Quyển 8 - Chương 120: Hòa bình và chiến tranh
Thất Thập Nhị Biên
23/03/2017
Thí nghiệm sẽ kết thúc, thành viên tham dự hội nghị đều tự tản đi.
Đoàn xe hàng dài chạy nhanh ra khỏi trung tâm huấn luyện. Theo đường núi cây mọc thành rừng, đi qua học viện quân sự số 1 Hán Kinh, tan vào trong dòng xe cộ của đường cao tốc Hán Kinh.
Thí nghiệm định hình cơ giáp Lôi Đình kết thúc, cũng chứng tỏ sự giải tán của đoàn đội nghiên cứu khoa học này. Khoa học gia các quốc gia, đều đi theo tướng lãnh các quốc gia về căn cứ hoặc sứ quán trước. Phong bế nghiên cứu lâu như vậy, ai cũng muốn hít thở không khí, đi dạo Hán Kinh một chút. Mặt khác, cũng cần có thời gian tiêu hóa thành quả lần nghiên cứu liên hợp này.
Trước khi chia tay, đã có gần hai trăm học giả biểu đạt ý nguyện muốn đến Mars tiến hành nghiên cứu liên hợp, chỉ chờ xác nhận cuối cùng của chánh phủ các nước. Hạng mục cần tiến hành hợp tác khoa học kỹ thuật, ở trong văn kiện điện tử của Helen ghi đầy bảy tám trang.
Còn về tư tưởng của tên mập về liên quân, bởi vì sự thể lớn, tướng lãnh các quốc gia đều cần phải đi về trao đổi với quân bộ và Phủ tổng thống. Dù sao, gia nhập liên quân Phỉ quân, gần như sẽ giống tuyên bố tiến vào trận doanh Phỉ quân. Dùng địa vị Phỉ quân ngang vai ngang vế với Phỉ Minh trước mắt, đây gần như chính là địa vị ngang với Phỉ Minh.
Đến tận lúc này, mọi người rốt cuộc cũng hiểu rõ mục đích Hastings tranh thủ địa vị này cho Phỉ quân. Ngoại trừ không để cho Phỉ quân rơi vào trong khống chế của người nào đó của Phỉ Minh. Quan trọng hơn, chính là dùng Phỉ quân làm chủ thể, dựng một nền tảng liên hợp quân sự mới tinh, chế định thậm chí thay thế liên quân Phỉ Minh đã bị chế ước nghiêm trọng!
Hỗn loạn, nội chiến, phản ứng trì độn do thể chế trước mắt của Phỉ Minh đưa tới, đã khiến các quốc gia chịu nhiều đau khổ. Một khi nền tảng này thành lập, mấy nghị viên độc lập của thượng viện hội nghị liên hợp Phỉ Minh, sẽ không còn tư cách khoa tay múa chân với quân đội. Bọn họ quản thiên quản địa, cũng không thể quản tới tận đầu Phỉ quân không ở trong hệ thống Phỉ Minh!
Suy nghĩ này, nhanh chóng được tướng lãnh các quốc gia nắm bắt.
Nếu như có thể giành trước tiến vào nền tảng Phỉ quân, có lẽ tương lai, liền có thể chiếm trước tiên cơ ở trong thể chế liên minh mới. Huống chi, tất cả mọi người hiểu rõ, chỉ bằng lực chiến đấu cùng thực lực khoa học kỹ thuật Phỉ quân biểu hiện ra trước mắt, hơn nữa quyền khống chế tuyệt đối cơ giáp đời 12, thành lập liên quân này, đã là chuyện ván đã đóng thuyền. Bản thân không tham dự, cũng sẽ có không ít quốc gia xua như xua vịt.
Boswell và Milan, được Heifer thịnh tình mời đến học viện quân sự số 1 làm khách, chỗ ở của bọn họ tại học viên ban đầu giữ không thay đổi, mặt khác cho bọn nhân viên nghiên cứu khoa học đến từ Leray, đặc biệt phân phối một phòng thí nghiệm có đủ các thiết bị tiên tiến.
Boswell không từ chối. Đã không trở về Leray được, chỗ có thể tiếp tục làm việc, cũng chỉ có nơi này. Huống chi, công việc thiết kế cơ giáp mặc dù hoàn thành, nhưng công việc của kỹ thuật bước nhảy không gian, đã đến thời khắc mấu chốt. Boswell cần tính toán và thí nghiệm lượng lớn, làm chuẩn bị cho thí nghiệm bước nhảy không gian.
Thí nghiệm này, cũng là thứ tên mập chú ý nhất.
Bởi vì chiến tranh, cũng bởi vì cha mẹ đã mất.
Tên mập thường xuyên nghĩ, năm mình sáu tuổi, cha mẹ mình ở sau khi xuyên qua bước nhảy không gian, nhìn thấy lần đầu tiên là cái gì. Đáp án của câu đố này, có lẽ sẽ công bố ở không lâu sau. Chính mình, sẽ dùng hai mắt của mình, xuyên qua thời không, đi xem hơn hai mươi năm trước, sự tráng lệ vốn nên thành mốc lịch sử cho văn minh nhân loại kia.
“Kỹ thuật tàng hình, ngươi định bán đấu giá?” Xe phi hành ở trong bóng rừng cùng ánh sáng loang lổ, phi hành theo đường núi, đường từ lực màu vàng, giống như tơ vàng quấn quanh sườn núi màu xanh biếc. Theo sự tiến lên của xe phi hành, không ngừng kéo dài quanh quẩn ở trước mắt. Boswell khẽ cau mày ngồi đối diện ở bên cạnh tên mập hỏi.
“Là kỹ thuật nước sơn tàng hình“. Tên mập còn chưa kịp đem kỹ thuật Phỉ quân nắm giữ lần lượt giải thích với Boswell, biết lão đầu tử bởi vì hiểu lầm mà lo lắng, cười nói, “Cái này cũng không giống kỹ thuật tàng hình của chiến hạm chúng ta“.
“Ồ?” Boswell và Milan liếc mắt nhìn nhau, “Có gì khác nhau?”
Tên mập lấy bút laser ra, mở ra, chiếu một luồng laser màu đỏ lên vách núi đá nhanh chóng lui về phía sau ngoài cửa sổ: “Từ mặt hiệu quả đơn giản mà nói, nước sơn tàng hình ở vào lúc bị ánh sáng dò xét, sẽ ngăn ánh sáng lộ ra. Còn kỹ thuật tàng hình của chiến hạm chúng ta thì không vậy. Cho dù ánh sáng phóng từ góc độ nào, đều không bị ngăn cản tiếp tục chiếu về phía xa“.
“Ừm”, Boswell nhẹ gật đầu, “Vậy ngươi bán đấu giá kỹ thuật nước sơn tàng hình, là để kiếm tiền?”
“Đúng vậy“. Tên mập nói đến tiền, con mắt đều đỏ, “Người ăn ngựa nhai, không kiếm tiền sao nuôi được nhiều thổ phỉ như vậy. Huống chi, lục quân cần mua thêm vũ khí cơ giáp, hạm đội cũng cần mua chiến hạm, ta nghèo“.
Hai chữ cuối cùng, hoàn toàn chính là âm rung.
“Chỉ sợ, ngay từ lúc ở Thương Lãng tinh, ngươi đã có chủ ý muốn kiếm lời ở trên người Lôi Đình?” Boswell liếc xéo tên mập, sắc mặt bất thiện.
Tên mập bị vạch trần lập tức biến sắc mặt, ngây ngô cười nịnh nọt Boswell, vẻ mặt ngọt đến độ cả người Milan nổi da gà, hận không thể tùy tiện chụp cái gì đó ném chết thứ không có nửa điểm khí khái này.
“Đồ thỏ nhỏ chết tiệt“. Boswell cười mắng một tiếng, khoát tay chặn lại, buông tha tên mập. Mặc dù tiểu vương bát đản này tính kế tâm huyết của mình, có điều, điều đó so với hồi báo hậu hĩnh người này tranh thủ cho Leray, quả thực không đáng nhắc tới. Nghĩ tới chế tạo Lôi Đình hoàn toàn được khống chế ở trong tay Phỉ quân, nghĩ đến tính toán hoành tảo thiên quân của tên mập, lạnh nhạt như hắn, trống ngực cũng gia tốc từng đợt.
Tên mập ở một bên cười bồi, trong lòng có mấy lời không có nói ra. Trên thực tế, dùng kỹ thuật tàng hình kiếm tiền, chỉ là phụ. Thứ hắn chân chính quan tâm, là tập đoàn Lý Phật sau khi đạt được kỹ thuật này, sẽ ăn thiệt thòi!
Bây giờ còn chưa nhìn ra. Đợi đến khi bọn họ xảy ra xung đột trực tiếp với Phỉ quân, bọn họ liền sẽ biết, kỹ thuật tàng hình của bọn họ, không giống với kỹ thuật tàng hình của Phỉ quân.
Muốn dùng ánh sáng để bắt chiến hạm ẩn hình của Phỉ quân, tức chết đồ chó hoang nhà ngươi!
***
Ánh sáng vào đông, luôn khiến người ta hết sức sung sướng.
Ngồi ở trên đường nhỏ giả cổ trải đá xanh của học viện, ở bên cạnh hàng rào gỗ màu trắng, sàn gỗ chống phân huỷ màu nâu, cửa hàng thủy tinh nhỏ trong suốt, cái ô che nắng màu lam cùng tách cà phê bằng gốm sứ, nghe mấy cô gái nói chuyện phiếm, mơ mơ màng màng, với tên mập mà nói, thật sự là một loại hưởng thụ hiếm có.
Cho nên, tên mập liền ngủ mất. Đầu gục gục, tia nước miếng óng ánh chảy xuống. Học viên liếc mắt nhìn nhau, thấy nước miếng hắn cứ chảy mãi, thế cho nên một lát sau, liền cần Metok dùng khăn giấy lau cho hắn. Có điều, không ai vì vậy mà đánh thức hắn, ở trong thời gian hòa bình này, chính nên muốn làm gì thì làm cái đó. Loại thời gian nhàn hạ lãng phí sinh mệnh này, đối với mỗi người nơi này mà nói, đều thật sự quá trân quý.
Boswell và Heifer bưng cà phê tụ lại nói chuyện phiếm. Mấy vị tướng quân vừa mới gia nhập thì tự thành một đoàn với bọn quan binh Phỉ quân.
Trên đường nhỏ, bàn trải đầy nền đá xanh, lá cây hai bên đường chập chờn lay động ở trong gió, mấy phiến lá vàng nhẹ nhàng rơi xuống, nhập vào trong đống lá rụng đỏ vàng dưới nền đường đá xanh. Học giả nho nhã uống cà phê, sĩ quan cao cấp đồng phục mang quân hàm chói mắt, khiến bọn học sinh qua đường bất tri bất giác tim đập rộn lên. Ở niên đại chiến tranh này, một màn yên lặng mà tự nhiên này, không biết vì sao, liền khắc sâu trong trí nhớ hơn mưa bom bão đạn, lửa đạn khói thuốc súng, không cách nào xóa đi.
Các học viên đi qua con đường nhỏ, không ngừng quay đầu lại.
Đường nhỏ này, bọn họ cũng thường tới. Có điều, cảm giác trước kia luôn náo nhiệt. Chỉ có vào giờ khắc này, bọn họ mới đột nhiên phát hiện sự yên lặng tao nhã của đường nhỏ này.
Tương lai, bọn họ cũng sẽ mặc đồng phục, cũng sẽ dấn thân vào thời đại vĩ đại này, để trải qua lửa đạn tẩy lễ. Sau đó khi đã bách chiến nửa đời, ở một buổi chiều nhàn nhã, ngồi ở quán cà phê ven đường, hưởng thụ ánh sáng vào đông cùng cà phê hương nồng.
Bàng hoàng sợ hãi với chiến tranh, trong bức hình ở con đường nhỏ này, phảng phất liền biến mất vô ảnh vô tung, đây chính là cuộc sống của thời đại này.
Anlei mỉm cười ngồi ở bên cạnh tên mập, nghe Helen kể chuyện trải qua từ lúc nàng bước lên hiệu {Rose Brand} đến nay.
Đoạn kinh nghiệm này, đã thành một phần khắc sâu nhất trong sinh mệnh của Helen, cũng là phần mà Anlei, Milan và Metok muốn nghe nhất. Bởi vì, sự trải qua của Helen, đại khái chính là sự trải qua của tên mập.
Thân là người dẫn chương trình nổi danh nhất liên bang Leray, Helen có được thiên phú kể chuyện người thường không thể sánh bằng.
Kinh nghiệm một năm này, Phỉ quân từ không đến có, từ yếu đến mạnh, phảng phất như hàng loạt bức họa mở ra, rộng lớn mạnh mẽ và kinh tâm động phách. Helen liền hờ hững ngồi ở chỗ đó, dùng thanh âm nhu hòa, kể ra hết thảy cực êm tai.
Đánh chiến hạm địch, chạy trốn, chiếm đoạt căn cứ hải tặc, lẫn vào lưu phái Mars, chiến tranh Mars... cứ đến chỗ kinh tâm động phách, các cô gái sẽ không kìm nổi mà quay đầu nhìn tên mập ngủ say, sau đó nhìn nhau cười một tiếng.
Không ai vì sự tồn tại của đối phương mà khổ sở. Có thể làm bạn ở bên cạnh người đàn ông này như vậy, có thể chia xẻ kinh nghiệm với nhau, có thể ngồi ở đây uống một chén cà phê, chính là chuyện tốt đẹp nhất trong loạn thế này. So với rất nhiều người Leray cửa nát nhà tan, loại hạnh phúc này, đã phảng phất giống như Thiên đường.
Thời gian nhàn nhã lúc 2h trưa, trôi qua cực nhanh.
Khi tên mập từ trong mơ tỉnh lại, nhận được ba tin tức.
Tin tức đầu tiên, lượng lớn viện quân của Jaban và Sous, đã tới Reske, đầu nhập tác chiến Thương Lãng tinh. Hạm đội Tam Thượng Du Nhân binh lực sung túc, đã xuất kích toàn diện, thế cục chiến tranh đột nhiên khẩn trương.
Tin tức thứ 2, hạm đội Jaban Sous đóng quân ở tinh vực Trung Ương Leray đã khởi hành đi tinh hệ Reske, mà thế chỗ bọn họ phát động tiến công với Điểm bước nhảy không gian của tinh hệ Newton, là hạm đội Shelton của thượng tướng Binart. Trong đó, bao gồm hai chi hạm đội cấp tượng của Bạo Phong và Blizzard. Binh lực đột ngột tăng 300%. Điểm bước nhảy không gian tinh hệ Newton bị đột phá, đã thành chuyện tất nhiên.
Tin tức thứ 3, có thể chắc chắn chính là, ở trong hạm đội liên hợp Sous Jaban đi Reske, có một chi hạm đội cấp lang Binart, mà nhiệm vụ của chi hạm đội này, là hộ tống một chi bộ đội thiết giáp người Tài Quyết đi Reske, phối hợp liên quân Sous Jaban tác chiến.
Chi bộ đội này, không phải là tiểu đội xuất hiện trên chiến trường Ryan kia, mà là trọn một doanh, bốn trăm cỗ cơ giáp Tài Quyết.
Mặc dù ánh nắng tươi sáng, nhưng mà, nhìn quanh đường nhỏ tĩnh mịch đột nhiên trở nên giống phần mộ, tên mập vẫn cảm nhận được một cỗ hàn ý lạnh thấu xương.
Ánh mắt của Soberl, rốt cuộc đã dõi tới chiến khu Tây Nam.
Hắn không muốn đợi thêm nữa, hắn muốn một lần là xong!
Đoàn xe hàng dài chạy nhanh ra khỏi trung tâm huấn luyện. Theo đường núi cây mọc thành rừng, đi qua học viện quân sự số 1 Hán Kinh, tan vào trong dòng xe cộ của đường cao tốc Hán Kinh.
Thí nghiệm định hình cơ giáp Lôi Đình kết thúc, cũng chứng tỏ sự giải tán của đoàn đội nghiên cứu khoa học này. Khoa học gia các quốc gia, đều đi theo tướng lãnh các quốc gia về căn cứ hoặc sứ quán trước. Phong bế nghiên cứu lâu như vậy, ai cũng muốn hít thở không khí, đi dạo Hán Kinh một chút. Mặt khác, cũng cần có thời gian tiêu hóa thành quả lần nghiên cứu liên hợp này.
Trước khi chia tay, đã có gần hai trăm học giả biểu đạt ý nguyện muốn đến Mars tiến hành nghiên cứu liên hợp, chỉ chờ xác nhận cuối cùng của chánh phủ các nước. Hạng mục cần tiến hành hợp tác khoa học kỹ thuật, ở trong văn kiện điện tử của Helen ghi đầy bảy tám trang.
Còn về tư tưởng của tên mập về liên quân, bởi vì sự thể lớn, tướng lãnh các quốc gia đều cần phải đi về trao đổi với quân bộ và Phủ tổng thống. Dù sao, gia nhập liên quân Phỉ quân, gần như sẽ giống tuyên bố tiến vào trận doanh Phỉ quân. Dùng địa vị Phỉ quân ngang vai ngang vế với Phỉ Minh trước mắt, đây gần như chính là địa vị ngang với Phỉ Minh.
Đến tận lúc này, mọi người rốt cuộc cũng hiểu rõ mục đích Hastings tranh thủ địa vị này cho Phỉ quân. Ngoại trừ không để cho Phỉ quân rơi vào trong khống chế của người nào đó của Phỉ Minh. Quan trọng hơn, chính là dùng Phỉ quân làm chủ thể, dựng một nền tảng liên hợp quân sự mới tinh, chế định thậm chí thay thế liên quân Phỉ Minh đã bị chế ước nghiêm trọng!
Hỗn loạn, nội chiến, phản ứng trì độn do thể chế trước mắt của Phỉ Minh đưa tới, đã khiến các quốc gia chịu nhiều đau khổ. Một khi nền tảng này thành lập, mấy nghị viên độc lập của thượng viện hội nghị liên hợp Phỉ Minh, sẽ không còn tư cách khoa tay múa chân với quân đội. Bọn họ quản thiên quản địa, cũng không thể quản tới tận đầu Phỉ quân không ở trong hệ thống Phỉ Minh!
Suy nghĩ này, nhanh chóng được tướng lãnh các quốc gia nắm bắt.
Nếu như có thể giành trước tiến vào nền tảng Phỉ quân, có lẽ tương lai, liền có thể chiếm trước tiên cơ ở trong thể chế liên minh mới. Huống chi, tất cả mọi người hiểu rõ, chỉ bằng lực chiến đấu cùng thực lực khoa học kỹ thuật Phỉ quân biểu hiện ra trước mắt, hơn nữa quyền khống chế tuyệt đối cơ giáp đời 12, thành lập liên quân này, đã là chuyện ván đã đóng thuyền. Bản thân không tham dự, cũng sẽ có không ít quốc gia xua như xua vịt.
Boswell và Milan, được Heifer thịnh tình mời đến học viện quân sự số 1 làm khách, chỗ ở của bọn họ tại học viên ban đầu giữ không thay đổi, mặt khác cho bọn nhân viên nghiên cứu khoa học đến từ Leray, đặc biệt phân phối một phòng thí nghiệm có đủ các thiết bị tiên tiến.
