Chương 631: Tập kích bất ngờ (1)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
26/03/2013
Giữa Hải Na công chúa và bọn Hề Nhị kì thực vẫn còn một chút khoảng cách, từng xảy ra một số chuyện không vui, nguyên nhân cũng là vì có người trong nhóm Hải Na công chúa có ý đánh bọn Hề Nhi.
Đây là điều hết sức bình thường, giữa các quý tộc vẫn xảy ra những chuyện như vậy, không có gì kì lạ, họ cũng không kết thành thù hận với nhau, có điều, quan hệ khẳng định không tốt.
Hải Na công chúa đến đây, khẳng định không phải muốn xin lỗi hay muốn dung nhập vào nhóm của họ, cho nên, nàng khẳng định là vì chuyện khác.
- Ta đến tìm hắn...
Hải Na công chúa chỉ vào Diệp Lãng, nói. Những lời này khiến người ta có chút không hiểu, không rõ Hải Na công chúa có quan hệ gì với Diệp Lãng.
- Tìm ta? Ta quen nàng sao?
Diệp Lãng nhìn Hải Na công chúa, quan sát tỉ mỉ, thực sự nghĩ không ra mình đã gặp Hải Na công chúa ở đâu.
- Cha ta là Hoàng đế!
Hải Na công chúa lạnh lùng nhìn Diệp Lãng nói, những lời này kì thực là đang nhắc nhở hắn, nàng đã từng nói với hắn như vậy.
- Ta biết, họ đều nói nàng là công chúa... Nhưng, câu này sao nghe quen quá nhỉ?
Diệp Lãng có chút mê hoặc nói.
- Cha ta là Hoàng Quang...
Lúc này, đột nhiên xuất hiện một thiếu niên quý tộc, nói với Diệp Lãng, hắn hình như đi theo Hải Na công chúa.
Mọi người đều nhận ra thiếu niên quý tộc này, hắn là con trai của đế quốc đại thần Hoàng Quang, rất thân với Hải Na công chúa, nhưng giống như Hải Na công chúa, thanh danh không được tốt cho lắm.
Thiếu niên quý tộc nhìn Diệp Lãng, nghiến răng, bộ dạng như muốn ăn tươi Diệp Lãng!!
- Cha các ngươi đâu có phải Lý Cương, huênh hoang cái gì... Đợi chút, thì ra là các ngươi...
Diệp Lãng ban đầu còn đãng trí, về sau hắn mới nhớ ra, hắn từng gặp qua Hải Na công chúa và cái tên cha ta là Hoàng Quang gì đó, hơn nữa họ cũng từng nói với hắn những lời này.
- Ngươi nhớ ra rồi chứ? Ở đó chúng ta không làm gì được ngươi, nhưng ở đây thì không giống vậy, đây là địa bàn của ta, ngươi làm nhục bọn ta, ta muốn trả cho ngươi gấp mười lần!!
Hải Na công chúa nghiến răng nói.
Rốt cục là chuyện gì, sao lại có làm nhục ở đây, tiểu tử áo vải trước mắt sao có thể làm nhục công chúa?
Những lời Hải Na công chúa nói thôi thúc trí tưởng tượng của rất nhiều người, nguyên bản nào cũng có, đương nhiên, tất cả chỉ là tạm thời, bởi vì ngay bây giờ thôi họ sẽ được nghe đáp án.
- Làm nhục gì chứ, lúc đó, là các ngươi tự chen ngang, bị người ta đuổi ra khỏi Thánh Thành, liên quan gì đến ta.
Diệp Lãng có chút không hiểu nói, một vẻ ta vô tội.
- Im miệng!
Hai người Hải Na công chúa lập tức hét lên, trong khoảng thời gian này, điều họ không muốn nghe nhất là những gì liên quan đến việc họ bị đuổi khỏi Thánh Thành.
Chuyện này, mang đến cho họ ảnh hưởng rất nghiêm trọng, khiến họ cảm thấy là một sự sỉ nhục.
Đuổi khỏi Thánh Thành? Thì ra là nói chuyện này, chẳng trách bọn Hải Na công chúa lại phản ứng mạnh như vậy, nhưng lại không dám nói là chuyện gì, thì ra là đang nói chuyện này.
Ban đầu, sau khi bọn Hải Na công chúa bị đuổi khỏi Thánh Thành, rất nhiều người đều xem thường họ, công chúa của Ngải La đế quốc mà lại bị đuổi khỏi Thánh Thành, sự tình phải nghiêm trọng đến thế nào chứ.
Vì thế, Ngải La đế quốc Hoàng đế đã mắng cho Hải Na công chúa một trận.
