Chương 1:
Ngân Phạm
16/02/2021
Tách….Tách….Tách….Hức….Hức….con………con ơi!!!
Tiếng khóc ai oán của ai đó hòa cùng tiếng mưa đêm, xung quanh là khung cảnh tĩnh mịch của một vùng đô thị nhỏ. Ở đâu đó một mảnh bùa vàng bay lên, xoay vòng vòng rồi vút đi mất.
Mùa hè 2019
Tại một trường trung học, những học sinh vừa kết thúc một ngày học và lũ lượt ùa ra cổng trường y hệt như đàn kiến vỡ tổ. Hòa cùng dòng người đó có hai bạn gái tên là Châu và Vy đang cùng nhau trò chuyện:
- Chán thật chứ, đã là mùa hè rồi mà nhà trường còn bắt đi học. “Châu uể oải xốc chiếc cặp”.
- Haiz! Đành chịu đi mày, thầy hiệu trưởng bảo không học ở trường thì cũng học thêm ngoài. Thôi thì thà học ở trường còn hơn. “Vy lắc đầu ngao ngán”.
- Ờ! Mà tự nhiên mày nói tới thầy hiệu trưởng tao mới nhớ, sáng nay lúc đi ngang qua phòng mấy thầy cô nghỉ giải lao tao có nghe được là trường mình tính làm cái lễ trừ tà gì đó ở cái khu D á.
- Ý mày là cái khu ma ám không ai học được cũng không phá được đó à.
- Chứ còn gì nữa. Khu đó thì nổi tiếng nhất trường mình rồi còn gì, nghe nói nếu mà lễ trừ tà thành công thì khu đó sẽ được xây mới và cho học sinh vào học luôn.
- Uầy, Xịn thế!
-Lại còn chẳng. Hay là…Tao với mày lên trường coi cái lễ trừ tà ra sao đi mày. Tao nghe được là vào ngày mai á.
- Không được đâu mày ơi, lúc nãy cô có bảo là tuyệt đối không lên trường vào ngày mai mà.
- Xời! Lo gì, cứ đi lên coi tý thôi chứ có sao đâu mà.
- Coi làm gì, cùng lắm là có mấy ông thầy pháp múa máy linh tinh thôi mà.
- Dù có thầy pháp múa linh tinh thì mày cũng phải đi coi chung với tao, mày mà không đi coi với tao thì tao sẽ..
- Sẽ làm sao cơ? “Vy ngắt lời”
- Chẳng làm sao cả, nhưng mày mà không đi với tao lỡ có chuyện gì thì tao biết làm sao.
- Ờ! Rồi! Tao đi với mày là được chứ gì, mệt ghê á.
- Hí hí, bạn bè tốt có khác.
Rồi cứ thế hai cô bé tiếp tục luyên thuyên những câu chuyện trên trời dưới đất khác nhau. Khi đến gần một ngã ba ké tiệm net đông khách Châu tạm biệt Vy và rẽ vào hướng đó còn Vy thì tiếp tục đi thẳng rồi sau đó về tới nhà. Nhà Vy bình thường có nhiều người nhưng hôm nay cả bố mẹ và em gái đã về quê thăm ông bà, nhìn căn nhà vắng tanh Vy cũng chỉ biết chán nản đi lên lầu.
Gần trưa hôm sau, Vy đợi Châu ở gần trường. Như thường lệ Châu lại đến muộn.
30 phút sau Châu xuất hiện với một mớ bùa ngải gì đó ở trên tay rất rối mắt, Vy cáu gắt:
- Mày không thể nào đến sớm hơn được à.
- Bạn thông cảm đi mình phải chuẩn bị nhiều thứ.
- Hay là khỏi đi đi mày, muộn rồi mà vừa nãy tao đi tới trường gặp một cái ông ăn xin đi từ công viên ra miệng lẩm bẩm là “Đừng có đi nếu không muốn chết”.
- Xời! Dăm ba thằng điên đó ngày nào chẳng nói vậy, cứ đi đi mày.
Nói rồi Châu kéo Vy trèo vào tường bằng lối vào bí mật mà chỉ học sinh hay cúp học mới biết. Hai đứa tiếp tục rón rén đi vào khu D. Như lời đồn, khu D thực sự rất cũ kỹ với 3 tầng còn những bức tường thì phủ đầy rêu và mùi ẩm mốc. Những chiếc cửa kính gần như bị vỡ hết nhưng điều kỳ lạ là cả hai không nhìn thấy buổi lễ trừ tà nào diễn ra ở đó. Vy đập vai Châu rồi lắc đầu và chỉ ngón cái về phía sau ra hiệu rằng không có gì cả mình đi về thôi. Thế nhưng Châu lại cau mày và chỉ về phía trường hàm ý là cứ đi đi có sao đâu.
Thế rồi Châu lại kéo Vy vào trong đó, cả hai lần mò một lúc thì lên tầng 3. Vy chán nản nói:
- Thôi mày đi đâu đó thì đi đi chứ tao mệt rồi.
- Ok bạn luôn, thế mày vào phòng này ngồi đợi tao đi.
Vừa nói Châu vừa chỉ Vy vào một phòng nhìn có vẻ là mới nhất trong các phòng ở dãy D. Vy gật đầu và vào trong ngồi đợi, không gian lúc đó thật yên tĩnh. Bỗng nhiên Vy nghe thấy tiếng tíc tắc đồng hồ ở đâu đó.
Tiếng khóc ai oán của ai đó hòa cùng tiếng mưa đêm, xung quanh là khung cảnh tĩnh mịch của một vùng đô thị nhỏ. Ở đâu đó một mảnh bùa vàng bay lên, xoay vòng vòng rồi vút đi mất.
Mùa hè 2019
Tại một trường trung học, những học sinh vừa kết thúc một ngày học và lũ lượt ùa ra cổng trường y hệt như đàn kiến vỡ tổ. Hòa cùng dòng người đó có hai bạn gái tên là Châu và Vy đang cùng nhau trò chuyện:
- Chán thật chứ, đã là mùa hè rồi mà nhà trường còn bắt đi học. “Châu uể oải xốc chiếc cặp”.
- Haiz! Đành chịu đi mày, thầy hiệu trưởng bảo không học ở trường thì cũng học thêm ngoài. Thôi thì thà học ở trường còn hơn. “Vy lắc đầu ngao ngán”.
- Ờ! Mà tự nhiên mày nói tới thầy hiệu trưởng tao mới nhớ, sáng nay lúc đi ngang qua phòng mấy thầy cô nghỉ giải lao tao có nghe được là trường mình tính làm cái lễ trừ tà gì đó ở cái khu D á.
- Ý mày là cái khu ma ám không ai học được cũng không phá được đó à.
- Chứ còn gì nữa. Khu đó thì nổi tiếng nhất trường mình rồi còn gì, nghe nói nếu mà lễ trừ tà thành công thì khu đó sẽ được xây mới và cho học sinh vào học luôn.
- Uầy, Xịn thế!
-Lại còn chẳng. Hay là…Tao với mày lên trường coi cái lễ trừ tà ra sao đi mày. Tao nghe được là vào ngày mai á.
- Không được đâu mày ơi, lúc nãy cô có bảo là tuyệt đối không lên trường vào ngày mai mà.
- Xời! Lo gì, cứ đi lên coi tý thôi chứ có sao đâu mà.
- Coi làm gì, cùng lắm là có mấy ông thầy pháp múa máy linh tinh thôi mà.
- Dù có thầy pháp múa linh tinh thì mày cũng phải đi coi chung với tao, mày mà không đi coi với tao thì tao sẽ..
- Sẽ làm sao cơ? “Vy ngắt lời”
- Chẳng làm sao cả, nhưng mày mà không đi với tao lỡ có chuyện gì thì tao biết làm sao.
- Ờ! Rồi! Tao đi với mày là được chứ gì, mệt ghê á.
- Hí hí, bạn bè tốt có khác.
Rồi cứ thế hai cô bé tiếp tục luyên thuyên những câu chuyện trên trời dưới đất khác nhau. Khi đến gần một ngã ba ké tiệm net đông khách Châu tạm biệt Vy và rẽ vào hướng đó còn Vy thì tiếp tục đi thẳng rồi sau đó về tới nhà. Nhà Vy bình thường có nhiều người nhưng hôm nay cả bố mẹ và em gái đã về quê thăm ông bà, nhìn căn nhà vắng tanh Vy cũng chỉ biết chán nản đi lên lầu.
Gần trưa hôm sau, Vy đợi Châu ở gần trường. Như thường lệ Châu lại đến muộn.
30 phút sau Châu xuất hiện với một mớ bùa ngải gì đó ở trên tay rất rối mắt, Vy cáu gắt:
- Mày không thể nào đến sớm hơn được à.
- Bạn thông cảm đi mình phải chuẩn bị nhiều thứ.
- Hay là khỏi đi đi mày, muộn rồi mà vừa nãy tao đi tới trường gặp một cái ông ăn xin đi từ công viên ra miệng lẩm bẩm là “Đừng có đi nếu không muốn chết”.
- Xời! Dăm ba thằng điên đó ngày nào chẳng nói vậy, cứ đi đi mày.
Nói rồi Châu kéo Vy trèo vào tường bằng lối vào bí mật mà chỉ học sinh hay cúp học mới biết. Hai đứa tiếp tục rón rén đi vào khu D. Như lời đồn, khu D thực sự rất cũ kỹ với 3 tầng còn những bức tường thì phủ đầy rêu và mùi ẩm mốc. Những chiếc cửa kính gần như bị vỡ hết nhưng điều kỳ lạ là cả hai không nhìn thấy buổi lễ trừ tà nào diễn ra ở đó. Vy đập vai Châu rồi lắc đầu và chỉ ngón cái về phía sau ra hiệu rằng không có gì cả mình đi về thôi. Thế nhưng Châu lại cau mày và chỉ về phía trường hàm ý là cứ đi đi có sao đâu.
Thế rồi Châu lại kéo Vy vào trong đó, cả hai lần mò một lúc thì lên tầng 3. Vy chán nản nói:
- Thôi mày đi đâu đó thì đi đi chứ tao mệt rồi.
- Ok bạn luôn, thế mày vào phòng này ngồi đợi tao đi.
Vừa nói Châu vừa chỉ Vy vào một phòng nhìn có vẻ là mới nhất trong các phòng ở dãy D. Vy gật đầu và vào trong ngồi đợi, không gian lúc đó thật yên tĩnh. Bỗng nhiên Vy nghe thấy tiếng tíc tắc đồng hồ ở đâu đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.