Chương 4
Phù Hoa
02/07/2023
Lưỡi dao sáng như tuyết ngâm ở trong nước, lóe ánh sáng lạnh, sau khi rửa sạch cùng với hai thùng nước ấm đều bị tôi đưa tới trong phòng nơi tôi ngủ. Căn phòng này không lớn, chỉ có bảy mét vuông, nhét một chiếc giường thì cũng gần hết. Nơi này không phải không có phòng lớn hơn nữa, nhưng chỉ có phòng nhỏ này mới có thể cho tôi cảm giác an toàn, tôi tình nguyện ngủ trong không gian nhỏ hơn này.
Tôi đóng thật chặt cửa sân cửa phòng, nhét vải vào khe hở cửa sổ, sợ lát nữa mùi máu tươi sẽ đưa tới đồ vật nguy hiểm gì. Ngồi dựa vào tường trên giường, tôi cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình, một tay vuốt bụng, một tay nắm chặt dao chẻ củi trong tay.
Hai thùng nước ấm bốc hơi, trong phòng trở nên oi bức, bụng tôi càng lúc càng co rút đau đớn, tôi nghi ngờ thứ này có lẽ sẽ đâm thủng ruột hoặc là dạ dày gì đó của tôi, sau đó chạy ra.
Nếu là như thế, tôi đây trước khi chết cũng phải giết nó.
Thời gian chờ đợi tương đối lâu, dưới cảm giác đau đớn lại càng kéo dài vô hạn.
Hai thùng nước ấm dần dần lạnh, tôi đã đau đến không nhịn được cắn miệng mình, cuối cùng lung tung kéo áo gối của chiếc gối bên cạnh xuống, nhét vào trong miệng cắn.
Trong bụng cực kỳ lộn xộn, thứ kia giống như chuẩn bị hướng chạy lên trên, lòng tôi lộp bộp một cái cũng nảy sinh ác độc, một tay hung hăng đè ở phía trên bụng, muốn đẩy nó ra từ phía dưới. Cái ấn này làm tôi đau đến cả người run lên, cho dù miệng ngậm áo gối cũng mơ hồ phát ra một tiếng rên.
Nhưng lúc này tôi không thể dừng tay, cho nên tôi liên tục ấn bụng, dần dần thứ kia có lẽ cũng đã hiểu không thể chạy lên trên, bắt đầu theo lực của tôi đi xuống.
Lần này, không bao lâu thì thứ kia thuận lợi ra tới. Tôi cảm giác một khối vật thể ẩm ướt và ấm nóng trượt ra hạ bộ bị đau đến chết lặng của mình, vội kéo áo gối trong miệng xuống, thở hổn hển cúi đầu nhìn lại.
…… Đó quả nhiên là một quái vật nhỏ.
Quái vật nhỏ không lớn, nhỏ nhỏ gầy gầy, cuộn thành một quả lăn xuống bên chân tôi.
Tôi có thể rõ ràng nhìn thấy phía sau mông nó có một cái đuôi mà con người không nên có, là màu trắng, dài gần bằng chân nó, phía trên phủ đầy vảy nhỏ.
Cái đuôi này từ giữa hai chân quấn đến trước ngực, ngoan ngoãn dán trên ngực quái vật nhỏ. Từ phần đuôi nối với nhau đến vị trí xương sống sau lưng, đều bao phủ bởi các vảy nhỏ màu trắng, mãi cho đến sau gáy.
Lỗ tai của nó không giống con người, chỉ là một cái ổ nhỏ gắn vào hai bên đầu, nhìn có chút cứng rắn, hai mắt nhắm chặt có chút quá lớn, còn có miệng cũng vậy.
Tay của nó chỉ có ba ngón, hoặc có thể nói đó là một cặp móng vuốt, cũng được phủ một lớp vảy trắng mịn, tới khuỷu tay mới biến thành làn da của con người. Chân cũng vậy, cũng là ba ngón chân, vảy màu trắng, so với tay càng giống móng vuốt của động vật nào đó. Có lẽ là bởi vì mới sinh ra, những vảy kia và móng trên ngón tay ngón chân đều mang theo màu sắc nữa trong suốt giống như rất dễ dàng bị xé rách.
Quái vật nhỏ này nắm móng vuốt ở trước ngực, móng tay nhòn nhọn phía trên tuy rằng hiện tại nhìn có vẻ mềm đến mức có thể dễ dàng bẻ gãy, nhưng là tôi có thể tưởng tượng chờ nó thật sự trưởng thành có lẽ sẽ biến thành một hung khí đáng sợ.
Đây là một con quái vật có thể rất nguy hiểm khi nó trưởng thành.
Tôi đóng thật chặt cửa sân cửa phòng, nhét vải vào khe hở cửa sổ, sợ lát nữa mùi máu tươi sẽ đưa tới đồ vật nguy hiểm gì. Ngồi dựa vào tường trên giường, tôi cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình, một tay vuốt bụng, một tay nắm chặt dao chẻ củi trong tay.
Hai thùng nước ấm bốc hơi, trong phòng trở nên oi bức, bụng tôi càng lúc càng co rút đau đớn, tôi nghi ngờ thứ này có lẽ sẽ đâm thủng ruột hoặc là dạ dày gì đó của tôi, sau đó chạy ra.
Nếu là như thế, tôi đây trước khi chết cũng phải giết nó.
Thời gian chờ đợi tương đối lâu, dưới cảm giác đau đớn lại càng kéo dài vô hạn.
Hai thùng nước ấm dần dần lạnh, tôi đã đau đến không nhịn được cắn miệng mình, cuối cùng lung tung kéo áo gối của chiếc gối bên cạnh xuống, nhét vào trong miệng cắn.
Trong bụng cực kỳ lộn xộn, thứ kia giống như chuẩn bị hướng chạy lên trên, lòng tôi lộp bộp một cái cũng nảy sinh ác độc, một tay hung hăng đè ở phía trên bụng, muốn đẩy nó ra từ phía dưới. Cái ấn này làm tôi đau đến cả người run lên, cho dù miệng ngậm áo gối cũng mơ hồ phát ra một tiếng rên.
Nhưng lúc này tôi không thể dừng tay, cho nên tôi liên tục ấn bụng, dần dần thứ kia có lẽ cũng đã hiểu không thể chạy lên trên, bắt đầu theo lực của tôi đi xuống.
Lần này, không bao lâu thì thứ kia thuận lợi ra tới. Tôi cảm giác một khối vật thể ẩm ướt và ấm nóng trượt ra hạ bộ bị đau đến chết lặng của mình, vội kéo áo gối trong miệng xuống, thở hổn hển cúi đầu nhìn lại.
…… Đó quả nhiên là một quái vật nhỏ.
Quái vật nhỏ không lớn, nhỏ nhỏ gầy gầy, cuộn thành một quả lăn xuống bên chân tôi.
Tôi có thể rõ ràng nhìn thấy phía sau mông nó có một cái đuôi mà con người không nên có, là màu trắng, dài gần bằng chân nó, phía trên phủ đầy vảy nhỏ.
Cái đuôi này từ giữa hai chân quấn đến trước ngực, ngoan ngoãn dán trên ngực quái vật nhỏ. Từ phần đuôi nối với nhau đến vị trí xương sống sau lưng, đều bao phủ bởi các vảy nhỏ màu trắng, mãi cho đến sau gáy.
Lỗ tai của nó không giống con người, chỉ là một cái ổ nhỏ gắn vào hai bên đầu, nhìn có chút cứng rắn, hai mắt nhắm chặt có chút quá lớn, còn có miệng cũng vậy.
Tay của nó chỉ có ba ngón, hoặc có thể nói đó là một cặp móng vuốt, cũng được phủ một lớp vảy trắng mịn, tới khuỷu tay mới biến thành làn da của con người. Chân cũng vậy, cũng là ba ngón chân, vảy màu trắng, so với tay càng giống móng vuốt của động vật nào đó. Có lẽ là bởi vì mới sinh ra, những vảy kia và móng trên ngón tay ngón chân đều mang theo màu sắc nữa trong suốt giống như rất dễ dàng bị xé rách.
Quái vật nhỏ này nắm móng vuốt ở trước ngực, móng tay nhòn nhọn phía trên tuy rằng hiện tại nhìn có vẻ mềm đến mức có thể dễ dàng bẻ gãy, nhưng là tôi có thể tưởng tượng chờ nó thật sự trưởng thành có lẽ sẽ biến thành một hung khí đáng sợ.
Đây là một con quái vật có thể rất nguy hiểm khi nó trưởng thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.