Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời
Đánh giá: 7.8/10 từ 652 lượt
Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời, đây chẳng lẽ là định mệnh của cô sao?
Biệt thự Lệ gia đề phòng nghiêm ngặt, dưới ánh trăng sáng, một dội hộ vệ đeo huân chương chữ thập cầm súng canh gác, đỉnh biệt thự nhọn hoắt thâm nhập trong màn đêm, mà ánh trăng non kia chính là điểm xuyết thêm vẻ đẹp của nó.
Ở nước A, không biết bao nhiêu cô gái theo đuổi Lệ Thận Hành như xua vịt nhưng đến cuối cùng chỉ có thể ảm đạm xuống sân khấu.
Nhưng từ trước tới nay Tĩnh Vi luôn muốn thoát khỏi người anh.
Thoát đi nơi rộng rãi trải đầy tơ vàng này, thoát đi tên thiếu gia ăn chơi trác táng, tàn nhẫn độc ác Lệ Thận Hành.
Cô đứng cạnh vực núi, gió mạnh thổi bay mái tóc cô, cô không còn đường lui chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông kia đến gần mình.
Gió thổi rối tung mái tóc anh, ngũ quan không hề bắt bẻ ở trong bóng đêm càng thêm rõ ràng.
Anh cười rộ lên như ánh sao trên trời nhưng lúc này ánh mắt anh nhìn cô chỉ có sâu thẳm và tĩnh lặng.
Tĩnh Vi
Anh gọi tên cô, lạnh lẽo hơn cả gió lạnh tận sâu trái tim, cả người cô run lên, từ từ lùi ra sau.
Đá vụn lăn xuống núi nhưng cô không hề để ý, Nguyễn Tĩnh Vi căn chặt môi:Lệ Thận Hành, anh buông tay đi, tôi không yêu anh, từ đầu đến cuối người tôi yêu chỉ có Tống Nghiệp Thành.
Người nọ đi được mấy bước liền dừng chân, đôi môi cao ngạo nhếch lên, anh cười nhưng nụ cười làm đau nhức lòng ngực Tĩnh Vi.
Đừng bỏ qua truyện ngôn tình cuốn hút này nhé!
Biệt thự Lệ gia đề phòng nghiêm ngặt, dưới ánh trăng sáng, một dội hộ vệ đeo huân chương chữ thập cầm súng canh gác, đỉnh biệt thự nhọn hoắt thâm nhập trong màn đêm, mà ánh trăng non kia chính là điểm xuyết thêm vẻ đẹp của nó.
Ở nước A, không biết bao nhiêu cô gái theo đuổi Lệ Thận Hành như xua vịt nhưng đến cuối cùng chỉ có thể ảm đạm xuống sân khấu.
Nhưng từ trước tới nay Tĩnh Vi luôn muốn thoát khỏi người anh.
Thoát đi nơi rộng rãi trải đầy tơ vàng này, thoát đi tên thiếu gia ăn chơi trác táng, tàn nhẫn độc ác Lệ Thận Hành.
Cô đứng cạnh vực núi, gió mạnh thổi bay mái tóc cô, cô không còn đường lui chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông kia đến gần mình.
Gió thổi rối tung mái tóc anh, ngũ quan không hề bắt bẻ ở trong bóng đêm càng thêm rõ ràng.
Anh cười rộ lên như ánh sao trên trời nhưng lúc này ánh mắt anh nhìn cô chỉ có sâu thẳm và tĩnh lặng.
Tĩnh Vi
Anh gọi tên cô, lạnh lẽo hơn cả gió lạnh tận sâu trái tim, cả người cô run lên, từ từ lùi ra sau.
Đá vụn lăn xuống núi nhưng cô không hề để ý, Nguyễn Tĩnh Vi căn chặt môi:Lệ Thận Hành, anh buông tay đi, tôi không yêu anh, từ đầu đến cuối người tôi yêu chỉ có Tống Nghiệp Thành.
Người nọ đi được mấy bước liền dừng chân, đôi môi cao ngạo nhếch lên, anh cười nhưng nụ cười làm đau nhức lòng ngực Tĩnh Vi.
Đừng bỏ qua truyện ngôn tình cuốn hút này nhé!
Ủng hộ 5300 linh thạch để mua combo truyện Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời (Rẻ hơn 20.8% so với đọc từng chương)
*Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này5 chương mới nhất truyện Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời
Danh sách chương truyện Một Lần Gặp Gỡ Tổng Thống Định Một Đời
- Chương 151 - Mỗi người đều có một đoạn bi thương
- Chương 152 - Tận hưởng lạc thú trước mắt
- Chương 153 - Tống tiểu thư dọn đồ đi rồi
- Chương 154 - Đằng sau quân trang là một thế giới yên bình mà anh dành để bảo vệ cô cả đời.
- Chương 155 - Đàn ông luôn phải trải qua mưa bom bão đạn
- Chương 156 - Ai dám huỷ hoại tiền đồ của con trai bà, ba sẽ không từ thủ đoạn muốn mệnh người đó!
- Chương 157 - Chúng ta... quen nhau sao?
- Chương 158 - Cô muốn nhào vào lòng bà ấy khóc lớn một hồi
- Chương 159 - Thẻ đại cát tốt nhất
- Chương 160 - Đại tai!
- Chương 161 - 10 bước giết một người
- Chương 162 - Dù sao cũng chết, vậy chết thoải mái một chút đi
- Chương 163 - Anh muốn giết cứ giết, muốn thả thì thả, cần gì phải ướt át bẩn thỉu!
- Chương 164 - Anh cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt cô…
- Chương 165 - Rất giống bà khi còn trẻ
- Chương 166 - Thời gian thân mật
- Chương 167 - Còn không trò chuyện nhiều cùng anh?
- Chương 168 - Phải quý trọng một người đến cỡ nào mới có thể làm đến mức này
- Chương 169 - Có soái thế nào đi nữa thì cũng đã có chủ
- Chương 170 - Trên gương mặt dịu dàng của người đàn ông trẻ tuổi đầy vẻ thương tiếc.
- Chương 171 - Tống Nghiệp Thành thế mà lại theo đuổi mình!
- Chương 172 - Tấm hình chụp chung duy nhất
- Chương 173 - Hai người kia lại ở bên nhau
- Chương 174 - Đính hôn
- Chương 175 - Tương tư xa vạn dặm
- Chương 176 - Nhanh cho người đuổi bà điên này đi!
- Chương 177 - Tại sao Nguyễn Tĩnh Vi đứng bên cạnh Ngu phu nhân lại thân thiết như thế!
- Chương 178 - Dựa vào cái gì đoạt đi anh Thận Hành rồi còn đoạt đi mẹ của cô ta
- Chương 179 - Ngã xuống cầu thang ngất đi
- Chương 180 - Bà ta hung tợn nhìn chằm chằm Tĩnh Vi đầy máu, sao nó còn chưa chết?