Chương 20
Nông Gia Tử
18/08/2023
Cuộc đời như biển cả, chưa bao giờ là bằng lặng mà luôn ẩn chứa những bí mật mà chúng ta không ngờ tới. Có những bí mật đáng ra nên bị chôn vùi dưới đáy biển sâu, khiến cho nó chìm vào quên lãng, chứ không phải dùng làm cớ khơi mào nên những cuộc tranh đấu.
"Sóng gió chỉ mới bắt đầu"
Hạo đặt tay sau lưng, bất giác cảm thán khi đứng trên mỏm đá cao nhìn về hướng hoàng cung. Một chú tiểu đứng dưới hiên căn nhà nhỏ mang tên "Khiêm Trai", một tay tạo hình vòm đặt lên miệng, tay kia giơ lên vẫy:
- Sư huynh, mâm cỗ chuẩn bị xong rồi.
Hạo quay lại nhìn, gật đầu rồi leo xuống mỏm đá đi ra giữa sân chùa. Mâm cỗ giao thừa ngoài các món chay được trang trí bắt mắt, còn có thêm bánh chưng, bánh giầy.
Nhị sư thúc, râu dài trắng chắp tay cúi đầu khi thấy Hạo đi tới vẫn nhắc lại điều mà ai cũng đã rõ, năm nào cũng đã nghe và mục sở thị:
- Như mọi năm, sau khi hoàng tử thắp hương xong thì chúng ta bắt đầu niệm kinh.
Nói rồi nhị sư thúc ngồi xuống bồ đoàn bên trái, ở giữa mọi năm là sư Ngộ Nhân, năm nay sẽ là Hạo toạ thiền ở đó. Năm, sáu chú tiểu cũng đã xúm hết quanh đó, bắt đầu ngồi thiền chuẩn bị niệm kinh.
Có tiếng pháo nổ râm ran từ phía thành giữa truyền đến. Tiếng pháo ngày một lớn, dần dần các nhà phú hộ các làng quanh đó cũng đốt pháo theo.
...***...
Cách kinh thành chưa tới năm dặm ( 2,5 km) về phía tây là dãy Thụy Long Sơn với ba ngọn núi lớn, chín ngọn núi nhỏ. Dưới chân núi có bốn làng nhỏ do tứ trại chủ Lý Tại Kinh trấn dữ, là doanh trại thứ hai của bọn cướp.
Còn doanh trại thứ nhất lúc này đang sáng rực một ngọn núi lớn bởi những ngọn đuốc lớn. Trong tiếng hò hét "Trại chủ vạn tuế", một tên cướp thấp người, mặc áo bào như đạo sĩ, tay cầm lá cờ với bốn chữ vàng "Thế Thiên hành đạo" (Thay trời hành đạo) bước lên bục lớn. Hắn ta nhìn xuống đám cướp đang đứng phía dưới ngước ánh mắt nhìn lên, hắn thấy một xúc cảm khoan khoái tràn đến.
- Các huynh đệ của ta, triều đình thối nát, tham quan hủ bại, chúng không chỉ ức hiếp chúng ta mà còn ra sức vơ vét của cải của chúng ta. Nhưng trời cao luôn có mắt và ta là người may mắn được thiên đạo chọn làm người giáng trần thay trời hành đạo, trừ gian diệt ác, trừng phạt kẻ có tội. Bây giờ giờ lành đã đến, không được chậm trễ, bắt đầu xuất phát, mục tiêu Đông Kinh thành.
Nhị trại chủ đi song song với tam trại chủ, hừ lạnh nhìn sơn trại phía sau lưng nói:
- Hắn ta cứ mở miệng thì lại nhận mình là tiên nhân chuyển thế, sao hắn không trực tiếp ra trận đi, cứ bắt chúng ta đi thực hiện!
Tam trại chủ nhìn người anh to lớn của mình, đưa tay ra hiệu không tán thành:
- Như vậy cũng tốt, đến khi đó chúng ta sẽ vơ vét cho đầy túi riêng, đến thanh lâu hưởng thụ mùi đời, cho dù hắn có biết thì có thể làm gì chứ?
- Kể ra chú Bốn nói cũng có lý đấy chứ, là anh suy nghĩ nông cạn rồi!
Đám cướp chia làm ba đợt tiến công, đợt một do anh em nhị - tam trại chủ Nguyễn Ba, Nguyễn Bốn làm tiên phong, đợt hai do Lý Tại Kinh dẫn quân. Đợt tiến công thứ ba sẽ do đích thân 'người thay trời' Trương Tích dẫn quân vào ngày mai, chủ yếu là để chi viện cho hai nhánh kia.
Nguyễn Ba rút kiếm chỉ về phía cổng thành hô lớn:
- Toàn quân nghe lệnh! Chỉnh đốn hàng ngũ, tiến công!
Một tiểu đội gác tường thành đang đi trên tuần tiễu bỗng dừng phắt lại khi nghe thấy tiếng móng ngựa rầm rập mỗi lúc một gần. Tên đội trưởng giơ ngọn đuốc nhìn xuống dưới, nhìn một hồi chẳng thấy gì bất thường, hắn đang tính quay vào thì bỗng chú ý đến những ngọn lửa đang bập bùng tít phía xa. Linh tính cho hắn biết có chuyện sắp xảy ra khiến hắn kêu lên trong sự sợ hãi tột độ:
- Mau! Mau gõ trống báo động! Ta đi bẩm báo Tứ sương đại tướng quân!
Những tiếng trống báo động dài nhanh chóng vang lên, nơi nào nghe thấy trống báo động cũng nhanh gõ theo khiến cho kinh thành chẳng mấy chốc rơi vào hỗn loạn.
- Có chuyện gì vậy?
- Tiếng trống này là sao?
.....
Hoàng Kiến Phúc vừa nghe bẩm báo liền cầm vũ khí đi theo tên đội trưởng lên tường thành. Đám quân ô hợp đó cách tường thành không còn xa nữa, hơn nữa nhìn từ chỗ đuốc có thể thấy đám cướp khá đông!
- Đóng cổng thành! Lính, mau đi báo cho hai phó tướng, những người còn lại, vào vị trí chuẩn bị chiến đấu!
Hai phó tướng lên đến mặt tường thành thì đám cướp cũng đã tới trước cổng thành!
Nguyễn Ba nhìn cổng thành đã khép chặt, trong lòng có chút khen ngợi kẻ giữ thành "Phản ứng cũng nhanh thật đấy, cổng thành vậy mà đã đóng luôn rồi"
Nhị trại chủ giơ kiếm cao hơn đầu, hét lớn:
- Bắc thang vượt tường thành! Xe công thành vào vị trí! Công thành!
Đám cướp chỉ cần được lệnh, lập tức như hoá quỷ, bất chấp đá lăn tên bắn vẫn cứ lao lên, điên cuồng trèo tường, điên cuồng công thành.
- Hai vị phó tướng, chỗ này giao cho hai người, ta đi bẩm báo thánh thượng xin chi viện!
"Sóng gió chỉ mới bắt đầu"
Hạo đặt tay sau lưng, bất giác cảm thán khi đứng trên mỏm đá cao nhìn về hướng hoàng cung. Một chú tiểu đứng dưới hiên căn nhà nhỏ mang tên "Khiêm Trai", một tay tạo hình vòm đặt lên miệng, tay kia giơ lên vẫy:
- Sư huynh, mâm cỗ chuẩn bị xong rồi.
Hạo quay lại nhìn, gật đầu rồi leo xuống mỏm đá đi ra giữa sân chùa. Mâm cỗ giao thừa ngoài các món chay được trang trí bắt mắt, còn có thêm bánh chưng, bánh giầy.
Nhị sư thúc, râu dài trắng chắp tay cúi đầu khi thấy Hạo đi tới vẫn nhắc lại điều mà ai cũng đã rõ, năm nào cũng đã nghe và mục sở thị:
- Như mọi năm, sau khi hoàng tử thắp hương xong thì chúng ta bắt đầu niệm kinh.
Nói rồi nhị sư thúc ngồi xuống bồ đoàn bên trái, ở giữa mọi năm là sư Ngộ Nhân, năm nay sẽ là Hạo toạ thiền ở đó. Năm, sáu chú tiểu cũng đã xúm hết quanh đó, bắt đầu ngồi thiền chuẩn bị niệm kinh.
Có tiếng pháo nổ râm ran từ phía thành giữa truyền đến. Tiếng pháo ngày một lớn, dần dần các nhà phú hộ các làng quanh đó cũng đốt pháo theo.
...***...
Cách kinh thành chưa tới năm dặm ( 2,5 km) về phía tây là dãy Thụy Long Sơn với ba ngọn núi lớn, chín ngọn núi nhỏ. Dưới chân núi có bốn làng nhỏ do tứ trại chủ Lý Tại Kinh trấn dữ, là doanh trại thứ hai của bọn cướp.
Còn doanh trại thứ nhất lúc này đang sáng rực một ngọn núi lớn bởi những ngọn đuốc lớn. Trong tiếng hò hét "Trại chủ vạn tuế", một tên cướp thấp người, mặc áo bào như đạo sĩ, tay cầm lá cờ với bốn chữ vàng "Thế Thiên hành đạo" (Thay trời hành đạo) bước lên bục lớn. Hắn ta nhìn xuống đám cướp đang đứng phía dưới ngước ánh mắt nhìn lên, hắn thấy một xúc cảm khoan khoái tràn đến.
- Các huynh đệ của ta, triều đình thối nát, tham quan hủ bại, chúng không chỉ ức hiếp chúng ta mà còn ra sức vơ vét của cải của chúng ta. Nhưng trời cao luôn có mắt và ta là người may mắn được thiên đạo chọn làm người giáng trần thay trời hành đạo, trừ gian diệt ác, trừng phạt kẻ có tội. Bây giờ giờ lành đã đến, không được chậm trễ, bắt đầu xuất phát, mục tiêu Đông Kinh thành.
Nhị trại chủ đi song song với tam trại chủ, hừ lạnh nhìn sơn trại phía sau lưng nói:
- Hắn ta cứ mở miệng thì lại nhận mình là tiên nhân chuyển thế, sao hắn không trực tiếp ra trận đi, cứ bắt chúng ta đi thực hiện!
Tam trại chủ nhìn người anh to lớn của mình, đưa tay ra hiệu không tán thành:
- Như vậy cũng tốt, đến khi đó chúng ta sẽ vơ vét cho đầy túi riêng, đến thanh lâu hưởng thụ mùi đời, cho dù hắn có biết thì có thể làm gì chứ?
- Kể ra chú Bốn nói cũng có lý đấy chứ, là anh suy nghĩ nông cạn rồi!
Đám cướp chia làm ba đợt tiến công, đợt một do anh em nhị - tam trại chủ Nguyễn Ba, Nguyễn Bốn làm tiên phong, đợt hai do Lý Tại Kinh dẫn quân. Đợt tiến công thứ ba sẽ do đích thân 'người thay trời' Trương Tích dẫn quân vào ngày mai, chủ yếu là để chi viện cho hai nhánh kia.
Nguyễn Ba rút kiếm chỉ về phía cổng thành hô lớn:
- Toàn quân nghe lệnh! Chỉnh đốn hàng ngũ, tiến công!
Một tiểu đội gác tường thành đang đi trên tuần tiễu bỗng dừng phắt lại khi nghe thấy tiếng móng ngựa rầm rập mỗi lúc một gần. Tên đội trưởng giơ ngọn đuốc nhìn xuống dưới, nhìn một hồi chẳng thấy gì bất thường, hắn đang tính quay vào thì bỗng chú ý đến những ngọn lửa đang bập bùng tít phía xa. Linh tính cho hắn biết có chuyện sắp xảy ra khiến hắn kêu lên trong sự sợ hãi tột độ:
- Mau! Mau gõ trống báo động! Ta đi bẩm báo Tứ sương đại tướng quân!
Những tiếng trống báo động dài nhanh chóng vang lên, nơi nào nghe thấy trống báo động cũng nhanh gõ theo khiến cho kinh thành chẳng mấy chốc rơi vào hỗn loạn.
- Có chuyện gì vậy?
- Tiếng trống này là sao?
.....
Hoàng Kiến Phúc vừa nghe bẩm báo liền cầm vũ khí đi theo tên đội trưởng lên tường thành. Đám quân ô hợp đó cách tường thành không còn xa nữa, hơn nữa nhìn từ chỗ đuốc có thể thấy đám cướp khá đông!
- Đóng cổng thành! Lính, mau đi báo cho hai phó tướng, những người còn lại, vào vị trí chuẩn bị chiến đấu!
Hai phó tướng lên đến mặt tường thành thì đám cướp cũng đã tới trước cổng thành!
Nguyễn Ba nhìn cổng thành đã khép chặt, trong lòng có chút khen ngợi kẻ giữ thành "Phản ứng cũng nhanh thật đấy, cổng thành vậy mà đã đóng luôn rồi"
Nhị trại chủ giơ kiếm cao hơn đầu, hét lớn:
- Bắc thang vượt tường thành! Xe công thành vào vị trí! Công thành!
Đám cướp chỉ cần được lệnh, lập tức như hoá quỷ, bất chấp đá lăn tên bắn vẫn cứ lao lên, điên cuồng trèo tường, điên cuồng công thành.
- Hai vị phó tướng, chỗ này giao cho hai người, ta đi bẩm báo thánh thượng xin chi viện!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.