Mảnh Vá Tình Yêu Tuổi Trung Niên
Chương 38
Ninh Viễn
21/09/2021
"Có duyên kiểu lên đến 65 kilôgam đúng không?"
Hứa Ấu Diên cũng thật sự bất lực với em, đúng là một tên quỷ trẻ con, không biết cả ngày nghĩ gì trong đầu, xấu tính, nhưng nhất định phải đáng yêu, không có cách nào thật sự tỏ ra nghiêm túc với em.
Thời Duyệt: "65 kilôgam thì sao, chị cao 1 mét 65, nặng 65 kilôgam, chỉ số BMI vẫn bình thường."
"Chị cao 1 mét 68 được chưa!"
"Vậy chị phải béo hơn một chút." Thời Duyệt vốn đang nằm, rồi mượn lực đàn hồi của bóng tập để đứng dậy một cách nhẹ nhàng, cả người nhẹ tênh, "Gầy như bây giờ không đẹp."
Hứa Ấu Diên nhìn em như nhìn quái vật: "Sao em không tăng cân lên 65 kilôgam cho đẹp trước đi?" Nói rồi đi xuống hồ bơi dưới mặt đất.
"Thật ra em cũng muốn đẹp hơn, không phải chị luôn nói em vẫn còn trẻ à, trao đổi chất nhanh, em cũng lo không béo lên được." Thời Duyệt đi xuống theo chị.
"Em đi đâu đấy?" Hứa Ấu Diên chặn em lại.
"Hả? Em xuống dưới."
"Vừa đến đã đi?"
"À không, xuống dưới tầng ngầm."
Hứa Ấu Diên híp mắt nhìn em, làm vẻ mặt nguy hiểm: "Em cũng muốn bơi?"
"Thì ra ở dưới có bể bơi, được lắm, cả ngày mệt mỏi, em muốn đi ngâm ngâm."
"Em không chạy xa thì đã không mệt thế này. Hơn nữa, em mang đồ bơi không?" Hứa Ấu Diên đánh giá từ trên xuống dưới, thấy em mặc một bộ đồ thể thao bình thường, quần đùi áo ngắn cũng không biết lạnh. Mái tóc đen dài buộc thành búi, nhìn rất tùy tiện, nhưng cũng đẹp mắt theo cách riêng.
Hứa Ấu Diên phát hiện em không trang điểm, hoàn toàn không có chút son phấn nào trên mặt, là mặt mộc hoàn toàn, nhìn không quá khác, thậm chí khuôn mặt còn có vẻ nhỏ hơn so với khi trang điểm. Giờ phút này nói Thời Duyệt đang đút hai tay trong túi quần là học sinh cấp ba cũng không ai nghi ngờ.
"Em mua một bộ áo tắm là được." Thời Duyệt nói, "Lúc vào đây em nhìn thấy có cửa hàng, bên trong có đủ loại dụng cụ tập luyện. Kiểu dáng áo tắm hơi cũ, nhưng không sao, dùng tạm."
Hứa Ấu Diên nói rất nghiêm túc: "Em nói cho chị nghe, bây giờ em đang làm công việc gì."
Vẻ mặt Thời Duyệt thoáng cứng lại, chưa kịp trả lời, Hứa Ấu Diên đã hỏi tiếp: "Một tháng kiếm được bao nhiêu? Trong game tiêu pha thoải mái, nhưng có thể đi xa thế này chỉ vì thẻ gym miễn phí, không mang đồ bơi nhưng mua tại chỗ, em tự nói xem có thấy phí không, có tiếc không? Chị biết tiền là do em kiếm, muốn tiêu thế nào là do em muốn, nhưng dù sao chị cũng là bạn thân của chị em..."
Thời Duyệt không chịu nổi bị chị nhắc mãi, lập tức cướp lời: "Vì thế chị quan tâm đến em sao, Hứa Ấu Diên?"
Hứa Ấu Diên liếc mắt nhìn em: "Em bị nghiện gọi tên đầy đủ của chị à?"
Thời Duyệt không nói gì, chỉ cười, đôi mắt to biến thành hình trăng lưỡi liềm, nhìn Hứa Ấu Diên không nỡ rời đi.
Bị em nhìn, Hứa Ấu Diên thoáng mất tự nhiên, đã rất lâu không có ai nhìn cô bằng ánh mắt nóng rực như thế, hoặc là nói trong thời đại thiếu thốn cảm giác an toàn ở mọi phương diện này, rất ít người sẽ thể hiện tâm tư của mình trước mặt người khác mà không hề che giấu như vậy.
Dời tầm mắt đi, Hứa Ấu Diên nói: "Có muốn chị về lấy một bộ áo tắm cho em không? Nhà chị ở gần đây, đi một vòng chỉ mất mười lăm phút."
"Phiền lắm."
"Đồ bơi ở đây cũng phải tám trăm, không cần thiết. Chị có một bộ áo tắm chưa từng mặc, để chị mang đến cho em."
"Sao lại chưa từng mặc?"
"...vì mua về còn chưa kịp xuống nước đã đẹp lên, hài lòng với đáp án này chưa?"
Thời Duyệt ngửa mặt cười to, đi theo sau lưng Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên: "Làm gì thế?"
Thời Duyệt: "Hở? Đi theo chị lấy đồ bơi."
"Không cần, em ở đây đợi chị." Hứa Ấu Diên nói, "Nhà vừa nhỏ vừa bừa, chị không muốn mời em đến."
"Vậy có sao đâu, em..."
"Ngoan, ở đây đợi."
Một câu của Hứa Ấu Diên làm Thời Duyệt đứng yên tại chỗ.
Ngoan.
Giọng nói có chút mạnh mẽ, lại có chút như ra lệnh, tim Thời Duyệt đập thình thịch, rõ ràng thích rất thích.
