Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!
Chương 168: Vương tử ác ma mau yêu ta (55)
Baka520
11/01/2021
"Người chẳng lẽ không chịu tìm hiểu kỹ càng vì sao ngài ấy lại làm
thế sao? Sao người không thử hỏi cha người, xem 'cả gia tộc phải trả
giá' kia là thế nào? Người chỉ chăm chăm nhìn vào suy nghĩ cá nhân mà
nhìn nhận vấn đề, người đã bao giờ chịu đứng từ một góc độ khác mà nhìn
nhận sự việc chưa?"
"Alice tiểu thư, tôi có thể cam đoan với tiểu thư điện hạ làm vậy không phải bởi vì ngài ấy muốn độc chiếm cô. Và tiểu thư đừng nên áp đặt cái suy nghĩ cao thượng đó của mình cho người khác, cô chắc rằng mình cũng cao thượng như thế sao?" Hạ Y đã tức giận đến mức quên dùng cả kính ngữ.
Trong tình yêu, đâu phải ai cũng sẽ có được sự cao thượng như thánh mẫu. Cái gì mà thấy người được hạnh phúc thì chính ngươi cũng hạnh phúc, cho nên sau đó, ngươi bắt buộc phải từ bỏ người đó đi, bắt buộc phải nhịn đau nhịn khổ mà chúc phúc cho người đó? Vì sao càng nghe lại cảm thấy đạo lý này càng giống như lời nguyền và sự ràng buộc, điều đó đã khiến Hạ Y khi nghe đến cảm thấy vô cùng khó chịu, kiêng kị.
Hơn thế nữa là đối với người như Glenn, hắn nội tâm kỳ thực rất non nớt yếu đuối, hắn có tính độc chiếm cao, đơn giản vì hắn sợ hãi, người đem đến cho hắn sự ấm áp duy nhất trong đời, sẽ tàn nhẫn bỏ hắn mà đi không ngoảnh lại.
Glenn cũng không tính là chiếm hữu mà giam cầm quá đáng, hắn thật ra chỉ mong nữ chính nhìn về phía hắn, cho hắn tình yêu hắn hằng mong mỏi mà thôi.
Nói Glenn đáng trách, nhưng hắn lại càng đáng thương hơn.
Hàn Thiên Ý: "..."
Nói như vậy thì cô ta phải đáp lời thế nào?
Quả thật cô ta khăng khăng nghĩ mục đích đằng sau những việc làm bị cho là tàn độc của Glenn chung quy chỉ là muốn giành lấy cô ta từ tay Mộ Cung Viên Dật, muốn trói buộc cô ta bên cạnh mình. Nào có nghĩ đến lý do gì khác.
*Đến lúc gia tộc em, và cả em, nên trả giá rồi.
Alice, lời ta nói lúc trước cô nghe không hiểu*?
Hàn Thiên Ý sực nhớ lại lời của Glenn, như ngấm ra được điều gì đó. Cô ta cảm thấy da đầu một trận buốt giá, sắc mặt đủ màu xanh trắng.
"Thần nói cho tiểu thư biết, chưa nói đến việc Glenn không làm khó kẻ vô tội, kể cả có thì đã sao? Nếu tiểu thư nói ngài ấy là ác ma, thì cũng là thần nguyện làm nô lệ của ác ma, vĩnh viễn si tâm không phản bội ngài ấy!"
A ha ha ha ha! Trong lòng Hạ Y khoái trá chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười to.
Thấy không, đây chính là thành quả của việc đọc tiểu thuyết ngôn tình đó. Tự nhiên cô muốn làm màu mà nói ra câu ấy, đến cô cũng tự thấy cảm động nữa là!
Nếu nói ngài ấy là ác ma, thì cũng là thần tình nguyện làm nô lệ của ác ma, vĩnh viễn si tâm không phản bội ngài ấy.
Nhịp tim của Glenn lại một lần nữa gia tốc, đập mãnh liệt như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Có vẻ, hắn đã nghe thấy một lời âu yếm khó lường.
"Alice tiểu thư, tôi có thể cam đoan với tiểu thư điện hạ làm vậy không phải bởi vì ngài ấy muốn độc chiếm cô. Và tiểu thư đừng nên áp đặt cái suy nghĩ cao thượng đó của mình cho người khác, cô chắc rằng mình cũng cao thượng như thế sao?" Hạ Y đã tức giận đến mức quên dùng cả kính ngữ.
Trong tình yêu, đâu phải ai cũng sẽ có được sự cao thượng như thánh mẫu. Cái gì mà thấy người được hạnh phúc thì chính ngươi cũng hạnh phúc, cho nên sau đó, ngươi bắt buộc phải từ bỏ người đó đi, bắt buộc phải nhịn đau nhịn khổ mà chúc phúc cho người đó? Vì sao càng nghe lại cảm thấy đạo lý này càng giống như lời nguyền và sự ràng buộc, điều đó đã khiến Hạ Y khi nghe đến cảm thấy vô cùng khó chịu, kiêng kị.
Hơn thế nữa là đối với người như Glenn, hắn nội tâm kỳ thực rất non nớt yếu đuối, hắn có tính độc chiếm cao, đơn giản vì hắn sợ hãi, người đem đến cho hắn sự ấm áp duy nhất trong đời, sẽ tàn nhẫn bỏ hắn mà đi không ngoảnh lại.
Glenn cũng không tính là chiếm hữu mà giam cầm quá đáng, hắn thật ra chỉ mong nữ chính nhìn về phía hắn, cho hắn tình yêu hắn hằng mong mỏi mà thôi.
Nói Glenn đáng trách, nhưng hắn lại càng đáng thương hơn.
Hàn Thiên Ý: "..."
Nói như vậy thì cô ta phải đáp lời thế nào?
Quả thật cô ta khăng khăng nghĩ mục đích đằng sau những việc làm bị cho là tàn độc của Glenn chung quy chỉ là muốn giành lấy cô ta từ tay Mộ Cung Viên Dật, muốn trói buộc cô ta bên cạnh mình. Nào có nghĩ đến lý do gì khác.
*Đến lúc gia tộc em, và cả em, nên trả giá rồi.
Alice, lời ta nói lúc trước cô nghe không hiểu*?
Hàn Thiên Ý sực nhớ lại lời của Glenn, như ngấm ra được điều gì đó. Cô ta cảm thấy da đầu một trận buốt giá, sắc mặt đủ màu xanh trắng.
"Thần nói cho tiểu thư biết, chưa nói đến việc Glenn không làm khó kẻ vô tội, kể cả có thì đã sao? Nếu tiểu thư nói ngài ấy là ác ma, thì cũng là thần nguyện làm nô lệ của ác ma, vĩnh viễn si tâm không phản bội ngài ấy!"
A ha ha ha ha! Trong lòng Hạ Y khoái trá chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười to.
Thấy không, đây chính là thành quả của việc đọc tiểu thuyết ngôn tình đó. Tự nhiên cô muốn làm màu mà nói ra câu ấy, đến cô cũng tự thấy cảm động nữa là!
Nếu nói ngài ấy là ác ma, thì cũng là thần tình nguyện làm nô lệ của ác ma, vĩnh viễn si tâm không phản bội ngài ấy.
Nhịp tim của Glenn lại một lần nữa gia tốc, đập mãnh liệt như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Có vẻ, hắn đã nghe thấy một lời âu yếm khó lường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.