Mãng Hoang Kỷ

Quyển 18 - Chương 261: Khải Tuyền Cảnh

Ngã Cật Tây Hồng Thị

14/01/2020

Kỷ Ninh đột nhiên ra trận pháp đâm một kiếm, một màn này để cho sáu Đại Chân thần lập tức nghẹn họng nhìn trân trối.

Keng!

Một tiếng nổ vang.

Mũi kiếm của Kỷ Ninh như đập lấy cái gì, xảy ra va chạm vô cùng kịch liệt, để không gian chung quanh tạo nên gợn sóng.

- Tới đây.

Kiếm pháp của Kỷ Ninh xoay chuyển, như hắc động, sinh ra hấp lực kinh người, quấn chặt lấy kỳ vật vô hình.

Kiếm quang triền miên, hoàn toàn quấn lấy kỳ vật vô hình, kỳ vật kia rút cuộc hiện ra bộ dáng, chỉ thấy ở trong kiếm quang của Kỷ Ninh hiện ra một kỳ vật như sừng trâu, toàn thân màu đen, mơ hồ có đường vân màu tím, một đầu bén nhọn, một đầu như tù và.

- Hả?

Kỷ Ninh thò tay bắt lấy kỳ vật này.

- Khải Tuyền Trầm Thạch?

Kỷ Ninh thầm nghĩ, ở trong Hỗn Độn lưu lạc, đương nhiên phải quen thuộc đại lượng kỳ vật, trong ghi chép Bắc Hưu Thế Giới Thần truyền lại, Kỷ Ninh liếc nhận ra kỳ vật này.

- Dĩ nhiên là Khải Tuyền Trầm Thạch, đây chính là tài liệu luyện khí trân quý, bất quá ở Tam Giới, không ai có thể luyện hóa nó.

Khải Tuyền Trầm Thạch, vô cùng cứng cỏi, không có trải qua bất luận cái gì rèn luyện, đơn thuần cứng cỏi có thể so sánh với Hỗn Độn kỳ bảo.

Đây là tài liệu luyện khí cực kỳ trân quý.

- Tương lai ta đi Hỗn Độn vô tận, tìm Thiên Thương Cung. Có lẽ nó còn hữu dụng.

Kỷ Ninh phất tay, thu kỳ vật này vào Động Thiên Pháp bảo.

Kỷ Ninh quay đầu, lại chứng kiến sáu gã Chân Thần đang có chút không rõ, Hi Hoàng càng muốn nói điều gì, lại không biết nên mở miệng như thế nào.

- Kỷ Ninh.

Khoa Phụ nói.

- Ngươi là Kiếm Lực tầng thứ năm?

- Ân.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Vì sao lúc trước một mực không nói.

Khoa Phụ nói.

- Lúc trước không có gặp được nguy hiểm gì, Khoa Phụ ngươi có thể đơn giản giải quyết, nên một mực không cần ta ra tay.

Kỷ Ninh cười nói.

Bên cạnh Hình Thiên cũng nói:

- Kỷ Ninh, ngươi đã có thể nhìn thấu Địa Minh Sơn ảo cảnh?



Nhìn thấu ảo cảnh, mới có thể đi ra ngoài.

- Ân.

Kỷ Ninh gật đầu.

Lục Ngô, Phong Cơ cũng tâm thần buông lỏng, tuy làm tốt chuẩn bị tử vong, nhưng có thể sống đương nhiên tốt nhất.

- Đi theo ta.

Kỷ Ninh nói.

- Theo Kỷ Ninh.

Khoa Phụ nói.

- Nghe Kỷ Ninh a.

- Ân.

Sáu vị Chân Thần liền đi theo Kỷ Ninh, Kỷ Ninh một tay cầm kiếm đi lại.

- Lại một cái.

Kỷ Ninh chém ra một kiếm, kiếm pháp mờ ảo, lập tức va chạm kỳ vật vô hình tập kích đến, chỉ thấy kiếm pháp của Kỷ Ninh lập tức hóa thành hắc động, quấn chặt lấy kỳ vật vô hình kia.

- Cái Địa Minh Sơn này, hẳn là Khải Tuyền Cảnh a.

Kỷ Ninh đưa tay bắt được một cây Khải Tuyền Trầm Thạch, quan sát liền thu vào Động Thiên Pháp bảo.

- Chỉ sợ phóng nhãn Tam Giới, không có mấy cái hiểu rõ Địa Minh Sơn này hơn ta.

Ở trong Hỗn Độn vô tận, nguy hiểm vô cùng vô tận, Bắc Hưu Thế Giới Thần cũng ghi lại rất nhiều, ngao du ở trong Hỗn Độn, nếu như ngây ngốc đi một ít tuyệt địa, vậy thì thật là tự mình muốn chết, ai cũng không có cách nào cứu được.

Khải Tuyền Cảnh, chẳng qua là một trong các hiểm cảnh Bắc Hưu Thế Giới Thần ghi lại mà thôi.

Kỷ Ninh căn cứ rất nhiều tình huống suy diễn, liền xác định, Địa Minh Sơn chính là một loại Khải Tuyền Cảnh.

- Kỷ Ninh, chúng ta cần bao lâu mới có thể đi ra ngoài?

Ánh mắt Hi Hoàng nhìn Kỷ Ninh đã bất đồng, Kiếm Lực tầng thứ năm, vượt qua Thiên Đạo cực hạn, chỉ cần hai thứ này, Kỷ Ninh đã tiếp cận lĩnh tụ! Thậm chí đơn thuần tiến công, so với Khoa Phụ còn đáng sợ hơn!

- Yên tâm.

Kỷ Ninh nói.

- Địa Minh Sơn hầu như tự thành thế giới, nếu như không nhìn trộm ra chân thật, là căn bản không có cách nào đi ra. Kỳ thật cái gọi là nhìn trộm chân thật, không phải là chính thức chứng kiến tình cảnh chân thật, coi như là ta, cũng chỉ có thể miễn cưỡng cảm ứng phát hiện những kỳ vật kia công kích, xuyên thấu qua kỳ vật, phán đoán một ít phương vị.

- Xuyên thấu qua kỳ vật phán đoán phương vị?

Phong Cơ, Khổng Tú, Lục Ngô… nghi hoặc.

- Ân.



Kỷ Ninh gật đầu.

- Cái kỳ vật kia tập kích chúng ta, là Địa Minh Sơn nuôi dưỡng, là từ chỗ sâu trong Địa Minh Sơn phát ra, uy lực kinh người.

Kỷ Ninh nói.

- Chúng ta cách hạch tâm của Địa Minh Sơn càng gần, uy năng của kỳ vật kia càng mạnh. Chúng ta cách càng xa. . . uy năng sẽ càng nhỏ.

- Ta nghe Tam Thanh Đạo Nhân từng nói qua.

Hi Hoàng gật đầu.

- Bất quá đây chỉ là phương hướng bình thường nhất, hơn nữa Địa Minh Sơn nguy hiểm, không đơn thuần là kỳ vật vô hình.

- Đúng. . . Nghe nói còn có hấp lực vô cùng kinh người, sẽ thu cả Đại Năng Giả vào.

Khổng Tú nói.

Kỷ Ninh gật đầu:

- Đúng là như thế.

Khải Tuyền Cảnh, bình thường phần lớn thời gian là phun trào, thế nhưng cũng có thôn phệ! Mỗi một lần thôn phệ, khoảng cách càng gần, lực thôn phệ càng lớn, một khi bị thôn phệ vào. . . Tổ Thần Tổ Tiên cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, trừ khi một ít thủ đoạn cực kỳ cao, mới có thể còn sống đi ra. Nếu như có thể tiến vào ở chỗ sâu bình yên sống sót, có thể đạt được đại lượng Khải Tuyền Trầm Thạch, đây là trải qua lần lượt phun trào, thôn phệ ma luyện, rèn luyện ra tài liệu luyện khí trân quý.

Bị phun trào ra tập kích đám người Kỷ Ninh, chẳng qua là số ít Khải Tuyền Trầm Thạch ẩn chứa ở chỗ sâu trong Địa Minh Sơn.

- Cho nên chúng ta phải đi nhanh lên, bây giờ là phun trào, đợi thôn phệ đến, vậy thì nguy hiểm hơn rồi.

Kỷ Ninh đã tính trước, hơn nữa Địa Minh Sơn cũng chỉ ở hạch tâm mới có uy hiếp, khu vực bình thường căn bản uy hiếp không được hắn, dù sao thực lực của hắn đã là lĩnh tụ rồi.

Kỷ Ninh đi vô cùng nhanh, bỗng nhiên bọn hắn cảm giác hai mắt tỏa sáng, từ trong rừng rậm ảo cảnh, biến thành dãy núi mênh mông không ngớt, nơi xa dãy núi vẫn còn sụp đổ, mơ hồ nhìn đến Tam đại thân ảnh phát ra kim quang vô tận, đang điên cuồng vung vẩy Phật chưởng, mỗi một chưởng đều như hủy thiên diệt địa, hủy diệt lấy dãy núi.

- Là Như Lai.

Khoa Phụ đại hỉ nói.

- Như Lai.

Hình Thiên càng cao giọng hô.

Kỷ Ninh cũng cười:

- Đi ra.

- Cái này là Như Lai pháp thân sao?

Kỷ Ninh nhìn Tam đại pháp thân của Như Lai, đặc biệt là bản thể Thích Già Ma Ni trong đó.

- Chẳng qua là Chân Thần, Tổ Tiên tam đẳng, nhưng đạo ngộ lại cao như vậy, có thể phát huy ra thực lực Tổ Thần a.

Nơi xa Phật Tổ Như Lai cũng phát hiện bảy thân ảnh nhỏ bé.

- Thiện tai.

Như Lai rút cuộc nở nụ cười, hai đại pháp thân khác cũng dung nhập vào bản thể. Lúc này ba vị Phật Tổ khác ở phía sau cũng bay tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook