Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Chương 147: Không Biết Xấu Hổ Gì, Mà Ôm Chặt Lấy Đùi Chị

Tinh Thủy Linh

16/05/2021

dâu qua điện thoại di động rồi

Những người này lại so hắn cùng với Thịnh Dục sao!

Thịnh Dục chẳng qua là Tam Thiếu ăn không ngồi rồi của Thịnh gia mà

thôi, rốt cuộc có tư cách gì so sánh với hắn chứ hả?

Còn nói Thịnh Dục có quan hệ bạn trai bạn gái với vợ của hắn nữa, có

nhìn kỹ hay không vậy hả?

Không khí xung quanh Mục Diệc Thần ngày càng thấp, Trác Phong

đứng trước bàn làm việc, sau lưng quần áo đã ướt nhẹp mồ hôi lạnh.

"Gọi Mục Diệc Lăng đến đây cho tôi!"

Nghe thấy mệnh lệnh của Mục Diệc Thần, Trác Phong nhanh chóng đáp

lời một tiếng, rồi vô cùng lo lắng chạy đi kêu người.

Không bao lâu, thìMục Diệc Lăng đã gõ cửa đi vào, "Anh, anh tìm em

sao? Ngày hôm nay em đi làm đúng giờ mà, vừa đến đây đã vào văn

phòng làm việc rồi, bận bịu đến giữa trưa ngay cả trà còn không được

uống một ngụm nữa đấy, ngoan như chó con luôn…"

Hắn vừa vào cửa, đã không thể chờ đợi được thay mình làm chủ.

Ngày hôm qua nói sai một câu nói, trêu chọc chị dâu chỉ có một câu, mà

đã bị anh trai đầy mưu mô của mình thù dai, ra lệnh cưỡng chế ngày hôm

nay hắn phải bắt đầu đến công ty đi làm mỗi ngày rồi đấy.

Chuyện này quả thật so với giết hắn còn khó chịu hơn.

Để có thể sớm ngày lấy lại được tự do, thì Mục nhị thiếu đã không thèm

đến xỉa, chuẩn bị không biết xấu hổ gì, mà ôm chặt lấy đùi chị dâu qua

điện thoại di động rồi.

"Được rồi!" Mục Diệc Thần không chút lưu tình mà cắt ngang lời của

hắn.

Lúc này Mục Diệc Lăng mới phát hiện, vẻ mặt của anh trai hắn rất âm

trầm, nhiệt độ trong phòng làm việc của tổng giám đốc còn thấp hơn mấy

độ so với bên ngoài.

Chẳng trách lúc Trác Phong tìm đến hắn, lại vội vàng như vậy, không nói

mấy câu, đã đẩy hắn đi đến phòng làm việc rồi, khiến hắn phải chạy cấp

tốc đến đây!

Hóa ra anh trai hắn đang nổi nóng, nên Trác Phong kéo hắn để đây để

gánh trách nhiệm thay.

Chết tiệt, hắn bị hãm hại rồi!

"Cho em mười phút, lập tức bôi đen những người này cho anh, kể cả



Thịnh Dục, cũng bôi đen luôn!" Mục Diệc Thần vứt điện thoại di động

lên trên bàn.

Đứa em trai này của hắn, dù bình thường không ra thể thống gì, nhưng

cũng là Hacker đứng đầu quốc tế, chỉ có rất ít người biết mà thôi.

Mục Diệc Lăng không nhịn được than khổ, "Anh à, anh đang làm khó

em sao hả? Nhiều người như vậy cơ mà, chỉ có mười phút thôi sao? Em

làm sao mà làm kịp được cơ chứ?"

"Em còn có chín phút... Hoặc em rất muốn đến Seberia nhỉ?"

"... Chín phút thì chín phút, anh ruột à anh yên tâm đi, em bảo đảm hoàn

thành nhiệm vụ!"

Sắc mặt của Mục Diệc Lăng cứng lại, lập tức lộ ra nụ cười chân chó,

nhận lấy điện thoại di động.

Nhìn kỹ những bàn luận của mọi người trên Weibo, thì hắn mới biết, anh

hai của hắn lại tức giận đến như thế là vì chị dâu.

Quả nhiên, vẫn là đùi của chị dâu to nhất mà…

...

Sau ba ngày, Lạc Thần Hi nhận được thông báo tập đoàn của SL, bảo cô

đến tổng bộ của tập đoàn để chọn người mẫu.

Lúc cô chạy đến, thì trong phòng họp đã đầy ắp người.

Lần trước ngoài sự có mặt của các nhà thiết kế lọt vào vòng trong trận

bán kết, thì còn có, không ít người mẫu xinh đẹp sáng sủa, chân dài miên

man.

Lúc Lạc Thần Hi xuất hiện, thì ánh mắt của tất cả mọi người sáng lên,

nhìn về phía của cô.

Đã ba ngày trôi qua, vụ án trộm cắp trong giải thi đấu Hoa Phong đã hạ

nhiệt, nhưng mà, Lạc Thần Hi cũng đã tích lũy được đến trăm vạn fans.

Trận chung kết còn chưa bắt đầu, cô đã trở nên rất hot rồi.

Khiến cho những người dự thi khác đều hâm mộ không thôi.

Nhân viên hướng nói rõ với cô: "Thần Tinh tiểu thư, tình huống chung,

như đã viết bên trong thông báo đấy, tôi nói rõ lại cho cô một lần nữa

nhé. Người mẫu biểu diễn trong vòng chung kết, trên nguyên tắc phải do

chính cô chọn lựa. Chỉ là, phần lớn người dự thi đều là nhà thiết kế mới

vào nghề, đến đối với giới người mẫu còn chưa quen thuộc lắm, vì thế,

tập đoàn của chúng tôi đã liên hệ với mấy công ty môi giới người mẫu

đến hợp tác, bảo bọn họ đề cử người, ngày hôm nay sẽ đến đây, cô có thể

thương lượng cùng với bọn họ."



"Đương nhiên, nếu như có có cách, có thể liên lạc với người mẫu khác

thích hợp hơn, thì cũng được nhé, không nhất định phải chọn những

người ở đây."

Lạc Thần Hi gật đầu, "Tôi hiểu rõ rồi, cám ơn anh."

Màn trình diễn thời trang của vòng chung kết giải thi đấu Hoa Phong, sẽ

tổ chức vào đúng tuần lễ thời trang quốc tế tại thành phố T, đối với tập

đoàn SL mà nói, thì đây là một cơ hội tuyên truyền.

Vì để tránh việc nhà thiết kế non trẻ không tìm được người mẫu ưu tú,

ảnh hưởng lớn đến chất lượng của buổi trình diễn thời trang, nên tập

đoàn SL mới nhất trí đề cử.

Sau khi Lạc Thần Hi quét mắt một lượt xung quanh phòng hội nghị, thì

rất nhanh đã vừa ý một người mẫu nam cao ráo chân dài.

Tuy không cao như Mục đại thiếu, ngũ quan càng không thể so sánh,

nhưng tỷ lệ vóc dáng tương đối ổn.

Lạc Thần Hi bước nhanh đến, lễ phép hỏi dò: "Xin chào, tôi là nhà thiết

kế số 7 Thần Tinh, tôi nghĩ…"

"Tôi không muốn hợp tác với cô."

Cô còn chưa nói hết lời, thì người mẫu nam kia đã kiên quyết từ chối cô.

Lạc Thần Hi nhíu mày, có hơi thất vọng, nhưng cũng không để ý.

Người mẫu cùng nhà thiết kế, phải hai bên cùng đồng ý, cô vừa ý người

khác, nhưng người khác chướng mắt cô, đây cũng là chuyện rất bình

thường mà thôi.

Cô rất nhanh chọn một mục tiêu khác: "Xin chào, tôi muốn mời anh làm

người mẫu biểu diễn thời trang trong trận chung kết."

"Xin lỗi!"

Lại bị cự tuyệt sao!

Lạc Thần Hi tiếp tục hỏi thăm, nhưng kết quả, hỏi đến người thứ bảy, thứ

tám, thì cứ vừa mở miệng đã bị từ chối ngay lập tức.

Đến lúc này, thì rốt cuộc cô cũng ý thức được mọi chuyện có gì đó

không đúng lắm.

Dù sao thì cô cũng là người đứng đầu trong trận bán kết, gần đây còn rất

hot ở trên Internet nữa, đối với các người mẫu mà nói, thì có thể làm

người mẫu trình diễn cho cô, rất có thể sẽ nổi danh nhất.

Làm sao có thể có nhiều người từ chối cô như vậy được cơ chứ?

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook