Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn

Chương 114: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện (32)

Vượng Tài Thị Chích Miêu

12/06/2021

"Tiền Đa Đa, nếu Linh Vũ sau lôi kiếp tốt như vậy thì chúng ta không nên lãng phí đúng hem?! Chúng ta báo hết một lượt cho hàng xóm nhé?" Tiền Thiển quay đầu thương lượng với con chim béo múp của cô.

"Tùy cô thôi, ta chỉ quan tâm khi nào Ly Ly ra nấu cơm." Tiền Đa Đa vỗ vỗ cái bụng tròn quay của mình.

Tiền Thiển dẫn Tiền Đa Đa chạy tới lãnh địa yêu thú khác ở gần động phủ của mình, cô đứng trước rừng cây dắt giọng hô to: "Đại Bạch! Giác Giác! Ta tới rồi!"

Sau một lát, hai bên trái phải rừng cây đều xuất hiện tiếng vang, bên trái là một con Xích Dực Hổ màu trắng, bên phải thì có một con đại xà màu vàng còn to hơn cả eo Tiền Thiển trườn tới. Trên đầu đại xà đã nhú ra cái sừng nhỏ, rất nhanh thôi sẽ hóa giao.

Xích Dực Hổ nhìn thấy Tiền Thiển vô cùng nhiệt tình thân thiết. Cái đầu to của nó cọ sát Tiền Thiển, tí nữa đẩy cô ngã nhào.

Đại xà màu vàng cuốn thành một cục, le lưỡi về phía Tiền Thiển vài cái.

Tiền Đa Đa quay đầu ngó Tiền Thiển: "Giác Giác bảo cô đến sớm rồi, giờ vẫn chưa tới lúc nó lột xác. Xem ra bình thường cô quá tham tiền, tất cả mọi người đều nghĩ cô đến đòi cái gì đó."

Tiền Thiển cười hì hì móc ra hai viên Dưỡng Khí đan, chia cho mỗi đứa một viên. May mà lần trước Lục Phù Diêu đưa cho cô khá nhiều đan dược, đủ để Tiền Thiển có thể lấy ra đền đáp.

"Không phải ta tới lấy vỏ rắn đâu. Tiền Đa Đa cảm giác được Chương sư thúc nhà ta sắp Ngưng Đan, khả năng hai ngày tới sẽ độ kiếp, Bích Chu Nương bảo bà ấy muốn đưa bọn nhỏ tới xem Chương sư thúc độ lôi kiếp, thuận tiện tắm rửa Linh Vũ. Ta đến hỏi hai người muốn đi hay không đi."

Tiền Đa Đa lắng nghe Đại Bạch và Giác Giác trả lời, quay đầu nói cho Tiền Thiển: "Họ bảo lúc đó sẽ dắt cả nha đi, cô đưa phù đưa tin cho họ với."

Tiền Thiển cầm phù đưa tin chia cho Xích Dực Hổ và đại xà, còn nói thêm: "Hàng xóm hai người giúp ta hỏi một chút, mấy nay ta không ra ngoài, phải về trông coi Chương sư thúc. Không biết khi nào huynh ấy sẽ xuất quan độ kiếp."

Đại Bạch và Giác Giác đều gật đầu, cùng ngậm phù đưa tin quay đầu đi.

Tiền Thiển và Tiền Đa Đa lập tức trở về động phủ trước đó của họ, cẩn thận để ý động tĩnh của Chương Hàm Ly, sợ hớ ra cái gì.



Mấy ngày sau, dao động linh lực ở động phủ của Chương Hàm Ly càng ngày càng mạnh. Tiền Đa Đa đã tranh thủ thời gian tìm lộ tuyến ngắn nhất tới bãi Vụ Nguyệt Thảo, còn hỏi kỹ Bích Chu Nương xem chỗ nào độ kiếp tốt nhất rồi đánh dấu lại.

Sau khi công tác chuẩn bị làm xong, một người một chim canh giữ ở cửa động phủ của Chương Hàm Ly chuẩn bị sẵn sàng, không dám buông lỏng chút nào, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát tới bãi Vụ Nguyệt Thảo.

Lại qua một buổi sáng, Tiền Thiển chưa chờ tới đêm đã thấy động phủ Chương Hàm Ly đả tọa trước mắt đột nhiên có vô số linh khí ào ào lao tới, hình thành một vòng xoáy trên động phủ của Chương Hàm Ly.

Tiền Thiển giật mình mở mắt ra, Tiền Đa Đa đang ngủ gà gật bỗng nhảy dựng lên: "Thiển Thiển mau dậy đi, Ly Ly sắp ra rồi!"

Tiền Thiển vội lấy Trường Không ra, nhìn chằm chằm cửa động phủ của Chương Hàm Ly. Vòng xoáy linh khí càng chuyển càng nhanh, đột nhiên lao thẳng vào Chương Hàm Ly trong động phủ, khoảng hai khắc sau, Chương Hàm Ly bước ra!

"Sư thúc, Ngưng Đan rồi?" Tiền Thiển vội vã tiến lên.

"Chỉ là Hư Đan. . ." Chương Hàm Ly chưa nói dứt câu đã bị Tiền Thiển túm lên Trường Không, nhanh chóng bay thẳng về phía nam bí cảnh. Tiền Thiển vừa đẩy nhanh tốc độ vừa tranh thủ truyền mấy cái phù đưa tin.

"Tiểu Thiển. . . Hiện giờ ta. . ." Chương Hàm Ly đứng sau Tiền Thiển, túm y phục cô, vừa mở miệng nói chuyện đã bị Tiền Thiển ngắt lời.

"Lôi kiếp đúng không?! Ta biết, ta đã hỏi kỹ rồi, bí cảnh có nơi có thể độ lôi kiếp, Chương sư thúc huynh cứ yên tâm đi, vị trí tốt nhất Đa Đa đã đánh dấu cho huynh rồi!"

Một câu đủ khiến Chương Hàm Ly ngậm miệng, y thở phào nhẹ nhõm: "Không nói sớm, may mà pháp khí độ kiếp cần dùng ta đều mang trên người. . ."

"Đám Đại Bạch sẽ tới thăm, Bích Chu Nương nói, Linh Vũ sau lôi kiếp không thể bỏ lỡ. Nếu huynh nhìn thấy vô số linh thú vây quanh mình thì đừng kinh ngạc quá nha!" Tiền Thiển vừa bay vừa báo với Chương Hàm Ly.

"Vậy muội có mang đệm Liên Hoa của muội không, thừa dịp Linh Vũ rơi xuống tranh thủ đả tọa hấp thu." Quả nhiên không hổ là băng sơn ấp áp Chương Hàm Ly, loại tình huống này còn quan tâm người khác được.



Tiền Thiển phía trước đảo mắt: "Ta nói này Chương sư thúc, không phải bây giờ huynh nên quan tâm tới lôi kiếp của mình à?"

"Yên tâm, ta có nắm chắc." Vẻ mặt băng sơn của Chương Hàm Ly lộ ra nụ cười, nhìn tư thế của Tiền Thiển là biết mấy ngày nay cô vẫn canh giữ ở động phủ của mình.

Ở Diệu Linh Tông nhiều năm, Chương Hàm Ly từng có không ít sư huynh đệ, có giúp đỡ cũng có cạnh tranh, nhưng quan hệ chỉ thường thôi, không có bao nhiêu phần tình nghĩa huynh đệ. Thật sự mà nói, sau khi theo chân Lục Phù Diêu ra ngoài, mỗi ngày đều tu luyện cùng một chỗ với tiểu sư điệt Tiền Thiển, đánh nhau, đào dược liệu, ăn vụng linh quả, hai người bọn họ mới giống huynh đệ đồng môn hơn cả.

"Ai nha, đám Đại Bạch đến nhanh thật đó! Chương sư thúc huynh nhanh tới cái chỗ bị đốt trọi trong bãi Vụ Nguyệt Thảo đi, Tiền Đa Đa làm đó. Chúng ta đã hỏi Bích Chu Nương rồi, đó là vị trí tốt nhất, khe hở này khá nhỏ Thiên Lôi không thể đuổi theo huynh trong phạm vi quá lớn." Tiền Thiển dừng linh kiếm, chỉ vị trí Tiền Đa Đa đánh dấu từ trước cho Chương Hàm Ly.

Chương Hàm Ly vừa mới đứng ở chỗ Tiền Đa Đa đã đánh dấu, mấy đám mây sậm màu trên chín tầng trời dần tụ lại, trong tầng mây đen xám thấp thoáng điện mang màu tím, lóe lên ánh sáng nhạt dữ tợn trên đỉnh đầu Chương Hàm Ly.

Tiền Thiển và một đám yêu thú ngồi cùng một chỗ, vây thành một vòng tròn lớn, đứng ở khoảng cảnh đủ an toàn quan sát Chương Hàm Ly độ lôi kiếp.

Mây trên trời tụ tập một lúc lâu, cuối cùng, một tia chớp to chừng cánh tay bổ thẳng xuống chỗ Chương Hàm Ly. Chương Hàm Ly móc ra một pháp khí phòng ngự dạng cây quạt dũng cảm nghênh đón. "Răng rắc" một tiếng, pháp khí phòng ngự hình cây quạt anh dũng hy sinh. . .

Một đạo, hai đạo, ba đạo. . . Khi pháp khí của Chương Hàm Ly đã dùng hết, y bắt đầu lấy cơ thể ngạnh kháng Thiên Lôi. Từng đạo thiên lôi bổ xuống, bổ đến Chương Hàm Ly da tróc thịt bong máu thịt be bét, cũng chém nát Hư Đan lung lay yếu ớt trong đan điền y. Hư Đan vỡ thành chất lỏng màu vàng kim nhạt, dưới thiên lôi rèn luyện một lần nữa ngưng thực, dần dần thành hình, cuối cùng kết thành Kim Đan sặc sỡ lóa mắt.

Thiên Lôi qua đi, Linh Vũ hạ xuống, dưới Linh Vũ, vết thương trên người Chương Hàm Ly khôi phục với tốc độ cực nhanh. Chẳng qua bây giờ Tiền Thiển không rảnh quan tâm tới y, cô còn đang tắm trong Linh Vũ ẩn chứa đạo pháp, đang bận đả tọa, cảm ngộ, hấp thu. Đám yêu thú xung quanh Tiền Thiển cũng giống y vậy, cũng đang bận hấp thu Linh Vũ, trong lúc nhất thời, trên bãi Vụ Nguyệt Thảo là một trời yên tĩnh.

Linh Vũ rơi trọn vẹn một khắc đồng hồ, Tiền Thiển đả tọa dưới mưa cũng có cảm ngộ một chút, thu được lợi ích không nhỏ. Nhưng cô chỉ có tu vi Luyện khí tầng 7, thu hoạch nhiều hơn cũng có hạn chế.

Bích Chu Nương cấp 7 và Giác Giác cấp 6 lại rất hài lòng, lúc gần đi đều thân thiện chào hỏi Chương Hàm Ly và Tiền Thiển.

"Chương sư thúc, chúc mừng nha! Bảy mươi bốn tuổi Kết Đan đã là tốc độ số một số hai trong vạn năm qua! Chỉ có sư thúc tổ sớm hơn huynh thôi." Tiền Thiển cười hì hì tiến tới chúc mừng Chương Hàm Ly.

Chương Hàm Ly vỗ vỗ bộ pháp y bị Thiên Lôi bổ cho đen sì, hiển nhiên cũng rất hài lòng: "Vì trong bí cảnh linh khí nồng đậm đó. Nhưng kể cả trong điều kiện tốt như vậy, ta cũng không so bằng sư thúc. Sư thúc mới thật sự là thiên tài!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook