Chương 17: Cái Miệng Nhỏ Thật Tham Ăn (Cao H)
Chỉ Thị Y Duy
21/02/2019
"Cái miệng nhỏ thật tham ăn...... Ngô........ Làm lâu như vậy mà vẫn chặt......" Tiêu Mục Thần chậm rãi rút ra phân thân, thân gậy dính đầy chất lỏng của hai người, hắn nở nụ cười ác liệt rồi đột nhiên ấn bụng nhỏ của Mạc Nghiên, hoa môi hơi hơi co rút tiết ra một chút bạch trọc và mật dịch, ngón trỏ và ngón giữa gộp lại cắm vào hoa đế, ngón cái hung hăng ấn hoa đế sưng đỏ, thỉnh thoảng lại dùng móng tay ma sát hoa đế mẫn cảm, cảm nhận ngón tay bị hoa kính xoắn chặt, bàn tay to của hắn vuốt ve bộ ngực tuyết trắng, hắn cúi xuống dùng môi mỏng ngậm lấy cái miệng nhỏ ý đồ làm cho thân thể mềm mại thả lỏng, hai ngón tay nhẹ nhàng đâm chết cũng khẩu yếu ớt, dưới lực đạo cường ngạnh của hắn, cung khẩu không ngăn được sự xâm lược nên chỉ có thể để mặc ngón tay cạy cái miệng nhỏ ra và không ngừng chơi đùa cổ tử cung, đột nhiên hắn cảm thấy thân mình của cô gái dưới thân khẽ cứng lại, ngón tay bị gắt gao hút chặt trong cơ thể, trong mắt đen của Tiêu Mục Thần hiện lên tình dục, ngón tay dài mạnh mẽ thọc vào rút ra ở cổ tử cung, cô không thể ngăn cản hắn gây xích mích, hoa huyệt phun ra lượng lớn mật dịch cùng với tinh dịch ở trong hoa huyệt lúc nãy khi bị hai người đàn ông bắn vào bên trong.
"A a...... Hừ a...... Anh anh......." Cả thân mình vì trải qua cao trào nhiều lần khiến Mạc Nghiên chỉ có thể mỏi mệt rên rỉ và khóc nức nở.
"Ngô... Ngô..... Không... Ngô....." Ngay lúc Mạc Nghiên sắp ngất, Tư Đồ Dịch từ trong phòng lấy ra một cái hộp chứa viên thuốc màu trắng trước ảnh mắt kinh hoàng của cô rồi hắn đem bỏ vào ly rượu vang đỏ, hắn nhẹ uống một ngụm xong lại dán lên đôi môi đỏ nộn của Mạc Nghiên và chậm rãi đút vào trong miệng cô, đầu lưỡi không ngừng càn quét xâm lược trong khoang miệng thơm ngọt của cô, khi thì hắn liếm mút cái lưỡi điềm mỹ, đợi cô nuốt hết hắn lại nhấp một ngụm đút tiếp, hắn dùng môi mỏng chậm rãi đem rượu vang đỏ rót vào cổ họng cô.
"Đây là cái gì...?" Cung Kỳ Diệp vắt chéo đôi chân thon dài ngồi ở trên sô pha, nhướng mày nhìn động tác của Tư Đồ Dịch.
"Đây là viên thuốc bổ sung thể lực, sẽ không để cô ấy dễ dàng té xỉu đồng thời còn có tác dụng thôi tình, không có tác dụng phụ nhưng thân thể sẽ trở nên càng thêm mẫn cảm" Tư Đồ Dịch buông chén rượu trong tay xuống rồi túm lấy chiếc cằm bạch ngọc của cô, ngón trỏ nhẹ nhàng lướt qua sườn mặt cô, hắn tinh tế nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô và chờ đợi tác dụng thuốc chậm rãi phát huy. Nghe được Tư Đồ dịch nói thân thể sẽ trở nên càng mẫn cảm, mấy người đàn ông khác giống như lang sói nhìn chằm chằm da thịt nõn nà của cô, chưa đầy vài phút sau, thân mình Mạc Nghiên dần dần phiếm hồng, cô không ngừng cọ xát trên chiếc sô pha bằng da thật, da thịt tuyết trắng ở trên sô pha màu đen càng có vẻ phá lệ đoạt mắt, hai mắt đẫm lệ mê mang nhìn mấy người đàn ông trước mắt mà khóc nức nở, cái miệng nhỏ phun hơi thở nhưng lại không được bất luận kẻ nào giúp cô giảm bớt nên cô chỉ có thể làm theo phản ứng của thân thể, tay nhỏ không ngừng ở vuốt ve âu yếm thân thể mình, mấy người đàn ông nhìn chăm chú động tác của cô gái trên sô pha, trong hai tròng mắt toàn dấy lên nùng liệt ngọn lửa tình dục.
"Ô ô....... Giúp... giúp tôi......Hừ...... Ha... Ô ô..... Cho tôi...... Ha a...." Mạc Nghiên không ngừng dùng tay nhỏ niết xoa bộ ngực của mình, cô vuốt ve toàn thân nhưng vẫn không thắng nổi cảm giác ngứa ngáy sâu trong cơ thể nên chỉ có thể bất lực nhìn bọn đàn ông trước mắt rồi nức nở.
"Dịch, mày lên trước đi." Diệp Hàn Ngự nhìn cô không ngừng cọ xát, cánh hoa sưng đỏ chậm rãi chảy ra một dòng mật dịch trong suốt, hai mắt híp lại tẩm hồ ly cười, cái lưỡi liếm nhẹ rượu vang đỏ trên miệng ly tăng thêm cho hắn vài phần yêu dã. Tư Đồ Dịch ôm Mạc Nghiên lên, đặt cô ngồi trên hai đùi cường tráng của bản thân, hai chân ép buộc cô gái trong lồng ngực mở rộng chân ra, cánh hoa duyên dáng chảy ra mật dịch nhiều vô kể giống như mời người khác tới cắn nuốt, ngón tay dài nhẹ nhàng khảy cánh hoa rồi chậm rãi thọc vào rút ra, hắn nhìn chằm chằm phản ứng của cô, đưa cô sa vào trong vòng xoáy tình dục sâu thẳm, phân thân cường tráng ma sát với hoa môi của cô, sau đó chậm rãi đẩy vào chỗ sâu nhất, hưởng thụ cảm giác tầng tầng mị thịt bao quanh cùng với hôn môi mãnh liệt khẩn trương.
"A a...... Hừ a...... Anh anh......." Cả thân mình vì trải qua cao trào nhiều lần khiến Mạc Nghiên chỉ có thể mỏi mệt rên rỉ và khóc nức nở.
"Ngô... Ngô..... Không... Ngô....." Ngay lúc Mạc Nghiên sắp ngất, Tư Đồ Dịch từ trong phòng lấy ra một cái hộp chứa viên thuốc màu trắng trước ảnh mắt kinh hoàng của cô rồi hắn đem bỏ vào ly rượu vang đỏ, hắn nhẹ uống một ngụm xong lại dán lên đôi môi đỏ nộn của Mạc Nghiên và chậm rãi đút vào trong miệng cô, đầu lưỡi không ngừng càn quét xâm lược trong khoang miệng thơm ngọt của cô, khi thì hắn liếm mút cái lưỡi điềm mỹ, đợi cô nuốt hết hắn lại nhấp một ngụm đút tiếp, hắn dùng môi mỏng chậm rãi đem rượu vang đỏ rót vào cổ họng cô.
"Đây là cái gì...?" Cung Kỳ Diệp vắt chéo đôi chân thon dài ngồi ở trên sô pha, nhướng mày nhìn động tác của Tư Đồ Dịch.
"Đây là viên thuốc bổ sung thể lực, sẽ không để cô ấy dễ dàng té xỉu đồng thời còn có tác dụng thôi tình, không có tác dụng phụ nhưng thân thể sẽ trở nên càng thêm mẫn cảm" Tư Đồ Dịch buông chén rượu trong tay xuống rồi túm lấy chiếc cằm bạch ngọc của cô, ngón trỏ nhẹ nhàng lướt qua sườn mặt cô, hắn tinh tế nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô và chờ đợi tác dụng thuốc chậm rãi phát huy. Nghe được Tư Đồ dịch nói thân thể sẽ trở nên càng mẫn cảm, mấy người đàn ông khác giống như lang sói nhìn chằm chằm da thịt nõn nà của cô, chưa đầy vài phút sau, thân mình Mạc Nghiên dần dần phiếm hồng, cô không ngừng cọ xát trên chiếc sô pha bằng da thật, da thịt tuyết trắng ở trên sô pha màu đen càng có vẻ phá lệ đoạt mắt, hai mắt đẫm lệ mê mang nhìn mấy người đàn ông trước mắt mà khóc nức nở, cái miệng nhỏ phun hơi thở nhưng lại không được bất luận kẻ nào giúp cô giảm bớt nên cô chỉ có thể làm theo phản ứng của thân thể, tay nhỏ không ngừng ở vuốt ve âu yếm thân thể mình, mấy người đàn ông nhìn chăm chú động tác của cô gái trên sô pha, trong hai tròng mắt toàn dấy lên nùng liệt ngọn lửa tình dục.
"Ô ô....... Giúp... giúp tôi......Hừ...... Ha... Ô ô..... Cho tôi...... Ha a...." Mạc Nghiên không ngừng dùng tay nhỏ niết xoa bộ ngực của mình, cô vuốt ve toàn thân nhưng vẫn không thắng nổi cảm giác ngứa ngáy sâu trong cơ thể nên chỉ có thể bất lực nhìn bọn đàn ông trước mắt rồi nức nở.
"Dịch, mày lên trước đi." Diệp Hàn Ngự nhìn cô không ngừng cọ xát, cánh hoa sưng đỏ chậm rãi chảy ra một dòng mật dịch trong suốt, hai mắt híp lại tẩm hồ ly cười, cái lưỡi liếm nhẹ rượu vang đỏ trên miệng ly tăng thêm cho hắn vài phần yêu dã. Tư Đồ Dịch ôm Mạc Nghiên lên, đặt cô ngồi trên hai đùi cường tráng của bản thân, hai chân ép buộc cô gái trong lồng ngực mở rộng chân ra, cánh hoa duyên dáng chảy ra mật dịch nhiều vô kể giống như mời người khác tới cắn nuốt, ngón tay dài nhẹ nhàng khảy cánh hoa rồi chậm rãi thọc vào rút ra, hắn nhìn chằm chằm phản ứng của cô, đưa cô sa vào trong vòng xoáy tình dục sâu thẳm, phân thân cường tráng ma sát với hoa môi của cô, sau đó chậm rãi đẩy vào chỗ sâu nhất, hưởng thụ cảm giác tầng tầng mị thịt bao quanh cùng với hôn môi mãnh liệt khẩn trương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.