Mẹ, Chúng Con Muốn Cha: Mật Đường Bảo Bối
Chương 32: Theo dõi
Đan Thanh Mộng
25/06/2013
Tiêu tử Đằng nhìn con mồi trước mặt, cười cười, sau đó làm động tác cúi mời.
“Đậu tiểu thư, mời lên xe. Chúng ta đi mua quần áo trước, sau đó sẽ
cùng đi ăn cơm.” Mua xong quần áo, cùng nhau ăn cơm, chẳng qua sẽ lên
giường tại cửa hàng mà thôi. Nếu như có thể bớt 2 bước kia, Tiêu Tử Đằng sẽ càng cao hứng.
“Cám ơn Tiêu tổng.” Đậu Mật Đường không chút do dự lên chiếc xe sang trọng, cùng hắn đi mua quần áo. Đi thì đi, ai sợ ai nào! Tên sắc lang
này có ý định xấu với cô, xem cô đối phó hắn thế nào!
Đứng ở cửa sổ gần tầng 1, Tiêu Tính Quân vừa lúc thấy Tiêu Tử Đằng
cùng Đậu Mật Đường lên xe. Trong lòng của ông hoảng hốt lên. Cái tên
tiểu tử thúi này, sao lại muốn cô bé này rồi hả ? Trời ạ, thật là nghiệp chướng! Không được, nhất định phải ngăn cản tên tiểu tử này làm xằng
làm bậy!
Dung ngôn ngữ thường để nói thì: không ai hiểu con bằng cha mẹ. Tiêu Tử Đằng là một kẻ ham mê sắc đẹp, Tiêu Thính Quân rõ ràng nhất. Tên
tiểu tử này muốn ngồi vào vị trí tổng giám đốc Tiêu thị, nhưng lại chưa
từng làm việc gì cho công ty. Hắn cả ngày lẫn đêm chỉ biết tiêu xài hoa
phí. Phàm là cô gái nào hắn để ý, tám chín phần mười cũng trốn không
thoát lòng bàn tay của hắn. Thấy hắn như vậy, ông là kẻ làm cha, chỉ có
thể mắt nhắm mắt mở. Cô bé này, lại không được! Mặc dù ông không đi điều tra thân thế Đậu Mật Đường, nhưng trong lòng ông biết, nha đầu này nhất định là con của ông và Đậu Ngọc Nga! Tên súc sinh này, nếu làm ra loại
chuyện đó, làm sao ông có thể sống tiếp đây?
Tiêu Thính Quân lái xe theo đuôi Tiêu Tử Đằng mà đi.
:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::
Shop Mĩ An……………..
Nữ trang vô số, xinh đẹp lấp lánh.
Đậu Mật Đường nhìn một vài bộ đồ, không khỏi hưng phấn. Nhìn lại giá phía trên, lại lắc đầu. Trong đây đều là quần áo hàng hiệu. Mỗi một bộ
giá tiền đến dọa người. Loại đồ sang trọng ngày, không phải dành cho cô
gái như cô mặc.
“Tiểu thư, thử một lần đi! Đây là bộ đồ mới hãng Y, rất hợp với màu
da của tiểu thư!” Nhân viên bán hàng mỉm cười, giới thiệu cho Đậu Mật
Đường.”Bộ váy màu hồng nhạt này rất hợp với màu da trắng hồng của quý
khách. Ngài mặc vào bộ này vào, nhất định đẹp hơn cả công chúa! Còn
nữa…, chiếc váy màu trắng ngắn ở đây là mốt bây giờ.. . . . . .”
trong lòng Đậu Mật Đường cười thầm nhân viên bán hàng thư ánh mắt
kém. Khách hàng như cô làm sao mua được quần áo quý giá này hả?
Tiêu Tử Đằng nhìn màu sắc cùng kiểu dáng bộ váy, dùng ánh mắt đo vóc người của Đậu Mật Đường.”Chị đem những bộ váy hợp với cô ấy bọc lại.”
“Tiêu tổng, em mua không nổi. Chị à, hay là thôi đi. . . . . .” Đậu
Mật Đường làm ra một bộ “viêm màng túi”, để Tiêu Tử Đằng nhìn. Tên sắc
lang này đang muốn dụ dỗ cô ư, mua cho cô những bộ quần áo nhãn hiệu nổi tiếng, cô đây sẽ không từ chối! Hừ hừ, không nên phí phạm của trời cho! Đối với những tên sắc lang như thế này thì không thể nương tay.
“Cô bọc lại tất cả đi.” Tiêu Tử Đằng nói lớn lên, nhân viên bán hàng chọn một số bộ quần áo, đặt trước mặt Tiêu Tử Đằng. Thấy Tiêu Tử Đằng
gật đầu thì mang đi. Vừa đi vừa vui vẻ: cuối cùng cũng gặp được khách
quý.
Một cặp nam nữ trên 50 sóng vai đi vào shop. Thấy hai người Tiêu Tử
Đằng và Đậu Mật Đường, thì trên mặt hốt hoảng lên. Bọn họ lách mình,
trốn sau dãy quần áo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.