Dù sao liên quan đến Thánh Thành, cho dù là Ngải La đế quốc, cũng không dám va chạm, có ảnh hưởng xấu!
- Diệp Lãng, rốt cục là chuyện gì? Sao ngươi lại ở Thánh Thành, đã xảy ra xung đột gì với họ?
Hề Nhị hiểu được ý tứ của Tam công chúa, liền hỏi.
Vấn đề này, nàng không tiện hỏi Tam công chúa, chí ít là không tiện hỏi trước mặt Hải Na công chúa, như vậy sẽ khiến Hải Na công chúa không xuống nổi đài.
Câu hỏi này, kì thực rất nhiều người muốn biết, mọi người đều biết chuyện Hải Na công chúa bị đuổi khỏi Thánh Thành, nhưng cụ thể tại sao bị đuổi thì không ai biết.
Cho dù là Ngải La đế quốc hoàng đế, cũng chỉ biết một điểm, đó là bọn Hải Na công chúa vì xung đột với một nhân vật quan trọng nên mới bị đuổi.
Hải Na công chúa vẫn nói là họ không sai, sai là nhân sĩ quan trọng Diệp Lãng, những Ngải La Hoàng đế chẳng buồn quan tâm, đối với họ mà nói, bất luận là đúng hay sai, đắc tội với nhân sĩ quan trọng của Thánh Thành là một sai lầm.
Cũng chính vì nguyên nhân này, mọi người càng thêm hiếu kì...
- Cũng chẳng có gì, lúc xếp hàng vào Thánh Thành, hắn nói cha hắn là Hoàng Quang, nàng ấy nói cha nàng là Hoàng đế, kết quả, Quang Minh kị sĩ mặc kệ cha họ là ai, vẫn đá họ ra khỏi Thánh Thành.
Diệp Lãng thuận miệng nói, mặc dù đã lược bỏ rất nhiều, nhưng người thông minh đều hiểu được những gì Diệp Lãng nói.
Những người có mặt ở đây, tin rằng chẳng mấy ai ngốc, họ đều hiểu đã xảy ra chuyện gì!!
Sự tình rất đơn giản, là bọn Hải Na công chúa chen ngang, còn lấy thân phận ép người, kết quả bị người của Thánh Thành trục xuất xuất cảnh.
Cũng chẳng có gì khó tưởng tượng, Thánh giáo phụng hành là nguyên tắc công bằng công chính cộng nghĩa, sao họ có thể để người khác làm việc không công bằng ngay trước Thánh Thành mình, lại còn bày ra thân phận, đúng là mất mặt.
-...
Tam công chúa trầm mặc một lúc, nàng tựa hồ cảm thấy mình không nên hỏi câu hỏi này, thực tại đã đủ mất mặt rồi.
- Ngươi còn dám nói, không phải ngươi gọi Quang minh kị sĩ đến, làm chúng ta bị đuổi ra sao?
Hải Na công chúa hai má nóng bừng, nhưng vẫn kiến quyết là mình không sai, đòi khảo vấn Diệp Lãng đến cùng.
Lúc này, Tam công chúa vốn đã định ngăn lại, nhưng lại thôi, bởi vì không cần nữa...
- Ý, bắt đầu rồi!
Diệp lãng nhìn thấy một thứ tựa hồ như tấm bản đồ, là dùng Luyện kim thuật thành tượng, một kiểu vận dụng tương đối phổ biến của Luyện kim thuật.
Sau khi nhìn thấy nó, Diệp Lãng rất dứt khoát chạy lên xem bản đồ, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của bọn Hải Na, vốn dĩ, hắn đã không để tâm đến họ.
Tình huống này, khiến bọn Đại Tỷ không khỏi phì cười, còn Hải Na công chúa thì giận đến khiến răng ken két.
Diệp Lãng chăm chú xem bản đồ, ghi nhớ từng phần của nó, không phải hắn muốn nhớ vị trí của tất cả các cô dâu mà chỉ là muốn dựng nên một tấm bản đồ lập thể trong não mình, để lát nữa không sợ bị lạc đường, đến Đại Tỷ cũng không tìm được.
- Ngươi nhớ chưa, đừng để bị người khác loại bỏ đấy, chí ít phải gặp bổn tiểu thư trước.
Đại Tỷ xem xong, liền nói với Diệp Lãng.
- Yêm tâm, cướp cô dâu là việc đơn giản. Hay là để ta cướp hết các nàng.
Diệp Lãng thản nhiên nói, ngữ khí rất huênh hoang, giống như việc cướp cô dâu chỉ đơn giản như thò tay vào túi lấy đồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.