọc, đúng, Diệp Lãng cho hắn cảm giác như vậy!
Trên thực tế Diệp Lãng cũng không chú ý đến chuyện này, vẫn luôn ngần người, nếu không phải lúc sau Lãnh Huyết Ngũ để ý đến thì có thể hắn đã bỏ qua cơ hội lần này rồi.
"Cái gì? Là Lý Nguyệt mời? Người vừa rồi sao kỳ vậy, không nói rõ một chút, hại ta thiếu chút nữa bỏ lỡ cơ hội này!" Diệp Lãng nghe thấy Lãnh Huyết Ngũ nhắc nhở lập tức nói, nghe ý của hắn, tựa hồ hắn đang trách người khác không nói.
"Tuy hắn không nói nhưng ngươi cũng không hỏi vậy..." Lãnh Huyết Ngũ nói, cũng vạch ra lỗi của Diệp Lãng.
"Ách, chẳng lẽ trách ta..." Diệp Lãng nghĩ nghĩ, dường như quả thật mình có chút vấn đề.
"Không trách ngươi, chẳng lẽ trách ta sao?" Lãnh Huyết Ngũ nói.
"..., trách ta!" Diệp Lãng thành thật gánh vác hết sai lầm.
"Nếu Lý Nguyệt mời ngươi thì ngươi nên chuẩn bị một chút, buổi tối phải đi cho đàng hoàng!" Lãnh Huyết Ngũ nói.
"Ừ!" Diệp Lãng vươn nắm tay ra, bộ dáng rất quyết tâm.
Ban đêm, lại là một đêm xinh đẹp. Ánh trăng tuy chỉ là trăng non nhưng lại có cảm giác thần bí mà trăng tròn không có, kết hợp với bầu trời đầy sao thành một hình ảnh rất mỹ lệ.
Có điều người ngắm nhìn bầu tròi đêm này cũng rất ít, ít nhất là trong Lý gia cơ hồ không có, tất cả mọi người đều bận rộn giao tế, không rảnh ngẩng đầu ngắm bầu tròi đêm xinh đẹp.
Bất quá cũng không phải tất cả mọi người đều không thấy, ít nhất ở trong viện tử, một vị tiểu thư xinh đẹp đang ngắm nhìn, chỉ thấy nàng nhẹ nhàng dựa vào cây cột, ngấn khuôn mặt xinh đẹp của mình, dùng đôi mắt bạc sánh bằng ánh trăng kia ngắm nhìn bầu trời đêm.
Lẳng lặng như giữa thiên địa chỉ có một mình nàng vậy!
"Lý Nguyệt tiểu thự sao người lại ở đây, ta tìm người thật khổ!" Một thanh âm không hài hòa vang lên, theo đó một người có điều không hài hòa xuất hiện, từ bề ngoài có thể coi như là một cầm thú khoác da thú hoa lệ mà thôi.
ừ, có một vài người nhìn thấy người nọ đều cảm thấy như vậy!
Tiểu thư mỹ lệ kia thì không cần nói cũng biết, chính là nữ diễn viên tối nay - Lý Nguyệt!
Lý Nguyệt giống với tuyệt đại đã số quân nhân, đều không thích xã giao, gặp tình huống như vậy đã phần đều rời đi, trừ phi là khống còn cách nào khác.
Tựa như Lý gia Lý Đại nguyên soái, bình thường hắn cũng sẽ không tham gia những buổi yến tiệc xã giao như vậy, bất quá những lần xã giao quan trọng thì hắn vẫn phải có mặt, đây cũng là điều bất đắc dĩ của thân phận, một câu có thể làm cho người ta hiểu rõ là nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ!
"Ta đang đợi một người!" Lý Nguyệt không để ý đến người tới, chỉ lãnh đạm đáp lời.
"Chờ người? Chờ ai?" Người tới rất là nghi hoặc hỏi, người nên tới trên cơ bản đều tới cả rồi, vậy Lý Nguyệt đang đợi ai?
Còn có, người có thể làm Lý Nguyệt chờ là người như thế nào? Lấy sự hiểu biết của hắn với Lý Nguyệt, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được ai có thể làm cho nàng chờ.
"Ngươi không cần phải biết!" Lý Nguyệt lãnh đạm nói, tiếp tục nhìn bầu tròi đêm, mà trong lòng nàng đang thẩm hỏi, rốt cuộc ngươi đang làm gì, vì sao đã trễ vậy vẫn chưa xuất hiện, yến hội cũng đã bắt đầu rồi.
"..."Người nọ trầm mặc, sắc mặt trở nên có điểm khó coi, lấy xúc giác của hắn thì hắn có thể cảm giác được Lý Nguyệt đang tưởng niệm một người, có thể là người nàng đang chờ.
Mà biểu tình của nàng như thế thì rất có thể người nàng đợi là một nam nhân!
Lý Nguyệt đang tưởng niệm một nam nhân, chẳng phái nói mình có tình địch?
Ta thật muốn nhìn xem rốt cuộc là ai cũng dám cướp đoạt nữ nhân của ta!
Người nọ hung hăng thầm nhủ, bất quá hắn cũng không biểu hiện ra ngoài bởi Lý Nguyệt cũng không phải người thường, nếu biết hắn có những ý tưởng loạn thất bát tao này thì nhất định sẽ làm Lý Nguyệt phản cảm, thậm chí còn có thể sẽ bị Lý Nguyệt đuổi ra Lý gia.
Nhưng mặc kệ nói gì thì nói, Diệp Lãng còn chưa đến đây đã trở thành tiêu điểm của người khác, hơn nữa còn là cừu thị tiêu điểm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.