Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại
Chương 184: Tại Sao Mục Đại Thiếu Lại Ở Chỗ Này Chứ?!
Tinh Thủy Linh
16/05/2021
Tiếng bình luận của khán giả vẫn chưa dừng lại được
Bỗng nhiên, âm nhạc trong sân khấu thay đổi.
Tất cả những người mẫu lại lần nữa tập hợp trên sân khấu chữ T.
Chẳng qua, lần này, thì bọn họ không biểu diễn thời trang một mình nữa,
mà chỉ đi trên sân khấu chữ T một vòng, rồi đi đến vị trí đã được phân
công trước đó, chờ ban giám khảo chấm điểm.
Khi Phương Tử Thiến cùng Lạc Thần Hi lại lần nữa đi lên sân khấu, thì
được các phóng viên truyền thông đặc biệt quan tâm.
Vừa nãy bọn họ trình diễn thời gian, rất nhiều người đều nhìn đến mức
thất thần, quên mất việc chụp ảnh, bây giờ phải nhanh chóng bù lại.
"Hai vị, nhìn bên này đi!"
"Có thể xoay sang bên này một chút được hay không?"
Các phóng viên chụp hình lia lịa.
Dáng vẻ này, có thể so với việc chụp hình trên thảm đỏ liên hoan phim
hàng đầu rồi.
Bạch Tâm Hinh đứng ở phía trước hai người, nhưng mà, các phóng viên
lại như hoàn toàn không thấy cô ta, chỉ lo chụp hai người mới ở phía sau
lưng của cô ta mà thôi.
Thấy thế, Bạch Tâm Hinh suýt chút nữa tức muốn xì khói.
Nhóm phóng viên này bị mù hả? Không thấy quá đáng hay sao hả?
Cô ta chỉ mới sai lầm một lần, đã không có ai quan tâm cô ta!
Hai người mẫu mới vào có gì đẹp cơ chứ? Cho dù xách dép cho cô ta
cũng không xứng nữa!
Lạc Thần Hi cùng Phương Tử Thiến cố gắng hết sức phối hợp theo yêu
cầu của các phóng viên, cười đến mức mặt còn có chút cứng ngắc.
Thật vất vả, thì phó tổng giám đốc của tập đoàn SL lên sân khấu đọc
diễn văn, các phóng viên mới không thể không lùi lại phía sau.
Lạc Thần Hi còn không kịp thở ra một hơi, thì vừa quay đầu, đã nhìn
thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở chỗ ngồi của ban giám khảo.
Sợ hãi đến mức suýt ngã từ trên sân khấu xuống luôn.
Chết tiệt!
Tại sao Mục đại thiếu lại ở chỗ này cơ chứ?!
Không phải hắn đi nước M bàn chuyện làm ăn rồi hay sao?
Lúc này, Mục Diệc Thần vừa hay cũng ngẩng đầu, nhìn về phía cô.
Hai người bốn mắt đối diện nhau.
Con mắt đen tuyền thâm trầm của Mục đại thiếu dừng lại trên khuôn mặt
của cô, rồi hừ lạnh một tiếng.
Sắc mặt của Lạc Thần Hi càng thêm cứng ngắc.
Không thể nào đúng không? Cô bây giờ đang mặc trang phục nam giới
đấy, ngay cả Phương Tử Thiến cũng nói cô hóa trang thành một người
khác rồi mà, lẽ nào Mục đại thiếu còn nhận ra cô hay sao?
Cô chột dạ một chút, theo bản năng bước lại gần Phương Tử Thiến ở bên
thêm hai bước nữa.
Dưới khán đài truyền đến một trận than thở: "Thật xứng đôi mà!"
Mục Diệc Thần nhìn thấy ở trong mắt, ý lạnh trong đáy mắt càng hiện
lên rõ ràng.
Hai người phụ nữ này còn giả vờ mặc thành tình nhân nữa chứ!
Hắn nhận ra người phụ nữ đang đứng bên cạnh của Lạc Thần Hi, lần
trước ở câu lạc bộ Secret vừa vặn gặp qua rồi, là thư ký bên cạnh Bạch
Thế Huân mà!
Hơn nữa, khoảng thời gian này, Bạch Thế Huân bởi vì thư ký xin nghỉ
phép mùa đông, mà mỗi ngày đều than lên than xuống, muốn tóm lấy cô
ấy trở về làm việc.
Mục Diệc Thần lúc này lấy điện thoại di động ra, cho nhắn tin trên
Weixin cho Bạch Thế Huân: "Thế Huân à, chương trình biểu diễn thời
trang ngày hôm nay của tập đoàn SL, cậu thấy chưa hả?"
Không bao lâu, thì Bạch Thế Huân trả lời: "Đừng đề cập đến chương
trình thời trang gì với tôi cả, mặc kệ gái đẹp cực phẩm gì đó đi, bây giờ
một chút tôi cũng không có hứng thú đâu!! Đã một tháng rồi tôi chưa
nghỉ ngơi đấy, mỗi ngày đều tăng ca đây này!"
"Tôi cảm thấy cậu rất nên đến đây nhìn một cái đi, nếu như muốn sớm
dừng việc tăng ca đấy lại."
"Có ý gì hả?"
Vẻ mặt của Bạch Thế Huân mờ mịt.
Lúc này, phó tổng giám đốc tài chính của tập đoàn SL đã đọc xong bài
diễn văn.
Mục Diệc Thần không để ý sự truy hỏi lần nữa của Bạch Thế Huân, mà
trực tiếp ném điện thoại di động sang một bên, không đáp lại nữa.
"Mọi người đều biết, điểm chấm giải thi đấu trận chung kết giải thi đấu
Hoa Phong phân làm hai nhóm, một là do ban giám khảo trong giới thời
trang và thượng lưu cho, chiếm 60% điểm số, thứ hai là số khán giả bỏ
phiếu ngoài sân khấu này chiếm 40%. Bên dưới sàn thi đấu, các giám
khảo sẽ đưa ra bảng điểm của mình trước, để chúng tôi lắng nghe lời
bình của họ một chút, nhìn xem đâu là tác phẩm thiết kế giành vị chút số
một trong lòng bọn họ nào."
MC nói xong, thì đi về chỗ ngồi của ban giám khảo.
Các nhà thiết kế lộ ra vẻ mặt căng thẳng xen lẫn chờ đợi ở phía trên khán
đài.
Khóe miệng của Ngô Linh San lộ ra một chút xem thường mà cười gằn.
"Đám người ngu xuẩn này, còn nghĩ muốn người ta ca ngợi tác phẩm sao
hả? Những vị giám khảo này phần lớn đều có giao tình với cha mẹ của
mình, âm thầm nhận hối lộ rồi, chỉ có thể ca ngợi tôi mà thôi!"
"Duy nhất bất ngờ chỉ có sự xuất hiện của Mục đại thiếu mà thôi, chẳng
qua, nếu như anh ta vì Bạch Tâm Hinh mà đến, thì nhất định sẽ đứng về
phía mình!"
....
Đã viết xong xuôi, cầu vé ~
------oOo------
Bỗng nhiên, âm nhạc trong sân khấu thay đổi.
Tất cả những người mẫu lại lần nữa tập hợp trên sân khấu chữ T.
Chẳng qua, lần này, thì bọn họ không biểu diễn thời trang một mình nữa,
mà chỉ đi trên sân khấu chữ T một vòng, rồi đi đến vị trí đã được phân
công trước đó, chờ ban giám khảo chấm điểm.
Khi Phương Tử Thiến cùng Lạc Thần Hi lại lần nữa đi lên sân khấu, thì
được các phóng viên truyền thông đặc biệt quan tâm.
Vừa nãy bọn họ trình diễn thời gian, rất nhiều người đều nhìn đến mức
thất thần, quên mất việc chụp ảnh, bây giờ phải nhanh chóng bù lại.
"Hai vị, nhìn bên này đi!"
"Có thể xoay sang bên này một chút được hay không?"
Các phóng viên chụp hình lia lịa.
Dáng vẻ này, có thể so với việc chụp hình trên thảm đỏ liên hoan phim
hàng đầu rồi.
Bạch Tâm Hinh đứng ở phía trước hai người, nhưng mà, các phóng viên
lại như hoàn toàn không thấy cô ta, chỉ lo chụp hai người mới ở phía sau
lưng của cô ta mà thôi.
Thấy thế, Bạch Tâm Hinh suýt chút nữa tức muốn xì khói.
Nhóm phóng viên này bị mù hả? Không thấy quá đáng hay sao hả?
Cô ta chỉ mới sai lầm một lần, đã không có ai quan tâm cô ta!
Hai người mẫu mới vào có gì đẹp cơ chứ? Cho dù xách dép cho cô ta
cũng không xứng nữa!
Lạc Thần Hi cùng Phương Tử Thiến cố gắng hết sức phối hợp theo yêu
cầu của các phóng viên, cười đến mức mặt còn có chút cứng ngắc.
Thật vất vả, thì phó tổng giám đốc của tập đoàn SL lên sân khấu đọc
diễn văn, các phóng viên mới không thể không lùi lại phía sau.
Lạc Thần Hi còn không kịp thở ra một hơi, thì vừa quay đầu, đã nhìn
thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở chỗ ngồi của ban giám khảo.
Sợ hãi đến mức suýt ngã từ trên sân khấu xuống luôn.
Chết tiệt!
Tại sao Mục đại thiếu lại ở chỗ này cơ chứ?!
Không phải hắn đi nước M bàn chuyện làm ăn rồi hay sao?
Lúc này, Mục Diệc Thần vừa hay cũng ngẩng đầu, nhìn về phía cô.
Hai người bốn mắt đối diện nhau.
Con mắt đen tuyền thâm trầm của Mục đại thiếu dừng lại trên khuôn mặt
của cô, rồi hừ lạnh một tiếng.
Sắc mặt của Lạc Thần Hi càng thêm cứng ngắc.
Không thể nào đúng không? Cô bây giờ đang mặc trang phục nam giới
đấy, ngay cả Phương Tử Thiến cũng nói cô hóa trang thành một người
khác rồi mà, lẽ nào Mục đại thiếu còn nhận ra cô hay sao?
Cô chột dạ một chút, theo bản năng bước lại gần Phương Tử Thiến ở bên
thêm hai bước nữa.
Dưới khán đài truyền đến một trận than thở: "Thật xứng đôi mà!"
Mục Diệc Thần nhìn thấy ở trong mắt, ý lạnh trong đáy mắt càng hiện
lên rõ ràng.
Hai người phụ nữ này còn giả vờ mặc thành tình nhân nữa chứ!
Hắn nhận ra người phụ nữ đang đứng bên cạnh của Lạc Thần Hi, lần
trước ở câu lạc bộ Secret vừa vặn gặp qua rồi, là thư ký bên cạnh Bạch
Thế Huân mà!
Hơn nữa, khoảng thời gian này, Bạch Thế Huân bởi vì thư ký xin nghỉ
phép mùa đông, mà mỗi ngày đều than lên than xuống, muốn tóm lấy cô
ấy trở về làm việc.
Mục Diệc Thần lúc này lấy điện thoại di động ra, cho nhắn tin trên
Weixin cho Bạch Thế Huân: "Thế Huân à, chương trình biểu diễn thời
trang ngày hôm nay của tập đoàn SL, cậu thấy chưa hả?"
Không bao lâu, thì Bạch Thế Huân trả lời: "Đừng đề cập đến chương
trình thời trang gì với tôi cả, mặc kệ gái đẹp cực phẩm gì đó đi, bây giờ
một chút tôi cũng không có hứng thú đâu!! Đã một tháng rồi tôi chưa
nghỉ ngơi đấy, mỗi ngày đều tăng ca đây này!"
"Tôi cảm thấy cậu rất nên đến đây nhìn một cái đi, nếu như muốn sớm
dừng việc tăng ca đấy lại."
"Có ý gì hả?"
Vẻ mặt của Bạch Thế Huân mờ mịt.
Lúc này, phó tổng giám đốc tài chính của tập đoàn SL đã đọc xong bài
diễn văn.
Mục Diệc Thần không để ý sự truy hỏi lần nữa của Bạch Thế Huân, mà
trực tiếp ném điện thoại di động sang một bên, không đáp lại nữa.
"Mọi người đều biết, điểm chấm giải thi đấu trận chung kết giải thi đấu
Hoa Phong phân làm hai nhóm, một là do ban giám khảo trong giới thời
trang và thượng lưu cho, chiếm 60% điểm số, thứ hai là số khán giả bỏ
phiếu ngoài sân khấu này chiếm 40%. Bên dưới sàn thi đấu, các giám
khảo sẽ đưa ra bảng điểm của mình trước, để chúng tôi lắng nghe lời
bình của họ một chút, nhìn xem đâu là tác phẩm thiết kế giành vị chút số
một trong lòng bọn họ nào."
MC nói xong, thì đi về chỗ ngồi của ban giám khảo.
Các nhà thiết kế lộ ra vẻ mặt căng thẳng xen lẫn chờ đợi ở phía trên khán
đài.
Khóe miệng của Ngô Linh San lộ ra một chút xem thường mà cười gằn.
"Đám người ngu xuẩn này, còn nghĩ muốn người ta ca ngợi tác phẩm sao
hả? Những vị giám khảo này phần lớn đều có giao tình với cha mẹ của
mình, âm thầm nhận hối lộ rồi, chỉ có thể ca ngợi tôi mà thôi!"
"Duy nhất bất ngờ chỉ có sự xuất hiện của Mục đại thiếu mà thôi, chẳng
qua, nếu như anh ta vì Bạch Tâm Hinh mà đến, thì nhất định sẽ đứng về
phía mình!"
....
Đã viết xong xuôi, cầu vé ~
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.