Chương 53: Theo dấu Đức Thánh Trần 22
Thập Hoàng
29/08/2023
Từ sớm khi thái sư bắt đầu vào cung cũng đã có người báo cho Trần Quốc
Tuấn. Hiện tại, đã trôi qua quá nửa canh giờ, vẫn chưa thấy tin tức báo
về. Cả chủ lẫn tớ đều nóng ruột. Trần Quốc Tuấn ngồi im lìm, nhắm mắt
thoạt nhìn cảm giác rất an hòa, song quan sát kĩ sẽ thấy mồ hôi chảy ra
trên 2 thái dương, trán ngài cũng lấm tấm mồ hôi, gân cổ y có chút nổi
lên, 2 bàn tay nắm chặt đặt trên bàn cho thấy rõ căng thẳng cực độ.
Trần Thần không khá hơn, hắn đi đi lại lại ngoài cửa, chốc chốc lại nhớn nhác ngó ra phía ngoài, có khi chạy hẳn ra để ngóng tin. Ta thấy thế bèn lên tiếng an ủi hắn: “Đừng sốt ruột, bình tĩnh đi, chủ tử nhà ngươi sẽ không sao đâu. Nhà ngươi làm ơn đứng yên 1 chỗ cho ta nhờ, ngươi đi đi lại lại làm ta chóng hết cả mặt”.
"Nhưng Thái sư vào cung đã lâu mà giờ này vẫn chưa có tin tức, ngươi bảo ta làm sao mà bình tĩnh được”. Hắn đáp lời, vẫn cứ dậm chân rồi đi qua đi lại hệt như mót ị đang chờ nhà vệ sinh.
Ta tặc lưỡi: “Thôi kệ ngươi vậy, ta nói mà ngươi cũng không tin nữa, bó tay”.
Chừng hơn 1 khắc sau, người trong cung đến báo bình an, lúc này cả chủ lẫn tớ Hầu phủ mới thở phào nhẹ nhõm, 2 người 1 chủ 1 tớ, kẻ đứng người ngồi, nhìn nhau rồi bật cười ha hả: “hahaha...thành công rồi, thành công rồi!”.
“Trần Thần, ngươi mau cho người dọn cơm lên ăn, ta đói rồi”. Trần Quốc Tuấn vừa lấy khăn lau mồ hôi vừa nói. Và bữa cơm hôm đó ăn ngon hơn bình thường.
Cũng nội trong ngày hôm đó, cả chiếu chỉ ban hôn cho Trần Quốc Tuấn và Thiên Thành công chúa lẫn chiếu ban đất an ủi cho Trung Thành Vương đều được ban ra. 1 bên vui vẻ chuẩn bị chăng đèn kết hoa làm đám cưới, 1 bên dù có thêm đất đai, vàng bạc nhưng vẫn căm giận không nguôi.
Lễ thành hôn của Trần Quốc Tuấn và Thiên Thành công chúa. Chàng rể cao to đẹp trai cưỡi trên 1 con tuấn mã màu trắng oai vệ hùng dũng đi trên đường phố, theo sau là kiệu hoa màu đỏ tươi và đoàn người rước dâu mặc hỉ phục, tiếng kèn tiếng nhạc vang lừng. Dân chúng đổ xô đến 2 bên đường xem náo nhiệt xếp dài cả dặm đường.
Đoàn rước dâu 1 đường đi thẳng vào hoàng thành, đến An Hòa cung của Thiên Thành công chúa. Trần Quốc Tuấn xuống ngựa, khoan thai bước vào trong cung để tự tay dắt công chúa ra ngoài. Hôm nay công chúa mặc bộ áo cưới màu đỏ tươi tắn, trên áo thêu hình phượng hoàng với đường kim mũi chỉ tinh xảo, lộng lẫy.
Phía trên đầu đội 1 mũ miện bằng vàng, các họa tiết đều do nghệ nhân giỏi nhất nước tỉ mỉ chế tác. Nghe đâu ngay từ 2 năm trước, nhà vua đã cho thợ làm mũ miện này để dàng riêng cho công chúa, Người nghệ nhân đã mất hơn 1 năm trời từ khâu thiết kế, chuẩn bị nguyên liệu cho đến chế tạo.
Nguyên liệu là vàng khối, sau đó phải nhờ đến thợ lành nghề dùng phương pháp đặc biệt để làm ra sợi vàng mỏng như sợi tóc mây, sau đó nghệ nhân mới dùng cuộn chỉ vàng này thêu lên vải lụa thượng hạng tạo thành mũ miện với các hoa văn họa tiết một trăm phần trăm vàng ròng. Mũ được tạo hình dựa theo hình vẽ chim hạc truyền trống của người Việt, thợ thiết kế cách tân 1 cách khéo léo để không làm mất đi bản sắc mà cũng khiến người ta nhìn vào là biết ngay đó là chim hạc.
Thiên Thành công chúa, nàng 16 tuổi, độ tuổi trăng tròn đẹp nhất của người thiếu nữ, làn da trắng sữa, đôi má đỏ hây, khuôn miệng nhỏ chúm chím mỉm cười hạnh phúc khoe ra đôi má lúm đồng tiền duyên dáng. Cô dâu nhỏ khẽ vươn bàn tay trắng mịn, mềm mại ra vịn vào tay chú rể, 2 người thong thả đi ra khỏi cung. Phò mã Trần Quốc Tuấn tự mình đưa tân nương lên kiệu hoa. Đoàn người lại lên đường đi đến nơi cử hành hôn lễ, lễ cưới được tổ chức bên trong điện Diên Hiền.
Vua Trần Thái Tông cùng hoàng hậu và phi tần, bá quan văn võ đều đã tề tựu đông đủ. Điện Diên Hiền bình thường được dùng làm nơi tổ chức yến tiệc do vua chủ trì để chiêu đãi quan lại quý tộc.
Hôm nay trong điện chăng đèn kết hoa ngập tràn hỷ sắc, từ vua chúa cho đến quý tộc thân thích và hàng quan lại cùng nữ quyến đều chưng diện đệp mắt, cả cung điện như tràn ngập sắc xuân. Vua cùng hoàng hậu an vị tại chỗ ngồi trung tâm. 2 bên lần lượt chia ra, bên trái là chỗ của các vương gia, hoàng tử, quý tộc quan lại. Bên phải dành cho các công chúa, phi tần và nữ quyến nhà quý tộc, quan lại.
“Giờ lành đã điểm”, người chủ trì hôn lễ đứng trước cửa cung hô to: “mời tân lang dẫn tân nương vào điện làm lễ”.
Trần Thần không khá hơn, hắn đi đi lại lại ngoài cửa, chốc chốc lại nhớn nhác ngó ra phía ngoài, có khi chạy hẳn ra để ngóng tin. Ta thấy thế bèn lên tiếng an ủi hắn: “Đừng sốt ruột, bình tĩnh đi, chủ tử nhà ngươi sẽ không sao đâu. Nhà ngươi làm ơn đứng yên 1 chỗ cho ta nhờ, ngươi đi đi lại lại làm ta chóng hết cả mặt”.
"Nhưng Thái sư vào cung đã lâu mà giờ này vẫn chưa có tin tức, ngươi bảo ta làm sao mà bình tĩnh được”. Hắn đáp lời, vẫn cứ dậm chân rồi đi qua đi lại hệt như mót ị đang chờ nhà vệ sinh.
Ta tặc lưỡi: “Thôi kệ ngươi vậy, ta nói mà ngươi cũng không tin nữa, bó tay”.
Chừng hơn 1 khắc sau, người trong cung đến báo bình an, lúc này cả chủ lẫn tớ Hầu phủ mới thở phào nhẹ nhõm, 2 người 1 chủ 1 tớ, kẻ đứng người ngồi, nhìn nhau rồi bật cười ha hả: “hahaha...thành công rồi, thành công rồi!”.
“Trần Thần, ngươi mau cho người dọn cơm lên ăn, ta đói rồi”. Trần Quốc Tuấn vừa lấy khăn lau mồ hôi vừa nói. Và bữa cơm hôm đó ăn ngon hơn bình thường.
Cũng nội trong ngày hôm đó, cả chiếu chỉ ban hôn cho Trần Quốc Tuấn và Thiên Thành công chúa lẫn chiếu ban đất an ủi cho Trung Thành Vương đều được ban ra. 1 bên vui vẻ chuẩn bị chăng đèn kết hoa làm đám cưới, 1 bên dù có thêm đất đai, vàng bạc nhưng vẫn căm giận không nguôi.
Lễ thành hôn của Trần Quốc Tuấn và Thiên Thành công chúa. Chàng rể cao to đẹp trai cưỡi trên 1 con tuấn mã màu trắng oai vệ hùng dũng đi trên đường phố, theo sau là kiệu hoa màu đỏ tươi và đoàn người rước dâu mặc hỉ phục, tiếng kèn tiếng nhạc vang lừng. Dân chúng đổ xô đến 2 bên đường xem náo nhiệt xếp dài cả dặm đường.
Đoàn rước dâu 1 đường đi thẳng vào hoàng thành, đến An Hòa cung của Thiên Thành công chúa. Trần Quốc Tuấn xuống ngựa, khoan thai bước vào trong cung để tự tay dắt công chúa ra ngoài. Hôm nay công chúa mặc bộ áo cưới màu đỏ tươi tắn, trên áo thêu hình phượng hoàng với đường kim mũi chỉ tinh xảo, lộng lẫy.
Phía trên đầu đội 1 mũ miện bằng vàng, các họa tiết đều do nghệ nhân giỏi nhất nước tỉ mỉ chế tác. Nghe đâu ngay từ 2 năm trước, nhà vua đã cho thợ làm mũ miện này để dàng riêng cho công chúa, Người nghệ nhân đã mất hơn 1 năm trời từ khâu thiết kế, chuẩn bị nguyên liệu cho đến chế tạo.
Nguyên liệu là vàng khối, sau đó phải nhờ đến thợ lành nghề dùng phương pháp đặc biệt để làm ra sợi vàng mỏng như sợi tóc mây, sau đó nghệ nhân mới dùng cuộn chỉ vàng này thêu lên vải lụa thượng hạng tạo thành mũ miện với các hoa văn họa tiết một trăm phần trăm vàng ròng. Mũ được tạo hình dựa theo hình vẽ chim hạc truyền trống của người Việt, thợ thiết kế cách tân 1 cách khéo léo để không làm mất đi bản sắc mà cũng khiến người ta nhìn vào là biết ngay đó là chim hạc.
Thiên Thành công chúa, nàng 16 tuổi, độ tuổi trăng tròn đẹp nhất của người thiếu nữ, làn da trắng sữa, đôi má đỏ hây, khuôn miệng nhỏ chúm chím mỉm cười hạnh phúc khoe ra đôi má lúm đồng tiền duyên dáng. Cô dâu nhỏ khẽ vươn bàn tay trắng mịn, mềm mại ra vịn vào tay chú rể, 2 người thong thả đi ra khỏi cung. Phò mã Trần Quốc Tuấn tự mình đưa tân nương lên kiệu hoa. Đoàn người lại lên đường đi đến nơi cử hành hôn lễ, lễ cưới được tổ chức bên trong điện Diên Hiền.
Vua Trần Thái Tông cùng hoàng hậu và phi tần, bá quan văn võ đều đã tề tựu đông đủ. Điện Diên Hiền bình thường được dùng làm nơi tổ chức yến tiệc do vua chủ trì để chiêu đãi quan lại quý tộc.
Hôm nay trong điện chăng đèn kết hoa ngập tràn hỷ sắc, từ vua chúa cho đến quý tộc thân thích và hàng quan lại cùng nữ quyến đều chưng diện đệp mắt, cả cung điện như tràn ngập sắc xuân. Vua cùng hoàng hậu an vị tại chỗ ngồi trung tâm. 2 bên lần lượt chia ra, bên trái là chỗ của các vương gia, hoàng tử, quý tộc quan lại. Bên phải dành cho các công chúa, phi tần và nữ quyến nhà quý tộc, quan lại.
“Giờ lành đã điểm”, người chủ trì hôn lễ đứng trước cửa cung hô to: “mời tân lang dẫn tân nương vào điện làm lễ”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.