[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong
Chương 132: Thực vật có thể ở dạng người à?
WDR | Queen
19/12/2022
"Lạnh quá!"-Giai Kỳ
"Cửa bị khoá rồi"-Như Yến
"Có người đứng sau vụ này rồi"-Tử Khiết
"Nhưng chúng ta đều bị nhốt ở đây không có khả năng, không lẽ tên kia từ bên ngoài"-Văn Phong
"Giả thiết này không phải không đúng, nói đúng hơn chúng ta đang quên đi điều gì đó"-Nhiên Kỳ
"Giấy tờ đã lấy xong"-Vu Thần
"Tìm cách phá cửa"-Á Hiên
"Rõ"
Cửa này là một dạng lập trình thông số cao cấp, Như Yến và Văn Phong là những người có trình độ thiên tài về lĩnh vực này cũng phải bó tay. Họ chợt cảm thấy những thông số cao cấp này rất quen nhưng trí não đang dần rơi vào trạng thái ngủ đông nếu không nhanh lên bọn họ sẽ mất hết ý thức mất. Nhiên Kỳ lôi từ không gian ra chăn, củi, một cái bật lửa tạm thời giúp mọi người không bị đông cứng.
"Tý nữa thì quên"-Nhiên Kỳ
"Lạnh quá nên não đóng băng luôn, may dị năng không ảnh hưởng"-Bạch Vọng
Hai đứa bé với Bánh Bao ôm chặt lấy nhau, còn những người còn lại tìm cách mở cửa. Họ không dùng được dị năng vì bên trong phòng này có cảm ứng chỉ cần gây ra một tiếng nổ hay có gì va chạm vào lập tức đem bọn họ trở về với đất mẹ. Cái tình huống hiện giờ không biết là nên vui hay buồn nữa
"Thử thông số RH65 đi"-Như Yến
"Không thành công"-Giai Kỳ
"HKY85 thì sao"-Nhiên Kỳ
"Mật khẩu gần như đúng một nửa rồi"-Văn Phong
"Hmm chúng ta dùng hết thông số cấp cao rồi"-Tử Khiết
"Liều thôi"-Á Hiên
"HKY85-105"-Nhiên Kỳ
Cánh cửa dần mở ra bên ngoài cánh cửa là một cánh cửa khác, vẻ mặt hớn hở của bọn họ dần tắt lịm
"ĐM chúng mày rảnh quá à, ngồi muốn tê chân, tê não mới giải được thông số. Giờ lại thêm một cái thông số khác, ủa rảnh với thông minh như vậy sao không kiếm việc gì có ích mà làm. Để lại cái đống này báo đời họ hay gì?"-Tử Khiết
..."Thở đều nào, em bình tĩnh đi. Uống nước đi này"Văn Phong...
Tử Khiết bình thường thì còn đỡ chứ mỗi lần tức lên là độ khẩu nghiệp thật nặng, để Tử Khiết la ó một hồi lại có chuyện xấu xảy ra mất. Đang rục rịch ở cánh cửa thì phía sau Bánh Bao, Vu Thần và Bạch Vọng xuất hiện một vài cái dâu leo. Đem họ triệt để treo lên cao, Nhiên Kỳ quay người lại từ trong đám khí lạnh một thân ảnh đi về phía họ. Bên trên những cánh tay dây leo quấn lấy Bánh Bao, Vu Thần và Bạch Vọng
Nhiên Kỳ theo bản năng của một người 'mẹ' lao về phía những đứa con của mình, một nhát dao ngọt lịm xoẹt nhanh qua súc tu xanh kia. Ôm chọn ba người vào lòng cậu nhếch mép nhìn nó mà cười khiêu khích. Mọi người chợt nhận ra con tang thi này là ai liền nhốn nhào một phen
"Ơ con tang thi ở rừng sinh thái kìa"-Giai Kỳ
"Sao nó lại ở đây, không lẽ nó đi theo bọn mình"-Tử Khiết
"Nhưng có ai làm ơn giải thích cho tôi cái. Tại sao nó lại ở dạng người rồi"-Như Yến
"Đừng hỏi tôi, tôi cũng sốc không khác gì cô đâu. Boss anh nghĩ sao?"-Văn Phong
"Đừng hỏi tôi, hỏi nó kìa"-Á Hiên
"Nếu bọn họ hỏi được nó thì không cần hỏi anh rồi"-Gia Tử
"Ngươi là ai?"-Nhiên Kỳ
Mọi người tưởng Nhiên Kỳ có vấn đề rồi lại đi nói chuyện với một cái cây dạng người, nó chợt trả lời lại cậu cả đám bọn họ trừ Bạch Vọng và Vu Thần ra liền tự vả cực mạnh. Thì ra bọn họ mới là đám não bị hư
"Ngươi hỏi làm gì?"
"Tại sao lại đi theo bọn ta"
"Linh tính, chắc là do khí tức của người quen".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
2. Cấm Hôn Môi
3. Trùng Sinh Chi Vương Tử Bảo Bối Đế Vương
4. Trên Vạn Dân Là Hoàng Đế, Trên Hoàng Đế Là Phu Quân!
=====================================
"Hửm"
Nhiên Kỳ ngẫm nghĩ một hồi, phất tay từ trong không gian xuất hiện một cái cây nhỏ vô cùng dễ thương. Nhưng có hơi lạ, cây nhỏ đã nở hoa đem mình khép vào nụ hoa đó luôn rồi, giờ làm ăn được gì nữa
"Đúng là em ấy rồi. Vợ ơi"
"What vợ"- Cả đám cùng nhau hét lên, chật họ không ngờ cái cây nhỏ mê trai này lại có chồng rồi đó. Nhiên Kỳ ra hiệu cho bọn họ im lặng vì thấy sắc mặt của cái cây kia hơi khó coi rồi
"Vậy sao ngươi lại biến thành người được vậy?"
"Hmmm, ai mà biết tự nhiên nó vậy"
Mọi người á khẩu có câu trả lời nào đỡ ngu ngốc hơn một chút có được không? Bọn họ não bị đóng băng thiệt rồi ai lại đi cãi lý với một cái cây cơ chứ
Nhờ công sức mày mò của bọn họ mất chừng 2 ngày trời cuối cùng cái cửa kia cũng hoàn toàn bị hạ gục, khi ra ngoài cầm trên tay vài quả bom nhỏ nhưng sức công phá vô cùng lớn ném rất nhiều vào cái phòng thí nghiệm kia. Đéo mắt kính vào hẳn hoi bước đi ngầu lòi xoay lưng nhìn nó phát nổ, chật cái cây hóng hách kia cũng cảm thấy rùng mình. Và thế là đội họ lại có thêm một thành viên mới, là một cái cây không có liêm sỉ, vô cùng cuống vợ
À mà quên cái đám trong đoàn đội này có ai không bình thường đâu, chiếc xe khởi hành trở về căn cứ. Từ đằng xa có hai bóng đen đang hướng mắt nhìn về phía họ. Liệu họ là ai, là kẻ thù hay là đồng minh. Chúng ta cùng nhau chờ xem
"Cửa bị khoá rồi"-Như Yến
"Có người đứng sau vụ này rồi"-Tử Khiết
"Nhưng chúng ta đều bị nhốt ở đây không có khả năng, không lẽ tên kia từ bên ngoài"-Văn Phong
"Giả thiết này không phải không đúng, nói đúng hơn chúng ta đang quên đi điều gì đó"-Nhiên Kỳ
"Giấy tờ đã lấy xong"-Vu Thần
"Tìm cách phá cửa"-Á Hiên
"Rõ"
Cửa này là một dạng lập trình thông số cao cấp, Như Yến và Văn Phong là những người có trình độ thiên tài về lĩnh vực này cũng phải bó tay. Họ chợt cảm thấy những thông số cao cấp này rất quen nhưng trí não đang dần rơi vào trạng thái ngủ đông nếu không nhanh lên bọn họ sẽ mất hết ý thức mất. Nhiên Kỳ lôi từ không gian ra chăn, củi, một cái bật lửa tạm thời giúp mọi người không bị đông cứng.
"Tý nữa thì quên"-Nhiên Kỳ
"Lạnh quá nên não đóng băng luôn, may dị năng không ảnh hưởng"-Bạch Vọng
Hai đứa bé với Bánh Bao ôm chặt lấy nhau, còn những người còn lại tìm cách mở cửa. Họ không dùng được dị năng vì bên trong phòng này có cảm ứng chỉ cần gây ra một tiếng nổ hay có gì va chạm vào lập tức đem bọn họ trở về với đất mẹ. Cái tình huống hiện giờ không biết là nên vui hay buồn nữa
"Thử thông số RH65 đi"-Như Yến
"Không thành công"-Giai Kỳ
"HKY85 thì sao"-Nhiên Kỳ
"Mật khẩu gần như đúng một nửa rồi"-Văn Phong
"Hmm chúng ta dùng hết thông số cấp cao rồi"-Tử Khiết
"Liều thôi"-Á Hiên
"HKY85-105"-Nhiên Kỳ
Cánh cửa dần mở ra bên ngoài cánh cửa là một cánh cửa khác, vẻ mặt hớn hở của bọn họ dần tắt lịm
"ĐM chúng mày rảnh quá à, ngồi muốn tê chân, tê não mới giải được thông số. Giờ lại thêm một cái thông số khác, ủa rảnh với thông minh như vậy sao không kiếm việc gì có ích mà làm. Để lại cái đống này báo đời họ hay gì?"-Tử Khiết
..."Thở đều nào, em bình tĩnh đi. Uống nước đi này"Văn Phong...
Tử Khiết bình thường thì còn đỡ chứ mỗi lần tức lên là độ khẩu nghiệp thật nặng, để Tử Khiết la ó một hồi lại có chuyện xấu xảy ra mất. Đang rục rịch ở cánh cửa thì phía sau Bánh Bao, Vu Thần và Bạch Vọng xuất hiện một vài cái dâu leo. Đem họ triệt để treo lên cao, Nhiên Kỳ quay người lại từ trong đám khí lạnh một thân ảnh đi về phía họ. Bên trên những cánh tay dây leo quấn lấy Bánh Bao, Vu Thần và Bạch Vọng
Nhiên Kỳ theo bản năng của một người 'mẹ' lao về phía những đứa con của mình, một nhát dao ngọt lịm xoẹt nhanh qua súc tu xanh kia. Ôm chọn ba người vào lòng cậu nhếch mép nhìn nó mà cười khiêu khích. Mọi người chợt nhận ra con tang thi này là ai liền nhốn nhào một phen
"Ơ con tang thi ở rừng sinh thái kìa"-Giai Kỳ
"Sao nó lại ở đây, không lẽ nó đi theo bọn mình"-Tử Khiết
"Nhưng có ai làm ơn giải thích cho tôi cái. Tại sao nó lại ở dạng người rồi"-Như Yến
"Đừng hỏi tôi, tôi cũng sốc không khác gì cô đâu. Boss anh nghĩ sao?"-Văn Phong
"Đừng hỏi tôi, hỏi nó kìa"-Á Hiên
"Nếu bọn họ hỏi được nó thì không cần hỏi anh rồi"-Gia Tử
"Ngươi là ai?"-Nhiên Kỳ
Mọi người tưởng Nhiên Kỳ có vấn đề rồi lại đi nói chuyện với một cái cây dạng người, nó chợt trả lời lại cậu cả đám bọn họ trừ Bạch Vọng và Vu Thần ra liền tự vả cực mạnh. Thì ra bọn họ mới là đám não bị hư
"Ngươi hỏi làm gì?"
"Tại sao lại đi theo bọn ta"
"Linh tính, chắc là do khí tức của người quen".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
2. Cấm Hôn Môi
3. Trùng Sinh Chi Vương Tử Bảo Bối Đế Vương
4. Trên Vạn Dân Là Hoàng Đế, Trên Hoàng Đế Là Phu Quân!
=====================================
"Hửm"
Nhiên Kỳ ngẫm nghĩ một hồi, phất tay từ trong không gian xuất hiện một cái cây nhỏ vô cùng dễ thương. Nhưng có hơi lạ, cây nhỏ đã nở hoa đem mình khép vào nụ hoa đó luôn rồi, giờ làm ăn được gì nữa
"Đúng là em ấy rồi. Vợ ơi"
"What vợ"- Cả đám cùng nhau hét lên, chật họ không ngờ cái cây nhỏ mê trai này lại có chồng rồi đó. Nhiên Kỳ ra hiệu cho bọn họ im lặng vì thấy sắc mặt của cái cây kia hơi khó coi rồi
"Vậy sao ngươi lại biến thành người được vậy?"
"Hmmm, ai mà biết tự nhiên nó vậy"
Mọi người á khẩu có câu trả lời nào đỡ ngu ngốc hơn một chút có được không? Bọn họ não bị đóng băng thiệt rồi ai lại đi cãi lý với một cái cây cơ chứ
Nhờ công sức mày mò của bọn họ mất chừng 2 ngày trời cuối cùng cái cửa kia cũng hoàn toàn bị hạ gục, khi ra ngoài cầm trên tay vài quả bom nhỏ nhưng sức công phá vô cùng lớn ném rất nhiều vào cái phòng thí nghiệm kia. Đéo mắt kính vào hẳn hoi bước đi ngầu lòi xoay lưng nhìn nó phát nổ, chật cái cây hóng hách kia cũng cảm thấy rùng mình. Và thế là đội họ lại có thêm một thành viên mới, là một cái cây không có liêm sỉ, vô cùng cuống vợ
À mà quên cái đám trong đoàn đội này có ai không bình thường đâu, chiếc xe khởi hành trở về căn cứ. Từ đằng xa có hai bóng đen đang hướng mắt nhìn về phía họ. Liệu họ là ai, là kẻ thù hay là đồng minh. Chúng ta cùng nhau chờ xem
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.