Thời Duyệt khẽ "ừm" một tiếng, đưa mắt nhìn Hứa Ấu Diên đi ra ngoài, trong lúc đợi Hứa Ấu Diên lấy đồ bơi trở lại, Thời Duyệt nhớ lại âm thanh êm tai từ nguyên âm đến phụ âm của tiếng "ngoan" vừa rồi.
"Ừm...kiểu dáng hơi cũ." Để Thời Duyệt khỏi cười nhạo, Hứa Ấu Diên tự thừa nhận trước, "Em chịu khó một chút, mặc thử đi."
"Đúng là hơi cũ. Hơn nữa còn liền thân, quá bảo thủ rồi." Không ngờ tự chế giễu mình vẫn không thể thoát được cái miệng của Thời Duyệt.
Hứa Ấu Diên ném đồ bơi cho em: "Em mặc được thì mặc!"
"Được chứ!"
Hai người cùng xuống phòng thay đồ dưới mặt đất, vừa vào liền trợn tròn mắt, kỳ quặc, vậy mà không có vách ngăn buồng?!
Hôm nay cũng là ngày đầu tiên Hứa Ấu Diên đến đây, trong mặc quần áo thể thao ngoài áo khoác liền tới, không mang vật dụng khác nên cũng không cần đến phòng thay đồ cất, căn bản không nghĩ giờ đã là năm 2035, giới tính và xu hướng tính dục đều được phân chia tỉ mỉ hơn, người cùng giới có thể kết hôn đã cả một thập kỷ, vậy mà vẫn còn phòng thay đồ cho nữ không vách ngăn thế này.
Hứa Ấu Diên không quay lại nhìn Thời Duyệt cũng biết tên oắt con này chắc chắn lại đang mừng thầm, đợi cô xấu hổ.
Không ngờ Thời Duyệt nói: "Vậy, chị thay trước đi, em ra ngoài đợi."
Hứa Ấu Diên ngạc nhiên, cô quay đầu nhìn Thời Duyệt, thấy em tỏ ra rất nghiêm túc, không giống như đang có ý đồ gì khác, thật thà lùi ra ngoài phòng thay đồ.
"Sao hôm nay nghe lời thế?" Hứa Ấu Diên khó hiểu.
"Hôm nào em chẳng nghe lời." Thời Duyệt bĩu môi.
Hứa Ấu Diên ôm áo tắm nghiêng người về phía trước, Thời Duyệt còn tưởng chị muốn hỏi gì, không ngờ câu hỏi của Hứa Ấu Diên hoàn toàn lệch khỏi bầu không khí hiện tại:
"Thời Duyệt, em nói thật đi, rốt cuộc em đang làm ở công ty nào?"
"Sao tự dưng chị lại hỏi chuyện này?"
"Lúc trước chị từng hỏi rồi, em không trả lời." Hứa Ấu Diên hỏi, "Em làm ở NCOUNT đúng không? Hay nói, em chính là người sáng lập NCOUNT?"
Thời Duyệt bình tĩnh chớp mắt, lập tức nở nụ cười: "Chị đang nói đến công ty phát triển Phòng Bí Mật đúng không? Chị cảm thấy em là người sáng lập? Chị quá khen rồi, nếu em là nhân vật tài giỏi như thế thì đã đến gym có phòng thay đồ có vách ngăn rồi. Hứa Ấu Diên, chị có thể nói cho em biết vì sao chị lại nghĩ như vậy không? Vì sao lại nghĩ như vậy."
Hứa Ấu Diên nói: "Thật ra hôm đó ở quảng trường Bao La, chị đã nhìn thấy em."
Biểu cảm tự tin của Thời Duyệt rốt cuộc thoáng thay đổi, cô ngạc nhiên trong giây lát, mặc dù đã điều chỉnh lại rất nhanh.
"Chị vốn muốn nói một tiếng cảm ơn với em, cảm ơn em đã không xuất hiện, nếu không cảnh tượng ngày hôm đó chính là một cơn ác mộng. Nhưng sau đó ngẫm lại, nếu em đã không muốn xuất hiện, chị cần gì phải nhắc lại, để chuyện đấy qua thôi. Chị vốn đã quên chuyện của Lưu Phong, nhưng vừa rồi chị xem được bản tin mới, nói hắn bị cảnh sát đưa đi ngay tại một buổi họp báo. Chị đã lên mạng tìm hiểu, chuyện này không nhỏ. Hơn nữa buổi họp báo này là để thông báo tin hắn hợp tác cùng công ty NCOUNT."
"Hở? Vậy thì?"
Hứa Ấu Diên không bao giờ muốn giải quyết bất kì nghi vấn nào một cách nhập nhằng: "Chị chỉ đang nghĩ, có phải là em bí mật trả thù hắn."
Thời Duyệt nghiêm túc nhìn chị một lúc lâu, bỗng nhiên "phì" một tiếng bật cười: "Hứa Ấu Diên, chị muốn nói em là người sáng lập công ty NCOUNT, cố ý hợp tác với Lưu Phong, sau đó gài bẫy hắn, để giúp chị hả giận? Chị cảm thấy em trẻ con như vậy sao?"
Hứa Ấu Diên không đáp, không khẳng định cũng không phủ nhận.
"Chị nghĩ nhiều rồi. Nếu NCOUNT là công ty của em, em cần gì phải phí nhiều công sức để mở khóa thành tựu rồi tham gia thi đấu làm gì, trực tiếp mang hai tài khoản đến Caps bán là được."
Lời nói của Thời Duyệt vừa nghiêm túc vừa có chút bay bổng, không khác gì giọng điệu của em lúc nói chuyện bình thường.
"Đừng đoán mò nữa." Thời Duyệt nói, "Hôm đó em thấy tên cháu trai Lưu Phong kia lên cơn, cũng muốn vào trong nói giúp chị đôi câu, nhưng thật sự sợ chị không thoải mái, nên em không vào. Loại người như Lưu Phong không biết đã đắc tội bao nhiêu người vì khoản nợ dưới mông, hôm nay không toi thì ngày mai cũng toi thôi, chỉ là đúng lúc vào hôm nay."
Thời Duyệt nói blah blah blah một tràng, nói đến câu cuối cùng, Hứa Ấu Diên mỉm cười, Thời Duyệt nhíu mày: "Thái độ gì đây, không tin..."
Hứa Ấu Diên gật đầu, tỏ ý mình tin: "Cảm ơn em."
"Cảm ơn em làm gì, em không làm gì hết."
"Bất kể em làm gì, vẫn cảm ơn em." Nói xong, Hứa Ấu Diên nhẹ nhàng đóng cửa phòng thay đồ.
Thời Duyệt đứng ngoài cửa, nhớ lại những lời Hứa Ấu Diên vừa nói, càng nghĩ càng hào hứng, càng nghĩ càng vui vẻ, cô đứng thẳng lưng, hoàn toàn trở thành một người bảo vệ kiên định.
Hứa Ấu Diên thay áo tắm ra ngoài. Khi vào thay đồ, Thời Duyệt phát hiện áo tắm của Hứa Ấu Diên là hai mảnh, để lộ đôi chân và cánh tay thon dài. Thường xuyên nghe chị than trao đổi chất chậm gì đó, thật ra cũng không béo.
"Em nhìn gì đấy?" Hứa Ấu Diên phát hiện ánh mắt của em.
"Chị còn gầy hơn em nghĩ, em còn tưởng chị cởi quần áo ra sẽ bị phình bụng." Thời Duyệt vừa nói vừa thay áo tắm trong phòng thay đồ nửa kín.
"Chị mà còn gầy?" Hứa Ấu Diên bóp bụng, bóp được một cục thịt.
"Em cũng đâu nói chị gầy...chỉ là không béo." Thời Duyệt thay đồ rất nhanh, vừa đội mũ bơi vừa ra ngoài, lợi dụng đề tài lúc này để đánh giá Hứa Ấu Diên trong áo tắm mà không cần e dè, "Cũng có chút thịt, nhưng phân bố rất đều, nhìn không bị quắt, rất được."
Nghe có vẻ như một lời khen, nhưng xem lại mới thấy là một lời nói móc.
Hứa Ấu Diên đang định lườm, Thời Duyệt lại bổ sung thêm một câu:
"Hơn nữa béo gầy có quan trọng không? Cân đối mới là trạng thái tốt nhất, Hứa Ấu Diên, em thấy chị là người hiếm có."
"Tốt nhất là thế đi." Hứa Ấu Diên cố tình làm ngơ trước tâm tư ẩn giấu trong giọng nói của Thời Duyệt, nhảy xuống nước.
Nhiệt độ nước vừa phải, Hứa Ấu Diên bơi hai vòng, cảm thấy xương cốt căng cứng cuối cùng cũng giãn ra. Thời Duyệt bơi theo chị, vừa nhanh vừa thành thạo hơn.
Hai người "độc chiếm" bể bơi gần nửa tiếng, mới có những người khác lần lượt xuống nước. Hứa Ấu Diên bơi đã hơi mệt, muốn ngâm mình trong nước nóng để xoa bóp.
Thời Duyệt vội đi theo, vô cùng đau khổ bước vào nước nóng, không ngừng hít sâu, cuối cùng ngồi xuống.
"Nước ấm này nóng quá đi!"
Hứa Ấu Diên ngồi trong nước nóng như đã nhập định hỏi: "Về Thanh Xà Bạch Xà, em có cách nào hay để đối phó không?"
Nhắc đến hai nàng rắn, Thời Duyệt cũng lo lắng: "Hai chị em kia đến từ phim 《 Truyền Thuyết Bạch Xà 2021 》, nghe tên phim đã biết không phải do em nhập, nhưng đúng là em đã từng xem lúc còn nhỏ, bị chị em kéo đi xem cùng vào một ngày cuối tuần nào đó. Chị em cũng rất ngây thơ, còn tưởng là phim tình cảm, cố ý trốn bố mẹ, chuẩn bị cả bàn đồ ăn vặt muốn vừa xem vừa ăn, kết quả là sợ từ đầu phim đến cuối phim, còn trở thành bóng ma không thể phai mờ của em lúc nhỏ."
"Hả?" Hứa Ấu Diên không hiểu, "Đáng sợ lắm à?"
Nghe chị còn có thể hỏi lại, Thời Duyệt càng sợ: "Chị có nhớ Thanh Xà không, bay từ trần nhà xuống ăn thịt người mà không phát ra tiếng động nào, còn không đáng sợ à?"
Hứa Ấu Diên rất bình tĩnh nói: "Tạm được."
"Ôm đùi, tất cả phải nhờ chị rồi." Thời Duyệt làm nũng với chị.
"Đừng quấy, nghiêm túc. Chúng ta được lĩnh giáo Bạch Xà phát lũ rồi, em nói thật đi, dù thay đổi vẻ ngoài tốt hơn, nhiều buff hơn, em có đủ tự tin sẽ bơi trong lũ đến được ga số ba không?"
Thời Duyệt lắc đầu.
"Chị cũng không, nước quá xiết."
"Nếu đổi vẻ ngoài có cánh bay qua thì sao?"
"Hai chị em nhà kia cũng không mù, em bay lên càng dễ thấy, chắc chắn bị hất xuống ngay lập tức."
"Hừm..." Thời Duyệt nói, "Đánh chính diện thì sao? Em đi mua vẻ ngoài Pháp Hải, có thể thu phục hai chị em kia không?"
"Không phải em từng nói để cạnh tranh công bằng nên vẻ ngoài không có nhiều tác dụng à. Đừng nói là có vẻ ngoài Pháp Hải hay không, dù có cũng không thể thật sự thu phục được, nếu đơn giản vậy thì phụ bản này sẽ không có ý nghĩa gì. Thắng trận bằng cách nạp tiền rất vô nghĩa, danh hiệu nhận được cũng không còn đáng giá. Chị tin Phòng Bí Mật sẽ không lẫn lộn như vậy."
"Cũng đúng." Thời Duyệt đồng ý.
"Nhưng nếu vẻ ngoài có ích thì nhất định sẽ có tác dụng phụ trợ. Còn nhớ gợi ý của bối cảnh không? Tất cả vũ khí chỉ có thể được nhận trong bối cảnh, nhưng chúng ta đã nhận được cái gì? Thứ duy nhất có thể tấn công là dao rọc giấy rồi cờ lê...là được việc."
Thời Duyệt không khỏi khen Hứa Ấu Diên: "Mặc dù chỉ có dao rọc giấy, nhưng chị vẫn có thể chặn bước Tinh Tinh Giỏ Trúc."
"Nhưng không có cách nào để làm nó thật sự bị thương, tấn công chỉ có thể làm chậm động tác của nó, thu hút sự chú ý của nó. Em phát hiện được không? Chúng ta có trạng thái, có lượng máu, nhưng Tinh Tinh Giỏ Trúc không có, hai con rắn cũng không có. Vì thế chúng nó là một phần của bối cảnh, không thể giết chết thậm chí không thể bỏ qua, chỉ có thể tránh né."
Thời Duyệt gật đầu lia lịa.
"Nhất định phải qua cửa ải này, nhưng không thể qua một cách miễn cưỡng, tác dụng của vẻ ngoài hẳn sẽ làm nhiệm vụ đơn giản hơn một chút --- nếu được dùng đúng chỗ..." Hứa Ấu Diên suy tư một lát, hỏi: "Hai chị em kia đuổi theo chúng ta, vừa đánh sét vừa dâng lũ, cảnh này là nước ngập Kim Sơn* đúng không?"
"Đúng, nghe lời thoại của chúng nó thì không chạy được."
"Nước ngập Kim Sơn làm chết vô số người, cảnh chúng ta trải qua lần trước có lẽ chỉ là mở đầu. Theo cốt truyện thì hẳn là cả núi Takao sẽ bị nhấn chìm, mà chúng ta đã thấy nhà ga số ba rồi đấy, ở trên sườn núi..." Hứa Ấu Diên như đang lẩm nhẩm một mình, Thời Duyệt cũng không vội, yên lặng đợi chị sắp xếp mạch suy nghĩ của mình.
Hứa Ấu Diên nhìn làn nước nóng ngập đến cổ, bỗng nhiên mỉm cười: "Chị hiểu rồi."
Thời Duyệt rất thích nhìn dáng vẻ hiểu biết của chị, tò mò hỏi: "Chị hiểu gì rồi?"
Hứa Ấu Diên nói ra, Thời Duyệt hỏi: "Vậy, có đáng tin không?"
"Thử đi, không được lại nghĩ cách."
Hai người ngâm nước nóng thêm một lát, Hứa Ấu Diên hơi chóng mặt, không dám ngâm tiếp, định đứng dậy về nhà.
"Chị phải chuẩn bị bao lâu? Khi nào chúng ta lại vào Phòng Bí Mật?" Thời Duyệt hỏi.
"Hôm nay luyện tập cả ngày, cơ bắp nhức mỏi, chị cảm thấy không ổn lắm, cho chị thêm hai ngày điều chỉnh lại, đến lúc đấy chị sẽ liên lạc với em."
"Ừm..."
Hứa Ấu Diên ra khỏi nước, Thời Duyệt đưa mắt nhìn theo chị, muốn nói lại thôi.
Hứa Ấu Diên cởi mũ bơi, đưa lưng về phía cô, nói: "Còn gì muốn nói à?"
Đợi mấy giây cũng không đợi được Thời Duyệt lên tiếng, Hứa Ấu Diên tò mò quay đầu nhìn em.
"Hứa Ấu Diên, hình tượng ảo của chị trong Phòng Bí Mật là quét toàn thân à."
"Hả? Đúng thế, em cũng vậy à?"
Thời Duyệt ừm một tiếng dài: "Bỗng nhiên nhìn thấy ý đồ của chị."
"Ý gì?"
"Nơi nào đó bị chị động tay động chân, thứ em thấy to hơn đồ thật rất nhiều." Thời Duyệt lẳng lặng chìm xuống, chỉ để lại đôi mắt ở trên mặt nước, nhìn ngực Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên lập tức hiểu ý của em.
Không phải cô chỉ điều chỉnh kích cỡ vòng một lớn hơn một chút thôi sao? Làm như chỉ có mình cô lén gian lận vậy, hơn nữa đồ thật cũng là cup B được không!
Cãi nhau nhiều lần, Hứa Ấu Diên cũng nên để em biết rằng, gây sự cũng phải tìm sự mới mẻ mà gây.
"Ha ha." Hứa Ấu Diên nói, "Không phải lúc đấy em cũng dựa vào buff của ma cà rồng mới lừa được bài khen năm sao à? Nhổ hai cái răng nanh rút cái đuôi kia ra chắc gì đã làm ăn được."
Thời Duyệt: "..." Hoàn toàn không thể tin nổi đây là những lời Hứa Ấu Diên sẽ nói.
Trước khi đi, Hứa Ấu Diên nói: "Về sớm chút đi, lần sau đừng đi xa thế này nữa."
Không đợi Thời Duyệt đáp lại, Hứa Ấu Diên đã rời khỏi bể bơi.
Thời Duyệt vẫn ngâm mình trong nước nóng, nhớ lại từng chi tiết của buổi tối ngày hôm nay, nhịn không được cười, gần như muốn tan chảy.
Mất gần hai tiếng để đến ngoại ô phía Tây, cũng rất đáng.
Hứa Ấu Diên cũng thật sự bất lực với em, đúng là một tên quỷ trẻ con, không biết cả ngày nghĩ gì trong đầu, xấu tính, nhưng nhất định phải đáng yêu, không có cách nào thật sự tỏ ra nghiêm túc với em.
Thời Duyệt: "65 kilôgam thì sao, chị cao 1 mét 65, nặng 65 kilôgam, chỉ số BMI vẫn bình thường."
"Chị cao 1 mét 68 được chưa!"
"Vậy chị phải béo hơn một chút." Thời Duyệt vốn đang nằm, rồi mượn lực đàn hồi của bóng tập để đứng dậy một cách nhẹ nhàng, cả người nhẹ tênh, "Gầy như bây giờ không đẹp."
Hứa Ấu Diên nhìn em như nhìn quái vật: "Sao em không tăng cân lên 65 kilôgam cho đẹp trước đi?" Nói rồi đi xuống hồ bơi dưới mặt đất.
"Thật ra em cũng muốn đẹp hơn, không phải chị luôn nói em vẫn còn trẻ à, trao đổi chất nhanh, em cũng lo không béo lên được." Thời Duyệt đi xuống theo chị.
"Em đi đâu đấy?" Hứa Ấu Diên chặn em lại.
"Hả? Em xuống dưới."
"Vừa đến đã đi?"
"À không, xuống dưới tầng ngầm."
Hứa Ấu Diên híp mắt nhìn em, làm vẻ mặt nguy hiểm: "Em cũng muốn bơi?"
"Thì ra ở dưới có bể bơi, được lắm, cả ngày mệt mỏi, em muốn đi ngâm ngâm."
"Em không chạy xa thì đã không mệt thế này. Hơn nữa, em mang đồ bơi không?" Hứa Ấu Diên đánh giá từ trên xuống dưới, thấy em mặc một bộ đồ thể thao bình thường, quần đùi áo ngắn cũng không biết lạnh. Mái tóc đen dài buộc thành búi, nhìn rất tùy tiện, nhưng cũng đẹp mắt theo cách riêng.
Hứa Ấu Diên phát hiện em không trang điểm, hoàn toàn không có chút son phấn nào trên mặt, là mặt mộc hoàn toàn, nhìn không quá khác, thậm chí khuôn mặt còn có vẻ nhỏ hơn so với khi trang điểm. Giờ phút này nói Thời Duyệt đang đút hai tay trong túi quần là học sinh cấp ba cũng không ai nghi ngờ.
"Em mua một bộ áo tắm là được." Thời Duyệt nói, "Lúc vào đây em nhìn thấy có cửa hàng, bên trong có đủ loại dụng cụ tập luyện. Kiểu dáng áo tắm hơi cũ, nhưng không sao, dùng tạm."
Hứa Ấu Diên nói rất nghiêm túc: "Em nói cho chị nghe, bây giờ em đang làm công việc gì."
Vẻ mặt Thời Duyệt thoáng cứng lại, chưa kịp trả lời, Hứa Ấu Diên đã hỏi tiếp: "Một tháng kiếm được bao nhiêu? Trong game tiêu pha thoải mái, nhưng có thể đi xa thế này chỉ vì thẻ gym miễn phí, không mang đồ bơi nhưng mua tại chỗ, em tự nói xem có thấy phí không, có tiếc không? Chị biết tiền là do em kiếm, muốn tiêu thế nào là do em muốn, nhưng dù sao chị cũng là bạn thân của chị em..."
Thời Duyệt không chịu nổi bị chị nhắc mãi, lập tức cướp lời: "Vì thế chị quan tâm đến em sao, Hứa Ấu Diên?"
Hứa Ấu Diên liếc mắt nhìn em: "Em bị nghiện gọi tên đầy đủ của chị à?"
Thời Duyệt không nói gì, chỉ cười, đôi mắt to biến thành hình trăng lưỡi liềm, nhìn Hứa Ấu Diên không nỡ rời đi.
Bị em nhìn, Hứa Ấu Diên thoáng mất tự nhiên, đã rất lâu không có ai nhìn cô bằng ánh mắt nóng rực như thế, hoặc là nói trong thời đại thiếu thốn cảm giác an toàn ở mọi phương diện này, rất ít người sẽ thể hiện tâm tư của mình trước mặt người khác mà không hề che giấu như vậy.
Dời tầm mắt đi, Hứa Ấu Diên nói: "Có muốn chị về lấy một bộ áo tắm cho em không? Nhà chị ở gần đây, đi một vòng chỉ mất mười lăm phút."
"Phiền lắm."
"Đồ bơi ở đây cũng phải tám trăm, không cần thiết. Chị có một bộ áo tắm chưa từng mặc, để chị mang đến cho em."
"Sao lại chưa từng mặc?"
"...vì mua về còn chưa kịp xuống nước đã đẹp lên, hài lòng với đáp án này chưa?"
Thời Duyệt ngửa mặt cười to, đi theo sau lưng Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên: "Làm gì thế?"
Thời Duyệt: "Hở? Đi theo chị lấy đồ bơi."
"Không cần, em ở đây đợi chị." Hứa Ấu Diên nói, "Nhà vừa nhỏ vừa bừa, chị không muốn mời em đến."
"Vậy có sao đâu, em..."
"Ngoan, ở đây đợi."
Một câu của Hứa Ấu Diên làm Thời Duyệt đứng yên tại chỗ.
Ngoan.
Giọng nói có chút mạnh mẽ, lại có chút như ra lệnh, tim Thời Duyệt đập thình thịch, rõ ràng thích rất thích.
Thời Duyệt khẽ "ừm" một tiếng, đưa mắt nhìn Hứa Ấu Diên đi ra ngoài, trong lúc đợi Hứa Ấu Diên lấy đồ bơi trở lại, Thời Duyệt nhớ lại âm thanh êm tai từ nguyên âm đến phụ âm của tiếng "ngoan" vừa rồi.
"Ừm...kiểu dáng hơi cũ." Để Thời Duyệt khỏi cười nhạo, Hứa Ấu Diên tự thừa nhận trước, "Em chịu khó một chút, mặc thử đi."
"Đúng là hơi cũ. Hơn nữa còn liền thân, quá bảo thủ rồi." Không ngờ tự chế giễu mình vẫn không thể thoát được cái miệng của Thời Duyệt.
Hứa Ấu Diên ném đồ bơi cho em: "Em mặc được thì mặc!"
"Được chứ!"
Hai người cùng xuống phòng thay đồ dưới mặt đất, vừa vào liền trợn tròn mắt, kỳ quặc, vậy mà không có vách ngăn buồng?!
Hôm nay cũng là ngày đầu tiên Hứa Ấu Diên đến đây, trong mặc quần áo thể thao ngoài áo khoác liền tới, không mang vật dụng khác nên cũng không cần đến phòng thay đồ cất, căn bản không nghĩ giờ đã là năm 2035, giới tính và xu hướng tính dục đều được phân chia tỉ mỉ hơn, người cùng giới có thể kết hôn đã cả một thập kỷ, vậy mà vẫn còn phòng thay đồ cho nữ không vách ngăn thế này.
Hứa Ấu Diên không quay lại nhìn Thời Duyệt cũng biết tên oắt con này chắc chắn lại đang mừng thầm, đợi cô xấu hổ.
Không ngờ Thời Duyệt nói: "Vậy, chị thay trước đi, em ra ngoài đợi."
Hứa Ấu Diên ngạc nhiên, cô quay đầu nhìn Thời Duyệt, thấy em tỏ ra rất nghiêm túc, không giống như đang có ý đồ gì khác, thật thà lùi ra ngoài phòng thay đồ.
"Sao hôm nay nghe lời thế?" Hứa Ấu Diên khó hiểu.
"Hôm nào em chẳng nghe lời." Thời Duyệt bĩu môi.
Hứa Ấu Diên ôm áo tắm nghiêng người về phía trước, Thời Duyệt còn tưởng chị muốn hỏi gì, không ngờ câu hỏi của Hứa Ấu Diên hoàn toàn lệch khỏi bầu không khí hiện tại:
"Thời Duyệt, em nói thật đi, rốt cuộc em đang làm ở công ty nào?"
"Sao tự dưng chị lại hỏi chuyện này?"
"Lúc trước chị từng hỏi rồi, em không trả lời." Hứa Ấu Diên hỏi, "Em làm ở NCOUNT đúng không? Hay nói, em chính là người sáng lập NCOUNT?"
Thời Duyệt bình tĩnh chớp mắt, lập tức nở nụ cười: "Chị đang nói đến công ty phát triển Phòng Bí Mật đúng không? Chị cảm thấy em là người sáng lập? Chị quá khen rồi, nếu em là nhân vật tài giỏi như thế thì đã đến gym có phòng thay đồ có vách ngăn rồi. Hứa Ấu Diên, chị có thể nói cho em biết vì sao chị lại nghĩ như vậy không? Vì sao lại nghĩ như vậy."
Hứa Ấu Diên nói: "Thật ra hôm đó ở quảng trường Bao La, chị đã nhìn thấy em."
Biểu cảm tự tin của Thời Duyệt rốt cuộc thoáng thay đổi, cô ngạc nhiên trong giây lát, mặc dù đã điều chỉnh lại rất nhanh.
"Chị vốn muốn nói một tiếng cảm ơn với em, cảm ơn em đã không xuất hiện, nếu không cảnh tượng ngày hôm đó chính là một cơn ác mộng. Nhưng sau đó ngẫm lại, nếu em đã không muốn xuất hiện, chị cần gì phải nhắc lại, để chuyện đấy qua thôi. Chị vốn đã quên chuyện của Lưu Phong, nhưng vừa rồi chị xem được bản tin mới, nói hắn bị cảnh sát đưa đi ngay tại một buổi họp báo. Chị đã lên mạng tìm hiểu, chuyện này không nhỏ. Hơn nữa buổi họp báo này là để thông báo tin hắn hợp tác cùng công ty NCOUNT."
"Hở? Vậy thì?"
Hứa Ấu Diên không bao giờ muốn giải quyết bất kì nghi vấn nào một cách nhập nhằng: "Chị chỉ đang nghĩ, có phải là em bí mật trả thù hắn."
Thời Duyệt nghiêm túc nhìn chị một lúc lâu, bỗng nhiên "phì" một tiếng bật cười: "Hứa Ấu Diên, chị muốn nói em là người sáng lập công ty NCOUNT, cố ý hợp tác với Lưu Phong, sau đó gài bẫy hắn, để giúp chị hả giận? Chị cảm thấy em trẻ con như vậy sao?"
Hứa Ấu Diên không đáp, không khẳng định cũng không phủ nhận.
"Chị nghĩ nhiều rồi. Nếu NCOUNT là công ty của em, em cần gì phải phí nhiều công sức để mở khóa thành tựu rồi tham gia thi đấu làm gì, trực tiếp mang hai tài khoản đến Caps bán là được."
Lời nói của Thời Duyệt vừa nghiêm túc vừa có chút bay bổng, không khác gì giọng điệu của em lúc nói chuyện bình thường.
"Đừng đoán mò nữa." Thời Duyệt nói, "Hôm đó em thấy tên cháu trai Lưu Phong kia lên cơn, cũng muốn vào trong nói giúp chị đôi câu, nhưng thật sự sợ chị không thoải mái, nên em không vào. Loại người như Lưu Phong không biết đã đắc tội bao nhiêu người vì khoản nợ dưới mông, hôm nay không toi thì ngày mai cũng toi thôi, chỉ là đúng lúc vào hôm nay."
Thời Duyệt nói blah blah blah một tràng, nói đến câu cuối cùng, Hứa Ấu Diên mỉm cười, Thời Duyệt nhíu mày: "Thái độ gì đây, không tin..."
Hứa Ấu Diên gật đầu, tỏ ý mình tin: "Cảm ơn em."
"Cảm ơn em làm gì, em không làm gì hết."
"Bất kể em làm gì, vẫn cảm ơn em." Nói xong, Hứa Ấu Diên nhẹ nhàng đóng cửa phòng thay đồ.
Thời Duyệt đứng ngoài cửa, nhớ lại những lời Hứa Ấu Diên vừa nói, càng nghĩ càng hào hứng, càng nghĩ càng vui vẻ, cô đứng thẳng lưng, hoàn toàn trở thành một người bảo vệ kiên định.
Hứa Ấu Diên thay áo tắm ra ngoài. Khi vào thay đồ, Thời Duyệt phát hiện áo tắm của Hứa Ấu Diên là hai mảnh, để lộ đôi chân và cánh tay thon dài. Thường xuyên nghe chị than trao đổi chất chậm gì đó, thật ra cũng không béo.
"Em nhìn gì đấy?" Hứa Ấu Diên phát hiện ánh mắt của em.
"Chị còn gầy hơn em nghĩ, em còn tưởng chị cởi quần áo ra sẽ bị phình bụng." Thời Duyệt vừa nói vừa thay áo tắm trong phòng thay đồ nửa kín.
"Chị mà còn gầy?" Hứa Ấu Diên bóp bụng, bóp được một cục thịt.
"Em cũng đâu nói chị gầy...chỉ là không béo." Thời Duyệt thay đồ rất nhanh, vừa đội mũ bơi vừa ra ngoài, lợi dụng đề tài lúc này để đánh giá Hứa Ấu Diên trong áo tắm mà không cần e dè, "Cũng có chút thịt, nhưng phân bố rất đều, nhìn không bị quắt, rất được."
Nghe có vẻ như một lời khen, nhưng xem lại mới thấy là một lời nói móc.
Hứa Ấu Diên đang định lườm, Thời Duyệt lại bổ sung thêm một câu:
"Hơn nữa béo gầy có quan trọng không? Cân đối mới là trạng thái tốt nhất, Hứa Ấu Diên, em thấy chị là người hiếm có."
"Tốt nhất là thế đi." Hứa Ấu Diên cố tình làm ngơ trước tâm tư ẩn giấu trong giọng nói của Thời Duyệt, nhảy xuống nước.
Nhiệt độ nước vừa phải, Hứa Ấu Diên bơi hai vòng, cảm thấy xương cốt căng cứng cuối cùng cũng giãn ra. Thời Duyệt bơi theo chị, vừa nhanh vừa thành thạo hơn.
Hai người "độc chiếm" bể bơi gần nửa tiếng, mới có những người khác lần lượt xuống nước. Hứa Ấu Diên bơi đã hơi mệt, muốn ngâm mình trong nước nóng để xoa bóp.
Thời Duyệt vội đi theo, vô cùng đau khổ bước vào nước nóng, không ngừng hít sâu, cuối cùng ngồi xuống.
"Nước ấm này nóng quá đi!"
Hứa Ấu Diên ngồi trong nước nóng như đã nhập định hỏi: "Về Thanh Xà Bạch Xà, em có cách nào hay để đối phó không?"
Nhắc đến hai nàng rắn, Thời Duyệt cũng lo lắng: "Hai chị em kia đến từ phim 《 Truyền Thuyết Bạch Xà 2021 》, nghe tên phim đã biết không phải do em nhập, nhưng đúng là em đã từng xem lúc còn nhỏ, bị chị em kéo đi xem cùng vào một ngày cuối tuần nào đó. Chị em cũng rất ngây thơ, còn tưởng là phim tình cảm, cố ý trốn bố mẹ, chuẩn bị cả bàn đồ ăn vặt muốn vừa xem vừa ăn, kết quả là sợ từ đầu phim đến cuối phim, còn trở thành bóng ma không thể phai mờ của em lúc nhỏ."
"Hả?" Hứa Ấu Diên không hiểu, "Đáng sợ lắm à?"
Nghe chị còn có thể hỏi lại, Thời Duyệt càng sợ: "Chị có nhớ Thanh Xà không, bay từ trần nhà xuống ăn thịt người mà không phát ra tiếng động nào, còn không đáng sợ à?"
Hứa Ấu Diên rất bình tĩnh nói: "Tạm được."
"Ôm đùi, tất cả phải nhờ chị rồi." Thời Duyệt làm nũng với chị.
"Đừng quấy, nghiêm túc. Chúng ta được lĩnh giáo Bạch Xà phát lũ rồi, em nói thật đi, dù thay đổi vẻ ngoài tốt hơn, nhiều buff hơn, em có đủ tự tin sẽ bơi trong lũ đến được ga số ba không?"
Thời Duyệt lắc đầu.
"Chị cũng không, nước quá xiết."
"Nếu đổi vẻ ngoài có cánh bay qua thì sao?"
"Hai chị em nhà kia cũng không mù, em bay lên càng dễ thấy, chắc chắn bị hất xuống ngay lập tức."
"Hừm..." Thời Duyệt nói, "Đánh chính diện thì sao? Em đi mua vẻ ngoài Pháp Hải, có thể thu phục hai chị em kia không?"
"Không phải em từng nói để cạnh tranh công bằng nên vẻ ngoài không có nhiều tác dụng à. Đừng nói là có vẻ ngoài Pháp Hải hay không, dù có cũng không thể thật sự thu phục được, nếu đơn giản vậy thì phụ bản này sẽ không có ý nghĩa gì. Thắng trận bằng cách nạp tiền rất vô nghĩa, danh hiệu nhận được cũng không còn đáng giá. Chị tin Phòng Bí Mật sẽ không lẫn lộn như vậy."
"Cũng đúng." Thời Duyệt đồng ý.
"Nhưng nếu vẻ ngoài có ích thì nhất định sẽ có tác dụng phụ trợ. Còn nhớ gợi ý của bối cảnh không? Tất cả vũ khí chỉ có thể được nhận trong bối cảnh, nhưng chúng ta đã nhận được cái gì? Thứ duy nhất có thể tấn công là dao rọc giấy rồi cờ lê...là được việc."
Thời Duyệt không khỏi khen Hứa Ấu Diên: "Mặc dù chỉ có dao rọc giấy, nhưng chị vẫn có thể chặn bước Tinh Tinh Giỏ Trúc."
"Nhưng không có cách nào để làm nó thật sự bị thương, tấn công chỉ có thể làm chậm động tác của nó, thu hút sự chú ý của nó. Em phát hiện được không? Chúng ta có trạng thái, có lượng máu, nhưng Tinh Tinh Giỏ Trúc không có, hai con rắn cũng không có. Vì thế chúng nó là một phần của bối cảnh, không thể giết chết thậm chí không thể bỏ qua, chỉ có thể tránh né."
Thời Duyệt gật đầu lia lịa.
"Nhất định phải qua cửa ải này, nhưng không thể qua một cách miễn cưỡng, tác dụng của vẻ ngoài hẳn sẽ làm nhiệm vụ đơn giản hơn một chút --- nếu được dùng đúng chỗ..." Hứa Ấu Diên suy tư một lát, hỏi: "Hai chị em kia đuổi theo chúng ta, vừa đánh sét vừa dâng lũ, cảnh này là nước ngập Kim Sơn* đúng không?"
"Đúng, nghe lời thoại của chúng nó thì không chạy được."
"Nước ngập Kim Sơn làm chết vô số người, cảnh chúng ta trải qua lần trước có lẽ chỉ là mở đầu. Theo cốt truyện thì hẳn là cả núi Takao sẽ bị nhấn chìm, mà chúng ta đã thấy nhà ga số ba rồi đấy, ở trên sườn núi..." Hứa Ấu Diên như đang lẩm nhẩm một mình, Thời Duyệt cũng không vội, yên lặng đợi chị sắp xếp mạch suy nghĩ của mình.
Hứa Ấu Diên nhìn làn nước nóng ngập đến cổ, bỗng nhiên mỉm cười: "Chị hiểu rồi."
Thời Duyệt rất thích nhìn dáng vẻ hiểu biết của chị, tò mò hỏi: "Chị hiểu gì rồi?"
Hứa Ấu Diên nói ra, Thời Duyệt hỏi: "Vậy, có đáng tin không?"
"Thử đi, không được lại nghĩ cách."
Hai người ngâm nước nóng thêm một lát, Hứa Ấu Diên hơi chóng mặt, không dám ngâm tiếp, định đứng dậy về nhà.
"Chị phải chuẩn bị bao lâu? Khi nào chúng ta lại vào Phòng Bí Mật?" Thời Duyệt hỏi.
"Hôm nay luyện tập cả ngày, cơ bắp nhức mỏi, chị cảm thấy không ổn lắm, cho chị thêm hai ngày điều chỉnh lại, đến lúc đấy chị sẽ liên lạc với em."
"Ừm..."
Hứa Ấu Diên ra khỏi nước, Thời Duyệt đưa mắt nhìn theo chị, muốn nói lại thôi.
Hứa Ấu Diên cởi mũ bơi, đưa lưng về phía cô, nói: "Còn gì muốn nói à?"
Đợi mấy giây cũng không đợi được Thời Duyệt lên tiếng, Hứa Ấu Diên tò mò quay đầu nhìn em.
"Hứa Ấu Diên, hình tượng ảo của chị trong Phòng Bí Mật là quét toàn thân à."
"Hả? Đúng thế, em cũng vậy à?"
Thời Duyệt ừm một tiếng dài: "Bỗng nhiên nhìn thấy ý đồ của chị."
"Ý gì?"
"Nơi nào đó bị chị động tay động chân, thứ em thấy to hơn đồ thật rất nhiều." Thời Duyệt lẳng lặng chìm xuống, chỉ để lại đôi mắt ở trên mặt nước, nhìn ngực Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên lập tức hiểu ý của em.
Không phải cô chỉ điều chỉnh kích cỡ vòng một lớn hơn một chút thôi sao? Làm như chỉ có mình cô lén gian lận vậy, hơn nữa đồ thật cũng là cup B được không!
Cãi nhau nhiều lần, Hứa Ấu Diên cũng nên để em biết rằng, gây sự cũng phải tìm sự mới mẻ mà gây.
"Ha ha." Hứa Ấu Diên nói, "Không phải lúc đấy em cũng dựa vào buff của ma cà rồng mới lừa được bài khen năm sao à? Nhổ hai cái răng nanh rút cái đuôi kia ra chắc gì đã làm ăn được."
Thời Duyệt: "..." Hoàn toàn không thể tin nổi đây là những lời Hứa Ấu Diên sẽ nói.
Trước khi đi, Hứa Ấu Diên nói: "Về sớm chút đi, lần sau đừng đi xa thế này nữa."
Không đợi Thời Duyệt đáp lại, Hứa Ấu Diên đã rời khỏi bể bơi.
Thời Duyệt vẫn ngâm mình trong nước nóng, nhớ lại từng chi tiết của buổi tối ngày hôm nay, nhịn không được cười, gần như muốn tan chảy.
Mất gần hai tiếng để đến ngoại ô phía Tây, cũng rất đáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.