Mạt Thế Đến Ôm Chặt Bắp Đùi Của Lão Đại (Ntr)
Chương 38: Xa Nhau Một Lát
Tiêu Diệt Đường Quả
03/02/2023
Lượng dầu tiêu hao còn tạm.
Có Hứa Vong Xuyên ở đây, tìm xăng không là vấn đề.
Phía trên còn thêm tấm năng lượng mặt trời và bình ắc quy, trong tình huống khẩn cấp không có xăng, xe dã ngoại vẫn có thể sử dụng bình thường, ở trong đàn zombie dăm ba bữa đợi cứu viện đều dư dả.
Cô còn đặt hàng rất nhiều đồ ăn cho cha mẹ ở thủ đô, nói là cô mua trong hoạt động từ thiện, tạm thời không cần dùng, mong bọn họ bảo quản thay cô.
Mẹ lải nhải nói một đống, sợ hết hạn.
Cha cô thì không quan tâm lắm, bọn họ ở phòng thí nghiệm thành phố Bắc Kinh không có nhiều thứ, có chút đồ vật cũng không tệ.
Còn thư nặc danh Diệp Tịch Nhan gửi cho cục cảnh sát, hai tháng qua đi không có động tĩnh, có lẽ là đá chìm vào đáy biển.
Cô có chút mất mát, nhưng cũng không bất ngờ, cuộc sống đang rất tốt, bỗng nhiên có tên ngốc nói hai tháng sau virus zombie bùng nổ, cả nhân loại tiến vào thời đại người ăn thịt người, ai tin?
Đầu óc bị nước vào sao?
Thôi.
Tự bảo vệ bản thân thì hơn.
Cô chỉ là trọng sinh, biết trước được một số thứ, không phải biến dị thành Spider Man, không thể cứu vớt thế giới này.
Đáng chết thì đi chết đi.
Không nên chết cũng đi chết đi.
Dù sao, con người sớm muộn gì cũng phải chết.
Không thiếu mấy năm này.
Đọc xong hướng dẫn xe dã ngoại, Diệp Tịch Nhan tiếp tục xem phim điện ảnh, phim truyền hình, không hay với hay đều đã xem xong.
Trong lúc nhàm chán cô mở diễn đàn, ấn lầm vào mấy tay già đời lão luyện, ở dưới lễ rửa tội của một đám đàn ông cay mắt, mắt sắp mù.
“Cho dù là dáng người hay kích cỡ đều không sánh bằng cẩu cẩu nhà mình, còn không biết xấu hổ đóng phim điện ảnh, phi.”
Diệp Tịch Nhan tắt máy tính.
Nghĩ tới Hứa Vong Xuyên đang cô đơn, nên cô gọi điện thoại.
Tút tút tút…
Gọi ba cuộc đều không có người nghe máy.
Đúng là to gan lớn mật, mới hẹn hò mấy ngày đã dám không nghe điện thoại.
Diệp Tịch Nhan cầm di động nghĩ một lát, xóa bạn bè! Không quen!
Hai tiếng sau, vẫn không thấy lời mời kết bạn, cô cảm thấy kỳ lạ, không phải hoài nghi anh ngoại tình.
Hiện giờ Hứa Vong Xuyên bị ma quỷ ám ảnh đội cô lên đầu, sao có thể ngoại tình…
Nửa đêm tỉnh ngủ, di động đang rung.
Vô số thông báo có lời mời kết bạn gửi tới, tất cả đều là Hứa Vong Xuyên gửi tới.
Diệp Tịch Nhan lẩm bẩm hai tiếng, thêm lần nữa, còn chưa mở miệng hỏi tội, cẩu tử hưng phấn gửi tin nhắn giọng nói:
“Cục cưng cục cưng, ra ngoài ăn BBQ không?”
3 giờ sáng ăn BBQ?
Anh làm việc sao?
Có Hứa Vong Xuyên ở đây, tìm xăng không là vấn đề.
Phía trên còn thêm tấm năng lượng mặt trời và bình ắc quy, trong tình huống khẩn cấp không có xăng, xe dã ngoại vẫn có thể sử dụng bình thường, ở trong đàn zombie dăm ba bữa đợi cứu viện đều dư dả.
Cô còn đặt hàng rất nhiều đồ ăn cho cha mẹ ở thủ đô, nói là cô mua trong hoạt động từ thiện, tạm thời không cần dùng, mong bọn họ bảo quản thay cô.
Mẹ lải nhải nói một đống, sợ hết hạn.
Cha cô thì không quan tâm lắm, bọn họ ở phòng thí nghiệm thành phố Bắc Kinh không có nhiều thứ, có chút đồ vật cũng không tệ.
Còn thư nặc danh Diệp Tịch Nhan gửi cho cục cảnh sát, hai tháng qua đi không có động tĩnh, có lẽ là đá chìm vào đáy biển.
Cô có chút mất mát, nhưng cũng không bất ngờ, cuộc sống đang rất tốt, bỗng nhiên có tên ngốc nói hai tháng sau virus zombie bùng nổ, cả nhân loại tiến vào thời đại người ăn thịt người, ai tin?
Đầu óc bị nước vào sao?
Thôi.
Tự bảo vệ bản thân thì hơn.
Cô chỉ là trọng sinh, biết trước được một số thứ, không phải biến dị thành Spider Man, không thể cứu vớt thế giới này.
Đáng chết thì đi chết đi.
Không nên chết cũng đi chết đi.
Dù sao, con người sớm muộn gì cũng phải chết.
Không thiếu mấy năm này.
Đọc xong hướng dẫn xe dã ngoại, Diệp Tịch Nhan tiếp tục xem phim điện ảnh, phim truyền hình, không hay với hay đều đã xem xong.
Trong lúc nhàm chán cô mở diễn đàn, ấn lầm vào mấy tay già đời lão luyện, ở dưới lễ rửa tội của một đám đàn ông cay mắt, mắt sắp mù.
“Cho dù là dáng người hay kích cỡ đều không sánh bằng cẩu cẩu nhà mình, còn không biết xấu hổ đóng phim điện ảnh, phi.”
Diệp Tịch Nhan tắt máy tính.
Nghĩ tới Hứa Vong Xuyên đang cô đơn, nên cô gọi điện thoại.
Tút tút tút…
Gọi ba cuộc đều không có người nghe máy.
Đúng là to gan lớn mật, mới hẹn hò mấy ngày đã dám không nghe điện thoại.
Diệp Tịch Nhan cầm di động nghĩ một lát, xóa bạn bè! Không quen!
Hai tiếng sau, vẫn không thấy lời mời kết bạn, cô cảm thấy kỳ lạ, không phải hoài nghi anh ngoại tình.
Hiện giờ Hứa Vong Xuyên bị ma quỷ ám ảnh đội cô lên đầu, sao có thể ngoại tình…
Nửa đêm tỉnh ngủ, di động đang rung.
Vô số thông báo có lời mời kết bạn gửi tới, tất cả đều là Hứa Vong Xuyên gửi tới.
Diệp Tịch Nhan lẩm bẩm hai tiếng, thêm lần nữa, còn chưa mở miệng hỏi tội, cẩu tử hưng phấn gửi tin nhắn giọng nói:
“Cục cưng cục cưng, ra ngoài ăn BBQ không?”
3 giờ sáng ăn BBQ?
Anh làm việc sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.