Chương 69: Hi vọng.
Anh Giai Ngây Thơ
21/03/2013
Thế nhưng, đáng tiếc hai cách này đều vô cùng khó khăn. Muốn tiêu hao hết năng lượng của Linh, ít nhất phải có năng lượng cao hơn nó mấy lần, mấy chục lần, thậm chí mấy vạn lần. Linh do năng lượng cấu thành, chúng nó có thể hấp thu năng lượng trong thiên địa, nói cách khác, ngươi muốn tiêu hao hết năng lượng của nó, nhất định phải khiến năng lượng tiêu hao lớn hơn năng lượng hấp thu của nó.
Chỉ cần điểm này tựa hồ đã khiến Linh nằm trong số những kẻ bất bại. Cho nên hầu như không ai dùng biện pháp ngu ngốc tiêu hao hết năng lượng của Linh. Cho dù là những kẻ có thực lực cao hơn nó rất nhiều, bình thường đều áp chế năng lượng của nó, sau đó tìm linh hồn phá hủy.
Về phần phá hủy linh hồn, mặc dù có dễ dàng hơn cách đầu một chút, thế nhưng cũng cực kỳ khó khăn. Chưa nói đến những thứ khác, đơn giản bởi vì vị trí linh hồn của nó không thể xác định. Không giống các sinh vật khác, bình thường linh hồn đều ẩn giấu trong đầu, thì linh hồn của Linh có thể tự do di động khắp cơ thể, ngươi không thể biết chính xác được rốt cuộc linh hồn của nó đang ở đâu. Hơn nữa, linh hồn là loại tồn tại rất hư huyễn, người bình thường căn bản không phát hiện ra nó, chỉ có thể dựa vào hồn lực của chính mình cảm ứng.
Thế nhưng, hồn lực bình thường căn bản không có tác dụng, chỉ có người có lực lượng nguyên hồn cực kỳ cường đại mới có thể cảm ứng được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao người khác rất khó đối phó với Linh và Mị, thế nhưng nhiếp hồn sư lại có thể ứng phó rất nhẹ nhàng.
Chỉ bởi vì bọn họ có thể phát hiện chỗ linh hồn của Linh và Mị. Nếu đã biết được nhược điểm của bọn chúng, đối phó với chúng còn không đơn giản hay sao?
Quan trọng nhất là, hồn lực của người bình thường chỉ có thể dùng để khống chế đấu khí thi triển trong cơ thể hắn. Còn hồn lực của Nhiếp hồn sư lại có thể xuyên qua cơ thể ra ngoài, dùng để giết địch chiến đấu. Lực sát thương của tinh thần càng tăng thêm tính thần bí trên người Nhiếp hồn sư. Điều này khiến tất cả mọi người chỉ hận bản thân không thể trở thành Nhiếp hồn sư.
Nghệ Phong nhìn Hỏa Linh phía trước đã chú ý đến mình không khỏi cười khổ lắc đầu: Đối với Linh mà nói, linh hồn của con người là thứ có bổ trợ nhất, thực lực của Nghệ Phong không mạnh. Nhưng người có linh hồn cường đại chính là thuốc bổ khiến tất cả Linh đều tha thiết ước mơ.
Nghệ Phong hơi vận chuyển đấu khí trên người, không để ý đến sự mệt mỏi trên cơ thể, vẻ mặt ngưng trọng nhìn linh ở trước mặt, vô cùng cẩn thận, không dám có bất cứ chủ quan nào. Khi đối kháng với ma thú, hắn còn có thể tranh thủ thời gian sử dụng độc thuật, thế nhưng độc thuật căn bản vô dụng đối với linh.
- Phù phù...
Hỏa Linh tựa hồ không kiên trì đối diện với Nghệ Phong, nó khẽ hé miệng, một quả cầu năng lượng thuộc tính hỏa hung hăng phun về phía Nghệ Phong, phảng phất giống như ma pháp.
Trong nháy mắt Nghệ Phong thi triển thân pháp Mị Ảnh, dưới huấn luyện gian khổ của hắn, thân pháp Mị Ảnh vẫn có chút thành tựu, tốc độ đề cao hơn mấy lần. Trong tình huống trên đùi còn đeo hai bao cát, điều này khiến cho Nghệ Phong không khỏi cảm thấy chỗ bất phàm của công pháp Thiên cấp này.
Hỏa Linh tựa hồ cũng không nghĩ lần đầu tiên đã đánh trúng Nghệ Phong, nhìn thấy tình huống này, nó cũng không có bất cứ biến hóa gì, vẫn há miệng như trước, chuẩn bị lần công kích tiếp theo .
Liên tục phun kích hai lần, màu lửa của Hỏa Linh hơi u ám đi một chút, thế nhưng lập tức được khôi phục lại. Điều này cũng nói rõ, hai đạo công kích mang tính thăm dò vừa rồi đã tiêu hao năng lượng của nó, hiển nhiên tốc độ của Hỏa Linh cũng tương đương với Nghệ Phong hấp thu linh khí thiên địa.
Nghệ Phong tiếp tục né tránh, khiến Hỏa Linh không còn tâm trạng tiếp tục chơi đùa được nữa. Thân hình giống như Hỏa địa thử của nó lao về phía Nghệ Phong. Đồng dạng cặp móng vuốt sắc nhọn cũng hung hăng chộp về phía Nghệ Phong. Chỉ là, móng vuốt này do năng lượng cấu thành, lực sát thương ít nhiều cũng không bằng thực thể.
- Hừ... Trên thế giới này tại sao lại có sinh vật biến thái như vậy.
Nghệ Phong lắc mình tránh thoát công kích của Hỏa Linh, không nhịn được thầm mắng một câu.
Thứ quỷ quái này không chỉ có công kích tầm xa, cận chiến cũng không hề kém cỏi. Một thứ như vậy có thể xuất hiện trên thế giới không? Càng tức giận hơn là, khắp nơi trên thế giới này lại đầy rẫy sinh vật như vậy.
- Phách Liệt quyền ...
Nghệ Phong gầm lên giận dữ, một quyền hung hăng nện vào thân thể Hỏa Linh, thế nhưng, lực phản chấn cường đại khiến cho Nghệ Phong phải lùi về sau mấy bước.
Trong cặp mắt bằng năng lượng cấu thành của Hỏa Linh tràn đầy vẻ khinh thường. Con người đáng thương này lẽ nào không biết, nếu không thể tiêu hao hết toàn bộ năng lượng của nó thì tấn công của hắn căn bản không có tác dụng?
Nghệ Phong nhìn vẻ khinh thường hiện lên trong mắt Hỏa Linh, trong lòng hắn cũng vô cùng tức giận. Thứ quỷ quái này lại khinh thường mình như vậy. Mẹ kiếp, nếu không phải vì không tìm được linh hồn của ngươi, thì lão tử đã cho ngươi một quyền xong đời rồi.
Thế nhưng, tình huống hiện tại Nghệ Phong chỉ có thể cẩn thận ứng phó với Hỏa Linh. Trong khi Hỏa Linh hoàn toàn chưa hề phát tiết ra thực lực thật sự của nó.
Quả cầu năng lượng mầu hồng nhạt lại một lần nữa phun về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong còn đang suy nghĩ làm thế nào chạy trốn, trong nháy mắt chỉ có thể dùng nắm đấm đón đỡ quả cầu lửa đang đánh tới.
- Ầm...
Một tiếng va chạm vang lên, quả cầu năng lượng màu hồng nhạt đúng như Nghệ Phong dự liệu, bị một quyền của hắn đánh tan. Thế nhưng, trên nắm tay của hắn lại truyền đến một cảm giác đau đớn vô cùng.
- Mẹ kiếp... Mình quên mất toàn bộ cơ thể của tên hỗn đản này do hỏa năng lượng trong ngũ hành năng lượng cấu thành.
Nghệ Phong mắng to, trong lòng không khỏi càng thêm cảnh giác.
Mặc dù Hỏa Linh cũng không có ít nhiều linh trí, thế nhưng nó cũng biết con người trước mặt cũng không có nhiều uy hiếp đối với nó. Đặc biệt là dáng dấp thở hổn hển kia, càng khiến cho nó hưng phấn vạn phần.
Hấp thu năng lượng linh hồn của con người này, có lẽ sẽ khiến bản thân nó tấn cấp.
Nghĩ vậy, toàn thân màu hồng nhạt của Hỏa Linh lại sáng thêm mấy phần, bên trong cơ thể trong suốt phảng phất có ngọn lửa đang thiêu đốt.
Xùy...
Từ trong miệng Hỏa Linh phun ra một đạo năng lượng. Nghệ Phong lắc mình né tránh, lại kinh hãi phát hiện, Hỏa Linh nhân cơ hội này đã dùng móng vuốt năng lượng lấp lánh hỏa quang của nó hung hăng chộp xuống mặt hắn.
