Mẹ Yêu Xuyên Sách Dắt Tôi Gả Vào Hào Môn
Chương 30:
Lãng Đồ
19/11/2024
Do vấn đề góc quay, cư dân mạng trong phòng livestream không nhìn thấy Chi Lê và Từ Khinh Doanh, mãi đến khi hai người một lần nữa xuất hiện ở phòng ăn, trong livestream mới có người.
Nhìn kỹ lại, phòng ăn tuy đẹp nhưng ngoài Chi Lê và Từ Khinh Doanh ra thì chỉ còn lại một mình quản gia.
[Mọi người khác đâu?]
[Người bố dượng kia lười ăn cơm cùng còn có thể lấy cớ đi công tác mệt mỏi, vậy bây giờ thì sao? Trong đoạn ghi âm mà tổ chương trình tung ra không phải còn có bà nội và anh trai riêng sao?]
Vừa đến phòng ăn, việc đầu tiên Chi Lê làm không phải là nhìn bữa sáng trên bàn, mà là tìm người khắp nơi, "Dì quản gia ơi, bà nội ăn sáng xong rồi ạ?"
Quản gia kéo ghế ra cho Chi Lê, "Lão phu nhân buổi sáng vẫn luôn có thói quen chạy bộ, chắc khoảng một tiếng nữa mới về, cô và phu nhân cứ ăn trước đi, đầu bếp nhà chúng tôi không biết cô thích ăn gì, nên đã làm mỗi thứ một ít."
"Vậy ạ." Chi Lê tiếc nuối cúi đầu, vậy thì phải hoãn việc hôn bà nội lại vậy, vừa mới ngồi xuống, cô bé lại hỏi quản gia: "Dì quản gia ăn sáng chưa ạ?"
Quản gia khẽ gật đầu, "Tôi ăn rồi."
Lời nói và hành động của quản gia lại mang một ý nghĩa khác trong mắt cư dân mạng.
[Không biết thích ăn gì? Vậy là Chi Lê mới đến nhà này à?]
[Cho nên tôi đã nói là Chi Lê và bố dượng không thân thiết!]
[Anh trai riêng thì không biết đi đâu, bà nội cũng lấy cớ chạy bộ để tránh mặt.]
[Tự nhiên tôi lại cảm thấy Chi Lê có chút đáng thương.]
Sau khi ngồi xuống, Từ Khinh Doanh múc cho Chi Lê một bát canh đậu hũ sò điệp, "Bảo bối, uống chút canh đi con."
"Cảm ơn mẹ!" Chi Lê nhìn bát canh mà mẹ tự tay múc cho mình, sự tiếc nuối trong lòng lập tức tan biến, tràn đầy năng lượng trở lại, đây là lần đầu tiên con được ngồi ăn cơm cùng bàn với mẹ đấy!
Chi Lê rất thích ăn sáng cùng mẹ, cũng rất thích món canh đậu hũ sò điệp hôm nay, luôn cảm thấy mùi vị đặc biệt thơm ngon, nên ăn cơm cũng nhiều hơn, ăn đến nỗi bụng phình to.
[Hai mẹ con nhà này mukbang ngon quá.]
[Tôi đã chui ra khỏi chăn ấm nệm êm để nấu một bát mi chua cay rồi đây.]
[Cảnh Chi Lê xoa xoa bụng nhỏ trên ghế đáng yêu quá đi.]
[Fan Từ Khinh Doanh đừng diễn nữa, có mỗi ăn cơm thôi mà các người cũng có thể khen ngợi hoa mỹ như vậy.]
[Từ Khinh Doanh định rút lui khỏi giới giải trí rồi sao? Ăn nhiều như vậy.]
"Dì quản gia ơi, bây giờ chúng ta đi học ạ?"
"Không cần vội." Quản gia xoay người lấy ra một chiếc máy tính bảng, "Trên này là những món ăn mà đầu bếp nhà chúng tôi giỏi, bình thường mọi người trong nhà sau khi ăn sáng xong, đôi khi sẽ gọi món trưa, món tối và món sáng hôm sau, cháu xem trước đi, trên này đều có hình ảnh."
Lão phu nhân và tiên sinh ban ngày một người thì đi dạy, một người thì đi làm, bận rộn đến nỗi bữa tối cũng ăn ở bên ngoài, chức năng gọi món này đa số là cậu chủ nhỏ sử dụng.
Nghĩ đến đây, trong đầu quản gia hiện lên hình ảnh Từ Khinh Doanh dùng ngón tay sơn móng tay đỏ chĩa vào mặt bà, lớn tiếng mắng chửi bà biết rõ là với tư cách là nghệ sĩ thì phải kiểm soát chế độ ăn uống mà còn cố ý lấy thực đơn phong phú trong máy tính bảng ra để chọc tức bà.
Nhưng nếu không đưa máy tính bảng, vị phu nhân mới này sợ là lại nói bà không coi cô là người nhà.
Chờ đã!
Ánh mắt quản gia chợt lóe lên, kinh ngạc nhìn Từ Khinh Doanh trước mặt đã ăn sạch sành sanh.
Chẳng lẽ là do Tiểu Chi Lê ăn quá ngon, cho nên phu nhân khó có dịp không kiểm soát chế độ ăn uống?
Nhìn kỹ lại, phòng ăn tuy đẹp nhưng ngoài Chi Lê và Từ Khinh Doanh ra thì chỉ còn lại một mình quản gia.
[Mọi người khác đâu?]
[Người bố dượng kia lười ăn cơm cùng còn có thể lấy cớ đi công tác mệt mỏi, vậy bây giờ thì sao? Trong đoạn ghi âm mà tổ chương trình tung ra không phải còn có bà nội và anh trai riêng sao?]
Vừa đến phòng ăn, việc đầu tiên Chi Lê làm không phải là nhìn bữa sáng trên bàn, mà là tìm người khắp nơi, "Dì quản gia ơi, bà nội ăn sáng xong rồi ạ?"
Quản gia kéo ghế ra cho Chi Lê, "Lão phu nhân buổi sáng vẫn luôn có thói quen chạy bộ, chắc khoảng một tiếng nữa mới về, cô và phu nhân cứ ăn trước đi, đầu bếp nhà chúng tôi không biết cô thích ăn gì, nên đã làm mỗi thứ một ít."
"Vậy ạ." Chi Lê tiếc nuối cúi đầu, vậy thì phải hoãn việc hôn bà nội lại vậy, vừa mới ngồi xuống, cô bé lại hỏi quản gia: "Dì quản gia ăn sáng chưa ạ?"
Quản gia khẽ gật đầu, "Tôi ăn rồi."
Lời nói và hành động của quản gia lại mang một ý nghĩa khác trong mắt cư dân mạng.
[Không biết thích ăn gì? Vậy là Chi Lê mới đến nhà này à?]
[Cho nên tôi đã nói là Chi Lê và bố dượng không thân thiết!]
[Anh trai riêng thì không biết đi đâu, bà nội cũng lấy cớ chạy bộ để tránh mặt.]
[Tự nhiên tôi lại cảm thấy Chi Lê có chút đáng thương.]
Sau khi ngồi xuống, Từ Khinh Doanh múc cho Chi Lê một bát canh đậu hũ sò điệp, "Bảo bối, uống chút canh đi con."
"Cảm ơn mẹ!" Chi Lê nhìn bát canh mà mẹ tự tay múc cho mình, sự tiếc nuối trong lòng lập tức tan biến, tràn đầy năng lượng trở lại, đây là lần đầu tiên con được ngồi ăn cơm cùng bàn với mẹ đấy!
Chi Lê rất thích ăn sáng cùng mẹ, cũng rất thích món canh đậu hũ sò điệp hôm nay, luôn cảm thấy mùi vị đặc biệt thơm ngon, nên ăn cơm cũng nhiều hơn, ăn đến nỗi bụng phình to.
[Hai mẹ con nhà này mukbang ngon quá.]
[Tôi đã chui ra khỏi chăn ấm nệm êm để nấu một bát mi chua cay rồi đây.]
[Cảnh Chi Lê xoa xoa bụng nhỏ trên ghế đáng yêu quá đi.]
[Fan Từ Khinh Doanh đừng diễn nữa, có mỗi ăn cơm thôi mà các người cũng có thể khen ngợi hoa mỹ như vậy.]
[Từ Khinh Doanh định rút lui khỏi giới giải trí rồi sao? Ăn nhiều như vậy.]
"Dì quản gia ơi, bây giờ chúng ta đi học ạ?"
"Không cần vội." Quản gia xoay người lấy ra một chiếc máy tính bảng, "Trên này là những món ăn mà đầu bếp nhà chúng tôi giỏi, bình thường mọi người trong nhà sau khi ăn sáng xong, đôi khi sẽ gọi món trưa, món tối và món sáng hôm sau, cháu xem trước đi, trên này đều có hình ảnh."
Lão phu nhân và tiên sinh ban ngày một người thì đi dạy, một người thì đi làm, bận rộn đến nỗi bữa tối cũng ăn ở bên ngoài, chức năng gọi món này đa số là cậu chủ nhỏ sử dụng.
Nghĩ đến đây, trong đầu quản gia hiện lên hình ảnh Từ Khinh Doanh dùng ngón tay sơn móng tay đỏ chĩa vào mặt bà, lớn tiếng mắng chửi bà biết rõ là với tư cách là nghệ sĩ thì phải kiểm soát chế độ ăn uống mà còn cố ý lấy thực đơn phong phú trong máy tính bảng ra để chọc tức bà.
Nhưng nếu không đưa máy tính bảng, vị phu nhân mới này sợ là lại nói bà không coi cô là người nhà.
Chờ đã!
Ánh mắt quản gia chợt lóe lên, kinh ngạc nhìn Từ Khinh Doanh trước mặt đã ăn sạch sành sanh.
Chẳng lẽ là do Tiểu Chi Lê ăn quá ngon, cho nên phu nhân khó có dịp không kiểm soát chế độ ăn uống?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.