Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Mê Gian
Chương 12: Lời Nói Của Lý Nam Nam Khiến Diệp Yên Yên Đỏ Mặt
Phàm Trần Đích Nguyệt Lượng
22/02/2024
Editor: Claudia
“Để mình mời cơm.” như thường lệ, ba người đến tiệm cơm họ thường lui tới, tìm chỗ ngồi xuống. Tiêu Dật Việt chủ động gọi món, còn Diệp Yên Yên và Lý Nam Nam thì ngồi thảo luận về đáp án của đề thi hôm nay.
“Cậu sao vậy?” Lý Nam Nam đã sớm nhận ra ở thiếu nữ có điều gì đó không ổn. Thấy Tiêu Dật Việt rời đi, lúc này mới tựa vào người cô, ân cần hỏi.
“Không có…” Diệp Yên Yên trong lúc lơ đãng bị lời nói của Lý Nam Nam làm cho sửng sốt, chợt ngẩng đầu lên miễn cưỡng cười cười, lắc đầu “Mình thì có thể có chuyện gì chứ…” nhưng dáng vẻ của cô không lừa được người bạn thân này, còn chưa kịp nói xong đã bị lời nói tiếp theo đánh gãy.
“Liên quan tới Trương Nhụy Anh à?” Lý Nam Nam vẫn tính là hiểu rõ người bạn thân của mình, ngẩng đầu liếc nhìn Tiêu Dật Việt “Nhưng điều mình không nghĩ tới là đại mỹ nữ như Trương Nhụy Anh lại chủ động nói chuyện với con mọt sách.” việc này khiến Lý Nam Nam ngạc nhiên.
Vì cô nghĩ, Tiêu Dật Việt cũng chỉ là con mọt sách có chỉ số IQ cao còn chỉ số EQ thấp đến khô khan mà thôi.
“Tôi không biết cậu thích ăn gì, nên tôi gọi cho cậu mì sợi cay.” Tiêu Dật Việt bưng ba bát mì sợi lên, khi ánh mắt rơi trên người Lý Nam Nam thì không nghe ra giọng điệu gì, chỉ bưng mì sợi cho Lý Nam Nam.
Mà khẩu vị của Diệp Yên Yên, thiếu niên lại nhớ rõ.
“Đây là mì sợi nước trong của cậu.” sau đó bưng mì sợi cho Diệp Yên Yên “Không cay, có thể ăn được.” với những chuyện liên quan đến thiếu nữ, Tiêu Dật Việt đều ghi tạc trong đầu, biết rõ mọi thứ về cô.
“Chậc chậc chậc…” nhìn mì sợi trước mặt mình, lại nhìn mì sợi của Diệp Yên Yên cùng cách đối đãi khác biệt rõ ràng của thiếu niên, Lý Nam Nam chỉ biết lắc đầu “Nếu người nào không biết còn nghĩ các cậu đang hẹn hò ý chứ.” Lý Nam Nam nói xong, cầm đũa lên ăn mì.
Lý Nam Nam không biết, lúc mình vô tình nói vậy, Diệp Yên Yên đỏ mặt ngay lập tức.
Trong đầu liền nghĩ tới giấc mơ ngày hôm ấy…
“!!!” Diệp Yên Yên chợt rũ đầu xuống, vùi đầu vào ăn mì, không biết rằng hành động của mình khiến cho hai người bên cạnh bất ngờ, nhưng cô vẫn không nhận ra mà chỉ tiếp tục vùi đầu vào ăn như hổ đói.
“Bạn học Tiêu Dật Việt.” Lý Nam Nam bị hành động của Diệp Yên Yên hù dọa, ăn no rồi thì ngước mắt lên nhìn thiếu nữ trước mặt, bỗng nhiên nghiêm túc ngồi thẳng lưng “Cậu thân với Trương Nhụy Anh từ khi nào vậy?” Lý Nam Nam hỏi, đây cũng chính là điều cô muốn hỏi nhưng không dám mở miệng.
Đối với việc Trương Nhụy Anh đột nhiên thân thiết với anh, cô cũng hết sức hiếu kỳ, hơn nữa còn rất quan tâm đến quan hệ của bọn họ trước đó…
“Tôi không quen cậu ta.” thiếu niên ăn hết bát mì, ưu nhã đặt đũa xuống rồi rút khăn giấy ra lau sạch môi mỏng, nhàn nhạt mở miệng.
“Mấy hôm trước gặp chuyện ngoài ý muốn, cậu ta ngã lên người tôi.” Tiêu Dật Việt vừa nói, vừa nhìn phản ứng của thiếu nữ. Thấy cô dường như không có cảm giác gì, thiếu niên mím môi mỏng, không nhìn ra bất kỳ biểu hiện gì “Sau đó mọi chuyện trở nên như vậy.” chuyện xảy ra mấy hôm trước đã trở nên mơ hồ, anh chỉ nhớ loáng thoáng rằng mình bị Trương Nhụy Anh đυ.ng té ngã xuống đất ở thư viện.
Mấy ngày trước, thiếu niên đến thư viện trường để tìm sách, trùng hợp là Trương Nhụy Anh ở ngay bên cạnh, dường như cô ta không với tới tầng sách trên cùng, định tìm đồ vật gì đó để leo lên nhưng lại bất ngờ trượt chân té ngã lên người anh.
Lúc đó, kính của anh cũng bị hất tung và rơi xuống mặt đất.
Chuyện xảy ra là như vậy, anh cũng không nghĩ là ngoài chuyện này ra thì anh và Trương Nhụy Anh còn có mối liên kết nào nữa để khiến cho cô ta chủ động dây dưa với anh như vậy.
“Cậu ta ngã lên người cậu sao?” Diệp Yên Yên rốt cuộc cũng có phản ứng, ngước mắt lên nhìn chằm chằm thiếu niên “Còn gì nữa không?” không biết tại sao nhưng Diệp Yên Yên chỉ cảm thấy trong lòng có chút không vui.
Hai tay đặt trên đùi bất giác siết chặt, ngay cả Lý Nam Nam bên cạnh cũng nhận ra có điều gì đó không ổn…
“Không có.” Tiêu Dật Việt suy nghĩ cẩn thận rồi nói, chuyện xảy ra ngày hôm đó cũng chỉ có vậy và cũng không có gì để giải thích cả.
(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
“Để mình mời cơm.” như thường lệ, ba người đến tiệm cơm họ thường lui tới, tìm chỗ ngồi xuống. Tiêu Dật Việt chủ động gọi món, còn Diệp Yên Yên và Lý Nam Nam thì ngồi thảo luận về đáp án của đề thi hôm nay.
“Cậu sao vậy?” Lý Nam Nam đã sớm nhận ra ở thiếu nữ có điều gì đó không ổn. Thấy Tiêu Dật Việt rời đi, lúc này mới tựa vào người cô, ân cần hỏi.
“Không có…” Diệp Yên Yên trong lúc lơ đãng bị lời nói của Lý Nam Nam làm cho sửng sốt, chợt ngẩng đầu lên miễn cưỡng cười cười, lắc đầu “Mình thì có thể có chuyện gì chứ…” nhưng dáng vẻ của cô không lừa được người bạn thân này, còn chưa kịp nói xong đã bị lời nói tiếp theo đánh gãy.
“Liên quan tới Trương Nhụy Anh à?” Lý Nam Nam vẫn tính là hiểu rõ người bạn thân của mình, ngẩng đầu liếc nhìn Tiêu Dật Việt “Nhưng điều mình không nghĩ tới là đại mỹ nữ như Trương Nhụy Anh lại chủ động nói chuyện với con mọt sách.” việc này khiến Lý Nam Nam ngạc nhiên.
Vì cô nghĩ, Tiêu Dật Việt cũng chỉ là con mọt sách có chỉ số IQ cao còn chỉ số EQ thấp đến khô khan mà thôi.
“Tôi không biết cậu thích ăn gì, nên tôi gọi cho cậu mì sợi cay.” Tiêu Dật Việt bưng ba bát mì sợi lên, khi ánh mắt rơi trên người Lý Nam Nam thì không nghe ra giọng điệu gì, chỉ bưng mì sợi cho Lý Nam Nam.
Mà khẩu vị của Diệp Yên Yên, thiếu niên lại nhớ rõ.
“Đây là mì sợi nước trong của cậu.” sau đó bưng mì sợi cho Diệp Yên Yên “Không cay, có thể ăn được.” với những chuyện liên quan đến thiếu nữ, Tiêu Dật Việt đều ghi tạc trong đầu, biết rõ mọi thứ về cô.
“Chậc chậc chậc…” nhìn mì sợi trước mặt mình, lại nhìn mì sợi của Diệp Yên Yên cùng cách đối đãi khác biệt rõ ràng của thiếu niên, Lý Nam Nam chỉ biết lắc đầu “Nếu người nào không biết còn nghĩ các cậu đang hẹn hò ý chứ.” Lý Nam Nam nói xong, cầm đũa lên ăn mì.
Lý Nam Nam không biết, lúc mình vô tình nói vậy, Diệp Yên Yên đỏ mặt ngay lập tức.
Trong đầu liền nghĩ tới giấc mơ ngày hôm ấy…
“!!!” Diệp Yên Yên chợt rũ đầu xuống, vùi đầu vào ăn mì, không biết rằng hành động của mình khiến cho hai người bên cạnh bất ngờ, nhưng cô vẫn không nhận ra mà chỉ tiếp tục vùi đầu vào ăn như hổ đói.
“Bạn học Tiêu Dật Việt.” Lý Nam Nam bị hành động của Diệp Yên Yên hù dọa, ăn no rồi thì ngước mắt lên nhìn thiếu nữ trước mặt, bỗng nhiên nghiêm túc ngồi thẳng lưng “Cậu thân với Trương Nhụy Anh từ khi nào vậy?” Lý Nam Nam hỏi, đây cũng chính là điều cô muốn hỏi nhưng không dám mở miệng.
Đối với việc Trương Nhụy Anh đột nhiên thân thiết với anh, cô cũng hết sức hiếu kỳ, hơn nữa còn rất quan tâm đến quan hệ của bọn họ trước đó…
“Tôi không quen cậu ta.” thiếu niên ăn hết bát mì, ưu nhã đặt đũa xuống rồi rút khăn giấy ra lau sạch môi mỏng, nhàn nhạt mở miệng.
“Mấy hôm trước gặp chuyện ngoài ý muốn, cậu ta ngã lên người tôi.” Tiêu Dật Việt vừa nói, vừa nhìn phản ứng của thiếu nữ. Thấy cô dường như không có cảm giác gì, thiếu niên mím môi mỏng, không nhìn ra bất kỳ biểu hiện gì “Sau đó mọi chuyện trở nên như vậy.” chuyện xảy ra mấy hôm trước đã trở nên mơ hồ, anh chỉ nhớ loáng thoáng rằng mình bị Trương Nhụy Anh đυ.ng té ngã xuống đất ở thư viện.
Mấy ngày trước, thiếu niên đến thư viện trường để tìm sách, trùng hợp là Trương Nhụy Anh ở ngay bên cạnh, dường như cô ta không với tới tầng sách trên cùng, định tìm đồ vật gì đó để leo lên nhưng lại bất ngờ trượt chân té ngã lên người anh.
Lúc đó, kính của anh cũng bị hất tung và rơi xuống mặt đất.
Chuyện xảy ra là như vậy, anh cũng không nghĩ là ngoài chuyện này ra thì anh và Trương Nhụy Anh còn có mối liên kết nào nữa để khiến cho cô ta chủ động dây dưa với anh như vậy.
“Cậu ta ngã lên người cậu sao?” Diệp Yên Yên rốt cuộc cũng có phản ứng, ngước mắt lên nhìn chằm chằm thiếu niên “Còn gì nữa không?” không biết tại sao nhưng Diệp Yên Yên chỉ cảm thấy trong lòng có chút không vui.
Hai tay đặt trên đùi bất giác siết chặt, ngay cả Lý Nam Nam bên cạnh cũng nhận ra có điều gì đó không ổn…
“Không có.” Tiêu Dật Việt suy nghĩ cẩn thận rồi nói, chuyện xảy ra ngày hôm đó cũng chỉ có vậy và cũng không có gì để giải thích cả.
(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.