Boswell không từ chối. Đã không trở về Leray được, chỗ có thể tiếp tục làm việc, cũng chỉ có nơi này. Huống chi, công việc thiết kế cơ giáp mặc dù hoàn thành, nhưng công việc của kỹ thuật bước nhảy không gian, đã đến thời khắc mấu chốt. Boswell cần tính toán và thí nghiệm lượng lớn, làm chuẩn bị cho thí nghiệm bước nhảy không gian.
Thí nghiệm này, cũng là thứ tên mập chú ý nhất.
Bởi vì chiến tranh, cũng bởi vì cha mẹ đã mất.
Tên mập thường xuyên nghĩ, năm mình sáu tuổi, cha mẹ mình ở sau khi xuyên qua bước nhảy không gian, nhìn thấy lần đầu tiên là cái gì. Đáp án của câu đố này, có lẽ sẽ công bố ở không lâu sau. Chính mình, sẽ dùng hai mắt của mình, xuyên qua thời không, đi xem hơn hai mươi năm trước, sự tráng lệ vốn nên thành mốc lịch sử cho văn minh nhân loại kia.
“Kỹ thuật tàng hình, ngươi định bán đấu giá?” Xe phi hành ở trong bóng rừng cùng ánh sáng loang lổ, phi hành theo đường núi, đường từ lực màu vàng, giống như tơ vàng quấn quanh sườn núi màu xanh biếc. Theo sự tiến lên của xe phi hành, không ngừng kéo dài quanh quẩn ở trước mắt. Boswell khẽ cau mày ngồi đối diện ở bên cạnh tên mập hỏi.
“Là kỹ thuật nước sơn tàng hình“. Tên mập còn chưa kịp đem kỹ thuật Phỉ quân nắm giữ lần lượt giải thích với Boswell, biết lão đầu tử bởi vì hiểu lầm mà lo lắng, cười nói, “Cái này cũng không giống kỹ thuật tàng hình của chiến hạm chúng ta“.
“Ồ?” Boswell và Milan liếc mắt nhìn nhau, “Có gì khác nhau?”
Tên mập lấy bút laser ra, mở ra, chiếu một luồng laser màu đỏ lên vách núi đá nhanh chóng lui về phía sau ngoài cửa sổ: “Từ mặt hiệu quả đơn giản mà nói, nước sơn tàng hình ở vào lúc bị ánh sáng dò xét, sẽ ngăn ánh sáng lộ ra. Còn kỹ thuật tàng hình của chiến hạm chúng ta thì không vậy. Cho dù ánh sáng phóng từ góc độ nào, đều không bị ngăn cản tiếp tục chiếu về phía xa“.
“Ừm”, Boswell nhẹ gật đầu, “Vậy ngươi bán đấu giá kỹ thuật nước sơn tàng hình, là để kiếm tiền?”
“Đúng vậy“. Tên mập nói đến tiền, con mắt đều đỏ, “Người ăn ngựa nhai, không kiếm tiền sao nuôi được nhiều thổ phỉ như vậy. Huống chi, lục quân cần mua thêm vũ khí cơ giáp, hạm đội cũng cần mua chiến hạm, ta nghèo“.
Hai chữ cuối cùng, hoàn toàn chính là âm rung.
“Chỉ sợ, ngay từ lúc ở Thương Lãng tinh, ngươi đã có chủ ý muốn kiếm lời ở trên người Lôi Đình?” Boswell liếc xéo tên mập, sắc mặt bất thiện.
Tên mập bị vạch trần lập tức biến sắc mặt, ngây ngô cười nịnh nọt Boswell, vẻ mặt ngọt đến độ cả người Milan nổi da gà, hận không thể tùy tiện chụp cái gì đó ném chết thứ không có nửa điểm khí khái này.
“Đồ thỏ nhỏ chết tiệt“. Boswell cười mắng một tiếng, khoát tay chặn lại, buông tha tên mập. Mặc dù tiểu vương bát đản này tính kế tâm huyết của mình, có điều, điều đó so với hồi báo hậu hĩnh người này tranh thủ cho Leray, quả thực không đáng nhắc tới. Nghĩ tới chế tạo Lôi Đình hoàn toàn được khống chế ở trong tay Phỉ quân, nghĩ đến tính toán hoành tảo thiên quân của tên mập, lạnh nhạt như hắn, trống ngực cũng gia tốc từng đợt.
Tên mập ở một bên cười bồi, trong lòng có mấy lời không có nói ra. Trên thực tế, dùng kỹ thuật tàng hình kiếm tiền, chỉ là phụ. Thứ hắn chân chính quan tâm, là tập đoàn Lý Phật sau khi đạt được kỹ thuật này, sẽ ăn thiệt thòi!
Bây giờ còn chưa nhìn ra. Đợi đến khi bọn họ xảy ra xung đột trực tiếp với Phỉ quân, bọn họ liền sẽ biết, kỹ thuật tàng hình của bọn họ, không giống với kỹ thuật tàng hình của Phỉ quân.
Muốn dùng ánh sáng để bắt chiến hạm ẩn hình của Phỉ quân, tức chết đồ chó hoang nhà ngươi!
***
Ánh sáng vào đông, luôn khiến người ta hết sức sung sướng.
Ngồi ở trên đường nhỏ giả cổ trải đá xanh của học viện, ở bên cạnh hàng rào gỗ màu trắng, sàn gỗ chống phân huỷ màu nâu, cửa hàng thủy tinh nhỏ trong suốt, cái ô che nắng màu lam cùng tách cà phê bằng gốm sứ, nghe mấy cô gái nói chuyện phiếm, mơ mơ màng màng, với tên mập mà nói, thật sự là một loại hưởng thụ hiếm có.
Cho nên, tên mập liền ngủ mất. Đầu gục gục, tia nước miếng óng ánh chảy xuống. Học viên liếc mắt nhìn nhau, thấy nước miếng hắn cứ chảy mãi, thế cho nên một lát sau, liền cần Metok dùng khăn giấy lau cho hắn. Có điều, không ai vì vậy mà đánh thức hắn, ở trong thời gian hòa bình này, chính nên muốn làm gì thì làm cái đó. Loại thời gian nhàn hạ lãng phí sinh mệnh này, đối với mỗi người nơi này mà nói, đều thật sự quá trân quý.
Boswell và Heifer bưng cà phê tụ lại nói chuyện phiếm. Mấy vị tướng quân vừa mới gia nhập thì tự thành một đoàn với bọn quan binh Phỉ quân.
Trên đường nhỏ, bàn trải đầy nền đá xanh, lá cây hai bên đường chập chờn lay động ở trong gió, mấy phiến lá vàng nhẹ nhàng rơi xuống, nhập vào trong đống lá rụng đỏ vàng dưới nền đường đá xanh. Học giả nho nhã uống cà phê, sĩ quan cao cấp đồng phục mang quân hàm chói mắt, khiến bọn học sinh qua đường bất tri bất giác tim đập rộn lên. Ở niên đại chiến tranh này, một màn yên lặng mà tự nhiên này, không biết vì sao, liền khắc sâu trong trí nhớ hơn mưa bom bão đạn, lửa đạn khói thuốc súng, không cách nào xóa đi.
Các học viên đi qua con đường nhỏ, không ngừng quay đầu lại.
Đường nhỏ này, bọn họ cũng thường tới. Có điều, cảm giác trước kia luôn náo nhiệt. Chỉ có vào giờ khắc này, bọn họ mới đột nhiên phát hiện sự yên lặng tao nhã của đường nhỏ này.
Tương lai, bọn họ cũng sẽ mặc đồng phục, cũng sẽ dấn thân vào thời đại vĩ đại này, để trải qua lửa đạn tẩy lễ. Sau đó khi đã bách chiến nửa đời, ở một buổi chiều nhàn nhã, ngồi ở quán cà phê ven đường, hưởng thụ ánh sáng vào đông cùng cà phê hương nồng.
Bàng hoàng sợ hãi với chiến tranh, trong bức hình ở con đường nhỏ này, phảng phất liền biến mất vô ảnh vô tung, đây chính là cuộc sống của thời đại này.
Anlei mỉm cười ngồi ở bên cạnh tên mập, nghe Helen kể chuyện trải qua từ lúc nàng bước lên hiệu {Rose Brand} đến nay.
Đoạn kinh nghiệm này, đã thành một phần khắc sâu nhất trong sinh mệnh của Helen, cũng là phần mà Anlei, Milan và Metok muốn nghe nhất. Bởi vì, sự trải qua của Helen, đại khái chính là sự trải qua của tên mập.
Thân là người dẫn chương trình nổi danh nhất liên bang Leray, Helen có được thiên phú kể chuyện người thường không thể sánh bằng.
Kinh nghiệm một năm này, Phỉ quân từ không đến có, từ yếu đến mạnh, phảng phất như hàng loạt bức họa mở ra, rộng lớn mạnh mẽ và kinh tâm động phách. Helen liền hờ hững ngồi ở chỗ đó, dùng thanh âm nhu hòa, kể ra hết thảy cực êm tai.
Đánh chiến hạm địch, chạy trốn, chiếm đoạt căn cứ hải tặc, lẫn vào lưu phái Mars, chiến tranh Mars... cứ đến chỗ kinh tâm động phách, các cô gái sẽ không kìm nổi mà quay đầu nhìn tên mập ngủ say, sau đó nhìn nhau cười một tiếng.
Không ai vì sự tồn tại của đối phương mà khổ sở. Có thể làm bạn ở bên cạnh người đàn ông này như vậy, có thể chia xẻ kinh nghiệm với nhau, có thể ngồi ở đây uống một chén cà phê, chính là chuyện tốt đẹp nhất trong loạn thế này. So với rất nhiều người Leray cửa nát nhà tan, loại hạnh phúc này, đã phảng phất giống như Thiên đường.
Thời gian nhàn nhã lúc 2h trưa, trôi qua cực nhanh.
Khi tên mập từ trong mơ tỉnh lại, nhận được ba tin tức.
Tin tức đầu tiên, lượng lớn viện quân của Jaban và Sous, đã tới Reske, đầu nhập tác chiến Thương Lãng tinh. Hạm đội Tam Thượng Du Nhân binh lực sung túc, đã xuất kích toàn diện, thế cục chiến tranh đột nhiên khẩn trương.
Tin tức thứ 2, hạm đội Jaban Sous đóng quân ở tinh vực Trung Ương Leray đã khởi hành đi tinh hệ Reske, mà thế chỗ bọn họ phát động tiến công với Điểm bước nhảy không gian của tinh hệ Newton, là hạm đội Shelton của thượng tướng Binart. Trong đó, bao gồm hai chi hạm đội cấp tượng của Bạo Phong và Blizzard. Binh lực đột ngột tăng 300%. Điểm bước nhảy không gian tinh hệ Newton bị đột phá, đã thành chuyện tất nhiên.
Tin tức thứ 3, có thể chắc chắn chính là, ở trong hạm đội liên hợp Sous Jaban đi Reske, có một chi hạm đội cấp lang Binart, mà nhiệm vụ của chi hạm đội này, là hộ tống một chi bộ đội thiết giáp người Tài Quyết đi Reske, phối hợp liên quân Sous Jaban tác chiến.
Chi bộ đội này, không phải là tiểu đội xuất hiện trên chiến trường Ryan kia, mà là trọn một doanh, bốn trăm cỗ cơ giáp Tài Quyết.
Mặc dù ánh nắng tươi sáng, nhưng mà, nhìn quanh đường nhỏ tĩnh mịch đột nhiên trở nên giống phần mộ, tên mập vẫn cảm nhận được một cỗ hàn ý lạnh thấu xương.
Ánh mắt của Soberl, rốt cuộc đã dõi tới chiến khu Tây Nam.
Hắn không muốn đợi thêm nữa, hắn muốn một lần là xong!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.