- Mẹ kiếp, dám dùng thủ đoạn độc ác như vậy sao? Muốn phá hủy dung mạo của lão tử sao.
Nghệ Phong mắng to, thân pháp Mị Ảnh phát huy đến mức tận cùng, lần này khó khăn lắm mới tránh thoát.
Chỉ cần điểm này tựa hồ đã khiến Linh nằm trong số những kẻ bất bại. Cho nên hầu như không ai dùng biện pháp ngu ngốc tiêu hao hết năng lượng của Linh. Cho dù là những kẻ có thực lực cao hơn nó rất nhiều, bình thường đều áp chế năng lượng của nó, sau đó tìm linh hồn phá hủy.
Về phần phá hủy linh hồn, mặc dù có dễ dàng hơn cách đầu một chút, thế nhưng cũng cực kỳ khó khăn. Chưa nói đến những thứ khác, đơn giản bởi vì vị trí linh hồn của nó không thể xác định. Không giống các sinh vật khác, bình thường linh hồn đều ẩn giấu trong đầu, thì linh hồn của Linh có thể tự do di động khắp cơ thể, ngươi không thể biết chính xác được rốt cuộc linh hồn của nó đang ở đâu. Hơn nữa, linh hồn là loại tồn tại rất hư huyễn, người bình thường căn bản không phát hiện ra nó, chỉ có thể dựa vào hồn lực của chính mình cảm ứng.
Thế nhưng, hồn lực bình thường căn bản không có tác dụng, chỉ có người có lực lượng nguyên hồn cực kỳ cường đại mới có thể cảm ứng được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao người khác rất khó đối phó với Linh và Mị, thế nhưng nhiếp hồn sư lại có thể ứng phó rất nhẹ nhàng.
Chỉ bởi vì bọn họ có thể phát hiện chỗ linh hồn của Linh và Mị. Nếu đã biết được nhược điểm của bọn chúng, đối phó với chúng còn không đơn giản hay sao?
Quan trọng nhất là, hồn lực của người bình thường chỉ có thể dùng để khống chế đấu khí thi triển trong cơ thể hắn. Còn hồn lực của Nhiếp hồn sư lại có thể xuyên qua cơ thể ra ngoài, dùng để giết địch chiến đấu. Lực sát thương của tinh thần càng tăng thêm tính thần bí trên người Nhiếp hồn sư. Điều này khiến tất cả mọi người chỉ hận bản thân không thể trở thành Nhiếp hồn sư.
Nghệ Phong nhìn Hỏa Linh phía trước đã chú ý đến mình không khỏi cười khổ lắc đầu: Đối với Linh mà nói, linh hồn của con người là thứ có bổ trợ nhất, thực lực của Nghệ Phong không mạnh. Nhưng người có linh hồn cường đại chính là thuốc bổ khiến tất cả Linh đều tha thiết ước mơ.
Nghệ Phong hơi vận chuyển đấu khí trên người, không để ý đến sự mệt mỏi trên cơ thể, vẻ mặt ngưng trọng nhìn linh ở trước mặt, vô cùng cẩn thận, không dám có bất cứ chủ quan nào. Khi đối kháng với ma thú, hắn còn có thể tranh thủ thời gian sử dụng độc thuật, thế nhưng độc thuật căn bản vô dụng đối với linh.
- Phù phù...
Hỏa Linh tựa hồ không kiên trì đối diện với Nghệ Phong, nó khẽ hé miệng, một quả cầu năng lượng thuộc tính hỏa hung hăng phun về phía Nghệ Phong, phảng phất giống như ma pháp.
Trong nháy mắt Nghệ Phong thi triển thân pháp Mị Ảnh, dưới huấn luyện gian khổ của hắn, thân pháp Mị Ảnh vẫn có chút thành tựu, tốc độ đề cao hơn mấy lần. Trong tình huống trên đùi còn đeo hai bao cát, điều này khiến cho Nghệ Phong không khỏi cảm thấy chỗ bất phàm của công pháp Thiên cấp này.
Hỏa Linh tựa hồ cũng không nghĩ lần đầu tiên đã đánh trúng Nghệ Phong, nhìn thấy tình huống này, nó cũng không có bất cứ biến hóa gì, vẫn há miệng như trước, chuẩn bị lần công kích tiếp theo .
Liên tục phun kích hai lần, màu lửa của Hỏa Linh hơi u ám đi một chút, thế nhưng lập tức được khôi phục lại. Điều này cũng nói rõ, hai đạo công kích mang tính thăm dò vừa rồi đã tiêu hao năng lượng của nó, hiển nhiên tốc độ của Hỏa Linh cũng tương đương với Nghệ Phong hấp thu linh khí thiên địa.
Nghệ Phong tiếp tục né tránh, khiến Hỏa Linh không còn tâm trạng tiếp tục chơi đùa được nữa. Thân hình giống như Hỏa địa thử của nó lao về phía Nghệ Phong. Đồng dạng cặp móng vuốt sắc nhọn cũng hung hăng chộp về phía Nghệ Phong. Chỉ là, móng vuốt này do năng lượng cấu thành, lực sát thương ít nhiều cũng không bằng thực thể.
- Hừ... Trên thế giới này tại sao lại có sinh vật biến thái như vậy.
Nghệ Phong lắc mình tránh thoát công kích của Hỏa Linh, không nhịn được thầm mắng một câu.
Thứ quỷ quái này không chỉ có công kích tầm xa, cận chiến cũng không hề kém cỏi. Một thứ như vậy có thể xuất hiện trên thế giới không? Càng tức giận hơn là, khắp nơi trên thế giới này lại đầy rẫy sinh vật như vậy.
- Phách Liệt quyền ...
Nghệ Phong gầm lên giận dữ, một quyền hung hăng nện vào thân thể Hỏa Linh, thế nhưng, lực phản chấn cường đại khiến cho Nghệ Phong phải lùi về sau mấy bước.
Trong cặp mắt bằng năng lượng cấu thành của Hỏa Linh tràn đầy vẻ khinh thường. Con người đáng thương này lẽ nào không biết, nếu không thể tiêu hao hết toàn bộ năng lượng của nó thì tấn công của hắn căn bản không có tác dụng?
Nghệ Phong nhìn vẻ khinh thường hiện lên trong mắt Hỏa Linh, trong lòng hắn cũng vô cùng tức giận. Thứ quỷ quái này lại khinh thường mình như vậy. Mẹ kiếp, nếu không phải vì không tìm được linh hồn của ngươi, thì lão tử đã cho ngươi một quyền xong đời rồi.
Thế nhưng, tình huống hiện tại Nghệ Phong chỉ có thể cẩn thận ứng phó với Hỏa Linh. Trong khi Hỏa Linh hoàn toàn chưa hề phát tiết ra thực lực thật sự của nó.
Quả cầu năng lượng mầu hồng nhạt lại một lần nữa phun về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong còn đang suy nghĩ làm thế nào chạy trốn, trong nháy mắt chỉ có thể dùng nắm đấm đón đỡ quả cầu lửa đang đánh tới.
- Ầm...
Một tiếng va chạm vang lên, quả cầu năng lượng màu hồng nhạt đúng như Nghệ Phong dự liệu, bị một quyền của hắn đánh tan. Thế nhưng, trên nắm tay của hắn lại truyền đến một cảm giác đau đớn vô cùng.
- Mẹ kiếp... Mình quên mất toàn bộ cơ thể của tên hỗn đản này do hỏa năng lượng trong ngũ hành năng lượng cấu thành.
Nghệ Phong mắng to, trong lòng không khỏi càng thêm cảnh giác.
Mặc dù Hỏa Linh cũng không có ít nhiều linh trí, thế nhưng nó cũng biết con người trước mặt cũng không có nhiều uy hiếp đối với nó. Đặc biệt là dáng dấp thở hổn hển kia, càng khiến cho nó hưng phấn vạn phần.
Hấp thu năng lượng linh hồn của con người này, có lẽ sẽ khiến bản thân nó tấn cấp.
Nghĩ vậy, toàn thân màu hồng nhạt của Hỏa Linh lại sáng thêm mấy phần, bên trong cơ thể trong suốt phảng phất có ngọn lửa đang thiêu đốt.
Xùy...
Từ trong miệng Hỏa Linh phun ra một đạo năng lượng. Nghệ Phong lắc mình né tránh, lại kinh hãi phát hiện, Hỏa Linh nhân cơ hội này đã dùng móng vuốt năng lượng lấp lánh hỏa quang của nó hung hăng chộp xuống mặt hắn.
- Mẹ kiếp, dám dùng thủ đoạn độc ác như vậy sao? Muốn phá hủy dung mạo của lão tử sao.
Nghệ Phong mắng to, thân pháp Mị Ảnh phát huy đến mức tận cùng, lần này khó khăn lắm mới tránh thoát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.