Mộng Sinh Nhuỵ Tình

Chương 8: Tiểu Lạc #1

Lạc Ức

21/09/2024

Nàng lẽn bẽn đến nơi mà mọi người đang chuẩn bị các cánh hoa nghe đám yêu nhân nói số hoa đó để hoà chung với nước tắm Ma Quân nàng liền nảy ra kế khiến thân thể hắn nổi mẩn đỏ nàng nhìn thấy phía trên kia là hũ đựng phấn hoa qua khứu giác nhận ra nó gây dị ứng nhân lực bọn họ đang bê từng cũi hoa nhặt từng bông một nàng liền hoá người bưng hũ đó trộn lẫn phía dưới đắp từng lớp hoa lên rồi trở lại hình dáng mèo nhỏ núp một bên xem tình hình thấy yêu nữ không để ý lại còn đem đi thì đắc ý vô cùng yêu nữ gồm bốn người,người bưng hoa,người bưng nước dược,người bê dải lụa,người thử độ nước từng cánh hoa được rải lên nổi trên mặt nước li ti những hạt phấn hồng vàng xen kẽ nhau sau đó Tường Phi đi đến kiểm tra một lượt gật đầu rồi để bốn người đi ra

“Phấn hoa? Mùi này thật nồng từ đâu ra thế này”

-Quay lại

-Tường Phi cô nương có chuyện gì sao?

-Trong những cánh hoa này có lẫn phấn hoa sao?

-Vâng! Để tạo thêm mùi hương thấm vào lớp da đó ạ

-Ta ngửi thấy mùi hơi nồng có gây kích ứng không? Hậu quả các ngươi cũng biết đó mà nhỉ

*Tường Phi nâng cánh hoa lên ngửi bên trong lẫn phấn hoa hồng vàng sau đó đặt nó vào nước nhìn nữ nhân kia rồi rời đi các nữ nhân kia cũng dần lui đi

Thấy tình hình đã ổn tiếng gió lồng lộng,tiếng chân người bước lẫn tiếng mở cửa khiến những dải lụa che xung quanh cũng bay phất phới hắn từng bước cởi giày,trút bỏ y phục đen ngoài bước vào bồn tắm nhiệt độ nước vừa phải thêm mùi hương hoa phấn hồng hoà gây ảo giác nhân lúc hắn đang đắm chìm trong ảo giác nhanh như cắt nàng nhảy vụt cào một phát trên ngực hắn lại nhảy lên hoá lại dạng người đạp liên tiếp cơ ngực hắn nhờ cái tác động đó hắn túm được chân nàng ,nàng liền xoay người túm lấy những dải lụa đang bay để đu chưa kịp đu đã bị kéo lại hắn siết một phát dải lụa liền đứt nàng rơi ngay chỗ hắn đang tắm nàng liền hoảng ngoi lên phun nước vào người hắn

-huh huh? Khốn kiếp

Nàng vừa thở hổn hển vừa trách mắng hắn còn bên trong nội tâm hắn đã có chút dao động

-Muốn đánh lén ta nên biết lượng sức mình



-Ngươi…

Hắn bóp gương mặt nhỏ đó trợn mắt cười lớn nàng càng vùng vẫy chiếc vòng càng siết chặt

-Ngươi đây là muốn trả thù cho tên thần quân đó sao? Bổn vương bắt ngươi ở đây để dùng vạn ma yêu hút cạn linh lực lẫn thần hồn của ngươii để biến ngươi trở thành cái xác khô giao trả Thần Giới để xem hắn có còn để tâm ngươi không? Bao lần ta đã bỏ qua nay cả gan đánh lén à

-B..buông ta ra! Ta …ta…aaaaaaaaaa

-Có phải trong nước tắm của ta là ngươi cố ý thêm phấn hoa màu vàng đúng không? Khiến chúng dung hợp lẫn nhau gây ảo giác nói đi

-D..đau…aaaa

-Ngươi mà cũng biết đau sao? Lúc thuộc hạ của ta bị ngươi làm sống không bằng chết hắn có đau không? Không đơn giản là một mạng mà rất nhiều mạng ngươi có biết không?

Giọt nước mắt đau đớn thể xác đã chảy vào tay hắn gương mặt hồng hào kia đột nhiên tái nhợt,môi đỏ thắm hoá môi hồng nhạt hắn dần buông tay đứng ra khỏi bồn tắm khoác tẩm y đen khác quay đi gần đến cửa ngoái lại nhìn bộ dạng cả trong lẫn ngoài ướt sũng đầu tóc cũng dính nước nơi hai má kia đỏ ửng thậm chí có những giọt máu loang trong bồn tắm hắn nói vọng ra

-Truyền Trành Yển đến đây ngay tức khắc!!

Bên ngoài cũng có tiếng nam nhân đáp lại

-Rõ!

Chưa tới một khắc Trành Yển đang luyện đan đã xuất hiện hành lễ ngay trước mặt hắn nàng bận lam y trên đầu đã gỡ bỏ trang sức nàng đưa mắt nhìn vào trong thấy bộ dạng Lạc Miên thất thần cũng hiểu ra mọi chuyện liền thu mắt không nhìn thêm

-Ngươi thấy không?



-Thuộc hạ thấy Chủ Nhân có điều gì để ta giải quyết

-Ừ!

-Nhưng..xin hỏi nàng ta gây ra lỗi lầm gì sao?

-Trành Yển! Nghe cho rõ so với tội trạng đó còn quá nương tay cô ta hành thích ta cũng may kịp thời ta nhanh trí giữ mạng còn bây giờ ngươi dọn dẹp đi

Hắn nói xong liền lạnh lùng rời đi Trành Yển đi tới nâng gương mặt kia lên mà xót xa không ngừng nhưng nào biết bên trong tâm kia đã thực sự nổi giận

-Lạc Miên đứng ra khỏi đi nước đã lạnh rồi ngươi sẽ mắc phong hàn đó!

Trành Yển đưa nàng ra ân cần dùng khăn lau mặt gọi người dọn dẹp bồn tắm nhìn thấy cổ tay đã chảy máu từ khi nào không hay Tường Phi đứng ngoài lúc nào không ai biết cười khinh

-Đúng là ngu xuẩn!

-Tường Phi ngươi đang nói vớ vẩn gì vậy?

-Ta nói cô ta ngu ngốc không biết tự lượng sức mình sao? Đánh thắng mấy kẻ vô dụng thì nghĩ có thể so được với Chủ Nhân tối cao à hahaahhaa nói đi cũng phải nói lại hai người các ngươi như nhau ấy mà nói mãi cũng thế thôi

Ả ta vừa đi vừa uốn éo cái thân hình mượn tạm ấy miệng cười khinh nói vọng lại

-Chủ Nhân có lệnh đưa ả ta tới chỗ hầu hạ Ngài ấy Trành Yển mau nghe nếu không tội vạ đâu cô chịu thay cho cô ta bộ phục y khác nhìn xem kìa thật nực cười mà*

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mộng Sinh Nhuỵ Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook