Chương 35: Chuyện nàng công chúa Hoa Đỗ Quyên (8-Hoa Đỗ Quyên)
Lạc Ức
22/09/2024
Lúc này Ma Vương đến tìm Mạch Tuyền
Mạch Tuyền! Ma Vương có chuyện gì căn dặn sao? Nay ta đến Thiên Giới nàng muốn theo không? Ngài muốn ta đi cùng để rồi muốn lăng mạ ta sao Có chính sự thôi mau đi theo ta Ma Vương kéo nàng ra khỏi phòng rồi đưa nàng đến Thiên Giới hắn làm mọi thứ chỉ vì muốn thấy nụ cười của đổ quyên vàng hắn đem nàng theo nhưng lại để nàng trong căn nhà gần đó bọn họ dừng chân ở khu vườn lần đầu nàng đàm phán với hắn
Mạch Tuyền nàng nhớ không? Đây là nơi lần đầu ta gặp nàng Nhưng với mục đích việc hệ trọng! Người nói với ta để làm gì dù gì cây trúc đào ở đây cũng đã chứng kiến! Nàng đi vào chòi nhỏ nhìn khoảng cách không xa không gần nàng thấy cha nàng cũng đang đi đến hai tay không
kiem dugc bam vao khung cia so de nhin da lau nang khong nhin cha nang di khong เลิน ตลื่น Thien De da bac
nua nhung nep nhan cang lic cang nhieu
Nay Ma Vương gọi ta đến có chuyện gì sao? Cũng có chuyện cần nói với Nhạc Phụ Cứ nói đi Mời Nhạc Phụ dùng trà! Chuyện là Khác Thiêm con trai ta cảm mễn Đại Quyên Công Chúa nay hai trưởng bối chúng ta nên ta muốn hỏi ý kiến Nhạc Phụ "Hắn đã hỏi như vậy rồi sao?" À chuyện nam nữ đôi lứa cứ để tụi nhỏ quyết nếu Đại Quyên đồng ý thì không có gì khó khăn cả vậy còn Mạch Tuyền thì sao?
Nàng thu mình lại không muốn cha mình nhìn bộ dạng của bản thân nàng đã không còn tỏả sáng như trước nữa rồi
Thê tử vẫn khỏẻ Nhạc Phụ chớ lo! Vậy chúng ta cứ quyết định mối hôn sự này nếu Công Chúa đồng ý ta sẽ gửi sính lễ ! À ừm cứ vậy đi Ma Vương đứng dậy rời đi Thiên Đế cũng rời đi nhưng ông đứng núp phía sau thấy con gái mình bước ra từ chòi nhỏ đi cùng Ma Vương ông lặng lẽ đi ra họ đi xa hơn chút rồi nhìn bóng con gái vẫn uyển chuyển nhẹ nhàng nhưng có hơi ốm so với ở nhà Thiên Đế đau xót trong lòng giờ đây Ma Vương lại muốn hỏi cưới cho con trai ông biết phải nói sao đây
Đại Quyên ! Ngươi lại mang gì cho ta vậy? Mạch phu nhân lén làm một ít kẹo đưa cho ta có lẽ cô ấy phát hiện hồm trước rồi Nàng đón lấy hũ kẹo mật mía bên trong là những viên kẹo thơm mùi mật mía do tỷ tỷ làm không nhịn được ăn một miếng
Hương vị vẫn ngon như thế không thay đổi chút nào Đại Quyên đừng khóc chứ
Hắn đưa tay muốn chạm nàng né đi để ăn tiếp đưa hắn một viên kẹo hắn nhận lấy
Ta không khóc ta hơi nhớ mùi vị thôi Vậy từ nay không cần phải nhớ đâu ngày nào cũng được ăn mà Ngươi ăn đi chút kiến mà bu không ngon đâu Hắn ăn viên kẹo ngọt nhưng nhìn nàng ăn ngon lành khiến hắn cũng không kìm được cảm xúc hắn thích nàng thật rồi nhưng nếu hắn nói cha hắn đã đi hỏi cưới cho hắn người ấy là nàng liệu nàng có hận hắn như cha hắn không?
