Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 339: Mê hoặc
Cá Basa
03/08/2019
Mấy ngày sau, Hắc Hỏa đang nhập nhèm lái xe, đột
ngột nhìn thấy thứ gì sáng chói lóa mù mắt chó của hắn ở phía xa xa,
nước miếng chảy dài từng hàng nhìn chăm chú vào nơi đó.
Nghe qua Kim Thịnh Thành toàn bộ đều được làm từ kim tệ nhưng Hắc Hỏa chỉ coi đó là một cái trò đùa mà thôi, chỉ là khi nhìn thấy tận mắt mới thực sự rúng động lòng người, cả tòa thành dưới ánh mặt trời trông giống như một đống kim tệ khổng lồ sáng lòe lòe.
Đối với một con rồng mà nói, cái nùi kim tệ kia càng hấp dẫn tới khủng bố, chẳng khác gì một đám công chúa xinh đẹp thoát y nhảy múa vòng quan h trước mặt hắn.
“Long ca ca, tới đây, chiếm lấy mụi đi~”
“Long ca ca, ta chính là của người nha ah~”
Cuối cùng Hắc Hỏa bị một cái tát cả Bạch Linh làm cho tỉnh lại hồn phách, ngẩn ngơ nhìn Bạch Linh hỏi: “Ah? Công chúa đâu rồi?”
Bạch Linh: “Công chúa cái ông nội nhà mi! Nhìn xem đi suýt chút nữa là ngươi lao xe xuống vực rồi!”
Hắn cùng Hắc Hỏa da dày thịt béo thì còn có thể thoát, tiểu nhóc con nếu như không bảo vệ cẩn thận liền sẽ cụt cái tay què cẳng chân như chơi!
Hắc Hỏa: “Ah ah… xin lỗi…” Trời ạ, vừa nãy rốt cuộc hắn bị thứ gì ám vậy, trước mắt toàn là ảo ảnh. Một ma pháp sư chuyên về mê huyễn và điều khiển tinh thần lại bị ảo ảnh mê hoặc suýt thì lao xuống vực, nói ra hắn liền để mặt mũi ở đâu…
Khi càng ngày càng tiến gần tới Kim Thịnh Thành, ánh sáng càng thêm chói mắt, Bạch Linh mang theo bảo bảo cùng Hắc Hỏa bơ phờ nhìn bức tường thành chói lóa đến muốn mù mắt của bọn họ, thực sự dậy không nổi suy nghĩ gì.
Nếu như có người có thể đánh cắp núi vàng này, cái thành thị này đã sớm bị đạo tặc cắt thành từng khối đem cân bán rồi, làm sao còn có thể trụ vững cả ngàn năm chứ…
Hắc Hỏa nuốt nước bọt một cái, chỉ có thể ném đi mấy cái suy nghĩ bất hảo trong lòng, mang theo Bạch Linh quét chứng minh điện tử tiến vào. Ngay khi chứng minh của cả 2 đi qua cửa kiểm soát, tin tức đã ngay lập tức được truyền về tay của người bên trong Ám Dạ Lâu.
Nghe qua Kim Thịnh Thành toàn bộ đều được làm từ kim tệ nhưng Hắc Hỏa chỉ coi đó là một cái trò đùa mà thôi, chỉ là khi nhìn thấy tận mắt mới thực sự rúng động lòng người, cả tòa thành dưới ánh mặt trời trông giống như một đống kim tệ khổng lồ sáng lòe lòe.
Đối với một con rồng mà nói, cái nùi kim tệ kia càng hấp dẫn tới khủng bố, chẳng khác gì một đám công chúa xinh đẹp thoát y nhảy múa vòng quan h trước mặt hắn.
“Long ca ca, tới đây, chiếm lấy mụi đi~”
“Long ca ca, ta chính là của người nha ah~”
Cuối cùng Hắc Hỏa bị một cái tát cả Bạch Linh làm cho tỉnh lại hồn phách, ngẩn ngơ nhìn Bạch Linh hỏi: “Ah? Công chúa đâu rồi?”
Bạch Linh: “Công chúa cái ông nội nhà mi! Nhìn xem đi suýt chút nữa là ngươi lao xe xuống vực rồi!”
Hắn cùng Hắc Hỏa da dày thịt béo thì còn có thể thoát, tiểu nhóc con nếu như không bảo vệ cẩn thận liền sẽ cụt cái tay què cẳng chân như chơi!
Hắc Hỏa: “Ah ah… xin lỗi…” Trời ạ, vừa nãy rốt cuộc hắn bị thứ gì ám vậy, trước mắt toàn là ảo ảnh. Một ma pháp sư chuyên về mê huyễn và điều khiển tinh thần lại bị ảo ảnh mê hoặc suýt thì lao xuống vực, nói ra hắn liền để mặt mũi ở đâu…
Khi càng ngày càng tiến gần tới Kim Thịnh Thành, ánh sáng càng thêm chói mắt, Bạch Linh mang theo bảo bảo cùng Hắc Hỏa bơ phờ nhìn bức tường thành chói lóa đến muốn mù mắt của bọn họ, thực sự dậy không nổi suy nghĩ gì.
Nếu như có người có thể đánh cắp núi vàng này, cái thành thị này đã sớm bị đạo tặc cắt thành từng khối đem cân bán rồi, làm sao còn có thể trụ vững cả ngàn năm chứ…
Hắc Hỏa nuốt nước bọt một cái, chỉ có thể ném đi mấy cái suy nghĩ bất hảo trong lòng, mang theo Bạch Linh quét chứng minh điện tử tiến vào. Ngay khi chứng minh của cả 2 đi qua cửa kiểm soát, tin tức đã ngay lập tức được truyền về tay của người bên trong Ám Dạ Lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.