Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời
Đánh giá: 7.8/10 từ 652 lượt
Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời, đây chẳng lẽ là định mệnh của cô sao?
Biệt thự Lệ gia đề phòng nghiêm ngặt, dưới ánh trăng sáng, một dội hộ vệ đeo huân chương chữ thập cầm súng canh gác, đỉnh biệt thự nhọn hoắt thâm nhập trong màn đêm, mà ánh trăng non kia chính là điểm xuyết thêm vẻ đẹp của nó.
Ở nước A, không biết bao nhiêu cô gái theo đuổi Lệ Thận Hành như xua vịt nhưng đến cuối cùng chỉ có thể ảm đạm xuống sân khấu.
Nhưng từ trước tới nay Tĩnh Vi luôn muốn thoát khỏi người anh.
Thoát đi nơi rộng rãi trải đầy tơ vàng này, thoát đi tên thiếu gia ăn chơi trác táng, tàn nhẫn độc ác Lệ Thận Hành.
Cô đứng cạnh vực núi, gió mạnh thổi bay mái tóc cô, cô không còn đường lui chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông kia đến gần mình.
Gió thổi rối tung mái tóc anh, ngũ quan không hề bắt bẻ ở trong bóng đêm càng thêm rõ ràng.
Anh cười rộ lên như ánh sao trên trời nhưng lúc này ánh mắt anh nhìn cô chỉ có sâu thẳm và tĩnh lặng.
Tĩnh Vi
Anh gọi tên cô, lạnh lẽo hơn cả gió lạnh tận sâu trái tim, cả người cô run lên, từ từ lùi ra sau.
Đá vụn lăn xuống núi nhưng cô không hề để ý, Nguyễn Tĩnh Vi căn chặt môi:Lệ Thận Hành, anh buông tay đi, tôi không yêu anh, từ đầu đến cuối người tôi yêu chỉ có Tống Nghiệp Thành.
Người nọ đi được mấy bước liền dừng chân, đôi môi cao ngạo nhếch lên, anh cười nhưng nụ cười làm đau nhức lòng ngực Tĩnh Vi.
Đừng bỏ qua truyện ngôn tình cuốn hút này nhé!
Biệt thự Lệ gia đề phòng nghiêm ngặt, dưới ánh trăng sáng, một dội hộ vệ đeo huân chương chữ thập cầm súng canh gác, đỉnh biệt thự nhọn hoắt thâm nhập trong màn đêm, mà ánh trăng non kia chính là điểm xuyết thêm vẻ đẹp của nó.
Ở nước A, không biết bao nhiêu cô gái theo đuổi Lệ Thận Hành như xua vịt nhưng đến cuối cùng chỉ có thể ảm đạm xuống sân khấu.
Nhưng từ trước tới nay Tĩnh Vi luôn muốn thoát khỏi người anh.
Thoát đi nơi rộng rãi trải đầy tơ vàng này, thoát đi tên thiếu gia ăn chơi trác táng, tàn nhẫn độc ác Lệ Thận Hành.
Cô đứng cạnh vực núi, gió mạnh thổi bay mái tóc cô, cô không còn đường lui chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông kia đến gần mình.
Gió thổi rối tung mái tóc anh, ngũ quan không hề bắt bẻ ở trong bóng đêm càng thêm rõ ràng.
Anh cười rộ lên như ánh sao trên trời nhưng lúc này ánh mắt anh nhìn cô chỉ có sâu thẳm và tĩnh lặng.
Tĩnh Vi
Anh gọi tên cô, lạnh lẽo hơn cả gió lạnh tận sâu trái tim, cả người cô run lên, từ từ lùi ra sau.
Đá vụn lăn xuống núi nhưng cô không hề để ý, Nguyễn Tĩnh Vi căn chặt môi:Lệ Thận Hành, anh buông tay đi, tôi không yêu anh, từ đầu đến cuối người tôi yêu chỉ có Tống Nghiệp Thành.
Người nọ đi được mấy bước liền dừng chân, đôi môi cao ngạo nhếch lên, anh cười nhưng nụ cười làm đau nhức lòng ngực Tĩnh Vi.
Đừng bỏ qua truyện ngôn tình cuốn hút này nhé!
Ủng hộ 5300 linh thạch để mua combo truyện Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời (Rẻ hơn 20.8% so với đọc từng chương)
*Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này5 chương mới nhất truyện Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời
Danh sách chương truyện Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời
- Chương 121 - Hoan nghênh trở về
- Chương 122 - Nứt da
- Chương 123 - Vì cô mà tròng mắt đỏ hoe
- Chương 124 - Em không cho phép anh lấy chính mình ra thề!
- Chương 125 - Tư Vũ, con có muốn giẫm lên trên đầu Nguyễn Tĩnh Vi cả đời hay không
- Chương 126 - Nhất định phải gặp cô, nếu không sẽ không đi
- Chương 127 - Tống Nghiệp Thành xem thường nhất những đời thứ hai dựa vào gia tộc
- Chương 128 - Một con dao đâm vào trong cơ thể hắn
- Chương 129 - Mộng trong mộng
- Chương 130 - Thê thảm
- Chương 131 - Kiếp này em sẽ không phụ anh nữa
- Chương 132 - Thủ đô gió tanh mưa máu, để tôi gánh vác
- Chương 133 - Bảo vệ cô chu toàn
- Chương 134 - Chia cách
- Chương 135 - Cố gán ghép thành đôi
- Chương 136 - Phu nhân tương lai của Lệ Thận Hành, đầu tiên phải mắn đẻ
- Chương 137 - Không ưa nhìn tướng ăn khó coi như vậy của cô ta
- Chương 138 - Con gái bất hiếu
- Chương 139 - Không thể thấy người khác sống tốt
- Chương 140 - Để ở cổ đại chính là mệnh hoàng hậu
- Chương 141 - Sao bà lại sinh ra đứa con gái như Phương Hoa?
- Chương 142 - Bị một cái hòm châu báu làm mù mắt
- Chương 143 - Dựa vào cái gì mà tiểu tiện nhân kia có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn
- Chương 144 - Mỹ nhân chọc người
- Chương 145 - Bản lĩnh quyến rũ đàn ông bản sự của cô dám xưng thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất
- Chương 146 - Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ
- Chương 147 - Tống Mật Nhi bỏ đá xuống giếng
- Chương 148 - Phụ nữ của kẻ thù a, chơi sẽ rất thú vị
- Chương 149 - Thật sự quyết tâm mà
- Chương 150 - Mọi người không cảm thấy cô ấy rất giống một người sao?