Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 10 - Chương 82: Lên cho lão tử! (1)

Thất Thập Nhị Biên

11/01/2018

"Landes?" Phương Hương sắc mặt thoáng cái thay đổi, cô ấy nhìn Landes: "Anh làm cái gì vậy?".

Khi đang nói chuyện, hai gã binh sĩ đã tiến tới đây, lục soát trên người cô ấy và mập mạp một lần. Không chỉ lấy đi súng và tất cả đồ trong túi áo, còn dùng thiết bị kiểm tra rà từ trên xuống dưới một lần. Chỉ không biết máy quay mini dưới quân hàm chế phục của hai người chế bằng cái gì, mà vượt qua kiểm tra của thiết bị.

Không riêng Phương Hương sắc mặt thay đổi, tất cả các tướng lĩnh Salerga nhìn chăm chú vào màn ảnh trước mắt sắc mặt cũng đều thay đổi. Nhất là Vương Nam Hú thượng tướng càng là bỗng nhiên đứng lên đi đến trước màn hình giả thuyết, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm khuôn mặt tràn đầy nụ cười âm u lạnh lẽo của Landes trên màn hình.

Ngoài mạn trái của mẫu hạm vũ trụ Mộng Tưởng, tuần dương hạm của Phỉ Quân lẳng lặng huyền phù. Hai chiến hạm một lớn một nhỏ, giống như một con voi và một con chó săn. Vĩnh viễn không có khả năng chống cự. Huống chi, bên cạnh con voi kia, còn có hàng trăm chiến hạm dường như mãnh hổ nhìn chằm chằm con chó săn nhỏ đáng thương kia.

Hằng tinh phương xa giống như một hỏa cầu thật lớn đỏ bừng, huyền phù trên sân khấu vũ trụ màu đen. Tia sáng nó tản ra trong hư không đen kịt, bị Mộng Tưởng, tuần dương hạm của Phỉ Quân, cùng với mấy trăm chiến hạm Salerga ngăn trở, liền phóng ra những tia sáng trắng.

Tia sáng đi qua cửa sổ mạn tàu, rọi vào trong phòng làm việc. Bàn học và giá sách bằng gỗ màu nâu, thảm lông dê dày, sô pha bằng da màu đen và mặt của mỗi người, đều tranh tối tranh sáng trong thứ ánh sáng này. Tiếng ù ù trầm thấp của trang bị cân đối sinh thái đặc biệt khiến cho giờ phút này có vẻ đặc biệt vắng vẻ.

Nhân sinh, luôn luôn tràn ngập đủ loại ngoài ý muốn. Đối với các tướng lĩnh Salerga trước màn hình thông tin mà nói, hình ảnh đình trệ trước mắt, là bọn họ cả đời khó quên.

Phương Hương chất vấn, quanh quẩn bên tai. Trong phòng làm việc Landes cười nhạt, mập mạp vẻ mặt mờ mịt, Ulrik ánh mắt lạnh lùng và hai gã binh sĩ trên mặt không chút biểu tình, đều chiếm một phương, giống như là nhất bức hoạ tồn tại ngàn năm, đọng lại trong thời không.

Ai cũng không rõ ràng, chuyện tình sao quay ngược nhanh như vậy, diễn biến thành dáng vẻ hiện tại.

Vô luận từ phương diện nào mà xem, Landes đều hẳn là nên mạnh mẽ mượn hơi Phương Hương lấy lòng Phỉ Quân mới đúng. Đó là nơi phát ra quyền lực và chổ dựa lớn nhất trên quân sự của hắn, là sợi dây thừng vô hình trên tay hắn. Vô luận như thế nào, cũng không tới lượt hắn chủ động trở mặt. Trừ phi...

Các tướng quân qua lại nhìn mọi người tham dự hội nghị trên màn hình.

Nếu có người đem nội dung hội nghị này đi qua con đường nào đó nói cho Landes nói, loại phản ứng này của Landes sẽ không kỳ quái. Thế nhưng, với sự ổn trọng của Vương Nam Hú, tuyệt đối không có khả năng trong dạng hội nghị này mời bạn bè của Landes. Cho dù là mấy vị đại biểu quan quân trẻ tuổi cũng là trải qua thẩm tra nghiêm ngặt.

Hơn nữa, người ở đây đều không phải kẻ ngu si. Từ Điền Hành Kiện thượng tướng và Phương Hương trung tướng vạch trần Landes, hệ thống quyền lực của cái quốc gia này cũng đã không thuộc về Landes. Ở đây tướng quân tay nắm quyền cao vượt hơn sáu mươi người, bảy tám người bên trong đều có năng lực tự lực khiến cho Landes xong đời.

Landes sở dĩ có thể nắm quyền, bất quá là giành phát động trước, lại mượn chiêu bài của Phương Hương chui vào chỗ trống kiêng kỵ lẫn nhau giữa những tướng lĩnh ở đây mà thôi.

Chỉ cần chuyện tình bị vạch trần, hắn sẽ không đáng một đồng.

Ai cũng sẽ không ngốc đến vào lúc này mạo hiểm đắc tội mọi người ở đây, đi giúp trợ cho một kẻ thất bại đã bị loại bỏ ấy.



Càng huống hồ, mâu thuẫn nội bộ của quân đội Salerga cũng không bật ra. Thời kì "Trung lập" khuất nhục, Tolstoi thượng tướng chết, khiến cho tất cả quân nhân Salerga không có đoàn kết.

Chỉ có người trải qua khuất nhục, mới biết được sự quan trọng của tôn nghiêm. Bọn họ hy vọng nắm giữ quyền thế lớn hơn nữa, nhưng cũng không bị mê hoặc. Bọn họ càng muốn thắng được tôn trọng. Đối với bọn họ mà nói, để lại tên của mình trong cái thời đại này, còn quan trọng hơn so với thăng quan phát tài.

Vương Nam Hú thượng tướng và không ít người trên màn hình, thật ra trước đó thì vẫn có liên lạc.

Ít nhất ở giai đoạn tại hiện, cái đoàn thể này của bọn họ so với Landes còn có lực hấp dẫn lớn hơn nữa. Ai đều có thể nhìn ra ý đồ ủng hộ của Phỉ Quân với Vương Nam Hú. Mọi người cũng biết, lần hội nghị này, so với nói là vạch trần Landes, chẳng bằng nói là vì mở đường cho Vương Nam Hú trở thành lãnh đạo hạch tâm của Salerga.

Bởi vậy, nói có người ngốc đến mức vào lúc này thông báo Landes, đầu tiên là nói không thông trên logic.

Nếu nói không thông, như vậy, Landes vì sao muốn làm như vậy? Các tướng lĩnh Salerga ngưng thần nín hơi, chăm chú nhìn chằm chằm màn hình, mắt thấy ngay cả chớp cũng không chớp một chút.

Thời gian đọng lại, theo một tiếng hừ lạnh của Landes, khôi phục hoạt động.

Trên màn ảnh, trên mặt Landes sớm đã không còn ôn hòa thân mật trước đó. Hắn lạnh lùng nhìn Phương Hương, dùng giọng điệu từ trên cao nhìn xuống quát lớn nói: "Phương Hương trung tướng, tại Salerga, cô vẫn là một gã phản quốc như trước, lệnh truy nã của cô còn chưa hủy, cô tốt nhất chú ý thân phận của cô một chút.".

Hắn xoay người lại rót một ly rượu, lắc lắc ly rượu, đi tới sô pha ngồi xuống, nhếch lên chân bắt chéo: "Phàm là đàn bà thông minh đều biết, lúc đàn ông nói chuyện hẳn là đem cái miệng ngậm lại. Huống chi, là ở dưới tình huống bản thân khó bảo toàn, dùng ngữ khí chất vấn nói, vậy quả thật ngu xuẩn tới cực điểm.".

Nói xong, hắn khoát tay: "Mời ngồi!".

Mập mạp và Phương Hương liếc nhau, ngồi xuống sô pha. Mập mạp vẻ mặt bất an dời dời cái mông, quay đầu nhìn hai gã binh sĩ đem họng súng nhắm ngay mình, lắp bắp nói: "Landes thượng tướng, tôi không rõ ràng ngài đây là...".

"Đừng khẩn trương," Landes hơi nhíu lông mi, nhàn nhạt nói: "Tôi bất quá là định nhạc dạo kế tiếp cho chúng ta nói chuyện mà thôi.".

"Nhạc dạo?" Phương Hương hơi giơ cằm lên, nhìn hai gã binh sĩ: "Anh định ra nhạc dạo, cũng là dùng họng súng nhắm ngay tôi và Phùng thiếu tá?".

"Ừm, đây là chuyện tình rõ ràng." Landes trên mặt hiện lên một tia đắc ý, ánh mắt bắt đầu nhìn kỹ khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành mỹ lệ của Phương Hương, trên cao nhìn xuống mà lại tham lam cơ khát: "Đàm phán có rất nhiều loại phương thức, bất quá tôi tin tưởng, dùng phương thức như vậy cho thấy thái độ của tôi, sẽ có lợi cho chúng ta giao lưu.".

"Anh khiến cho tôi trở về, chính là vì hiếp bức tôi?" Phương Hương lạnh lùng quay đầu, đem ánh mắt dừng trên mặt binh sĩ. Cô ấy không thể chịu đựng được ánh mắt lạnh lẽo như độc xà của Landes. Một khi nghĩ đến các loại hành động cầu yêu trước đây của tên kia, cô ấy có một loại cảm giác ác tâm buồn nôn không nhịn được.

"Họng súng là hiếp bức sao?" Landes lắc đầu, nhanh chóng nói: "Không không không, đây là kết quả.".



Hắn lộ ra thân thể, lấy tay chộp lấy cằm Phương Hương, đem mặt nàng chuyển hướng về mình: "Hiện tại cô là của tôi, hai khẩu súng này tồn tại, chỉ là cho cô rõ ràng điểm này mà thôi.".

"Tôi không rõ ràng ngươi vì sao làm như vậy. Thế nhưng ta phải nói cho ngươi, tôi là thành viên trung tâm của Phỉ Quân, tướng lĩnh cao cấp của quân đồng minh," Phương Hương vung đầu, răng ngọc cắn chặt, khinh thường nói: " Loại hành vi này của anh, là tuyên chiến với Phỉ Quân và liên quân Phỉ Minh!".

"Tuyên chiến?" Landes cười ha ha đứng lên: "Tôi phản Tây Ước nắm giữ chính quyền, tướng lĩnh quan quân dưới trướng đều là phái chủ chiến cương quyết, nằm mơ đều muốn một lần nữa trở lại trận chiến tranh này. Khôi phục tôn nghiêm và vinh quang của quân nhân Salerga. Vì cái quốc gia này đánh ra một tương lai rạng rỡ. Tôi sao có thể tuyên chiến với minh hữu?".

"Tôi nói rồi, tôi chỉ là định nhạc dạo kế tiếp cho đàm phán của chúng ta.".

Landes đứng dậy, dạo qua một vòng quanh sô pha của Phương Hương và mập mạp, cuối cùng đem ánh mắt dừng lại trên mặt không biết làm sao của mập mạp: "Tôi cần khiến cho Điền tướng quân và Hasting nguyên soái các hạ hiện tại bản thân khó bảo toàn rõ ràng, muốn Salerga tôi xuất binh, nhất định phải nghe tôi!".

"Nghe anh?" Phương Hương ngạc nhiên nhìn Landes, dường như thấy một người điên bị quyền lực làm mê man. Không nhịn được châm chọc nói: "Anh cảm thấy anh có tư cách này sao?".

"Trước đây có thể không có, bất quá cô đã trở về, tôi sẽ có!" Landes cười, một ngụm uống cạn rượu trong ly.

"Có ý gì?" Phương Hương giả vờ không hiểu hỏi thăm, biểu tình giống như trong phẫn nộ không nhịn được mang theo một tia hoang mang. Thấy Phương Hương luôn luôn ôn nhu thành thực biểu diễn như vậy, tròng mắt mập mạp đều sắp lòi ra. Trong lòng mắng chửi: "Đàn bà đều là trời sinh lừa đảo! Lừa đảo!".

" Nói đơn giản, cũng là địa vị hiện tại của tôi cũng không ổn. Tôi cần danh vọng của cô tại Salerga để giữ thể diện cho tôi, đổi lấy thời gian ngồi ổn vị trí này." Landes khóe miệng cong lên một đường vòng cung trào phúng, chậm rãi nói: "Thế nào, cần tôi đem tiền căn hậu quả giải thích một lần không?".

"Anh dám giải thích cho tôi nghe sao?" Phương Hương nhìn thẳng con mắt cậu Landes.

"Phép khích tướng với tôi cho tới bây giờ không tác dụng," Landes nhìn Phương Hương, ánh mắt làm càn quét nhìn mặt cười và trên bộ ngực sữa to thẳng của cô ấy: "Thật ra, cô tới đây, tôi vốn dĩ đã muốn đem tất cả từ đầu chí cuối nói cho cô nghe. Nếu không, tôi hà tất gì làm ngả bài như thế, không bằng thẳng thắn với cô một chút, tất cả mọi người hài lòng.".

"Bởi vì tôi đã là tù nhân của anh, có biết hay không, với tôi mà nói đều không ý nghĩa gì. Mà đối với anh mà nói, thứ nhất, đây là cái anh đắc ý, cần chia xẻ với người. Thứ hai, nếu anh ngả bài, định ra cái nhạc dạo này, cũng là muốn cho tôi cấp tốc thấy rõ tình thế, mất ảo tưởng...".

Bốp bốp bốp... Trong tiếng vỗ tay của Landes, Phương Hương lạnh lùng nói: "Nói đi, rốt cục là chuyện gì xảy ra?!".

"Chuyện tình, còn phải từ khi cô theo Tolstoi thượng tướng ngăn chặn hạm đội Sous...".

Landes cho rằng mình đã nắm giữ đại cục không có chút do dự, đem tự làm sao lầm nhập tụ hội quan quân, quan quân trẻ tuổi khí thịnh mà lại ngu ngốc làm sao sùng bái hắn, sau đó lại làm sao nổi lên xung đột, lại làm sao sai sót ngẫu nhiên phát triển trở thành một lần chính biến không hề dự mưu không hề tổ chức, mà vẫn thành công, mình làm sao lợi dụng quan quân trẻ tuổi hiểu lầm trở thành người lãnh đạo chính biến, sau đó lại làm sao điều động hạm đội, khống chế thiên võng, bức chủ tịch quốc hội rời đi, làm sao lợi dụng đoàn thể quan quân trẻ tuổi và lực ảnh hưởng của Phương Hương thu được đại lão quân bộ cam chịu, làm sao lợi dụng lý giải ủng hộ cùng với kiêng kỵ của tướng lĩnh Salerga khác đối với đoàn thể quan quân trẻ tuổi, trong khu vực tin tức bị phong tỏa, leo lên đỉnh cao quyền lực... Tất cả các loại, đều lần lượt nói ra.

Mặc dù sớm đã đoán ra được chân tướng trong trò chuyện với Vương Nam Hú thượng tướng, nhưng cái này dù sao cũng là bản thân đương sự nói ra, mồm miệng của bản thân Landes, đối với hành vi của mình mà đắc ý tự phụ, bởi vậy hiện tại nghe được, mập mạp, Phương Hương và mỗi một tướng lĩnh Salerga trước màn hình đều phải thừa nhận, người kia thật sự là một kẻ cơ hội trời sinh. ------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook