Mất

Chương 4:

Ngân Phạm

01/05/2021

Một vài giây sau có một thứ gì đó đụng nhẹ vào cánh tay Vy. Vy giật mình ngã nhào ra đất. Phía trước Vy là cậu bé và khung cảnh lầu 3 của tòa nhà cũ đó, trời vẫn đang sáng. Thì ra nãy giờ thứ Vy nhìn thấy chỉ là ảo giác lúc Vy mất nhận thức. Cậu bé vẫn chỉa cây dù về phía Vy, Vy nắm lấy cây dù và đứng dậy, khi vừa đứng lên Vy liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặt hiền hậu đang tan biến phía sau, cậu bé nói:

- Đừng bị gương mặt của ông ta đánh lừa, ban nãy ông ta cố gắng câu lấy linh hồn của chị đấy.

- Có phải ông ta cũng giống như cô gái kia, là một người tốt nhưng tự sát.

- Với ông ta thì khác, những cô gái bị ông ta hại đã siêu thoát lâu rồi. Đã chết rồi nhưng thôi xấu khó bỏ. Đúng là thầy giáo tồi, Ta đi thôi.

Vậy là Vy lại tiếp tục đi theo cậu bé bằng cách nắm vào chiếc dù của cậu. Cậu bé dẫn Vy đi ngang qua một vài lớp học. Lúc đầu đi lên thì thực sự không có một ai cả ấy vậy mà bây giờ phòng học nào cũng đầy người. Vy nghe rõ mồn một từng tiếng âm thanh la hét của các giáo viên, từng tiếng đập thước xuống bàn, từng tiếng la chịu đòn của học sinh. Vy không giám nhìn vào trong vì chỉ nghĩ thôi Vy có thể tưởng tượng ra được nhưng gương mặt nhợt nhạt với đôi mắt chỉ có lòng trắng đang nhìn mình.

Cậu bé dẫn Vy xuống lầu 2, sau khi nghĩ về những con ma ban nãy thì đột nhiên trong tâm trí Vy nãy ra một suy nghĩ: “Tại sao cậu bé lại đưa mình cầm tay vào chiếc dù nhỉ, sao cậu bé lại không cầm tay mình?” Suy nghĩ đó cứ quẩn quanh trong đầu Vy, cô bắt đầu dao động.

- Chị Vy!!!

Một giọng nói quen thuộc khiến Vy quay đầu lại. Đúng vậy, là Oanh em gái của Vy đang gọi cô bằng gương mặt vô cùng sợ hãi, tay cô bé vẫy Vy qua phía cô bé. Vy chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì khi quay lại cô sợ hãi nhìn cậu bé. Vy nhìn thấy người cậu bé ướt sũng còn trên đầu thì bị thủng một lỗ lòi cả thịt ra ngoài dòi bọ lúc nhúc. Vy đột nhiên hiểu rõ có điều gì bất thường đang diễn ra ở đâu, cô nhanh trí thả nhẹ tay ra khỏi chiếc dù và đồng thời chạy nhẹ nhàng về phía em gái. Nhanh như cắt Oanh nắm lấy tay Vy và kéo cô đi thật nhanh, cả hai trốn vội vào một căn phòng trống, Vy thì thầm với Oanh:

- Sao em lại ở đây??

- Ba mẹ với em vừa từ quê lên, mẹ không thấy chị đâu nên bảo em đi tìm chị về ăn cơm.

- Thôi xong rồi, em vào đây là tiêu cả hai chị em mình rồi, làm sao mà thoát ra đây.

- Mày lo gì tao còn ở đây mà.



Phía sau cánh cửa phòng, Châu bước ra nhìn Vy. Vy ngạc nhiên:

- Ủa Châu, mày làm gì ở đây? Không phải mày tới nơi an toàn rồi à?

- An toàn con mắt mày á! Mày bị con ma đó lừa rồi, tao bị nó bắt nhốt vào trong một căn phòng không đi đâu được, hên lắm tao mới thoát ra được thì thấy mày đang đi với nó. Tao sợ quá nhưng vẫn đi theo bọn mày thì gặp em mày cũng ở trong đây, bọn tao đã cố gắn đợi nó sơ hở thì mới dám cứu mày ra đây.

- Ý mày là tao bị nó lừa nãy giờ.

- Chứ gì nữa, nó đang tính đưa mày xuống lầu 1 vì đó là địa bàn của nó. Mày mà xuống được dưới đó thì chỉ có tiêu đời mà thôi.

- Vậy bây giờ tao với mày phải làm gì đây.

- Tao bị đau tay do hồi nãy phá của thoát ra, còn em mày thì cũng quá mệt rồi. Mày là người khỏe nhất ở đây nên mày đóng cửa rồi kéo cái gì đó chặn cửa lại.

- Ok.

Nói rồi Vy làm đúng như kế hoạch, lấy bàn hỏng chặn cửa lại sau đó cả ba cùng nhau ngồi núp xa cánh cửa.

Ầm….Ầm!!!!

Có vẻ như thằng nhóc ma đang đánh rất mạnh vào cánh cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mất

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook