Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh
Chương 54: Viên thiếu
Lại Đắc Phi Mã Giáp
11/08/2020
Lúc này, Sở Thiên ra hiệu với Bạch Minh Hi, Bạch Minh Hi lập tức hiểu ý. Tiến lên vài bước, đứng ở vị trí dễ nhìn thấy nhất trong đội ngũ, lạnh lùng nói: “Này, còn không mau ngừng tay, đạn sẽ bắn xuyên qua mặt của thiếu gia các người đấy.”
Đối tượng mà cậu nói đương nhiên là mộc hệ dị năng giả đang đánh nhau với tên bác sĩ.
Sở Thiên hiểu, trước mắt nhìn thế lực của Tiêu Tử Nhiên và đối phương ngang nhau, chẳng qua là do có tinh hạch hỗ trợ, từ khi hắn thăng lên cấp 3, ai cũng hiểu rõ sự chênh lệch giữa cấp 2 và cấp 3. Nếu cứ tiếp tục không chừng mực tiêu hao năng lượng, người thua nhất định là Tiêu Tử Nhiên.
Cho nên, hắn bảo Bạch Minh Hi lên tiếng vì làm rối loạn tầm nhìn, để đối phương nhìn không ra tình huống bên trong.
Quả nhiên, đối phương nghe vậy lập tức kinh nghi bất định* (Kinh ngạc cùng khó hiểu). Vừa rồi bọn họ hoài nghi Tạ Tiến có phải đã bị đối phương khống chế hay không, thì đối phương lập tức cử người ra nói như vậy, tựa hồ đang xác minh phỏng đoán của bọn họ.
Ánh mắt của mọi người tập trung trên người Bạch Minh Hi, thanh niên này chính là dị năng giả có khả năng không chế?
Từ giọng nói của Bạch Minh Hi, Tạ Tiến kia bỗng nhiên giật giật, nòng súng lại lần nữa quơ quơ nhắm vào khuôn mặt của thanh niên trang x.
“Viên thiếu, hảo hán không chịu thiệt trước mắt. Không cần tiếp tục gây hấn với bọn họ, nhiệm vụ của chúng ta.....” Lúc này, rốt cuộc có người lặng lẽ ở phía sau thanh niên trang x nhẹ nhàng khuyên.
Nói gì cũng tại Viên thiếu này, kiêu ngạo quá mức. Sau mạt thế cha hắn thu gom quân lính thành lập một khu an toàn, sau đó lại dần dần mượn sức không ít dị năng giả, mộc hệ dị năng giả Bùi Thiên Hành kia chính là dị năng giả có thực lực cực mạnh.
Cha hắn cũng rất yêu thương đứa con trai này, trong đám lính có ai giỏi ai là cao thủ đều đưa qua cho tiểu tổ tông này, kết quả tiểu tổ tông này hoành hành trong căn cứ. Có một đống dị năng giả bên người, kèm theo địa vị của cha hắn, thật đúng là không ai dám nghịch ý hắn.
Vì thế hắn ở trong căn cứ chọc mèo đánh chó, ban đầu là ham thích tìm đủ loại cô gái xinh đẹp, say thì cảm thấy không đủ thích ý, liền đánh chủ ý lên người mỹ thiếu niên. Sau này làm náo loạn căn cứ, cha hắn mới phái hắn ra làm nhiệm vụ.
Chỉ là đi S tìm một người, S thị cách căn cứ không xa, tính ra không quá nguy hiểm, vì thế cha hắn cho hắn mang theo ba xe dị năng giả, gần như là toàn bộ dị năng giả trong căn cứ đều bị cha hắn phái đi bảo vệ đứa con trai không ra hồn này.
Ở trong căn cứ kiêu ngạo thì thôi nhưng ra ngoài cũng cứ tiếp tục như vậy, dọc đường gây đủ thứ chuyện. Ba chiếc xe đi chung, bị hắn gây sức ép đến hiện tại chỉ còn sáu người.
Cũng may, sáu người này là cực mạnh trong đội dị năng giả, nếu không đến lúc đó không biết trở về như thế nào.
Bên này đám dị năng giả lo âu, bên kia thanh niên trang x đã bắt đầu ồn ào lên: “Bùi Thiên Hành cậu còn không nhanh chóng ngừng tay! Không thấy có người lấy súng chỉa vào người lão tử sao?”
Này quả thực rất buồn cười nha, ngay cả Bạch Minh Hi cũng phải sửng sốt vài giây, thiếu chút nữa là cười ra tiếng, thế nhưng hắn không quên vai diễn của mình, vì thế cường ngạnh nhịn xuống.
Tên Bùi Thiên Hành kia nghe thấy tiếng la, quả nhiên tức khắc ngừng tay. Tiêu Tử Nhiên cũng không có mượn cơ hội truy kích, cũng thu về dị năng của mình. Vẻ mặt vân đạm phong kinh, dị năng cũng thu phóng tự nhiên.
Lúc này, chỉ có Toàn Hiểu Vũ ở phía sau tên bác sĩ biết, thân thể hắn đang run rẩy không ngừng, rõ ràng là đã kiệt sức, lại cố nén khống chế bản thân.
Cho nên nói, cuối cùng Tiêu Tử Nhiên có thể biến thành vua một cõi cũng không phải chỉ dựa vào vũ lực và sự biến thái, người có tính tự chủ mạnh mẽ, luôn dễ thành công hơn so với những người khác.
Toàn Hiểu Vũ cẩn thận bảo vệ tên bác sĩ không nói câu nào. Trường hợp này đương nhiên có tên bác sĩ và Sở Thiên phụ trách giải quyết, cậu chỉ cần ở thời điểm họ yêu cầu đi chiến đấu là được.
Bùi Thiên Hành kia sau khi ngừng tay, lãnh đạm nói với Tiêu Tử Nhiên một câu: “Cũng không tệ lắm.” Liền ngậm miệng không nói, thậm chí không thèm nhìn thanh niên trang x kia một cái.
Hiển nhiên, hắn đã nhìn ra, dị năng của Tiêu Tử Nhiên không bằng hắn, chỉ cần tiếp qua một khoảng thời gian, Tiêu Tử Nhiên nhất định sẽ bị thua.
Nghe vậy, trong lòng Tiêu Tử Nhiên quả thực rất tức giận, không phải giận lời nói của đối phương, mà là giận bản thân không đủ mạnh mẽ.
Thanh niên trang x cũng mặc kệ những cái đó, thấy Bùi Thiên Hành dừng tay liền lập tức la lên: “Này! Các người mau khiến hắn bỏ khẩu hỏa tiễn xuống! Chúng tôi đã ngừng tay rồi! Vừa rồi rõ ràng là các người không đúng trước, hiện tại chúng ta huề nhau, không đánh không được sao?”
Âu Dương Cảnh quả thật cũng không muốn cùng bọn họ dây dưa với bọn họ, đem sức chiến đấu và thời gian tiêu tốn ở chỗ này, cho nên hắn thử nói với Bạch Minh Hi: “Anh bạn này, nếu không cần thiết thì ngừng tay lại đi. Gấp rút lên đường mới là quan trọng, chúng ta quan trọng nhất chính là trước tiên ra khỏi thành.” Hắn chưa quên lời nhắc nhở của Tả Lực về tang thi triều cực kỳ có tổ chức đó.
Kỳ thật trong lòng hắn cũng từng nghi ngờ, hắn rất rõ ràng biết đó tuyệt đối không phải do đội của mình động tay chân, cho nên hắn dùng những lời khuyên này để thử thăm dò, hắn muốn biết, Bạch Minh Hi có phải thật sự có thể không chế người khác.
Nếu thật sự có dị năng giả có thể khống chế người khác ở trong đội ngũ của Tiêu Tử Nhiên, nghĩ đến khả năng này, da đầu hắn cũng run lên, cùng Tiêu Tử Nhiên hợp tác là đám người mình, có phải liền đứng mũi chịu sào không?
“Được!” Bạch Minh Hi quay đầu lại nhìn Âu Dương Cảnh một cái, liền dứt khoát xoay người về tới bên cạnh Sở Thiên.
Mọi người đang mù mịt không biết nguyên do, thế nhưng nhìn thấy Bạch Minh Hi trở về đội ngũ của hắn, ánh mắt của cái tên Tạ Tiến đột nhiên khôi phục lại bình thường, phát hiện mình đang cầm hỏa tiễn nhắm ngay mặt của Viên thiếu, liền sợ tới mức lảo đảo vài bước.
Người bên kia lại hoảng sợ một trận, ngón tay của Tạ Tiến vẫn còn đang ở trên cò súng nha!
Những người bên này lại ha ha cười, Âu Dương Cảnh thì hơi thất thần.
“Đội trưởng Âu Dương.” Thanh âm ôn hòa của Sở Thiên đúng lúc vang lên, hắn đi qua bên cạnh Âu Dương Cảnh.
“Đây, đây.” Âu Dương Cảnh cả kinh, phục hồi tinh thần. Sở Thiên này sao lại chạy tới trước mặt hắn.
Hắn biết Sở Thiên, hắn là nhân vật số 2 trong đội ngũ của Tiêu Tử Nhiên, Tả Lực nói hắn là một hỏa hệ dị năng giả cường đại.
Nói thật, đội của Tiêu Tử Nhiên khiến Âu Dương Cảnh kinh diễm. Ngay từ đầu, đội của Tiêu Tử Nhiên đã bộc lộ tính kỷ luật tốt, trước mắt đây là đội ngũ dân thường tự phát tốt nhất mà hắn biết. Khi đó, làm cho hắn cảm thấy mình đã chọn đúng đồng minh.
Sau đó hắn lại trông thấy, tên dị năng giả hệ trị liệu của tiểu đội Lôi gia, đầu phục Tiêu Tử Nhiên, tiền căn hậu quả hắn cũng từ chỗ Tả Lực biết được, sau đó chính là mộc hệ và hỏa hệ cường đại. Đáng sợ nhất, là cư nhiên còn có một người có khả năng khống chế, điều này làm cho Âu Dương Cảnh hưng phấn lại mang theo chúng kiêng dè.
Hưng phấn vì loại năng lực kỳ quái này khi đối phó với nhân loại gần như không thể địch nổi, kiêng dè vì người có loại năng lực này lại không phải là người của hắn. Hiện tại bọn họ là đồng minh, là đứng chung một chiến tuyến, nhưng nếu trong một ngày nào đó ở tương lại loại tình huống này lại xoay chuyển thì sao?
“Đội trưởng Âu Dương không cần suy nghĩ nhiều, chúng tôi làm việc đều có nguyên tắc và điểm mấu chốt, sẽ không làm điều gì bất lợi cho bạn bè. Đội trưởng Âu Dương cứ yên tâm đi.” Sở Thiên mỉm cười, một đôi mắt đen kịt nhìn thẳng vào Âu Dương Cảnh, thâm thúy đến nhìn thấu lòng người.
Âu Dương Cảnh nhất thời cảm thấy tiểu tâm tư này của hắn không có che giấu tốt, xấu hổ cười: “Đương nhiên đương nhiên, chúng ta là đồng minh mà.” Thật ra hắn không quá giỏi ứng phó loại tình hình này, vì quá xấu hổ nên không biết mình đã nói những lời vô nghĩa gì.
Sở Thiên cười nhẹ, cũng không có nói gì thêm, chỉ là đi về bên cạnh Tiêu Tử Nhiên nói: “Xuất phát đi, đừng lãng phí thời gian.” Nếu tiếp tục đứng đây, trời tối sẽ không dễ ra khỏi thành phố.
Những người ở đối diện vẫn còn đang loạn thành một đoàn, cái thanh niên trang x kia vẻ mặt không phục ồn ào lên. Những dị năng giả này chỉ biết khuyên hắn ta.
Ban đầu hắn làm càn, bọn họ còn có thể ứng phó đi theo hắn. Hiện tại đá trúng tấm sắt, bọn họ cũng biết đám người kia không dễ trêu chọc, cuối cùng chỉ có thể khuyên can vị đại thiếu gia này. Miễn cho sáu người còn sót lại, cuối cùng phải chịu hắn gây sức ép.
Tiêu Tử Nhiên gật đầu, đang muốn hạ lệnh toàn bộ thành viên lên xe xuất phát thì phía sau lại truyền đến một trận rối loạn.
Tiêu Tử Nhiên cùng Âu Dương Cảnh nhìn nhau một cái không hẹn mà nhíu mày.
Không bao lâu sao, lão Ô chạy trở về.
“Là những người trong thánh đường, chậm trễ lâu như vậy, bọn họ cũng đuổi theo kịp rồi, đám người ồn ào nói chúng ta cản đường, không được đi đầu. Bọn tôi sợ phía sau rối loạn đằng trước lại có chuyện, nên vẫn luôn ngăn bọn họ lại, kết quả bọn họ càng nháo nhào hơn, thiếu chút nữa là đánh nhau. Hiện tại Tả Lực đang ngăn bọn họ!” Lão Ô báo cáo.
Những ở đằng sau chỉ vì thấy đội ngũ đi đầu đứng ở đây nửa ngày cũng không chịu nhúc nhích, cho rằng phía trước có thứ tốt gì đó, liền muốn chạy lên xem, bọn họ càng ngăn cản, đám người nọ lại càng ầm ĩ, mắt thấy sắp ngăn không được, Tả Lực khẩn trương bảo lão Ô trở về báo cáo.
“Đi! Chúng ta đi xem thử.” Âu Dương Cảnh tức giận, nói. Những người này thật không chịu ngồi yên mà, khi ở thánh đường, Âu Dương Cảnh đã cực kỳ chướng mắt bọn họ.
“Không cần.” Tiêu Tử Nhiên phất tay cản lại, ngăn cản Âu Dương Cảnh. Sau đó nói với lão Ô: “Cho bọn họ tới, thích tới bao nhiêu thì tới bây nhiêu, bảo người của chúng ta toàn bộ lên xe, chuẩn bị xuất phát.”
Chuyện đằng trước đã giải quyết xong, quản mấy người ở phía sau làm cái gì? Còn tự hạ thấp địa vị đi gặp bọn họ? Tạm biệt không tiễn!
Khả năng xử lý sự việc của Âu Dương Cảnh hiển nhiên thua kém Tiêu Tử Nhiên, vừa nghe vậy cũng nhất thời cảm thấy mình thiếu đi phong phạm người lãnh đạo, vì thế nghe lời vung tay lên bảo người của mình toàn bộ lên xe.
Lão Ô cũng xoay người chạy đi, truyền đạt mệnh lệnh.
Đúng lúc này, Sở Thiên đột nhiên nói một câu:” Không tốt! Nó tới đây!”
Đối tượng mà cậu nói đương nhiên là mộc hệ dị năng giả đang đánh nhau với tên bác sĩ.
Sở Thiên hiểu, trước mắt nhìn thế lực của Tiêu Tử Nhiên và đối phương ngang nhau, chẳng qua là do có tinh hạch hỗ trợ, từ khi hắn thăng lên cấp 3, ai cũng hiểu rõ sự chênh lệch giữa cấp 2 và cấp 3. Nếu cứ tiếp tục không chừng mực tiêu hao năng lượng, người thua nhất định là Tiêu Tử Nhiên.
Cho nên, hắn bảo Bạch Minh Hi lên tiếng vì làm rối loạn tầm nhìn, để đối phương nhìn không ra tình huống bên trong.
Quả nhiên, đối phương nghe vậy lập tức kinh nghi bất định* (Kinh ngạc cùng khó hiểu). Vừa rồi bọn họ hoài nghi Tạ Tiến có phải đã bị đối phương khống chế hay không, thì đối phương lập tức cử người ra nói như vậy, tựa hồ đang xác minh phỏng đoán của bọn họ.
Ánh mắt của mọi người tập trung trên người Bạch Minh Hi, thanh niên này chính là dị năng giả có khả năng không chế?
Từ giọng nói của Bạch Minh Hi, Tạ Tiến kia bỗng nhiên giật giật, nòng súng lại lần nữa quơ quơ nhắm vào khuôn mặt của thanh niên trang x.
“Viên thiếu, hảo hán không chịu thiệt trước mắt. Không cần tiếp tục gây hấn với bọn họ, nhiệm vụ của chúng ta.....” Lúc này, rốt cuộc có người lặng lẽ ở phía sau thanh niên trang x nhẹ nhàng khuyên.
Nói gì cũng tại Viên thiếu này, kiêu ngạo quá mức. Sau mạt thế cha hắn thu gom quân lính thành lập một khu an toàn, sau đó lại dần dần mượn sức không ít dị năng giả, mộc hệ dị năng giả Bùi Thiên Hành kia chính là dị năng giả có thực lực cực mạnh.
Cha hắn cũng rất yêu thương đứa con trai này, trong đám lính có ai giỏi ai là cao thủ đều đưa qua cho tiểu tổ tông này, kết quả tiểu tổ tông này hoành hành trong căn cứ. Có một đống dị năng giả bên người, kèm theo địa vị của cha hắn, thật đúng là không ai dám nghịch ý hắn.
Vì thế hắn ở trong căn cứ chọc mèo đánh chó, ban đầu là ham thích tìm đủ loại cô gái xinh đẹp, say thì cảm thấy không đủ thích ý, liền đánh chủ ý lên người mỹ thiếu niên. Sau này làm náo loạn căn cứ, cha hắn mới phái hắn ra làm nhiệm vụ.
Chỉ là đi S tìm một người, S thị cách căn cứ không xa, tính ra không quá nguy hiểm, vì thế cha hắn cho hắn mang theo ba xe dị năng giả, gần như là toàn bộ dị năng giả trong căn cứ đều bị cha hắn phái đi bảo vệ đứa con trai không ra hồn này.
Ở trong căn cứ kiêu ngạo thì thôi nhưng ra ngoài cũng cứ tiếp tục như vậy, dọc đường gây đủ thứ chuyện. Ba chiếc xe đi chung, bị hắn gây sức ép đến hiện tại chỉ còn sáu người.
Cũng may, sáu người này là cực mạnh trong đội dị năng giả, nếu không đến lúc đó không biết trở về như thế nào.
Bên này đám dị năng giả lo âu, bên kia thanh niên trang x đã bắt đầu ồn ào lên: “Bùi Thiên Hành cậu còn không nhanh chóng ngừng tay! Không thấy có người lấy súng chỉa vào người lão tử sao?”
Này quả thực rất buồn cười nha, ngay cả Bạch Minh Hi cũng phải sửng sốt vài giây, thiếu chút nữa là cười ra tiếng, thế nhưng hắn không quên vai diễn của mình, vì thế cường ngạnh nhịn xuống.
Tên Bùi Thiên Hành kia nghe thấy tiếng la, quả nhiên tức khắc ngừng tay. Tiêu Tử Nhiên cũng không có mượn cơ hội truy kích, cũng thu về dị năng của mình. Vẻ mặt vân đạm phong kinh, dị năng cũng thu phóng tự nhiên.
Lúc này, chỉ có Toàn Hiểu Vũ ở phía sau tên bác sĩ biết, thân thể hắn đang run rẩy không ngừng, rõ ràng là đã kiệt sức, lại cố nén khống chế bản thân.
Cho nên nói, cuối cùng Tiêu Tử Nhiên có thể biến thành vua một cõi cũng không phải chỉ dựa vào vũ lực và sự biến thái, người có tính tự chủ mạnh mẽ, luôn dễ thành công hơn so với những người khác.
Toàn Hiểu Vũ cẩn thận bảo vệ tên bác sĩ không nói câu nào. Trường hợp này đương nhiên có tên bác sĩ và Sở Thiên phụ trách giải quyết, cậu chỉ cần ở thời điểm họ yêu cầu đi chiến đấu là được.
Bùi Thiên Hành kia sau khi ngừng tay, lãnh đạm nói với Tiêu Tử Nhiên một câu: “Cũng không tệ lắm.” Liền ngậm miệng không nói, thậm chí không thèm nhìn thanh niên trang x kia một cái.
Hiển nhiên, hắn đã nhìn ra, dị năng của Tiêu Tử Nhiên không bằng hắn, chỉ cần tiếp qua một khoảng thời gian, Tiêu Tử Nhiên nhất định sẽ bị thua.
Nghe vậy, trong lòng Tiêu Tử Nhiên quả thực rất tức giận, không phải giận lời nói của đối phương, mà là giận bản thân không đủ mạnh mẽ.
Thanh niên trang x cũng mặc kệ những cái đó, thấy Bùi Thiên Hành dừng tay liền lập tức la lên: “Này! Các người mau khiến hắn bỏ khẩu hỏa tiễn xuống! Chúng tôi đã ngừng tay rồi! Vừa rồi rõ ràng là các người không đúng trước, hiện tại chúng ta huề nhau, không đánh không được sao?”
Âu Dương Cảnh quả thật cũng không muốn cùng bọn họ dây dưa với bọn họ, đem sức chiến đấu và thời gian tiêu tốn ở chỗ này, cho nên hắn thử nói với Bạch Minh Hi: “Anh bạn này, nếu không cần thiết thì ngừng tay lại đi. Gấp rút lên đường mới là quan trọng, chúng ta quan trọng nhất chính là trước tiên ra khỏi thành.” Hắn chưa quên lời nhắc nhở của Tả Lực về tang thi triều cực kỳ có tổ chức đó.
Kỳ thật trong lòng hắn cũng từng nghi ngờ, hắn rất rõ ràng biết đó tuyệt đối không phải do đội của mình động tay chân, cho nên hắn dùng những lời khuyên này để thử thăm dò, hắn muốn biết, Bạch Minh Hi có phải thật sự có thể không chế người khác.
Nếu thật sự có dị năng giả có thể khống chế người khác ở trong đội ngũ của Tiêu Tử Nhiên, nghĩ đến khả năng này, da đầu hắn cũng run lên, cùng Tiêu Tử Nhiên hợp tác là đám người mình, có phải liền đứng mũi chịu sào không?
“Được!” Bạch Minh Hi quay đầu lại nhìn Âu Dương Cảnh một cái, liền dứt khoát xoay người về tới bên cạnh Sở Thiên.
Mọi người đang mù mịt không biết nguyên do, thế nhưng nhìn thấy Bạch Minh Hi trở về đội ngũ của hắn, ánh mắt của cái tên Tạ Tiến đột nhiên khôi phục lại bình thường, phát hiện mình đang cầm hỏa tiễn nhắm ngay mặt của Viên thiếu, liền sợ tới mức lảo đảo vài bước.
Người bên kia lại hoảng sợ một trận, ngón tay của Tạ Tiến vẫn còn đang ở trên cò súng nha!
Những người bên này lại ha ha cười, Âu Dương Cảnh thì hơi thất thần.
“Đội trưởng Âu Dương.” Thanh âm ôn hòa của Sở Thiên đúng lúc vang lên, hắn đi qua bên cạnh Âu Dương Cảnh.
“Đây, đây.” Âu Dương Cảnh cả kinh, phục hồi tinh thần. Sở Thiên này sao lại chạy tới trước mặt hắn.
Hắn biết Sở Thiên, hắn là nhân vật số 2 trong đội ngũ của Tiêu Tử Nhiên, Tả Lực nói hắn là một hỏa hệ dị năng giả cường đại.
Nói thật, đội của Tiêu Tử Nhiên khiến Âu Dương Cảnh kinh diễm. Ngay từ đầu, đội của Tiêu Tử Nhiên đã bộc lộ tính kỷ luật tốt, trước mắt đây là đội ngũ dân thường tự phát tốt nhất mà hắn biết. Khi đó, làm cho hắn cảm thấy mình đã chọn đúng đồng minh.
Sau đó hắn lại trông thấy, tên dị năng giả hệ trị liệu của tiểu đội Lôi gia, đầu phục Tiêu Tử Nhiên, tiền căn hậu quả hắn cũng từ chỗ Tả Lực biết được, sau đó chính là mộc hệ và hỏa hệ cường đại. Đáng sợ nhất, là cư nhiên còn có một người có khả năng khống chế, điều này làm cho Âu Dương Cảnh hưng phấn lại mang theo chúng kiêng dè.
Hưng phấn vì loại năng lực kỳ quái này khi đối phó với nhân loại gần như không thể địch nổi, kiêng dè vì người có loại năng lực này lại không phải là người của hắn. Hiện tại bọn họ là đồng minh, là đứng chung một chiến tuyến, nhưng nếu trong một ngày nào đó ở tương lại loại tình huống này lại xoay chuyển thì sao?
“Đội trưởng Âu Dương không cần suy nghĩ nhiều, chúng tôi làm việc đều có nguyên tắc và điểm mấu chốt, sẽ không làm điều gì bất lợi cho bạn bè. Đội trưởng Âu Dương cứ yên tâm đi.” Sở Thiên mỉm cười, một đôi mắt đen kịt nhìn thẳng vào Âu Dương Cảnh, thâm thúy đến nhìn thấu lòng người.
Âu Dương Cảnh nhất thời cảm thấy tiểu tâm tư này của hắn không có che giấu tốt, xấu hổ cười: “Đương nhiên đương nhiên, chúng ta là đồng minh mà.” Thật ra hắn không quá giỏi ứng phó loại tình hình này, vì quá xấu hổ nên không biết mình đã nói những lời vô nghĩa gì.
Sở Thiên cười nhẹ, cũng không có nói gì thêm, chỉ là đi về bên cạnh Tiêu Tử Nhiên nói: “Xuất phát đi, đừng lãng phí thời gian.” Nếu tiếp tục đứng đây, trời tối sẽ không dễ ra khỏi thành phố.
Những người ở đối diện vẫn còn đang loạn thành một đoàn, cái thanh niên trang x kia vẻ mặt không phục ồn ào lên. Những dị năng giả này chỉ biết khuyên hắn ta.
Ban đầu hắn làm càn, bọn họ còn có thể ứng phó đi theo hắn. Hiện tại đá trúng tấm sắt, bọn họ cũng biết đám người kia không dễ trêu chọc, cuối cùng chỉ có thể khuyên can vị đại thiếu gia này. Miễn cho sáu người còn sót lại, cuối cùng phải chịu hắn gây sức ép.
Tiêu Tử Nhiên gật đầu, đang muốn hạ lệnh toàn bộ thành viên lên xe xuất phát thì phía sau lại truyền đến một trận rối loạn.
Tiêu Tử Nhiên cùng Âu Dương Cảnh nhìn nhau một cái không hẹn mà nhíu mày.
Không bao lâu sao, lão Ô chạy trở về.
“Là những người trong thánh đường, chậm trễ lâu như vậy, bọn họ cũng đuổi theo kịp rồi, đám người ồn ào nói chúng ta cản đường, không được đi đầu. Bọn tôi sợ phía sau rối loạn đằng trước lại có chuyện, nên vẫn luôn ngăn bọn họ lại, kết quả bọn họ càng nháo nhào hơn, thiếu chút nữa là đánh nhau. Hiện tại Tả Lực đang ngăn bọn họ!” Lão Ô báo cáo.
Những ở đằng sau chỉ vì thấy đội ngũ đi đầu đứng ở đây nửa ngày cũng không chịu nhúc nhích, cho rằng phía trước có thứ tốt gì đó, liền muốn chạy lên xem, bọn họ càng ngăn cản, đám người nọ lại càng ầm ĩ, mắt thấy sắp ngăn không được, Tả Lực khẩn trương bảo lão Ô trở về báo cáo.
“Đi! Chúng ta đi xem thử.” Âu Dương Cảnh tức giận, nói. Những người này thật không chịu ngồi yên mà, khi ở thánh đường, Âu Dương Cảnh đã cực kỳ chướng mắt bọn họ.
“Không cần.” Tiêu Tử Nhiên phất tay cản lại, ngăn cản Âu Dương Cảnh. Sau đó nói với lão Ô: “Cho bọn họ tới, thích tới bao nhiêu thì tới bây nhiêu, bảo người của chúng ta toàn bộ lên xe, chuẩn bị xuất phát.”
Chuyện đằng trước đã giải quyết xong, quản mấy người ở phía sau làm cái gì? Còn tự hạ thấp địa vị đi gặp bọn họ? Tạm biệt không tiễn!
Khả năng xử lý sự việc của Âu Dương Cảnh hiển nhiên thua kém Tiêu Tử Nhiên, vừa nghe vậy cũng nhất thời cảm thấy mình thiếu đi phong phạm người lãnh đạo, vì thế nghe lời vung tay lên bảo người của mình toàn bộ lên xe.
Lão Ô cũng xoay người chạy đi, truyền đạt mệnh lệnh.
Đúng lúc này, Sở Thiên đột nhiên nói một câu:” Không tốt! Nó tới đây!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.