Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn
Chương 154
Tiểu Ái
07/12/2021
Lâm Mạn không tìm được chiếc xe đẩy nhỏ, nhưng mà sắp đến thời gian rồi, cô chỉ có thể đi trước.
Lâm Mạn ra khỏi cổng nhà họ Kỳ, đang định đón xe, vừa vặn gặp được Kỳ Hàn Lâm đang muốn đi ra ngoài.
“Cô đi làm chuyện quỷ quái gì vậy?’ Kỳ Hàn Lâm đứng bên cửa xe, trên cao nhìn xuống liếc qua cô.
Ở mặt người khác, anh vẫn là duy trì bộ dạng cao lãnh lại quân tử bất phàm, nhưng trong đầu Lâm Mạn lại tràn đầy nửa cơ thể của anh…
Lỗ tai Lâm Mạn không khỏi nóng lên.
Cô giơ tay xoa xoa lỗ tai: “Bác Kiều bảo tôi ra ngoài mua đồ.”
Lên xe.
“Tôi, tôi định…
“Tôi không muốn nói lại lần thứ hai.”
Lâm Mạn vừa nghe tiếng xe, liền mở cửa ngồi vào.
Cô suy nghĩ.
Đi siêu thị mua đồ đi nhờ xe, khi trở về có thể trực tiếp giao hàng cho chuyển phát nhanh để gửi hàng về, hiện tại siêu thị đều có phục vụ giao hàng đến nhà, thuận tiện, nhanh nhẹn, bớt lo.
Cô thật sự không cần lo lắng một người làm thì không thể trở lại.
Năm năm này đất nước phát triển quá nhanh, nhiều khi cô không phản ứng kịp.
Lối suy nghĩ vẫn còn giữa nguyên ở ngay cái năm vừa sinh Bắc Bắc.
Cái gọi là phụ nữ mang thai ngốc ba năm, hình như là đang nói cô.
Lâm Mạn ngồi trên xe, ngửi được một cỗ hương thảo dược mát lạnh, cực kỳ giống với tinh dầu xoa bóp tối hôm qua.
Lỗ tai của Lâm Mạn lại ửng đỏ.
Kỳ Hàn Lâm ở Cô bên cạnh người ngồi xuống, dài ngón tay tùy ý đặt lên
đùi cô.
“Kỳ gia…” Lâm Mạn trợn mắt há hốc mồm nhìn anh.
Nơi này còn có người đấy!
“Lái xe là người nhà.” Kỳ Hàn Lâm lười biếng dựa ra sau một chút, cánh tay dài kéo cô vào ngực.
Lái xe cười cười: “ở nhà xác thực phải tránh xa một vào người, Dịch tiểu thư cũng tốt, A Tứ thiếu gia cũng tốt, đều có người hầu thuộc về bọn họ, thường là cơ sở ngầm, Lâm tiểu thư phải chú ý một chút.”
Lâm Mạn nhất thời nghẹt thở: “Sao
mà giống phim gián điệp vậy.
“Di chúc nhà họ Kỳ không phải Kỳ gia định, là do bà cụ định. Bà cụ lại rất thích Phật, chấp nhận phật duyên, chánh sở vị người tới là khách, vơ vét của cải cũng tốt phát tiền cũng được, đều là quy luật vòng tuần hoàn luân hồi.”
“Nói cách khác, ngoại trừ một mình Kỳ Hàn Lâm, chỉ cần là thuộc bộ phận của bà ấy, bà ấy sẽ lập di chúc cho những người khác?”
“Đúng vậy.” lái xe theo trong kính chiếu hậu xem Lâm tiểu thư: “Gần đây bà cụ cũng muốn cho cô và Bắc Bắc một phần, nhưng mà bởi vì thời
gian cô tới quá ngắn, bà ấy cũng chỉ nghĩ về nó thôi.”
Lâm Mạn: …
Rốt cục cô biết tại sao những người giúp việc kia lại xa lánh cô.
Cô ở đây, bọn họ sẽ thiếu đi một phân tiền, huống chi Kỳ Hàn Lâm còn trả lương cho cô còn cao như vậy.
Moi mỏng của Kỳ Hàn Lâm hơi cong lên, ánh mắt cũng lạnh: “Sự nhân từ của cô, cuối cùng chỉ có thề khiến cho toàn bộ nhà họ Kỳ sụp đổ mà thôi.”
“…” Lâm Mạn không dám nhận lời này.
Lâm Mạn ra khỏi cổng nhà họ Kỳ, đang định đón xe, vừa vặn gặp được Kỳ Hàn Lâm đang muốn đi ra ngoài.
“Cô đi làm chuyện quỷ quái gì vậy?’ Kỳ Hàn Lâm đứng bên cửa xe, trên cao nhìn xuống liếc qua cô.
Ở mặt người khác, anh vẫn là duy trì bộ dạng cao lãnh lại quân tử bất phàm, nhưng trong đầu Lâm Mạn lại tràn đầy nửa cơ thể của anh…
Lỗ tai Lâm Mạn không khỏi nóng lên.
Cô giơ tay xoa xoa lỗ tai: “Bác Kiều bảo tôi ra ngoài mua đồ.”
Lên xe.
“Tôi, tôi định…
“Tôi không muốn nói lại lần thứ hai.”
Lâm Mạn vừa nghe tiếng xe, liền mở cửa ngồi vào.
Cô suy nghĩ.
Đi siêu thị mua đồ đi nhờ xe, khi trở về có thể trực tiếp giao hàng cho chuyển phát nhanh để gửi hàng về, hiện tại siêu thị đều có phục vụ giao hàng đến nhà, thuận tiện, nhanh nhẹn, bớt lo.
Cô thật sự không cần lo lắng một người làm thì không thể trở lại.
Năm năm này đất nước phát triển quá nhanh, nhiều khi cô không phản ứng kịp.
Lối suy nghĩ vẫn còn giữa nguyên ở ngay cái năm vừa sinh Bắc Bắc.
Cái gọi là phụ nữ mang thai ngốc ba năm, hình như là đang nói cô.
Lâm Mạn ngồi trên xe, ngửi được một cỗ hương thảo dược mát lạnh, cực kỳ giống với tinh dầu xoa bóp tối hôm qua.
Lỗ tai của Lâm Mạn lại ửng đỏ.
Kỳ Hàn Lâm ở Cô bên cạnh người ngồi xuống, dài ngón tay tùy ý đặt lên
đùi cô.
“Kỳ gia…” Lâm Mạn trợn mắt há hốc mồm nhìn anh.
Nơi này còn có người đấy!
“Lái xe là người nhà.” Kỳ Hàn Lâm lười biếng dựa ra sau một chút, cánh tay dài kéo cô vào ngực.
Lái xe cười cười: “ở nhà xác thực phải tránh xa một vào người, Dịch tiểu thư cũng tốt, A Tứ thiếu gia cũng tốt, đều có người hầu thuộc về bọn họ, thường là cơ sở ngầm, Lâm tiểu thư phải chú ý một chút.”
Lâm Mạn nhất thời nghẹt thở: “Sao
mà giống phim gián điệp vậy.
“Di chúc nhà họ Kỳ không phải Kỳ gia định, là do bà cụ định. Bà cụ lại rất thích Phật, chấp nhận phật duyên, chánh sở vị người tới là khách, vơ vét của cải cũng tốt phát tiền cũng được, đều là quy luật vòng tuần hoàn luân hồi.”
“Nói cách khác, ngoại trừ một mình Kỳ Hàn Lâm, chỉ cần là thuộc bộ phận của bà ấy, bà ấy sẽ lập di chúc cho những người khác?”
“Đúng vậy.” lái xe theo trong kính chiếu hậu xem Lâm tiểu thư: “Gần đây bà cụ cũng muốn cho cô và Bắc Bắc một phần, nhưng mà bởi vì thời
gian cô tới quá ngắn, bà ấy cũng chỉ nghĩ về nó thôi.”
Lâm Mạn: …
Rốt cục cô biết tại sao những người giúp việc kia lại xa lánh cô.
Cô ở đây, bọn họ sẽ thiếu đi một phân tiền, huống chi Kỳ Hàn Lâm còn trả lương cho cô còn cao như vậy.
Moi mỏng của Kỳ Hàn Lâm hơi cong lên, ánh mắt cũng lạnh: “Sự nhân từ của cô, cuối cùng chỉ có thề khiến cho toàn bộ nhà họ Kỳ sụp đổ mà thôi.”
“…” Lâm Mạn không dám nhận lời này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.