[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong
Chương 146: Tư Minh,Nhã Ân, Triết Thái, Tu Nhai, Tế Hình
WDR | Queen
19/12/2022
Chiếc thuyền từ từ theo lộ trình mà đi. Tờ mờ sáng còn thuyền bớt chợt va vào một tản đá, mọi người nghe thấy tiếng va chạm liền gấp rút thức dậy chạy ra xem
"Tản đá này từ đâu ra vậy?"-Gia Tử
"Mau kiểm tra xem thuyền có bị gì không?"- Như Yến
"Thuyền không xảy ra chuyện gì hết"-Văn Phong
"Chúng ta nên lùi thuyền rồi đi tiếp"-Bông
"Tôi muốn về quá ở đây không khí càng ngày càng loãng"-Bi
"Chắc chúng ta cũng gần tới rồi"-Chu Minh
"Chỉ mong tìm được cái người kia thôi"-Giai Kỳ
"Có khi người đó chết mất xác rồi cũng nên"-Hứa Khải
"Oáp đói quá đi thôi"-Bạch Vọng
"Mọi người nên đi đánh răng thôi! Ăn sáng xong rồi tính tiếp"-Á Hiên
Mọi người dần tản đi hết, Nhiên Kỳ sờ sờ lên phiến đá. Vu Thần nhìn chằm chằm cái tên trên tản đá
"Nhân Ngư"
"Con nói gì thế?"
"Baba nhìn này"
"Nhân Ngư à, tên này lạ quá!"
"Nhân Ngư là gì vậy baba?"
"Hmmm theo như trong truyền thuyết Nhân Ngư là một sinh vật huyền bí của đại dương, họ có thân hình nửa người nửa cá. Mặt mũi vô cùng xinh đẹp, giọng hát của họ vô cùng hay có thể khiến người dân đi biển chìm đắm đến quên đường về. Có người nói họ chỉ là huyền thoại không có thật chỉ do con người bịa ra nhưng có người lại nó họ có thật. Thế giới này huyền bí như vậy đấy nhưng baba không muốn bị Nhân Ngư mê hoặc đâu. Có khi lại chết lúc nào không biết nữa"
"Vâng ạ"
"Thôi mau đi vệ sinh còn ra ăn sáng"
"Dạ"
Mọi người vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi vào ăn sáng, ăn xong thì Văn Phong mới lái tàu đi tiếp, đi sâu vào bên trong vùng biển này thì đằng xa lấp ló một hoàn đảo nhỏ. Bọn họ dừng chân tại đó tìm kiếm, Như Yến thu nhỏ thuyền đưa cho Nhiên Kỳ thu vào không gian. Mọi người chia nhau thành nhóm bốn người đi xung quanh đảo để kiểm tra.
Một lúc sau, Nhiên Kỳ đã phát hiện ra một con tàu nhỏ đã tan nát kế bên bờ cát.
"Anh Á Hiên ở đây có thuyền này"
"Hmm đây đúng là tàu của người đó rồi"-Á Hiên
"Vậy baba và papa tính sao ạ"-Vu Thần
"Con nghĩ nên quay lại thông báo với mọi người đã rồi chúng ta đi sâu vào đảo để tìm"-Bạch Vọng
"Được"
Vậy là bốn người theo chân nhau rời khỏi, tụ tập đông đủ Á Hiên thuâth lại chuyện con tàu. Bọn họ theo sát nhau tiến sau vào rừng
"Dù là một cái cây nhưng tôi thấy cái chỗ này u ám quá"-Bông
"Hàn khí ở đây lạnh lẽo quá đi mất"-Bi
"Cố chịu thôi!"-Giai Kỳ
"Đi nào"-Văn Phong
Bỗng một bóng đen xẹt nhanh qua, Giai Kỳ thấy vậy liền la lên
"A có cái gì kìa"-Giai Kỳ
"Cậu không sao chứ Giai Kỳ"-Nhiên Kỳ
"Bình tĩnh nào không sao đâu có chị ở đây"-Như Yến
Mọi người câm nín cái cảm giác sợ hãi lúc nãy liền biến thành sự khinh bỉ, cơm chó mà ăn trong tình huống này thật không hợp lý. Đi sâu vào họ dẫn phát hiện có một căn nhà gỗ, bọn họ xem xét xung quanh rồi nhảy vọt lên nhà gỗ. Bên trong có rất nhiều vật dụng cần thiết, thức ăn
Nhiên Kỳ đi xung quanh xem xét bỗng từ đâu phát ra tiếng động cơ, mọi người lùi lại rồi nhảy hẳn ra phía ngoài. Từng người trong họ vừa né bẫy vừa nhảy xuống, một vài người hơi trượt chân nên ngã sấp mặt
Từ trong làn khói một đám người đi ra, có tận bốn người đàn ông và một người phụ nữ. Toàn bộ bọn họ đều mặt áo trắng kiểu như loại áo dùng trong nghiên cứu, người đàn ông đi ra đầu tiên có mái tóc vàng, đôi mắt xanh lá, làn da màu lúa mạch. Mọi góc cạnh đều là cực phẩm dù người ngợm hơi bẩn. Kế bên phải người đó là hai chàng thiếu niên, một người tóc màu trắng, mắt tím nhạt ngũ quan tinh tế, người còn lại tóc màu gỗ mun, mắt đen, ngũ quan mềm mại. Phía bên trái là một người phụ nữ tóc hồng,mắt to màu ngọc bích, thân hình chuẩn siêu mẫu, khuôn mặt xinh đẹp. Người còn lại trong bọn họ có mái tóc màu hạt dẻ, mắt màu kim
Bọn họ quan sát doanh binh đoàn Ánh Sáng người đàn ông nọ bỗng đi về phía bọn họ, giọng trầm ấm phát ra
"Xin chào, chắc mọi người là doanh binh đoàn Ánh Sáng. Hân hạnh được gặp, tôi xin giới thiệu một chút. Tôi là Tư Minh, đây là Nhã Ân, Triết Thái, Tu Nhai, Tế Hình"
"Tôi là Á Hiên, đội trưởng của Ánh Sáng. Phiền mọi người có thể theo chúng tôi rồi khỏi đây"
"Chúng tôi rất muốn nhưng thuyền của chúng tôi hư rồi"-Tế Hình
"Tạm thời mọi người không cần lo về việc đó, chúng tôi có thuyền"-Giai Kỳ
"Chúng ta sẽ rời khỏi đây sau, tạm thời chúng tôi cần nghiên cứu một số chuyện"-Tu Nhai
"Mọi người thông cảm, dự án lần này vô cùng có lợi cho con người"- Triết Thái
"Được chúng tôi hiểu"-Văn Phong
"Mời mọi người theo chúng tôi, bọn chúng sắp đến rồi"-Nhã Ân
"Bọn chúng là ai?"-Như Yến
"Quái vật ở đảo hoang, tinh tinh"-Tư Minh
"Chà cháu muốn diện kiến nó thử"-Bạch Vọng
"Hấp tấp quá rồi đấy nhóc con"-Nhã Ân
"Im đi bà cô"-Bạch Vọng
"Bạch Vọng, không nên vô lễ"-Hứa Khải
"Hừ cháu biết rồi, xin lỗi dì xinh đẹp"-Bạch Vọng
"Anh Hứa Khải không có ý bảo cháu nói dối đâu"-Chu Minh
"Haha"-Bi
"Cười cái gì mau đi"-Bông
"Baba người ổn chứ?"-Vu Thần
"Không sao, ta vào không gian đây. Có gì ta sẽ quay lại sau"
Nhiên Kỳ biến mất, mọi người theo chân Tư Minh đi vàp nhà gỗ lánh nạn. Trời bắt đầu đổ mưa lớn, cơn mưa mang theo virut, đợt sàn lọc tiếp theo và cũng là lúc tang thi tăng cấp
"Tản đá này từ đâu ra vậy?"-Gia Tử
"Mau kiểm tra xem thuyền có bị gì không?"- Như Yến
"Thuyền không xảy ra chuyện gì hết"-Văn Phong
"Chúng ta nên lùi thuyền rồi đi tiếp"-Bông
"Tôi muốn về quá ở đây không khí càng ngày càng loãng"-Bi
"Chắc chúng ta cũng gần tới rồi"-Chu Minh
"Chỉ mong tìm được cái người kia thôi"-Giai Kỳ
"Có khi người đó chết mất xác rồi cũng nên"-Hứa Khải
"Oáp đói quá đi thôi"-Bạch Vọng
"Mọi người nên đi đánh răng thôi! Ăn sáng xong rồi tính tiếp"-Á Hiên
Mọi người dần tản đi hết, Nhiên Kỳ sờ sờ lên phiến đá. Vu Thần nhìn chằm chằm cái tên trên tản đá
"Nhân Ngư"
"Con nói gì thế?"
"Baba nhìn này"
"Nhân Ngư à, tên này lạ quá!"
"Nhân Ngư là gì vậy baba?"
"Hmmm theo như trong truyền thuyết Nhân Ngư là một sinh vật huyền bí của đại dương, họ có thân hình nửa người nửa cá. Mặt mũi vô cùng xinh đẹp, giọng hát của họ vô cùng hay có thể khiến người dân đi biển chìm đắm đến quên đường về. Có người nói họ chỉ là huyền thoại không có thật chỉ do con người bịa ra nhưng có người lại nó họ có thật. Thế giới này huyền bí như vậy đấy nhưng baba không muốn bị Nhân Ngư mê hoặc đâu. Có khi lại chết lúc nào không biết nữa"
"Vâng ạ"
"Thôi mau đi vệ sinh còn ra ăn sáng"
"Dạ"
Mọi người vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi vào ăn sáng, ăn xong thì Văn Phong mới lái tàu đi tiếp, đi sâu vào bên trong vùng biển này thì đằng xa lấp ló một hoàn đảo nhỏ. Bọn họ dừng chân tại đó tìm kiếm, Như Yến thu nhỏ thuyền đưa cho Nhiên Kỳ thu vào không gian. Mọi người chia nhau thành nhóm bốn người đi xung quanh đảo để kiểm tra.
Một lúc sau, Nhiên Kỳ đã phát hiện ra một con tàu nhỏ đã tan nát kế bên bờ cát.
"Anh Á Hiên ở đây có thuyền này"
"Hmm đây đúng là tàu của người đó rồi"-Á Hiên
"Vậy baba và papa tính sao ạ"-Vu Thần
"Con nghĩ nên quay lại thông báo với mọi người đã rồi chúng ta đi sâu vào đảo để tìm"-Bạch Vọng
"Được"
Vậy là bốn người theo chân nhau rời khỏi, tụ tập đông đủ Á Hiên thuâth lại chuyện con tàu. Bọn họ theo sát nhau tiến sau vào rừng
"Dù là một cái cây nhưng tôi thấy cái chỗ này u ám quá"-Bông
"Hàn khí ở đây lạnh lẽo quá đi mất"-Bi
"Cố chịu thôi!"-Giai Kỳ
"Đi nào"-Văn Phong
Bỗng một bóng đen xẹt nhanh qua, Giai Kỳ thấy vậy liền la lên
"A có cái gì kìa"-Giai Kỳ
"Cậu không sao chứ Giai Kỳ"-Nhiên Kỳ
"Bình tĩnh nào không sao đâu có chị ở đây"-Như Yến
Mọi người câm nín cái cảm giác sợ hãi lúc nãy liền biến thành sự khinh bỉ, cơm chó mà ăn trong tình huống này thật không hợp lý. Đi sâu vào họ dẫn phát hiện có một căn nhà gỗ, bọn họ xem xét xung quanh rồi nhảy vọt lên nhà gỗ. Bên trong có rất nhiều vật dụng cần thiết, thức ăn
Nhiên Kỳ đi xung quanh xem xét bỗng từ đâu phát ra tiếng động cơ, mọi người lùi lại rồi nhảy hẳn ra phía ngoài. Từng người trong họ vừa né bẫy vừa nhảy xuống, một vài người hơi trượt chân nên ngã sấp mặt
Từ trong làn khói một đám người đi ra, có tận bốn người đàn ông và một người phụ nữ. Toàn bộ bọn họ đều mặt áo trắng kiểu như loại áo dùng trong nghiên cứu, người đàn ông đi ra đầu tiên có mái tóc vàng, đôi mắt xanh lá, làn da màu lúa mạch. Mọi góc cạnh đều là cực phẩm dù người ngợm hơi bẩn. Kế bên phải người đó là hai chàng thiếu niên, một người tóc màu trắng, mắt tím nhạt ngũ quan tinh tế, người còn lại tóc màu gỗ mun, mắt đen, ngũ quan mềm mại. Phía bên trái là một người phụ nữ tóc hồng,mắt to màu ngọc bích, thân hình chuẩn siêu mẫu, khuôn mặt xinh đẹp. Người còn lại trong bọn họ có mái tóc màu hạt dẻ, mắt màu kim
Bọn họ quan sát doanh binh đoàn Ánh Sáng người đàn ông nọ bỗng đi về phía bọn họ, giọng trầm ấm phát ra
"Xin chào, chắc mọi người là doanh binh đoàn Ánh Sáng. Hân hạnh được gặp, tôi xin giới thiệu một chút. Tôi là Tư Minh, đây là Nhã Ân, Triết Thái, Tu Nhai, Tế Hình"
"Tôi là Á Hiên, đội trưởng của Ánh Sáng. Phiền mọi người có thể theo chúng tôi rồi khỏi đây"
"Chúng tôi rất muốn nhưng thuyền của chúng tôi hư rồi"-Tế Hình
"Tạm thời mọi người không cần lo về việc đó, chúng tôi có thuyền"-Giai Kỳ
"Chúng ta sẽ rời khỏi đây sau, tạm thời chúng tôi cần nghiên cứu một số chuyện"-Tu Nhai
"Mọi người thông cảm, dự án lần này vô cùng có lợi cho con người"- Triết Thái
"Được chúng tôi hiểu"-Văn Phong
"Mời mọi người theo chúng tôi, bọn chúng sắp đến rồi"-Nhã Ân
"Bọn chúng là ai?"-Như Yến
"Quái vật ở đảo hoang, tinh tinh"-Tư Minh
"Chà cháu muốn diện kiến nó thử"-Bạch Vọng
"Hấp tấp quá rồi đấy nhóc con"-Nhã Ân
"Im đi bà cô"-Bạch Vọng
"Bạch Vọng, không nên vô lễ"-Hứa Khải
"Hừ cháu biết rồi, xin lỗi dì xinh đẹp"-Bạch Vọng
"Anh Hứa Khải không có ý bảo cháu nói dối đâu"-Chu Minh
"Haha"-Bi
"Cười cái gì mau đi"-Bông
"Baba người ổn chứ?"-Vu Thần
"Không sao, ta vào không gian đây. Có gì ta sẽ quay lại sau"
Nhiên Kỳ biến mất, mọi người theo chân Tư Minh đi vàp nhà gỗ lánh nạn. Trời bắt đầu đổ mưa lớn, cơn mưa mang theo virut, đợt sàn lọc tiếp theo và cũng là lúc tang thi tăng cấp
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.