S..sao lại không ăn hết? A ta nhớ hồi nhỏ Vô Quỳ và ta thích loại này lắm một mình ta ăn thì cũng được nhưng có Vô Quỳ ăn thì huynh ấy sẽ hạnh phúc lắm nay ta phải đến chơi với huynh ấy rồi ta đi trước Nàng lon ton chạy trước tay cầm hũ kẹo mang đến cho Vô Quỳ còn Khác Thiêm nhìn bóng nàng rời đi người được thưởng thức lại là Vô Quỳ mà không phải hắn Khác Thiêm đố ky hắn cất công tới đưa đồ cho nàng nhưng lại cho hắn một viên chứ không phải hũ kẹo cũng như nàng chỉ gieo hắn chút tương tư nhưng trao hết tình cảm cho Vô
Quỳ
-"Vô Quỳ,ta sẽ không để ngươi có được nàng! Đại Quyên phải là của ta,của Khác Thiêm này ta làm mọi thứ đề nàng ấy chú ý để tâm ta nhưng ngươi lúc nào cũng kì đà cản mũi"
Hắn càng quyết tâm cưới được Đại Quyên bằng mọi giá xin Ma Vương sính lễ đặt cọc nàng trong khi hắn đang mưu kế thì nàng và Vô Quỳ lại đắm chìm trong biển tình
Vô Quỳ! Muội lại đến rồi sao? Nàng chạy đến ôm lấy Vô Quỳ đã lâu nàng không ôm người nàng yêu rồi cảm xúc không muốn kìm hãm nữa
Nói ta nghe muội có nhớ ta không? Um~ không nhớ chút nào hết Huynh có nhớ Đại Quyên không? Có chứ lúc nào cũng nhớ Hôm nào cũng gặp mà cũng nhớ sao? Nói sao ta à người có tình ắt quay về bên nhau Nàng cười tít mắt nàng bón hẳn viên kẹo mật mía
-Muội lấy đâu ra vị này thế?
Khác Thiêm lấy hộ ta đó Muội gặp hắn ta sao? Hắn ta có tư ý muội không nhận ra sao? Muội coi hắn là bạn thôi mà huynh chưa gì đã ghen với người ta rồi ta nói trúng tim đen ha Khác Thiêm không đơn giản chút nào hết Đại Quyên à sao ta đành lòng nhìn nàng với hắn không được rồi Sao vậy? Nếu ta không về không biết hắn định giở trò gì Khác Thiêm trong đêm đã xin về việc cưới càng sớm càng tốt sáng sớm Thiên Giới đã đầy ắp sính lễ đặt trước
Tầm Thuy lại gây nào để mọi thứ yên nàng ta cũng khuấy nước trong thành đục các tộc biến cố lẫn nhau Ma Giới thừa cơ xâm nhập Vô Quỳ đã nhìn thấy sính lễ nghe được hội thoại Tầm Thuy khuyên Thiên Đế gả Đại Quyên cho
Khác Thiêm
Trong mấy ngày liền trôi qua biến cố không đi mà lễ đã nhận mà Đại Quyền cuối cùng cũng được Tầm Thuy cho biết
Đại Quyên ! Ta nói chuyện được không? Vô Quỳ,huynh đi đi ta hức ...hức Bên ngoài chàng đứng đợi bên trong nàng dựa vào cửa mà khóc lóc cuối cùng nàng vẫn không thoát khỏi định mệnh Thần Ma nhưng điều ấy vẫn chưa đủ nàng chưa thể báo hiếu,chưa thể báo đáp ân tình của mọi người nàng phải lấy một người không yêu, nàng phải làm sao đây? Vô Quỳ là người nàng yêu nhưng hắn phải trơ mắt nhìn nàng theo kẻ khác nàng không xứng với huynh ấy Vô Quỳ quá tốt với nàng, nàng tự trách tại sao người có tình không thể bên nhau
- Đừng im lặng! Hãy để ta vào với muội! Muội biết người đưa ra chủ ý là ai không? Là Khác Thiêm
ta đã từng thấy hắn rất kì lạ đúng thật mà hắn có tư tình với muội cha hắn ép cha muội gả tỷ tỷ muội giờ ép muội lấy hẳn! Đại Quyền à, đề ta thăm muội
Nàng vẫn khóc nàng không biết phải đối diện thế nào mới đúng
Chủ ý ép Thiên Đế gả Mạch Tuyền tỷ tỷ cũng là Khác Thiêm! Muội biết không? Ta đã từng cảnh cáo hắn nhưng...Đại Quyên à muội quá trong sáng muội sao mà hiểu chứ ta đã sai phải không? Khi không bảo vệ được muội Muội gặp ta chút được không? Chỉ một chút thôi Nàng tự trách bản thân ngu ngốc lại không cảnh giác với Khác Thiêm,trách bản thân khờ dại bỏ qua lời Vô Quỳ , nàng không than thần trách phận nàng biết định mệnh của nàng chỉ mà sớm hay muộn thôi nàng quá dễ dãi với mọi thứ để rồi Khác Thiêm tiếp cận được nàng an nguy bá tánh lại nằm trong tay nàng đường nào cũng là đường chết
-Muội không sai,không có lỗi vậy nên đừng khóc người đau lòng vẫn sẽ đau lòng! Muội bình tĩnh lại nhé, nín
di nhe!
