Chương 18: Không Ký Hợp Đồng
Chenzen
25/09/2023
Thời gian 'gặp gỡ' rất nhanh liền đến. Tố Vũ Kỳ vừa ngủ dậy đã thấy đồng hồ điểm 13 giờ 41 phút, vừa khít với thời gian hai cha con Tư Gia đang trên đường đi đến đây.
" Phong ca, Phong ca. Anh mau dậy đi, 1 giờ rưỡi rồi đấy. " Nhìn người con trai vẫn còn đang say giấc nồng Tố Vũ Kỳ cũng không chút thương cảm mà thẳng tay lay đối phương dậy.
Trương Tấn Phong chẳng thèm mở mắt nhìn lấy một cái, dang tay ôm lấy đối phương vào lòng, bản thân lại dụi dụi bám dính y như con Koala: " Phong ca của em muốn ôm người tiếp. "
Nghe lời này của đối phương Tố Vũ Kỳ cũng cảm thấy đỏ mặt bởi hai chữ 'của em', nhưng rất nhanh liền vùng vẫy thoát khỏi vòng tay rắn chắc kia: " Anh còn phải làm việc nữa, mau dậy đi mà. "
" Bé cưng em hôn tôi một cái tôi liền dậy. " Trương Tấn Phong nói lời này không chút ngượng ngùng, ngược lại vẻ mặt còn thể hiện sự hứng thú, hiện rõ ba chữ 'muốn được hôn' nữa cơ.
Tố Vũ Kỳ nghe xong cũng ngại ngùng đỏ mặt nhưng giây sau cũng quay sang hôn lên môi đối phương một cái rồi lại lạch bạch chạy đi.
" Đáng yêu ghê. " Nhìn dáng vẻ bé người yêu nhỏ lạch bạch chạy trốn sau khi làm một chuyện mà bản thân bé người yêu đó nghĩ là xí hổ khiến cho Trương Tấn Phong cảm thấy rất vui vẻ. Con sói già trong người liền như muốn trỗi dậy muốn lao ra đè người xuống thơm thơm hôn hôn.
Trong phòng làm việc của Trương Tấn Phong có đầy đủ phòng ngủ và phòng vệ sinh_phòng tắm. Tố Vũ Kỳ sau khi rời khỏi phòng ngủ đã lạch bạch chạy sang phòng vệ sinh_phòng tắm kia để ổn định lại tâm trạng, hạ hoả gương mặt.
Thời gian hạ hoả có vẻ khá lâu vậy nên ở ngoài này Trương Tấn Phong đã làm xong được một vài hồ sơ sổ sách lấy từ chỗ Thư ký Lâm rồi.
/Cạch/ Cánh cửa phòng vệ sinh _ phòng tắm mở ra, Tố Vũ Kỳ phụng phịu gương mặt nhỏ đi thẳng ra sofa ngồi, cậu còn không quên liếc xéo người nào đó cơ.
" Tôi sắp phải đi sang phòng họp để bàn hợp đồng, em muốn đi theo hay là ở đây? " Trương Tấn Phong đi đến cạnh chỗ người yêu nhỏ. Tố Vũ Kỳ nghe thấy lời muốn nghe liền bỏ qua chuyện đã xảy ra vui tươi dạ vâng muốn theo: " Có, em muốn đi theo anh cơ. "
Nói xong còn không quên tặng cho đối phương ánh mắt lấp la lấp lánh nữa. Trương Tấn Phong bình thường đã rất mê em người yêu này giờ lại còn được tặng thêm cái ánh mắt lấp lánh này nữa cảm giác chính là sướng không thể tả nổi nha.
" Khụ.... Vậy đi thôi, chúng ta sang bên phòng họp. " Trương Tấn Phong khẽ ho rồi quay sang bên khác để che đi cái gương mặt đang đỏ ửng của mình.
Tố Vũ Kỳ cũng nhìn ra được điều này nhưng cũng không trêu chọc đối phương nên chỉ ngoan ngoãn nắm tay theo sau thôi.
Phòng họp thì ở tầng dưới vì vậy nên cả hai sẽ phải sử dụng thang máy. Thang máy giành riêng cho cấp cao của công ty bên trong gồm ba người là vị giám đốc _ Trương Tấn Phong, bé người yêu nhỏ của giám đốc _ Tố Vũ Kỳ và vị Thư ký Lâm đa tài.
" Bước chân trái ra ngoài hay sao mà cứ phải ăn cơm cún vậy. " Thư ký Lâm làm phật online đứng gõ mõ tụ kinh trên điện thoại. Anh chàng hiện giờ chính là muốn nhanh chóng thoát khỏi cái nơi hường phấn đáng ghét này. Chỉ hận bản thân đang đi làm thuê thôi chứ nếu anh chàng mà là chủ thì thể nào cũng sẽ đuổi cổ mấy cái thành phần thích rắc cơm cún này thôi: " Tư sản đáng ghét. "
/Tinh/ Cửa thang máy mở ra cả ba lại di chuyển qua hai căn phòng nữa rồi mới đến phòng họp. Cánh cửa phòng họp mở ra, bên trong không ai khác chính là hai cha con Tư Gia đã ngồi đợi sẵn.
Vừa nhìn thấy người vào là Trương Tấn Phong, lão Lăng Tiêu liền niềm nở chạy đến tiếp đón bắt chuyện: " Tấn Phong à lâu không gặp, chỉ mới một thời gian thôi ta lại sắp không nhận ra cháu rồi nha. "
Lăng Tiêu là cha của Tư An Nhiên, lão xuất phát điểm là một thợ chụp ảnh nhưng sau đó đã gặp được vị Tư tiểu thư (Tư phu nhân hiện tại) và cả hai từ đó đã tìm hiểu và đi đến hôn nhân. Vì là ở rể nên con gái chính là theo họ Tư của mẹ chứ không theo họ Lăng của lão.
" Ừ, lâu không gặp. " Đối diện với lời chào hỏi của một vị cũng được coi là có tuổi bằng tuổi ba mình, Trương Tấn Phong vẫn rất lạnh lùng và thờ ơ.
" Nhớ ngày đầu gặp nhau cháu mới còn nhỏ tí như này, lúc đấy ta còn được chụp ảnh cho cả nhà cháu nữa. Thời gian sau thì ta cũng ít có thời gian rảnh nên không gặp mặt cháu được ta chính là suýt không nhận ra Tấn Phong rồi hahah. "
Lão Lăng Tiêu không ngừng luyên thuyên chuyện cũ điều này khiến người con gái của lão có chút xấu hổ.
" Lần trước gặp mặt nhau ở nhà hàng em vẫn chưa có cơ hội mời ngài Trương dùng bữa hay là tối nay ngài cho em xin chút thời gian của ngài nha. " Nữ chính nguyên tắc Tư An Nhiên mở miệng chặn lại người cha của mình.
Lão Lăng Tiêu nghe vậy cũng như cá gặp nước mà nhảy theo lời nói của cô con gái mình: " Đúng rồi, aida phải nói là An Nhiên nhà bác rất hâm mộ cháu đấy, thường xuyên lải nhải đến mức ta sắp thuộc những lời khen của con bé giành cho cháu đấy. "
" Ba này. "
Người tung cũng phải có người hứng, cứ như vậy hai cha con Tư Gia mỗi người luyên thuyên chém gió vài câu chả thèm để ý biểu cảm của những người còn lại.
" Kịch hay ghê. " Tố Vũ Kỳ nhìn một màn kẻ tung người hứng này chỉ biết im lặng mà nhìn. Hiện giờ cậu chính là đang nghi cái mác nữ chính của cô nàng Tư An Nhiên rồi.
Thư ký Lâm theo chân vị giám đốc của mình đã lâu nên nhìn biểu cảm liền đoán được ý định, anh chàng không thèm kiêng nể gì trực tiếp chen ngang cuộc nói chuyện của họ: "Phiền Tư lão gia và Tư tiểu thư rời đi, giám đốc của chúng tôi đã quyết định sẽ không kí hợp đồng. "
Lăng Tiêu nghe vậy liền giật mình lớn tiếng: "Không kí là không kí như nào? Giám đốc của cậu còn chưa lên tiếng mà cậu đã quyết định hộ rồi sao? Thư ký kiểu gì đấy? "
" Giờ nhân viên còn có quyền quyết định thay sếp sao? Nội dung công việc mới gì vậy? " Tư An Nhiên cũng không nhịn mà gân cổ lên nói.
Cứ vậy ba một câu con một câu khiến căn phòng họp liền trở nên xôn xao ô nhiễm tiếng ồn. Trương Tấn Phong chả thèm nói gì nữa trực tiếp kéo người rời đi.
" Ủa đang xem hay mà. " Tố Vũ Kỳ bị kéo đi cùng khá bất ngờ nhưng cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn lẽo đẽo theo sau.
" Tạm biệt. " Thư ký Lâm trước khi rời đi còn không quên cúi người chào nữa cơ. Điều này khiến hai cha con Tư Gia đã nhục lại còn thêm nhục.
" Phong ca, Phong ca. Anh mau dậy đi, 1 giờ rưỡi rồi đấy. " Nhìn người con trai vẫn còn đang say giấc nồng Tố Vũ Kỳ cũng không chút thương cảm mà thẳng tay lay đối phương dậy.
Trương Tấn Phong chẳng thèm mở mắt nhìn lấy một cái, dang tay ôm lấy đối phương vào lòng, bản thân lại dụi dụi bám dính y như con Koala: " Phong ca của em muốn ôm người tiếp. "
Nghe lời này của đối phương Tố Vũ Kỳ cũng cảm thấy đỏ mặt bởi hai chữ 'của em', nhưng rất nhanh liền vùng vẫy thoát khỏi vòng tay rắn chắc kia: " Anh còn phải làm việc nữa, mau dậy đi mà. "
" Bé cưng em hôn tôi một cái tôi liền dậy. " Trương Tấn Phong nói lời này không chút ngượng ngùng, ngược lại vẻ mặt còn thể hiện sự hứng thú, hiện rõ ba chữ 'muốn được hôn' nữa cơ.
Tố Vũ Kỳ nghe xong cũng ngại ngùng đỏ mặt nhưng giây sau cũng quay sang hôn lên môi đối phương một cái rồi lại lạch bạch chạy đi.
" Đáng yêu ghê. " Nhìn dáng vẻ bé người yêu nhỏ lạch bạch chạy trốn sau khi làm một chuyện mà bản thân bé người yêu đó nghĩ là xí hổ khiến cho Trương Tấn Phong cảm thấy rất vui vẻ. Con sói già trong người liền như muốn trỗi dậy muốn lao ra đè người xuống thơm thơm hôn hôn.
Trong phòng làm việc của Trương Tấn Phong có đầy đủ phòng ngủ và phòng vệ sinh_phòng tắm. Tố Vũ Kỳ sau khi rời khỏi phòng ngủ đã lạch bạch chạy sang phòng vệ sinh_phòng tắm kia để ổn định lại tâm trạng, hạ hoả gương mặt.
Thời gian hạ hoả có vẻ khá lâu vậy nên ở ngoài này Trương Tấn Phong đã làm xong được một vài hồ sơ sổ sách lấy từ chỗ Thư ký Lâm rồi.
/Cạch/ Cánh cửa phòng vệ sinh _ phòng tắm mở ra, Tố Vũ Kỳ phụng phịu gương mặt nhỏ đi thẳng ra sofa ngồi, cậu còn không quên liếc xéo người nào đó cơ.
" Tôi sắp phải đi sang phòng họp để bàn hợp đồng, em muốn đi theo hay là ở đây? " Trương Tấn Phong đi đến cạnh chỗ người yêu nhỏ. Tố Vũ Kỳ nghe thấy lời muốn nghe liền bỏ qua chuyện đã xảy ra vui tươi dạ vâng muốn theo: " Có, em muốn đi theo anh cơ. "
Nói xong còn không quên tặng cho đối phương ánh mắt lấp la lấp lánh nữa. Trương Tấn Phong bình thường đã rất mê em người yêu này giờ lại còn được tặng thêm cái ánh mắt lấp lánh này nữa cảm giác chính là sướng không thể tả nổi nha.
" Khụ.... Vậy đi thôi, chúng ta sang bên phòng họp. " Trương Tấn Phong khẽ ho rồi quay sang bên khác để che đi cái gương mặt đang đỏ ửng của mình.
Tố Vũ Kỳ cũng nhìn ra được điều này nhưng cũng không trêu chọc đối phương nên chỉ ngoan ngoãn nắm tay theo sau thôi.
Phòng họp thì ở tầng dưới vì vậy nên cả hai sẽ phải sử dụng thang máy. Thang máy giành riêng cho cấp cao của công ty bên trong gồm ba người là vị giám đốc _ Trương Tấn Phong, bé người yêu nhỏ của giám đốc _ Tố Vũ Kỳ và vị Thư ký Lâm đa tài.
" Bước chân trái ra ngoài hay sao mà cứ phải ăn cơm cún vậy. " Thư ký Lâm làm phật online đứng gõ mõ tụ kinh trên điện thoại. Anh chàng hiện giờ chính là muốn nhanh chóng thoát khỏi cái nơi hường phấn đáng ghét này. Chỉ hận bản thân đang đi làm thuê thôi chứ nếu anh chàng mà là chủ thì thể nào cũng sẽ đuổi cổ mấy cái thành phần thích rắc cơm cún này thôi: " Tư sản đáng ghét. "
/Tinh/ Cửa thang máy mở ra cả ba lại di chuyển qua hai căn phòng nữa rồi mới đến phòng họp. Cánh cửa phòng họp mở ra, bên trong không ai khác chính là hai cha con Tư Gia đã ngồi đợi sẵn.
Vừa nhìn thấy người vào là Trương Tấn Phong, lão Lăng Tiêu liền niềm nở chạy đến tiếp đón bắt chuyện: " Tấn Phong à lâu không gặp, chỉ mới một thời gian thôi ta lại sắp không nhận ra cháu rồi nha. "
Lăng Tiêu là cha của Tư An Nhiên, lão xuất phát điểm là một thợ chụp ảnh nhưng sau đó đã gặp được vị Tư tiểu thư (Tư phu nhân hiện tại) và cả hai từ đó đã tìm hiểu và đi đến hôn nhân. Vì là ở rể nên con gái chính là theo họ Tư của mẹ chứ không theo họ Lăng của lão.
" Ừ, lâu không gặp. " Đối diện với lời chào hỏi của một vị cũng được coi là có tuổi bằng tuổi ba mình, Trương Tấn Phong vẫn rất lạnh lùng và thờ ơ.
" Nhớ ngày đầu gặp nhau cháu mới còn nhỏ tí như này, lúc đấy ta còn được chụp ảnh cho cả nhà cháu nữa. Thời gian sau thì ta cũng ít có thời gian rảnh nên không gặp mặt cháu được ta chính là suýt không nhận ra Tấn Phong rồi hahah. "
Lão Lăng Tiêu không ngừng luyên thuyên chuyện cũ điều này khiến người con gái của lão có chút xấu hổ.
" Lần trước gặp mặt nhau ở nhà hàng em vẫn chưa có cơ hội mời ngài Trương dùng bữa hay là tối nay ngài cho em xin chút thời gian của ngài nha. " Nữ chính nguyên tắc Tư An Nhiên mở miệng chặn lại người cha của mình.
Lão Lăng Tiêu nghe vậy cũng như cá gặp nước mà nhảy theo lời nói của cô con gái mình: " Đúng rồi, aida phải nói là An Nhiên nhà bác rất hâm mộ cháu đấy, thường xuyên lải nhải đến mức ta sắp thuộc những lời khen của con bé giành cho cháu đấy. "
" Ba này. "
Người tung cũng phải có người hứng, cứ như vậy hai cha con Tư Gia mỗi người luyên thuyên chém gió vài câu chả thèm để ý biểu cảm của những người còn lại.
" Kịch hay ghê. " Tố Vũ Kỳ nhìn một màn kẻ tung người hứng này chỉ biết im lặng mà nhìn. Hiện giờ cậu chính là đang nghi cái mác nữ chính của cô nàng Tư An Nhiên rồi.
Thư ký Lâm theo chân vị giám đốc của mình đã lâu nên nhìn biểu cảm liền đoán được ý định, anh chàng không thèm kiêng nể gì trực tiếp chen ngang cuộc nói chuyện của họ: "Phiền Tư lão gia và Tư tiểu thư rời đi, giám đốc của chúng tôi đã quyết định sẽ không kí hợp đồng. "
Lăng Tiêu nghe vậy liền giật mình lớn tiếng: "Không kí là không kí như nào? Giám đốc của cậu còn chưa lên tiếng mà cậu đã quyết định hộ rồi sao? Thư ký kiểu gì đấy? "
" Giờ nhân viên còn có quyền quyết định thay sếp sao? Nội dung công việc mới gì vậy? " Tư An Nhiên cũng không nhịn mà gân cổ lên nói.
Cứ vậy ba một câu con một câu khiến căn phòng họp liền trở nên xôn xao ô nhiễm tiếng ồn. Trương Tấn Phong chả thèm nói gì nữa trực tiếp kéo người rời đi.
" Ủa đang xem hay mà. " Tố Vũ Kỳ bị kéo đi cùng khá bất ngờ nhưng cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn lẽo đẽo theo sau.
" Tạm biệt. " Thư ký Lâm trước khi rời đi còn không quên cúi người chào nữa cơ. Điều này khiến hai cha con Tư Gia đã nhục lại còn thêm nhục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.