Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 574: Quét dọn chiến trường (1)

Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh

26/03/2013



Muốn tìm một người trong một nơi có năm sáu ngàn người rất khó khăn, hơn nữa người này lại di động khắp nơi, giống như bóng ma, làm cho người ta càng không thể phát hiện ra được.

Mà Lý Nguyệt không phiền não về điều này, nàng chỉ có một người, nàng không cần quan tâm đối phương là ai, nàng chỉ lo giết người là được, như vậy càng làm cục diện trở nên kỳ quái.

Rõ ràng là năm ngàn người đối phó một người, nhưng lại bị một người nắm mũi dắt đi, hoàn toàn không có năng lực phòng thủ.

Nếu như còn tiếp tục như vậy, đội quân Sói Xám sẽ bất lợi, bọn họ phải nghĩ ra biện pháp, nghĩ biện pháp lật ngược thế cục, làm cho Lý Nguyệt không thể tiếp tục đồ sát huynh đệ của mình được.

- Bày trận, phân tán!

Tướng Quân quát lên, đối với chuyện này, hắn đã nghĩ ra biện pháp ứng phó, tuy biện pháp này sẽ làm cho năng lực công kích của mình giảm đi một chút, nhưng lại là biện pháp tốt nhất để bắt địch nhân.

Sau khi tên Tướng Quân hô lên, năm sáu ngàn người chỉ dùng thời gian cực ngắn đẻ phân tán ra, mỗi người đều cách người bên cạnh năm thước, bởi vì như vậy, Lý Nguyệt không thể trà trộn vào bên trong.

Rất nhanh, thân hình của Lý Nguyệt hiện ra trong mắt mọi người.

- Hàng phía trước xếp thành gai nhọn, hàng sau tiến lên, sau đó...

Từng đạo mệnh lệnh từ trong miệng tên Tướng Quân phát ra, đội quân Sói Xám này không hổ là bộ đội tinh anh, năng lực phản ứng cực cao, điều này tạo thành nguy hiểm rất lớn cho Lý Nguyệt.

Đây là điểm mà một đám ô hợp không cách nào bằng được!

- Hừ!

Lý Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó dùng thân pháp xảo diệu tránh thoát trường thương, tránh tất cả trường thương từ bốn phương tám hướng dày đặc như mưa.



Tên Tướng Quân đứng quan sát từ xa, hắn không rõ làm thế nào mà Lý Nguyệt có thể tránh thoát, thân thể đang ở trên không trung lại có thể làm ra động tác như vậy, làm thân thể vặn vẹo, đây là việc mà người bình thường có thể làm được sao?

Đây chính là điều mà hắn không thể tưởng tượng nổi, thời điểm Lý Nguyệt tránh né, vẫn có thể phản kích.

- Lãnh Nguyệt Trảm!

Một đạo kiếm khí như mặt trăng lao về phía một tên binh sĩ, chém đứt tất cả, đúng vậy, là chém đứt tất cả, khôi giáp, quần áo, vũ khí, mà trọng yếu nhất chính là thân thể cũng bị chém đứt.

Những tên binh lính kia bị Lãnh Nguyệt Trảm chém thành hai đoạn, hình ảnh máu tươi phun ra, làm cho người ta minh bạch, những người này không có khả năng cứu sống!

Lãnh Nguyệt Trảm, đây là một chiêu trong đấu khí kỹ mà Lý Nguyệt mới lĩnh ngộ gần đây, tập trung tất cả lực lượng, hình thành một đạo kiếm khí rất mỏng, tuy diện tích không lớn, nhưng uy lực lại cực kỳ cường đại, dù là Thiên cấp cao thủ gặp được cũng phải tránh né mũi nhọn.

Tuy những binh lính này là tinh binh, nhưng bọn họ không phải là cao thủ, cao nhất chính là Cửu cấp, hơn nữa còn là cấp thấp nhất, cho nên bọn họ không thể ngăn được một chiêu này.

Nếu đạt tới Địa cấp, có lẽ có thể tránh thoát, nhưng nếu những binh sĩ này là Địa cấp, thì đội ngũ này đã đủ để quét ngang đại lục.

Ở trong quân đội, xuất hiện Địa cấp cao thủ, trên cơ bản đều là quan lớn, trong binh sĩ không có khả năng xuất hiện, trừ phi là bộ đội đặc thù.

Mà đạo Lãnh Nguyệt Trảm này cũng không phải là đạo duy nhất, kế tiếp Lý Nguyệt làm vài động tác, nàng lại xuất chiêu, từng đạo Lãnh Nguyệt Trảm hiện ra trước mắt mọi người.

Những đạo Lãnh Nguyệt Trảm kia đã thu lấy không ít tính mạng.

- Giết, tiếp tục giết! Ta không tin, nàng lại có thể không ngừng sử dụng đấu khí kỹ!

Trên chiến trường, có đôi khi máu tưới làm cho người ta bại lui, mà có đôi khi máu tươi lại làm cho người ta cuồng nhiệt, tính huống hiện tại, chính là tình huống thứ hai.

Đúng vậy, Lý Nguyệt không có khả năng sử dụng đấu khí kỹ không ngừng nghỉ, điểm này chính cô ta rõ ràng nhất, hiện tại nàng phải dùng, bởi vì nàng muốn làm cho nhân số của đối phương giảm xuống, giảm xuống thật nhanh.

Lúc này sử dụng đấu khí kỹ có thể có được uy lực lớn nhất , chẳng những có thể đánh loạn thế tiến công của đối phương, hơn nữa còn làm làm cho sĩ khí và quân số của đối phương giảm xuống.



Hơn nữa, Lý Nguyệt cũng không sử dụng đấu khí kỹ một cách mù quáng.

- Ai nói ta không thể sử dụng đấu khí kỹ không ngừng nghỉ được!

Sau khi Lý Nguyệt đánh tan những binh lính vây quang, lại bắt đầu cuộc chém giết mới, mỗi kiếm đánh ra đều lấy đi nhân mạng của đối phương, ngay cả lúc chạy nàng cũng xuất quỷ nhập thần như thế, mặc dù đối phương đã tách ra, nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể tìm ra được nàng, thời điểm tìm ra được nàng, nàng đã đi tới địa phương tiếp theo.

Thân pháp của Lý Nguyệt rất quỷ dị, ít nhất đối với người của đội quân Sói Xám là quỷ dị, nếu đối với Diệp Lãng ở bên cạnh, hắn sẽ không cho rằng là quỷ dị, hắn đang nhíu mày, giống như có chút bất mãn.

Lý Nguyệt vụng trộm liếc nhìn Diệp Lãng, nàng phát giác được Diệp Lãng không hài lòng, nàng cũng hơi thất vọng, nhưng lại lập tức chăm chú, cố gắng thi triển thân pháp vũ kỹ tốt hơn.

Sở dĩ Lý Nguyệt làm như vậy, là vì thân pháp vũ kỹ của nàng do Diệp Lãng dạy, huấn luyện cho nàng, tuy tốc độ của nàng tăng lên rất nhanh, nhưng cách trình độ làm Diệp Lãng thỏa mãn còn rất xa.

Nếu vấn đề này bị đám người kia biết được, tuyệt đối sẽ mở rộng tầm mắt, bởi vì trong mắt bọn họ, thân pháp của Lý Nguyệt đã quỷ dị đến trình độ làm cho người ta sợ hãi, mà trình độ như vậy trong mắt Diệp Lãng còn chưa đủ, điều này làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Tên Tướng Quân rất đau đầu, cục diện hiện tại lại làm hắn cảm thấy vô lực, muốn phát lực nhưng lại không có chỗ phát lực, bởi vì thân pháp của Lý Nguyệt làm cho cảm thấy rất vô lực, hiện tại chỉ có thể đợi đến lúc Lý Nguyệt lộ ra sơ hở, hoặc đợi đến lúc thể lực của Lý Nguyệt tiêu hao hết.

Chỉ là, không biết phải đợi đến lúc nào, tên Tướng Quân này không biết, chỉ trong lúc này, người của hắn đang tử vong thảm trọng.

Vào lúc đó, đột nhiên trong ánh mắt của tên Tướng Quân có thêm một người, hắn nghĩ ra một biện pháp có thể uy hiếp được Lý Nguyệt.

- Bắt tên tiểu tử kia lại cho ta!

Tên Tướng Quân chỉ vào Diệp Lãng quát lên, đúng vậy, chính là Diệp Lãng, hiện tại hắn không còn nhã nhặn nữa, nếu như hắn có thể bắt được Diệp Lãng, tuyệt đối có thể uy hiếp được Lý Nguyệt.

Nhưng mà, muốn bắt Diệp Lãng cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Chỉ có điều vấn đề này người ở đây không biết, cho dù bọn họ biết rõ, cũng sẽ tiếp tục làm như vậy, bởi vì Lý Nguyệt quá khó chơi, làm cho người ta không thể ra tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luyện Kim Cuồng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook