Mắt Hoàng Kim

Chương 19: Họp Lớp! ( Hạ )

Đưa Mắt

23/04/2013



“Tốt nghiệp trung học đến nay đã bảy tám năm,thời gian ở trung học Trang Duệ cùng Lưu Xuyên có chủ ý,hành động gì là hai thằng kéo bọn con trai cả lớp chơi cùng.chẳng qua thành tích học tập của Trang Duệ phi thường tốt mà Lưu Xuyên thì 3 năm trung học luôn luôn là người phản diện trong miệng của thầy cô giáo và cha mẹ học sinh.

Con trai khi đó,tư tưởng vẫn còn tương đối thuần khiết,chơi với nhau không cần lợi ích,không như trường học hiện tại,từ tiểu học bắt đầu tuyển ban cán bộ,so sánh nhau,xem bố mẹ ai có tiền có địa vị cao.

Trong trí nhớ của Trang Duệ và Lưu Xuyên trung học để lại không ít kỉ niệm đẹp,sau khi tốt nghiệp trung học Trang Duệ vào đại học Thượng Hải,cũng ít lui tới với bạn bè trung học ( cái này là cấp 2 so với bên mình ) lúc này nghe đề nghị của Lưu Xuyên trong lòng cũng muốn gặp lại bạn bè năm đó.

Hồi tháng ba là Lôi Lôi chuyển trường,mọi người đều biết những năm đầu 90 người Hồng Kông cơ hồ không nói tiếng phổ thông, nhiều người Hồng Kông ngay cả tiếng phổ thông cũng không nói được.người nội địa mà đến Hồng Kông nếu không nói tiếng bản địa nhất định lâm vào cảnh nửa bước khó đi.Lôi Lôi học ở Hồng Kông một thời gian vì ngôn ngữ không thông,nên cũng không có bạn bè,tự nhiên nhớ về lúc sống ở Bành Thành,lúc này nghe Lưu Xuyên nói cũng động tâm.

“ Lưu…ách,Đại Xuyên.” Trang Duệ gọi Lưu Xuyên bằng tên lóng đã quen,thật sự khó có thể thay đổi.

“ Bạn học cấp hai,ngoại trừ mấy người hay chơi còn lại đều không có chơi cùng,làm sao triệu tập được mọi người,ông có cao kiến không?” Trang Duệ có chút nghi vấn ,rất nhiều người bảy tám năm không gặp chỉ sợ nhìn thấy đều không nhận ra.

“ Đây không phải nói thừa sao,ca ca tôi là địa đầu xà,ba năm trước bọn tôi họp một lần,phương thức liên lạc tôi đều có,đúng rồi,lần trước ông ở Trung Hải về,tôi không nói với ông à.”

Lưu Xuyên không phải nói mạnh miệng,hắn học xong cấp 3 cũng không thi đại học,mà bắt đầu lăn lộn trong xã hội,mới ra trường tất nhiên là chú ý các mối quan hệ với bạn bè.quán thú cưng mới mở vài năm cũng không tính là lớn nhưng hắn có thái độ nghĩa khí,chơi với bạn bè không phân biệt, hơn nữa bạn bè học trước kia đều ở một khu,cũng thường xuyên qua lại với nhau.

Trong đám bạn học có người tốt,có người xấu, thỉnh thoảng có thể giúp nhau vài chuyện nhỏ,cho nên mấy năm trước Lưu Xuyên có tổ chức một lần tụ họp,nói đến ứng xử với người xung quanh,Trang Duệ so với Lưu Xuyên còn kém rất nhiều.

Lưu Xuyên nói như thế,Trang Duệ nhớ lại đúng là mấy năm trước có sự việc này,chẳng qua chính mình đang đến lúc thi cử nên không về tụ họp,hắn cũng đã sớm quên mất.

“ Đại Xuyên,ngày kia là đêm 30,chỉ sợ là không kịp…”

Thời gian ăn tết là từ mùng một đến mùng năm là đi chúc tết họ hàng thân thích và bạn bè.nếu muốn tụ tập sau năm mới thì ít nhất phải qua mùng năm,chính mình sau năm mới còn muốn cùng Tần Huyên Băng đi khảo sát ở mấy thành phố,phỏng chừng không thể tham gia,trên mặt Lôi Lôi có điểm tiếc nuối.

Mắt Lưu Xuyên xoay chuyển,đây chính là cơ hội của mình,âm thầm tính toán ở trong lòng,ngày kia là 30,nếu tụ tập năm nay thì chỉ có thể vào ngày mai,lớp cấp hai có 38 người,ra nước ngoài có hơn mười người,nhưng tốt nghiệp xong phần lớn đều về công tác trong nước,hiện tại hẳn là ăn tết ở Bành Thành.mình quan hệ với khoảng mười bảy mười tám người,cho bọn họ tiếp tục liên hệ không chừng có thể được hơn hai mươi người.mấu chốt là những người này ngày mai có thời gian hay không.

“ Mọi người không cần quan tâm,tôi sẽ thu xếp để trưa ngày mai chúng ta tụ họp.” Lưu Xuyên tính toán một cái,cảm giác không sai biệt lắm vì thế mở miệng nói.



Lưu Xuyên mấy năm nay cũng không phải vô ích,làm việc rất có trật tự,trước nói đến đặt chỗ ở khách sạn,sau đó bắt đầu gọi điện thoại,không tới nửa giờ đã tìm được mười mấy người,năm con trai,7 con gái.sau khi nói xong mọi người đều chấp thuận mai đến đúng giờ. Có mấy người còn giúp liên hệ với những người khác,như vậy cũng đã có 17,18 người.còn có mấy người không có số điện thoại,chút nữa Lưu Xuyên sẽ lái xe đến thông báo.

“ Lưu Xuyên,không nghĩ đến anh nhân duyên tốt thế ,nhiều năm như vậy mà vẫn liên hệ với mấy bạn gái.” Lưu Xuyên vừa mới bỏ điện thoại xuống,Lôi Lôi liền cười híp mắt hỏi,nhất thời Lưu Xuyên hối hận,sao lại không để bạn thân đi báo cho có phải xong việc không.

“ Gì kia…đều làm mẹ hết rồi,anh đều đi uống rượu đầy tháng đấy,đi thôi,Lôi Lôi,Tần tiểu thư,anh đưa hai người về nhà rồi đi thông báo cho mọi người.” Lưu Xuyên vội vàng chuyển đề tài.

“ Lôi Lôi,ở hồng Kông không ít người theo đuổi bà,cho tới bây giờ vẫn không thấy bà đi chơi với ai,hóa ra ở đây có bạn thanh mai trúc mã a.Lưu Xuyên mặc dù không sao,có thể không đặc biệt ưu tú ,nhưng sao bà lại nhìn trúng hắn a?”

Nằm trên giường trong phòng Lôi Lôi,Tần Huyên Băng lãnh diễm đã biến mất,trong lòng nàng thật sự khó hiểu, nếu lấy thế lực gia tộc ông ngoại Lôi Lôi thì nàng hẳn có thể tìm bạn trai thích hợp hơn.

“ Bà biết lúc tôi mới đến Hồng Kông bộ dạng ra sao không?” Lôi Lôi đang ở đầu giường chơi computer,nghe vậy quay đầu nhìn Tần Huyên Băng hỏi.

“ Ha ha,khi đó bà đeo cái kính thật dày,mặc quần áo quê mùa,trong trường có nhiều người gọi bà là đại lục muội,phải không…”

Thời gian Lôi Lôi đến Hồng Kông chính là vào trong lớp của Tần Huyên Băng,khi đó Lôi Lôi ngay cả việt ngữ đều nghe không hiểu,mà trong ban cũng không ai hiểu tiếng phổ thông,nếu Tần Huyên Băng từ nhỏ không đi theo ông nội,nghe giảng tiếng phổ thông chắc các nàng cũng không trở thành bạn tốt.

“ Đúng thế, trước khi tôi đến Hồng Kông cũng giống như thế,trong lớp mọi người gọi tôi là bốn mắt muội,Lưu Xuyên trong lớp rất nghịch,rất nhiều người sợ hắn,nhưng hắn chưa bao giờ khi dễ ai,một lần đem cái tên kêu ta bốn mắt đánh cho một trận,từ đó về sau không còn có ai gọi ta là bốn mắt muội…”

Lôi Lôi nhớ lại nói,chuyện đó ảnh hưởng tới nàng rất lớn,hình tượng Lưu Xuyên liền khắc sâu ở trong đầu Lôi Lôi.

“ Tôi không định để Lưu Xuyên nuôi đâu, đúng rồi,thật ra Huyên Huyên,bà chuẩn bị lấy Vương đại thiếu,có lẽ nên hiến dâng cho đại thiếu a? hắn mà biết bà đến nội địa khảng định sẽ đuổi theo.” Lôi Lôi nói khiến Tần Huyên Băng thẹn quá hóa giận,hai người cãi lộn nhau trên giường.

Đến lúc hai người mệt mới dừng lại,Lôi Lôi lo lắng mai mình đi họp lớp,Tần Huyên Băng ở nhà sẽ chán nên nói : “ Huyên Huyên,ngày mai đi họp lớp với tôi,đúng rồi,Trang Duệ rất không tệ,bà có thể thu về dưới váy…”

“ Muốn chết à mà sao nói khó nghe như vậy!!! không thích, với hắn tôi đối không có hứng thú,xem người cũng biết là mê sắc,đúng rồi Lôi Lôi,bà phát hiện không,mẹ Trang Duệ rất có khí chất a,bác ấy không giống như xuất thân ở tiểu gia đình nha.”

Nghe Tần Huyên Băng nói Lôi Lôi cũng có chút kỳ quái,hôm nay trên bàn cơm Trang mẫu thể hiện cử chỉ tao nhã,nếu không phải ở điều kiện hun đúc thì tuyệt đối không có,khiến cho các nàng bình thường chú trọng lễ tiết cũng cảm thấy bất ngờ ,ở trước mặt Trang mẫu các nàng thậm chí có cảm giác đối mặt với gia trưởng một nhà.

Lôi Lôi không nói thêm gì nữa,có lẽ Trang mẫu là người có cố sự,nhưng Trang Duệ hiển nhiên không phải sinh ra ở nhà giàu,lấy bối cảnh gia tộc của Tần Huyên Băng rõ ràng hai người vĩnh viễn không có khả năng ở cùng một chỗ,nên nàng cũng không có ý làm mối cho hai người.



Giữa trưa gần 11h ngày thứ hai,Trang Duệ đã bị Lưu Xuyên kéo đến khách sạn,theo như lời Lưu Xuyên nói,hắn cũng là một người triệu tập tự nhiên phải ở đây hỗ trợ,ném Trang Duệ vào khách sạn xong thì Lưu Xuyên đi đón Lôi Lôi.

Lúc Lưu Xuyên trở lại,chỉ có một mình Lôi Lôi,điều này làm cho Trang Duệ cao hứng rất nhiều nhưng cũng có điểm mất mát,hắn tuy rằng không muốn giữa mùa đông khắc nghiệt còn có một khối băng tồn tại,chẳng qua nếu ở cách xa nàng một chút,lại có thể thưởng thức sắc thái thanh tú của nàng ( chú này giống mình thế.)

Không lâu lắm mọi người đã đến,đến khoảng 12h tất cả được 31 người,ngoại trừ mấy người không có ở Bành Thành thì mọi người đã đến đông đủ.Trang Duệ cùng Lôi Lôi xuất hiện khiến mọi người ngạc nhiên một phen,làm cho hai người không mấy khi ở quê cảm thấy sự nồng nhiệt của tình nghĩa bạn bè.

Một bữa cơm rất náo nhiệt,trong này Lưu Xuyên cùng Trang Duệ bị mọi người lên án, để cho mọi người ấn tượng nhất về hai tên này khi đó vào mùng một hai thằng đóng vai phản diện hát đỏ cả mặt lừa gạt tiền mọi người,đoàn người này bị lừa không ít tiền tiêu vặt

Khi đó nhiều nhà đã có TV,mà trong nhà không có TV cũng đi đến nhà khác xem,kịch Hồng Kông tiến vào nội địa,cũng sản sinh ra một đám truy tinh tộc,Trang Duệ nắm được điểm này,hai thằng mang hết tiền mừng tuổi chạy ra quán bán sỉ mua một đống tranh dán tường,mặt trên có hình ảnh minh tinh thu nhỏ có thể dính dán.

Hai người cắt bỏ tranh dán tường ra,chia nhau hét to ở trong lớp,tranh minh tinh lớn nhỏ bán 2 đồng hoặc 5 đồng ,hơn nữa không có tiền có thể dùng lương phiếu để đổi,bởi vì thời đó,các đại lý có làm lương phiếu để giao dịch linh hoạt đa dạng. thế nên hai người bán tranh dán tường rất được hoan nghênh.

Vài ngày sau đã bán xong hết,không chỉ là bán ở lớp mà bán khắp nơi trong trường,bán xong thống kê kết quả làm Trang Duệ cùng Lưu Xuyên chấn động,có 20 đồng tiền vốn lại có thể buôn bán lãi hơn 300đồng so với tiền lương cha mẹ bọn hắn lúc đó cũng cao hơn rất nhiều.

Phát hiện này khiến hai người vạn phần vui sướng, phải biết rằng thường ngày có tiền trong túi đã là phú ông.bình thường trường tổ chức đi chơi cha mẹ cho 5đồng đã là cao,lúc này mới buôn bán vài ngày lại có hơn 300đồng,hai người chuẩn bị tiếp tục thừa thắng xông lên lại bị thầy cô phát hiện,phải nói là Lưu Xuyên bị mẹ hắn phát hiện,kết quả là hai người bị đánh nở hoa,ng thực thi là cha Lưu Xuyên.

Quá trình bị phát hiện cũng rất ngẫu nhiên,là bởi vì một bạn ở lớp khác mua hai đồng tiền tranh,vì không đủ tiền nên ký sổ,hôm sau trả,nhưng mà chưa trả sau đó Lưu Xuyên ra mặt uy hiếp một chút,hai người không nghĩ đến,mẹ người bạn kia lại tìm đến trường,đúng lúc thấy mẹ lưu Xuyên tuy rằng mục đích là tới trả tiền nhưng cũng làm hành vi hai người bại lộ.

Cha Lưu Xuyên cho một trận lươn,khiến Trang Duệ thành thành thật thật thi lên đại học,bất quá vài năm sau có cải cách,đến nay Lưu Xuyên vẫn oán hận lão gia tử năm đó giết chết thiên phú buôn bán của mình.

Lôi Lôi tự nhiên cũng thành tiêu điểm,nha đầu năm đó có đôi kính thật dày hiện lại thành mỹ nhân,mọi người tìm không thấy chút bóng dáng năm đó.một ít nữ nhân nói đến cách ăn mặc,đồ trang sức bàn luận sôi nổi,líu ríu tán gẫu không ngừng,một ít người con trai chưa kết hôn ánh mắt không rời khỏi Lôi Lôi khiến Lưu Xuyên như ăn phải dấm chua.

Các nam nhân đương nhiên lấy rượu luận anh hùng,kết bạn hồi cấp hai là tình bạn trong sáng khiến mọi người phi thường quý trọng,chén đến chén đi,chỉ chốc lát bàn rượu náo nhiệt cả lên.tửu lượng Trang Duệ và Lưu Xuyên gần như nhau ,đây là do từ nhỏ trộm rượu đế của cha Lưu Xuyên ra uống, dù đang bị thương ở đầu nhưng cũng không giảm tửu lượng của chàng ,thỉnh thoảng còn nói đến xì căng đan năm đó khiến từng trận cười vang lên giòn tan.

Bữa cơm ăn hơn hai tiếng,tiền dĩ nhiên là tính cho Lưu Xuyên giàu có,vốn Lưu Xuyên định đi tăng hai karaoke,nhưng đến gần tết,nhà nào cũng có việc,nên mọi người để lại phương thức liên lạc rồi cùng nhau về.

Về đến nhà thấy mẫu thân ở trong bếp bận rộn hơn nữa có chút cô đơn, nhớ đến lúc tụ họp vui vẻ lúc nãy,Trang Duệ đột nhiên có cảm giác,mình làm việc ở Trung Hải hình như là sai lầm,nhất thời trong lòng không biết suy nghĩ gì,linh khí trong mắt có thể thay đổi những thứ gì.

“ Tiểu Duệ,đến giúp mẹ cho mỡ .” thanh âm của mẫu thân từ trong bếp truyền đến,cắt đứt suy nghĩ của Trang Duệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mắt Hoàng Kim

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook