Mau Xuyên: Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân
Chương 77: TG5: Tiểu Thư Ký Xinh Đẹp Của Chúng Tôi (25)
Khu Vườn Của Sắc Nữ
05/05/2023
Cẩm Mộ Đào cẩn thận nhìn, hài lòng với thành quả của mình. Y quấn khăn quanh đeo kính đeo khẩu tranh cho
cậu. Dù cho người thân thiết cũng khó nhận ra. Cẩm Mộ Đào nhìn xung
quanh một lượt rồi mới mở cửa đỡ cậu ra
“Đi thôi” Tử Hoa nắm tay Cẩm Mộ Đào đi vào trung tâm thương mại. Y đưa cậu đến chỗ cửa hàng y hay may vest. Nơi này rất đặc biệt, chỉ dành cho khách vip nên không phải ai muốn cũng đến. Trang phục đều làm từ chất vải tốt nhất, nhân viên cũng được đào tạo chuyên sâu.
Tử Hoa bị kéo đi lấy số đo, Cẩm Mộ Đào mong đợi, bảo cậu mang vest trắng thì không được vì dù sao cũng không nên mặc trùng màu váy cưới cô dâu. Chắc vest đen đơn giản là được.
Tử Hoa cũng chỉ tuỳ tiện lấy bộ vest bất kì thôi, cậu đâu phải trả tiền, Cẩm Mộ Đào có rất nhiều tiên cơ mà. Cậu dừng lại trước cửa hàng bán đồ trẻ em. Tử Hoa vẫn nên sắm đồ trước, sau này bụng lớn rồi di chuyển bất tiện.
Tử Hoa mua khá nhiều đồ từ nôi đến bỉm trẻ sơ sinu, chỉ có quần áo là chưa mua. Sau này biết giới tính đứa bé rồi mua sau cũng được.
Ngôi nhà cũ của cậu thì cũng bán từ lâu lắm rồi, ở lại bệnh viện thì không tự nhiên. Chắc cậu nên thuê một ngôi nhà hoặc căn hộ gần bệnh viện. Từ từ đã, chẳng phải có Cẩm Mộ Đào sao?
Tử Hoa tay ôm ly sữa ấm ngồi trong xe vui vẻ chờ đợi Cẩm Mộ Đào trở về. Y nói là gặp người quen, lát sẽ quay lại nên không cần ra ngoài. Suốt ngày uống sữa bò nên cậu bắt đầu thấy ngán ngán. Muốn uống trà sữa trân châu quá đi thôi.
“Tôi trở về rồi đây” Y mang theo bịch đồ gì đó nhưng cậu không rõ, kì ghê, cứ giấu giấu diếm diếm bực hết cả mình.
“Mộ Đào anh có căn hộ hay ngồi nhà nào gần bệnh viện không? nhỏ nhỏ thôi là được”
“Cậu muốn xuất viện sao?”
“Không khí trong bệnh viện ngột ngạt khó chịu lắm, tôi muốn chuyển ngoài ở”
“Cũng có thôi, cậu muốn mua à”
“Tôi chỉ cần thuê thôi, sau này sinh con xong tôi sẽ cùng nó sang mỹ sinh sống”
“Vậy cậu ở nhà tôi đi. Dù sao tôi cũng không hay ở nhà”
“Như vậy thì không hay lắm đâu”
“Không cần khách sáo đâu”
“Hức..” Tiếng nức nở nhỏ nhỏ vang lên bên tai. Cẩm Mộ Đào đang chờ đợi cậu ôm lấy mình cảm ơn rối rít, thế sao lại khóc.
“Cậu không muốn ở cùng tôi đúng không?”
“Không….có..cảm ơn anh vì đã giúp đỡ tôi”
“Vinh hạnh của tôi mà, đừng khóc nữa ảnh hưởng đến đứa trẻ”
Tử Hoa chẳng mang theo gì hết. Cậu chỉ có mỗi cái ví với điện thoại. Tiếc quá bao nhiêu quần áo đẹp đều ở nhà của Tân Đồ Văn hết, cậu không thể quay về đấy lấy được. Cậu lên mang đặt mấy bộ đồ ngủ size rộng cùng với mấy cái váy bầu. Mang thai mặc váy cho đỡ bất tiện.
Cẩm Mộ Đào thuê chung cư, phòng cũng chỉ ở tầng 6. Lí do công việc di chuyển suốt nên y không thể mua nhà được. Thuê là sự lựa chọn tốt nhất. Phòng của cậu đối diện y. Chăn ga gối nệm đều là mới hoàn toàn. Căn phòng thơm mùi nước lau sàn.
Cẩm Mộ Đào ở sạch thật đó, trong căn phòng không có nổi hạt bụi nào luôn, lại còn rất thơm mùi kẹo ngọt nữa. Thích quá đi mất. Tử Hoa nằm lên giường lăn mấy vòng rồi ngủ luôn. Y vào phòng tính gọi cậu ra ăn thì Tử Hoa đã ngủ say.
Y chỉnh lại tư thế ngủ để không ảnh hưởng thai nhi? đắp chăn cho cậu rồi ra ngoài. Cẩm Mộ Đào biết ngay từ đầu tình cảm với Lạc Châu Sa không được đáp trả lại. Khi về nước cùng cô y đã sớm từ bỏ rồi. Y không sợ đối thủ tài giỏi hay đẹp hơn mình nhưng Lạc Châu Sa yêu Tân Đồ Văn như vậy cơ mà, sao y có cơ hội được.
Cẩm Mộ Đào từng nghĩ y yêu Lạc Châu Sa như thế, sẵn sàng làm mọi thứ vì cô cho đến khi gặp Tử Hoa. Cậu cho y thấy một con người tài năng và xinh đẹp, một omega hoàn hảo. Thế nhưng vì yêu mà sẵn sàng làm tình nhân, không màng đến danh dự lời ra tiếng nói của mọi người xung quanh.
Bây giờ lại còn mang thai con của Tân Đồ Văn. Đáng lẽ như bao người khác sẽ đến đòi Tân Đồ Văn chịu trách nghiệm. Tử Hoa không giống vậy, cậu chỉ hận không thể giấu việc mình mang thai. Cuối cùng cũng chỉ vì chữ “yêu” kia quá sâu nặng. Nếu có người yêu y như vậy thì tốt biết bao.
Cẩm Mộ Đào coi cậu là bạn, một người mà y hâm mộ. Cậu dám yêu dám bỏ, không vì đồng tiền mà xen vào gia đình người khác. Tử Hoa để bản thân mình chịu thiệt, cậu không nỡ nhìn hai đứa nhỏ không có ba.
Y thật sự rất nể cậu, sao có thể tốt bụng mà nhường hạnh phúc cho người khác. Cẩm Mộ Đào biết cậu không đơn giản chỉ bị ngã nên động thai. Chắc ai đó đã tác động lên người Tử Hoa rồi.
Tử Hoa sinh hoạt có chút thay đổi. Cậu ngủ rất nhiều, ở đâu cũng ngủ được Hôm trước đang tắm cũng ngủ gật làm Cẩm Mộ Đào phải xông vào bế cậu ra ngoài.
“Đi thôi” Tử Hoa nắm tay Cẩm Mộ Đào đi vào trung tâm thương mại. Y đưa cậu đến chỗ cửa hàng y hay may vest. Nơi này rất đặc biệt, chỉ dành cho khách vip nên không phải ai muốn cũng đến. Trang phục đều làm từ chất vải tốt nhất, nhân viên cũng được đào tạo chuyên sâu.
Tử Hoa bị kéo đi lấy số đo, Cẩm Mộ Đào mong đợi, bảo cậu mang vest trắng thì không được vì dù sao cũng không nên mặc trùng màu váy cưới cô dâu. Chắc vest đen đơn giản là được.
Tử Hoa cũng chỉ tuỳ tiện lấy bộ vest bất kì thôi, cậu đâu phải trả tiền, Cẩm Mộ Đào có rất nhiều tiên cơ mà. Cậu dừng lại trước cửa hàng bán đồ trẻ em. Tử Hoa vẫn nên sắm đồ trước, sau này bụng lớn rồi di chuyển bất tiện.
Tử Hoa mua khá nhiều đồ từ nôi đến bỉm trẻ sơ sinu, chỉ có quần áo là chưa mua. Sau này biết giới tính đứa bé rồi mua sau cũng được.
Ngôi nhà cũ của cậu thì cũng bán từ lâu lắm rồi, ở lại bệnh viện thì không tự nhiên. Chắc cậu nên thuê một ngôi nhà hoặc căn hộ gần bệnh viện. Từ từ đã, chẳng phải có Cẩm Mộ Đào sao?
Tử Hoa tay ôm ly sữa ấm ngồi trong xe vui vẻ chờ đợi Cẩm Mộ Đào trở về. Y nói là gặp người quen, lát sẽ quay lại nên không cần ra ngoài. Suốt ngày uống sữa bò nên cậu bắt đầu thấy ngán ngán. Muốn uống trà sữa trân châu quá đi thôi.
“Tôi trở về rồi đây” Y mang theo bịch đồ gì đó nhưng cậu không rõ, kì ghê, cứ giấu giấu diếm diếm bực hết cả mình.
“Mộ Đào anh có căn hộ hay ngồi nhà nào gần bệnh viện không? nhỏ nhỏ thôi là được”
“Cậu muốn xuất viện sao?”
“Không khí trong bệnh viện ngột ngạt khó chịu lắm, tôi muốn chuyển ngoài ở”
“Cũng có thôi, cậu muốn mua à”
“Tôi chỉ cần thuê thôi, sau này sinh con xong tôi sẽ cùng nó sang mỹ sinh sống”
“Vậy cậu ở nhà tôi đi. Dù sao tôi cũng không hay ở nhà”
“Như vậy thì không hay lắm đâu”
“Không cần khách sáo đâu”
“Hức..” Tiếng nức nở nhỏ nhỏ vang lên bên tai. Cẩm Mộ Đào đang chờ đợi cậu ôm lấy mình cảm ơn rối rít, thế sao lại khóc.
“Cậu không muốn ở cùng tôi đúng không?”
“Không….có..cảm ơn anh vì đã giúp đỡ tôi”
“Vinh hạnh của tôi mà, đừng khóc nữa ảnh hưởng đến đứa trẻ”
Tử Hoa chẳng mang theo gì hết. Cậu chỉ có mỗi cái ví với điện thoại. Tiếc quá bao nhiêu quần áo đẹp đều ở nhà của Tân Đồ Văn hết, cậu không thể quay về đấy lấy được. Cậu lên mang đặt mấy bộ đồ ngủ size rộng cùng với mấy cái váy bầu. Mang thai mặc váy cho đỡ bất tiện.
Cẩm Mộ Đào thuê chung cư, phòng cũng chỉ ở tầng 6. Lí do công việc di chuyển suốt nên y không thể mua nhà được. Thuê là sự lựa chọn tốt nhất. Phòng của cậu đối diện y. Chăn ga gối nệm đều là mới hoàn toàn. Căn phòng thơm mùi nước lau sàn.
Cẩm Mộ Đào ở sạch thật đó, trong căn phòng không có nổi hạt bụi nào luôn, lại còn rất thơm mùi kẹo ngọt nữa. Thích quá đi mất. Tử Hoa nằm lên giường lăn mấy vòng rồi ngủ luôn. Y vào phòng tính gọi cậu ra ăn thì Tử Hoa đã ngủ say.
Y chỉnh lại tư thế ngủ để không ảnh hưởng thai nhi? đắp chăn cho cậu rồi ra ngoài. Cẩm Mộ Đào biết ngay từ đầu tình cảm với Lạc Châu Sa không được đáp trả lại. Khi về nước cùng cô y đã sớm từ bỏ rồi. Y không sợ đối thủ tài giỏi hay đẹp hơn mình nhưng Lạc Châu Sa yêu Tân Đồ Văn như vậy cơ mà, sao y có cơ hội được.
Cẩm Mộ Đào từng nghĩ y yêu Lạc Châu Sa như thế, sẵn sàng làm mọi thứ vì cô cho đến khi gặp Tử Hoa. Cậu cho y thấy một con người tài năng và xinh đẹp, một omega hoàn hảo. Thế nhưng vì yêu mà sẵn sàng làm tình nhân, không màng đến danh dự lời ra tiếng nói của mọi người xung quanh.
Bây giờ lại còn mang thai con của Tân Đồ Văn. Đáng lẽ như bao người khác sẽ đến đòi Tân Đồ Văn chịu trách nghiệm. Tử Hoa không giống vậy, cậu chỉ hận không thể giấu việc mình mang thai. Cuối cùng cũng chỉ vì chữ “yêu” kia quá sâu nặng. Nếu có người yêu y như vậy thì tốt biết bao.
Cẩm Mộ Đào coi cậu là bạn, một người mà y hâm mộ. Cậu dám yêu dám bỏ, không vì đồng tiền mà xen vào gia đình người khác. Tử Hoa để bản thân mình chịu thiệt, cậu không nỡ nhìn hai đứa nhỏ không có ba.
Y thật sự rất nể cậu, sao có thể tốt bụng mà nhường hạnh phúc cho người khác. Cẩm Mộ Đào biết cậu không đơn giản chỉ bị ngã nên động thai. Chắc ai đó đã tác động lên người Tử Hoa rồi.
Tử Hoa sinh hoạt có chút thay đổi. Cậu ngủ rất nhiều, ở đâu cũng ngủ được Hôm trước đang tắm cũng ngủ gật làm Cẩm Mộ Đào phải xông vào bế cậu ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.