Mạt Thế Đến Ôm Chặt Bắp Đùi Của Lão Đại (Ntr)
Chương 36: Khoe Khoang
Tiêu Diệt Đường Quả
03/02/2023
“Thế nào, tôi có, cô có không?”
Hì hì…
Cô còn đang khoe khoang.
Càng có nhiều giẻ lau bảng bay ra, còn kèm theo chai nước và kẹp lông mi không biết nào đó.
“Diệp Tịch Nhan, con tiện nhân này!”
Giọng nói của Trương Hiểu Thi vang vọng khu dạy học, thiếu chút nữa rống lún tòa nhà.
Diệp Tịch Nhan vùi đầu sau lưng bạn trai cũ của người ta, cười vô cùng khoa trương, đôi mắt đều không nhìn thấy.
Nghĩ tới kiếp trước Trương Hiểu Thi tra tấn như mèo đùa lão thử, hại cô cuối cùng chỉ có thể chết thảm với con gái, oán hận trong lòng biến thành vui sướng vô hạn.
Không hiểu được đám người cứ muốn buông bỏ thù hận nhìn Bồ Tát phía trước, nghĩ gì thế.
Báo thù siêu sướng.
Cô cảm thấy vui vẻ, trở lại phòng học còn lâng lâng.
Hứa Vong Xuyên cả buổi chiều đều vùi đầu ngủ, thỉnh thoảng tỉnh lại cũng chỉ biết nhìn chằm chằm cô, bảng đen và giáo viên không hề tồn tại.
Thứ tư dài lâu có anh làm bạn, rất nhanh đã vượt qua.
Thứ năm, thứ sáu cũng vèo trốn đi.
Tôn Á tham gia học bổ túc trường học tổ chức vào thứ bảy, Diệp Tịch Nhan vốn cũng ở đây, nhưng hiện giờ đều sắp hai tháng không thấy bóng dáng.
Giáo viên hỏi, cô ấy cũng không biết nói như thế nào.
Hiện giờ thì hay rồi, cả trường đều biết Diệp Tịch Nhan hẹn hò với giáo bá.
Chủ nhiệm lớp không dám nói với giáo bá, nhưng sợ kích thích Diệp Tịch Nhan, chỉ dám giữ chặt Tôn Á, bảo cô ấy khuyên nhủ.
Bạn trai tìm lúc nào chẳng được, sao cứ phải tìm vào cấp 3?
Tôn Á cũng nghĩ như vậy.
Thứ sáu sau khi tan học, cô ấy kéo Diệp Tịch Nhan nói lời thấm thía:
“Tịch Nhan, điều kiện của cậu tốt như vậy, cần gì phải thế? Sau này vào đại học, muốn dạng chó liếm nào chẳng có? Sao cứ muốn vào lúc này?’
Ngoại hình điều kiện của Hứa Vong Xuyên thực sự không tệ, khí chất giáo bá cũng rất khí phách.
Nhưng mà ra khỏi trường học, chỉ có thể đến công trường dọn gạch, lăn lộn thành nhà thầu đều không tệ lắm.
“Cậu đáng được thứ tốt nhất, cần gì mỗi ngày đi theo anh ta ăn mì sợi hoành thánh?”
Khi Tôn Á nói chuyện, chó liếm đang xách nước đi từ ngoài vào.
Hôm nay Diệp Tịch Nhan trực nhật, Hứa Vong Xuyên lao động.
Từ lúc đi học chưa từng thấy giáo bá cầm chổi và thùng nước, cần cù chăm chỉ bắt đầu làm vệ sinh.
Không ngờ tới vừa tiến vào, lập tức nghe thấy bạn thân của bạn gái chê anh ngoại trừ mặt và dáng người ra, thì hai bàn tay trắng.
…
Tôn Á ngồi đối diện bạn tốt.
“Thật đó, Tịch Nhan cậu nên suy nghĩ cẩn thận, đừng xử trí theo tình cảm.”
Hì hì…
Cô còn đang khoe khoang.
Càng có nhiều giẻ lau bảng bay ra, còn kèm theo chai nước và kẹp lông mi không biết nào đó.
“Diệp Tịch Nhan, con tiện nhân này!”
Giọng nói của Trương Hiểu Thi vang vọng khu dạy học, thiếu chút nữa rống lún tòa nhà.
Diệp Tịch Nhan vùi đầu sau lưng bạn trai cũ của người ta, cười vô cùng khoa trương, đôi mắt đều không nhìn thấy.
Nghĩ tới kiếp trước Trương Hiểu Thi tra tấn như mèo đùa lão thử, hại cô cuối cùng chỉ có thể chết thảm với con gái, oán hận trong lòng biến thành vui sướng vô hạn.
Không hiểu được đám người cứ muốn buông bỏ thù hận nhìn Bồ Tát phía trước, nghĩ gì thế.
Báo thù siêu sướng.
Cô cảm thấy vui vẻ, trở lại phòng học còn lâng lâng.
Hứa Vong Xuyên cả buổi chiều đều vùi đầu ngủ, thỉnh thoảng tỉnh lại cũng chỉ biết nhìn chằm chằm cô, bảng đen và giáo viên không hề tồn tại.
Thứ tư dài lâu có anh làm bạn, rất nhanh đã vượt qua.
Thứ năm, thứ sáu cũng vèo trốn đi.
Tôn Á tham gia học bổ túc trường học tổ chức vào thứ bảy, Diệp Tịch Nhan vốn cũng ở đây, nhưng hiện giờ đều sắp hai tháng không thấy bóng dáng.
Giáo viên hỏi, cô ấy cũng không biết nói như thế nào.
Hiện giờ thì hay rồi, cả trường đều biết Diệp Tịch Nhan hẹn hò với giáo bá.
Chủ nhiệm lớp không dám nói với giáo bá, nhưng sợ kích thích Diệp Tịch Nhan, chỉ dám giữ chặt Tôn Á, bảo cô ấy khuyên nhủ.
Bạn trai tìm lúc nào chẳng được, sao cứ phải tìm vào cấp 3?
Tôn Á cũng nghĩ như vậy.
Thứ sáu sau khi tan học, cô ấy kéo Diệp Tịch Nhan nói lời thấm thía:
“Tịch Nhan, điều kiện của cậu tốt như vậy, cần gì phải thế? Sau này vào đại học, muốn dạng chó liếm nào chẳng có? Sao cứ muốn vào lúc này?’
Ngoại hình điều kiện của Hứa Vong Xuyên thực sự không tệ, khí chất giáo bá cũng rất khí phách.
Nhưng mà ra khỏi trường học, chỉ có thể đến công trường dọn gạch, lăn lộn thành nhà thầu đều không tệ lắm.
“Cậu đáng được thứ tốt nhất, cần gì mỗi ngày đi theo anh ta ăn mì sợi hoành thánh?”
Khi Tôn Á nói chuyện, chó liếm đang xách nước đi từ ngoài vào.
Hôm nay Diệp Tịch Nhan trực nhật, Hứa Vong Xuyên lao động.
Từ lúc đi học chưa từng thấy giáo bá cầm chổi và thùng nước, cần cù chăm chỉ bắt đầu làm vệ sinh.
Không ngờ tới vừa tiến vào, lập tức nghe thấy bạn thân của bạn gái chê anh ngoại trừ mặt và dáng người ra, thì hai bàn tay trắng.
…
Tôn Á ngồi đối diện bạn tốt.
“Thật đó, Tịch Nhan cậu nên suy nghĩ cẩn thận, đừng xử trí theo tình cảm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.