Hắn dựa vào cửa nàng cũng ngồi dựa mà khóc hắn không kiềm nén nữa hắn chọn bộc lộ cảm xúc thật hàng nước mắt hắn khẽ tuôn đến trời cũng đồ mưa xót thương cho chuyện tình nàng nhưng biết sao được nàng phải chấp nhận thôi phòng nàng đã toàn là hoa đồ quyên rải khắp nơi sao mà không đau được chứ Vô Quỳ yêu nàng nhưng lại không thể bên cạnh nàng sau này số mệnh đã định sao mà thoát khỏi
Vô Quỳ đến rồi sao? Tham kiền Thiên Đế! Không biết Ngài gọi thần có chuyện gì? Ma Giới chuẩn bị tiến công ở biên giới Thiên Giới rồi ngươi đến đó được không? Vì mối hôn sự này phải diễn ra càng sớm thì mới ổn thoa Vô Quý tuân lệnh! Vào ngày Đại Hôn.nhớ phải có mặt! Vâng! Vô Quỳ phải đến biên giới xem xét tình hình không thể bên Đại Quyên hai ngày không thấy Vô Quỳ nàng mở cửa ra một làn gió mát ùa vào thổi những đóá Đỗ Quyên bay xa nàng cũng giống đóá hoa đó không biết tương lai trôi dạt về đâu nàng tình cờ gặp cha mình biết bộ dạng mắt ướt lệ nhòà Thiên Đế có nói đôi lời Đại Quyên không nói thêm gì Tầm Thuỷ biết chuyện trong lòng ả vui mừng không thôi bởi ả sắp giải quyết cái gai trong mắt rồi nàng thấy mấy nay Thiên Giới dọn dẹp treo dán đều là hỉ sự trang trọng nơi nào cũng là hoa nở nhưng nàng đâu còn
quan tam nนัล
-"Vô Quỳ,...ta phải làm theo số mệnh nếu có kiếp sau ta sẽ không để như kiếp này..."
Ngày nàng Đại Hôn chiến tranh chưa diễn ra nàng từ chối hỉ phục đen từ chối mọi thứ từ Ma Giới thư Khác Thiêm viết cũng không xem nàng muốn đốt đi hết con người khi đã tuyệt vọng thì đối với họ vật chất cũng chỉ vô vị nay
Đại hôn mọi cô gái đều hạnh phúc mà tại sao nàng lại âm thầm rơi lệ
-Công chúa xin hãy nín đi! Chúng tì nữ sẽ không kiển được nước mắt
Điểm trang phấn son cũng không thể khiến nàng tươi tỉnh nàng trở nên vô cảm hơn tất cả cha nàng có đến nàng cũng không nói quá ba câu lần này đầu ông bạc cả đầu rồi ông quyết đánh chiến không để con gái phải đi Vô
Quỳ ở trên mái nhà thấy nàng hắn cũng đau lòng nhưng hẳn biết hắn là tiểu yêu nam thấp kém sao môn đăng hộ đối với nàng
(Giờ lành đã đến- Mời Tân Nương Bước Ra)
Nàng bước ra vải von cũng không thể che đi dung mạo của nàng ngày Đại Hội mà trời lại âm u ai cũng biết số phận nàng sẽ không hạnh phúc nhưng ai mà ngờ hạnh phúc đó chỉ trong tích tắc thôi
Khác Thiêm trong y phục hỉ khiến hẳn càng thêm đáng ghét trong mắt Đại Quyên trong khi hắn đang tận hưởng thì Nơi Ma Giới Mạch Tuyền sắp phá hủy kế hoạch của cha con hắn
Thiên Hậu? Người làm gì ở đây? Ta ư? Ta đến xem kịch không được sao
Mạch Tuyền! Ma Vương có chuyện gì căn dặn sao? Nay ta đến Thiên Giới nàng muốn theo không? Ngài muốn ta đi cùng để rồi muốn lăng mạ ta sao Có chính sự thôi mau đi theo ta Ma Vương kéo nàng ra khỏi phòng rồi đưa nàng đến Thiên Giới hắn làm mọi thứ chỉ vì muốn thấy nụ cười của đổ quyên vàng hắn đem nàng theo nhưng lại để nàng trong căn nhà gần đó bọn họ dừng chân ở khu vườn lần đầu nàng đàm phán với hắn
Mạch Tuyền nàng nhớ không? Đây là nơi lần đầu ta gặp nàng Nhưng với mục đích việc hệ trọng! Người nói với ta để làm gì dù gì cây trúc đào ở đây cũng đã chứng kiến! Nàng đi vào chòi nhỏ nhìn khoảng cách không xa không gần nàng thấy cha nàng cũng đang đi đến hai tay không
kiem dugc bam vao khung cia so de nhin da lau nang khong nhin cha nang di khong เลิน ตลื่น Thien De da bac
nua nhung nep nhan cang lic cang nhieu
Nay Ma Vương gọi ta đến có chuyện gì sao? Cũng có chuyện cần nói với Nhạc Phụ Cứ nói đi Mời Nhạc Phụ dùng trà! Chuyện là Khác Thiêm con trai ta cảm mễn Đại Quyên Công Chúa nay hai trưởng bối chúng ta nên ta muốn hỏi ý kiến Nhạc Phụ "Hắn đã hỏi như vậy rồi sao?" À chuyện nam nữ đôi lứa cứ để tụi nhỏ quyết nếu Đại Quyên đồng ý thì không có gì khó khăn cả vậy còn Mạch Tuyền thì sao?
Nàng thu mình lại không muốn cha mình nhìn bộ dạng của bản thân nàng đã không còn tỏả sáng như trước nữa rồi
Thê tử vẫn khỏẻ Nhạc Phụ chớ lo! Vậy chúng ta cứ quyết định mối hôn sự này nếu Công Chúa đồng ý ta sẽ gửi sính lễ ! À ừm cứ vậy đi Ma Vương đứng dậy rời đi Thiên Đế cũng rời đi nhưng ông đứng núp phía sau thấy con gái mình bước ra từ chòi nhỏ đi cùng Ma Vương ông lặng lẽ đi ra họ đi xa hơn chút rồi nhìn bóng con gái vẫn uyển chuyển nhẹ nhàng nhưng có hơi ốm so với ở nhà Thiên Đế đau xót trong lòng giờ đây Ma Vương lại muốn hỏi cưới cho con trai ông biết phải nói sao đây
Đại Quyên ! Ngươi lại mang gì cho ta vậy? Mạch phu nhân lén làm một ít kẹo đưa cho ta có lẽ cô ấy phát hiện hồm trước rồi Nàng đón lấy hũ kẹo mật mía bên trong là những viên kẹo thơm mùi mật mía do tỷ tỷ làm không nhịn được ăn một miếng
Hương vị vẫn ngon như thế không thay đổi chút nào Đại Quyên đừng khóc chứ
Hắn đưa tay muốn chạm nàng né đi để ăn tiếp đưa hắn một viên kẹo hắn nhận lấy
Ta không khóc ta hơi nhớ mùi vị thôi Vậy từ nay không cần phải nhớ đâu ngày nào cũng được ăn mà Ngươi ăn đi chút kiến mà bu không ngon đâu Hắn ăn viên kẹo ngọt nhưng nhìn nàng ăn ngon lành khiến hắn cũng không kìm được cảm xúc hắn thích nàng thật rồi nhưng nếu hắn nói cha hắn đã đi hỏi cưới cho hắn người ấy là nàng liệu nàng có hận hắn như cha hắn không?
S..sao lại không ăn hết? A ta nhớ hồi nhỏ Vô Quỳ và ta thích loại này lắm một mình ta ăn thì cũng được nhưng có Vô Quỳ ăn thì huynh ấy sẽ hạnh phúc lắm nay ta phải đến chơi với huynh ấy rồi ta đi trước Nàng lon ton chạy trước tay cầm hũ kẹo mang đến cho Vô Quỳ còn Khác Thiêm nhìn bóng nàng rời đi người được thưởng thức lại là Vô Quỳ mà không phải hắn Khác Thiêm đố ky hắn cất công tới đưa đồ cho nàng nhưng lại cho hắn một viên chứ không phải hũ kẹo cũng như nàng chỉ gieo hắn chút tương tư nhưng trao hết tình cảm cho Vô
Quỳ
-"Vô Quỳ,ta sẽ không để ngươi có được nàng! Đại Quyên phải là của ta,của Khác Thiêm này ta làm mọi thứ đề nàng ấy chú ý để tâm ta nhưng ngươi lúc nào cũng kì đà cản mũi"
Hắn càng quyết tâm cưới được Đại Quyên bằng mọi giá xin Ma Vương sính lễ đặt cọc nàng trong khi hắn đang mưu kế thì nàng và Vô Quỳ lại đắm chìm trong biển tình
Vô Quỳ! Muội lại đến rồi sao? Nàng chạy đến ôm lấy Vô Quỳ đã lâu nàng không ôm người nàng yêu rồi cảm xúc không muốn kìm hãm nữa
Nói ta nghe muội có nhớ ta không? Um~ không nhớ chút nào hết Huynh có nhớ Đại Quyên không? Có chứ lúc nào cũng nhớ Hôm nào cũng gặp mà cũng nhớ sao? Nói sao ta à người có tình ắt quay về bên nhau Nàng cười tít mắt nàng bón hẳn viên kẹo mật mía
-Muội lấy đâu ra vị này thế?
Khác Thiêm lấy hộ ta đó Muội gặp hắn ta sao? Hắn ta có tư ý muội không nhận ra sao? Muội coi hắn là bạn thôi mà huynh chưa gì đã ghen với người ta rồi ta nói trúng tim đen ha Khác Thiêm không đơn giản chút nào hết Đại Quyên à sao ta đành lòng nhìn nàng với hắn không được rồi Sao vậy? Nếu ta không về không biết hắn định giở trò gì Khác Thiêm trong đêm đã xin về việc cưới càng sớm càng tốt sáng sớm Thiên Giới đã đầy ắp sính lễ đặt trước
Tầm Thuy lại gây nào để mọi thứ yên nàng ta cũng khuấy nước trong thành đục các tộc biến cố lẫn nhau Ma Giới thừa cơ xâm nhập Vô Quỳ đã nhìn thấy sính lễ nghe được hội thoại Tầm Thuy khuyên Thiên Đế gả Đại Quyên cho
Khác Thiêm
Trong mấy ngày liền trôi qua biến cố không đi mà lễ đã nhận mà Đại Quyền cuối cùng cũng được Tầm Thuy cho biết
Đại Quyên ! Ta nói chuyện được không? Vô Quỳ,huynh đi đi ta hức ...hức Bên ngoài chàng đứng đợi bên trong nàng dựa vào cửa mà khóc lóc cuối cùng nàng vẫn không thoát khỏi định mệnh Thần Ma nhưng điều ấy vẫn chưa đủ nàng chưa thể báo hiếu,chưa thể báo đáp ân tình của mọi người nàng phải lấy một người không yêu, nàng phải làm sao đây? Vô Quỳ là người nàng yêu nhưng hắn phải trơ mắt nhìn nàng theo kẻ khác nàng không xứng với huynh ấy Vô Quỳ quá tốt với nàng, nàng tự trách tại sao người có tình không thể bên nhau
- Đừng im lặng! Hãy để ta vào với muội! Muội biết người đưa ra chủ ý là ai không? Là Khác Thiêm
ta đã từng thấy hắn rất kì lạ đúng thật mà hắn có tư tình với muội cha hắn ép cha muội gả tỷ tỷ muội giờ ép muội lấy hẳn! Đại Quyền à, đề ta thăm muội
Nàng vẫn khóc nàng không biết phải đối diện thế nào mới đúng
Chủ ý ép Thiên Đế gả Mạch Tuyền tỷ tỷ cũng là Khác Thiêm! Muội biết không? Ta đã từng cảnh cáo hắn nhưng...Đại Quyên à muội quá trong sáng muội sao mà hiểu chứ ta đã sai phải không? Khi không bảo vệ được muội Muội gặp ta chút được không? Chỉ một chút thôi Nàng tự trách bản thân ngu ngốc lại không cảnh giác với Khác Thiêm,trách bản thân khờ dại bỏ qua lời Vô Quỳ , nàng không than thần trách phận nàng biết định mệnh của nàng chỉ mà sớm hay muộn thôi nàng quá dễ dãi với mọi thứ để rồi Khác Thiêm tiếp cận được nàng an nguy bá tánh lại nằm trong tay nàng đường nào cũng là đường chết
-Muội không sai,không có lỗi vậy nên đừng khóc người đau lòng vẫn sẽ đau lòng! Muội bình tĩnh lại nhé, nín
di nhe!
Hắn dựa vào cửa nàng cũng ngồi dựa mà khóc hắn không kiềm nén nữa hắn chọn bộc lộ cảm xúc thật hàng nước mắt hắn khẽ tuôn đến trời cũng đồ mưa xót thương cho chuyện tình nàng nhưng biết sao được nàng phải chấp nhận thôi phòng nàng đã toàn là hoa đồ quyên rải khắp nơi sao mà không đau được chứ Vô Quỳ yêu nàng nhưng lại không thể bên cạnh nàng sau này số mệnh đã định sao mà thoát khỏi
Vô Quỳ đến rồi sao? Tham kiền Thiên Đế! Không biết Ngài gọi thần có chuyện gì? Ma Giới chuẩn bị tiến công ở biên giới Thiên Giới rồi ngươi đến đó được không? Vì mối hôn sự này phải diễn ra càng sớm thì mới ổn thoa Vô Quý tuân lệnh! Vào ngày Đại Hôn.nhớ phải có mặt! Vâng! Vô Quỳ phải đến biên giới xem xét tình hình không thể bên Đại Quyên hai ngày không thấy Vô Quỳ nàng mở cửa ra một làn gió mát ùa vào thổi những đóá Đỗ Quyên bay xa nàng cũng giống đóá hoa đó không biết tương lai trôi dạt về đâu nàng tình cờ gặp cha mình biết bộ dạng mắt ướt lệ nhòà Thiên Đế có nói đôi lời Đại Quyên không nói thêm gì Tầm Thuỷ biết chuyện trong lòng ả vui mừng không thôi bởi ả sắp giải quyết cái gai trong mắt rồi nàng thấy mấy nay Thiên Giới dọn dẹp treo dán đều là hỉ sự trang trọng nơi nào cũng là hoa nở nhưng nàng đâu còn
quan tam nนัล
-"Vô Quỳ,...ta phải làm theo số mệnh nếu có kiếp sau ta sẽ không để như kiếp này..."
Ngày nàng Đại Hôn chiến tranh chưa diễn ra nàng từ chối hỉ phục đen từ chối mọi thứ từ Ma Giới thư Khác Thiêm viết cũng không xem nàng muốn đốt đi hết con người khi đã tuyệt vọng thì đối với họ vật chất cũng chỉ vô vị nay
Đại hôn mọi cô gái đều hạnh phúc mà tại sao nàng lại âm thầm rơi lệ
-Công chúa xin hãy nín đi! Chúng tì nữ sẽ không kiển được nước mắt
Điểm trang phấn son cũng không thể khiến nàng tươi tỉnh nàng trở nên vô cảm hơn tất cả cha nàng có đến nàng cũng không nói quá ba câu lần này đầu ông bạc cả đầu rồi ông quyết đánh chiến không để con gái phải đi Vô
Quỳ ở trên mái nhà thấy nàng hắn cũng đau lòng nhưng hẳn biết hắn là tiểu yêu nam thấp kém sao môn đăng hộ đối với nàng
(Giờ lành đã đến- Mời Tân Nương Bước Ra)
Nàng bước ra vải von cũng không thể che đi dung mạo của nàng ngày Đại Hội mà trời lại âm u ai cũng biết số phận nàng sẽ không hạnh phúc nhưng ai mà ngờ hạnh phúc đó chỉ trong tích tắc thôi
Khác Thiêm trong y phục hỉ khiến hẳn càng thêm đáng ghét trong mắt Đại Quyên trong khi hắn đang tận hưởng thì Nơi Ma Giới Mạch Tuyền sắp phá hủy kế hoạch của cha con hắn
Thiên Hậu? Người làm gì ở đây? Ta ư? Ta đến xem kịch không được sao
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.