Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế
Chương 78: Môn bắn súng
Đàm U Trúc Mộng
31/12/2023
Biên dịch: Yên Hy
Thẩm Ngôn đồng ý.
Cậu vốn dĩ đã rất chờ mong điều khiển RS sau cải tạo, chờ mong có nhiều thêm trải nghiệm kích thích tốc độ cực hạn, mà đề nghị đối phương kỳ thật có lợi với cậu.
Cho nên Lục Vân Thiên hoàn toàn không cần thiết... Như vậy.
Không cần dùng ngữ khí mang theo một chút hèn mọn, khẩn cầu, chua xót nói ra'đừng từ chối anh', loại cảm giác này phảng phất chẳng thể thừa nhận cậu từ chối.
Lông mi Omega nhỏ dài nồng đậm run rẩy, có chua xót nhàn nhạt từ đáy lòng lan tràn mở ra, cảm giác ngực rầu rĩ, như bị cái gì ngăn chặn.
Cậu hít sâu một hơi, nâng mắt tím lên nhìn về phía đối phương, Lục Vân Thiên cũng đang yên lặng nhìn cậu, mắt đào hoa câu nhân đẩy ra một ý cười, đuôi mắt khẽ nhếch, càng thêm vẻ thâm thúy đa tình.
"Ngôn Ngôn, em đồng ý rồi, không thể đổi ý." Giọng Alpha thấp thấp, càng giống với tiếng đàn cello ưu nhã trầm thấp.
"Sẽ không." Biểu cảm Thẩm Ngôn nghiêm túc, ngữ khí thành khẩn: "Tôi vốn dĩ cũng rất thích RS sau cải tạo, cảm ơn anh."
Nếu có người khác ở đây, khẳng định sẽ không tin vào mắt mình.
Đường đường Nhị điện đế quốc hạ, Alpha cấp S cao cấp, thân phận tôn quý, mà anh không chỉ dùng RS sau cải tạo dỗ người trong lòng vui, thái độ còn hèn mọn như thế, thật là làm người mở rộng tầm mắt.
Thậm chí hoài nghi người trước mắt đến tột cùng có phải là một Alpha cao cấp không?
Hiện tại cứ như một người hoàn toàn khác với cái người lười biếng kiêu ngạo, khí thế bức người, động tác tàn nhãn đối chiến liene tiếp 20 người trên võ đài.
Nhưng chính bản nhân Lục Vân Thiên hoàn toàn không cảm thấy gì, ngược lại tâm tình cũng rất tốt.
Mục đích của anh đã đạt được.
Một tuần sau, anh đều sẽ tới đón cậu.
Nghĩ như vậy, lồng ngực Lục Vân Thiên đột nhiên nóng bỏng, như có cái gì sắp chui từ dưới đất mà lên.
Anh rũ mắt nhìn bàn tay vẫn được nắm trong tay mình.
Tay Omega phi thường xinh đẹp, thon dài trắng nõn, cảm xúc khuynh hướng như chạm vào ngọc, năm ngón tay như cành hoa trắng được cắt tỉa, thuần khiết không tỳ vết.
Móng tay cậu cũng được cắt gọn gàng, lộ ra màu phấn nhàn nhạt, trên lòng bàn tay bao trùm một lớp mỏng vết chai, nhưng không làm mất đi vẻ đẹp của nó.
Bởi vì tư thế xoa ấn, ngón tay đối phương giao nhay với anh, thậm chí cắm vào khe hở ngón tay, đầy thân mật.
Ở nơi người nok không nhìn tới, hầu kết Lục Vân Thiên lăn lộn trên dưới, màu đen trong mắt cuồn cuộn, gần như không che giấu được si mê hiện lên từ đáy mắt.
Cứ như vậy không kiêng nể gì chạm vào, này quả thực là phước lành của kẻ tay khống.
Ngôn Ngôn.
Alpha nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngón tay đủ để được xưng là tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ, xúc cảm mềm nhẵn giống như dương chi bạch ngọc, làm anh rất muốn đặt nó bên môi hôn từ ngón một, từ đầu ngón tay đến bàn tay, lại đến mu bàn tay, không buông tha bất luận tấc nào.
Tuy rằng hiện tại không thể, nhưng anh nhất định sẽ làm ý tưởng này biến thành hiện thực.
"Huấn luyện sáng sắp bắt đầu rồi, anh đưa em đến sân huấn luyện trước." Lục Vân Thiên dùng cặp mắt đào hoa kia nhìn cậu, giọng trầm thấp ưu nhã tựa đàn cello.
Hôm nay huấn luyện sáng không có người nào đến trễ, toàn bộ tân sinh đều bình tĩnh hơn ngày hôm qua rất nhiều, xem ra huấn luyện thêm buổi tối vẫn có hiệu quả.
Thẩm Ngôn vẫn như ngày hôm qua từ đầu tới đuôi duy trì trạng thái tốc độ đều, đem một người lại một Alpha ném phía sau, thần sắc thoạt nhìn cưc kỳ nhẹ nhàng.
Mà hai Alpha cao cấp Thiệu Tinh Lan cùng Ứng Bác Thần ngày hôm qua đấu đến túi bụi, hôm nay cũng lặng lẽ chạy, bầu không khí tổng thể so với phía trước hài hòa rất nhiều.
Thiếu niên nhiệt huyết Ứng Bác Thần này ngày hôm qua có thể nói đả kích trong huấn luyện, chênh lệch quá lớn với Lục Vân Thiên làm lâu cậu chàng mới bình tĩnh lại, không có biện pháp giống trước đó ghé vào bên người Thẩm Ngôn.
Cậu chàng ngượng ngùng đi qua, bởi vì cảm thấy chính mình không đủ mạnh, còn chưa đủ tư cách đứng trước mặt đối phương.
Đến nỗi Thiệu Tinh Lan, lúc sau tranh đấu ngày hôm qua, hoàn toàn học ngoan.
Huấn luyện sáng bắt đầu, y vẫn luôn duy trì tần suất tương đầu bên người thiếu niên, thỉnh thoảng nghiêng đầu nhìn về phía đối phương.
Trong mắt màu hổ phách của chàng trai chiếu ra tóc mai hơi mướt mồ hôi của Omega, mặt mày tinh xảo, ánh mắt kiên nghị, cùng với đường cong phập phồng sau đồ tác chiến.
Bên tai có thể nghe được hơi thở dồn dập của đối phương, còn có... Đang đan xen với tiếng hít thở của y.
Bọn họ cách thật sự rất gần, cứ như giơ tay có thể với tới, mà liếc mắt một cái có thể nhìn đến đối phương.
Khóe môi y mang ý cười, tuy rằng thân thể có chút mỏi mệt, nhưng tâm tình lại bay lên.
Y về sau sẽ đi cùng anh trai Thẩm Ngôn cùng nhau huấn luyện.
Mỗi ngày đều sẽ đi cùng cậu.
Khi về đích, kết quả tập luyện sớm của Thẩm Ngôn hiện trên màn hình sáng, xếp thứ ba, với thời gian 41 phút 32 giây 33.
Thời gian chỉ kém 2 giây so với ngày hôm qua, hoàn toàn có thể xem nhẹ.
Năng lực khống chế năng lực và thể năng tinh chuẩn như thế, ngay cả huấn luyện viên đều nhịn không được kinh ngạc cảm thán.
Mà Thiệu Tinh Lan xếp hạng vị thứ tư, kém Thẩm Ngôn 1.5 giây, toàn bộ hành trình đều là trạng thái đi cùng.
Mồ hôi chàng trai rào rạt đổ xuống, hô hấp nặng nề, hiển nhiên cũng không nhẹ nhàng, nhưng đôi mắt y sáng lấp lánh, giảm xóc xong ngồi nghỉ ngơi ở bậc thang, lập tức ân cần đưa nước và dịch dinh dưỡng, "Anh trái Thẩm Ngôn, đưa anh."
"Cảm ơn." Mắt tím thiếu niên khẽ cười, không có từ chối ý tốt của cậu.
Làn da thấm đẫm một tầng mồ hôi mỏng của Omega dưới ánh nắng càng trở nên trong suốt như pha lê, mồ hôi lăn dài trên chiếc cổ mảnh khảnh, theo vết hằn nông vào đồ tác chiến, mang theo một chút gợi cảm khó tả.
Tim Thiệu Tinh Lan đập tức khắc nhanh vài phần, đôi mắt hổ phách lóe lên, rót một bình nước bạc hà lớn.
Cảm giác mát mẻ vẫn luôn thấm ướt đáy lòng, là hương vị anh trai Thẩm Ngôn.
Kế tiếp là chương trình học bắn súng.
Mỗi tân sinh lớp tinh anh đều được phát một cây 'súng nguyên tử K18'.
Mặc dù loại súng hạt này không thể so sánh với dòng M cao cấp do Thiệu thị tung ra, nhưng nó là một mẫu cổ điển với hiệu suất tương đối cân bằng về mọi mặt, tầm bắn, tốc độ, lượng sát thương và sức xuyên phá đều vượt trội, chi phí chế tạo hơn 200.000 tinh tệ.
Cũng chỉ có tứ đại trường quân đội đế quốc giàu có, các trường quân sự khác được trang bị các mô hình cũ đã được thay thế trong những năm trước, khoảng cách về hiệu suất rất lớn.
Thẩm Ngôn cũng nhận được phần của mình.
Nòng súng màu xám nhạt, nó dài hơn bình thường hai ba phân, cảm giác như kim loại cao cấp kết cấu đặc thù lạnh lẽo, hình dáng ngắn gọn. Cậu cầm trong lòng bàn tay, cán súng kề sát hổ khẩu(*),cảm giác cầm cũng không tệ lắm.
(*) hổ khẩu
Các quân giáo sinh khác càng yêu thích không buông tay, ai mà không thích một cây súng tính năng ưu việt chứ?
Đặc biệt đối với Alpha mà nói, đây là yêu thích khắc vào trong xương cốt.
"Mọi người, thả súng nguyên tử lại trong hộp. Đếm ngược năm giây, 5, 4, 3——"
Nghe được chỉ thị, đại đa số người đã huấn luyện thả lại, đóng nắp hộp và kích hoạt hệ thống an ninh, nhưng vẫn có một số alpha vội vàng, thậm chí còn suýt làm rơi súng.
Thiếu tá Lạc Niệm nhíu mày thật chặt, bà là một Alpha nữ, tính tình cô còn cáu kỉnh hơn nhiều người đàn ông.
"Mấy trò, bước ra khỏi hàng!"
"Vũ khí là cái gì? Là công cụ tác chiến quan trọng của chúng ta. Trừ phi ngoài ý muốn, bất luận thời điểm gì đều không thể để tổn thương."
"Huấn luyện xong, tất cả công việc lau dọn sẽ do các em phụ trách, trợ giảng sẽ tiến hành kiểm tra."
"Dạ!"
Mấy người trên mặt không hiện, trong lòng lại kêu khổ không ngừng.
Cái gọi là lau dọn cũng không phải đơn giản thu súng nguyên tử vào hộp, mà là đeo găng tay để lau sạch từng nòng súng, cuối cùng phủ một lớp sơn bảo vệ đặc biệt, toàn bộ quá trình đòi hỏi sự cẩn thận và kiên nhẫn cao độ.
Xem ra giữa trưa bọn họ chỉ có uống dịch dinh dưỡng, ngay cả thời gian nghỉ ngơi đều không có.
Thiếu tá Lạc Niệm lời ít ý nhiều: "Học viên lớp tinh anh, nói vậy cũng không xa lạ với súng nguyên tử, tôi sẽ chỉ giới thiệu K18 này một lần."
"Nó tổng cộng có ba hình thức: Hình thức một, có thể bắn liên hoàn, thích hợp bắn cự ly ngắn."
Lạc Niệm cầm lấy K18 của mình, điều chỉnh mục tiêu bắn có thể xuất hiện ở vị trí đối diện 20M, đường kính chỉ 5cm, gồm 10 vòng, mỗi vòng 0,5CM, hồng tâm không lớn hơn đầu mũi kim bao nhiêu.
Bia ngắm như vậy đối với người thường mà nói đều thấy không rõ, nhưng đối với học viên lớp tinh anh, cần phải đạt điểm 9 trở lên mới tính là đạt tiêu chuẩn.
Chẳng qua, các Alpha ưu tú cấp A trở lên tố chất vượt xa người bình thường, ngũ cảm nhạy bén, thị lực tốt, hơn nữa có sự trợ giúp của ống chuẩn, họ thực sự có thể đạt đến tầm cao mà người bình thường không thể với tới.
Khí thế thiếu tá Lạc Niệm sắc bén, căn bản không cần điều chỉnh tư thế tiến hành nhắm chuẩn, trực tiếp nâng tay bắn liên tiếp năm phát súng, lần nào cũng trúng tâm, bia ngắm bằng Titan cứng rắn cũng bị xuyên thủng thành cái hố.
Giữa sân truyền đến tiếng hít khí lạnh, độ chính xác cùng lực xuyên thấu này, quả nhiên tuyệt vời!
Ngay cả khi nó lệch 0,0001 mm, nó sẽ không thể xuyên thủng mục tiêu dày như vậy.
"Thời gian sạc của loại hình II là 0,01 giây, lực sát thương mạnh hơn, phù hợp với khoảng cách ngắn và trung bình."
Lần này độ dày bia bắn 1CM, khoảng cách 50M.
Lại là hai phát súng đục thủng hồng tâm giữa bia ngắm, ảng cách thời gian vừa vặn 0.01 giây, rất nhiều tân sinh đều sinh tâm bội phục, đây là năng lực khống chế thời cơ khủng bố cỡ nào!
"Khoảng cách giữa các loại hình III là 0,1 giây, lực sát thương mạnh nhất, tầm bắn xa nhất." Cô tiếp tục: "Đối phó với thú tinh dưới cấp B+, khẩu súng này là đủ."
Một phát xuyên qua hồng tâm bằng hợp kim titan dày 1,5CM cách xa 100M, đồng thời xuyên qua ba mục tiêu đang di chuyển ở các khoảng cách khác nhau, giữa sự kinh ngạc của các tân sinh, sắc mặt Thiếu tá Lạc Niệm không thay đổi, thần sắc vẫn như cũ.
"Đây chỉ là thao tác đơn giản nhất mà thôi. Quá trình thực chiến phải đối mặt với các tình huống đột nhiên xuất hiện, yêu cầu các em cần phải thuần thục ba hình thức, nhưng khả năng thao tác mạnh mẽ."
"Được, hiện tại mọi người cầm K18 của mình luyện tập cảm giác tay, lát nữa sẽ khảo nghiệm năng lực bắn súng, bắt đầu đi."
"Dạ!"
Một trăm quân giáo sinh đưa lưng lại thành hai hàng, bức tường phía trước và phía sau có chất liệu đặc biệt, trên đó chiếu rất nhiều mục tiêu bắn ba chiều.
Mỗi quân giáo sinh đều mặc áo chống đạn, mang theo mũ giáp, để ngừa ngộ thương.
Trợ giảng bên cạnh giúp sửa lại tư thế, tiện thể ước lượng thực lực của tân sinh.
Phần lớn căn bản các thành viên lớp tinh anh đều không kém, chỉ là yêu cầu Học viện Quân sự Đế quốc càng cao, trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng đạt tới tiêu chuẩn.
Bắn súng bắt đầu, màn hình hiện ra thời gian cùng thành tích chính xác.
"Đậu má, 10.9 điểm, tam phát chính giữa, ai a?!" Có người kinh ngạc hô lên.
"Lúc này mới bắt đầu rồi chưa đến nửa phút ——"
"Cũng quá nhanh rồi??"
"Tự bế, tao còn đang tìm cảm xúc."
......
Mỗi loại súng đều khác nhau về chiều dài, chất liệu, cỡ nòng, tầm bắn, chế độ hoạt động, v.v. Phải mất một thời gian dài mới làm quen, không ngờ lúc đầu có người bắn trúng vòng 10,9 cao nhất, ngay giữa trọng tâm!
Nhìn vào mũi kim lớn nhỏ ở hồng tâm, khoảng cách 20M, nhiều người đã cảm thấy độ khó rất lớn, chưa nói đến việc bắn cả ba phát liên tiếp, thật lợi hại.
Bọn họ ngẩng đầu nhìn lại màn hình, hệ thống vừa lúc bắt đầu thống kê số liệu.
Tên Thiệu Tinh Lan xếp hạng đầu, mặt sau là điểm 10.9 liên tiếp.
"Là y!"
"Me kiếp, cậu ta sao lại mạnh như thế?"
Alpha bên cạnh đè thấp tiếng: "Mày đoán xem không nghĩ tới bối cảnh của y."
"Thiệu thị!!" Mấy người bừng tỉnh đại ngộ. Thiệu thị là nhà sản xuất vũ khí lớn nhất đế quốc, gần như độc quyền 70% sản xuất máy móc và vũ khí trong toàn bộ đế quốc.
Dưới tình huống như thế, từ nhỏ Thiệu Tinh Lan số lần tiếp xúc vũ khí chỉ sợ còn nhiều hơn người ta uống dịch dinh dưỡng.
"Nghe nói, K18 sử dụng chúng ta hiện tại này chính là do Thiệu thị tài trợ."
"!!! Vậy Thiệu thị cũng quá có tiền rồi?"
"Mẹ ơi, vừa ra tay đã là mấy tỷ ——"
"Chứ sao nữa, tài phú đứng đầu bảng xếp hạng cũng không phải là nói suôn."
......
Thiệu Tinh Lan trong một phút liên tục bắn mấy chục lần, mỗi phát súng bắn trúng hồng tâm. Hệ thống sau khi thông báo, tất cả tân sinh đều nhịn không được nhìn về phía y.
Chàng trai không chút để ý ánh mắt người khác, chặn chốt an toàn, động tác nhẹ nhàng, súng nguyên tử chuyển động dọc theo đầu ngón tay mảnh khảnh, rồi di chuyển đến lòng bàn tay, tư thế tiêu sái xinh đẹp. Vũ khí lực sát thương không thấp trong tay y tựa như món đồ chơi.
Y xác thực đã tiếp xúc với những điều này từ nhỏ, cho nên luyện tập trước mắt đối với y có vẻ tương đối đơn giản.
Thiệu Tinh Lan thả K18 lại hộp, đôi mắt màu hổ phách nhìn về phía thiếu niên bên cạnh, khóe môi mang ý cười.
Ôi, tư thế bắn súng của anh trai Thẩm Ngôn khẳng định vừa tiêu chuẩn vừa đẹp, không biết lần này có thể mang đến ngạc nhiên vui vẻ nào cho y không?
Thẩm Ngôn từ trước đến nay thích nghiên cứu trước mới thực tiễn.
Cậu từ bắt đầu vẫn luôn nghiên cứu cấu tạo K18, đại khái phân tích số liệu của nó, hiện tại chỉ cần thực hành tại chỗ để đánh giá xem nó có phù hợp với mong đợi của cậu hay không.
Omega đứng thẳng tắp, đồ tác chiến phác họa ra dáng người cao dài, khí thế trong nháy mắt trở nên sắc bén.
Bờ vai của cậu hơi thu lại, thẳng cánh tay, súng nguyên tử cùng cánh tay bảo trì tư thế thẳng tắp, hổ khẩu tay phải nắm lấy thân súng, ngón tay duy trì tư thái nửa thả lỏng, là tư thế bắn súng tiêu chuẩn.
Súng nguyên tử đã điều chỉnh tới hình thức I, Thẩm Ngôn nhìn thấy hồng tâm từ ống nhắm, bóp cò gần như ngay lập tức!
Hành động nhìn tổng thể có vẻ phức tạp, nhưng trên thực tế, từ lúc cậu bước đến vị trí bắn đến khi bóp cò, chỉ diễn ra trong thời gian ngắn đến mức người ta còn nghi ngờ liệu anh ta có nhắm hay không, vì nó quá nhanh.
Các hạt không tiếng động, tốc độ cao, bay qua như một tia sáng, trước khi mọi người kịp phản ứng, hồng tâm đã bị xuyên thủng, để lại một lỗ nhỏ bằng đầu kim, hơn nữa nó đâm sâu vào tường, lực xuyên thấu đáng kinh ngạc!
Âm thanh hệ thống cũng theo đó vang lên.
Thẩm Ngôn: 10.9 điểm, 10.9 điểm, 10.9 điểm, 10.9 điểm, 10.9 điểm.
"Năm. phát. Liên. Tục!!!"
"Clm, tao cũng không thấy rõ, cậu ta làm thế nào vậy?"
"Tao cũng không thấy rõ......"
"Động tác thật sự quá nhanh ——"
Tất cả mọi người lớp tinh anh kinh ngạc, Thẩm Ngôn vì sao cả bắn súng cũng giỏi như thế?!
Cậu, cậu ấy còn có nhược điểm sao?
Đối chiến cơ giáp, cận chiến, bắn súng, ể lực, sức chịu đựng, sức bật, độ chính xác, không gì không giỏi.
Thẩm Ngôn đối ánh mắt cảm thán kinh ngạc của mọi người ngoảnh mặt làm ngơ, cậu thay đổi loại hình II bắt đầu thực hành, sau đó thay đổi loại III, mỗi lần đều 10.9 điểm. Sau vài lần, cậu cũng đã tương đối quen thuộc với K18.
Cho dù thế nào, kích cỡ bất đồng, vẫn có điểm chung với thứ cậu sài trước đó.
"Anh trai Thẩm Ngôn, anh thật là lợi hại quá." Trong mắt Thiệu Tinh Lan mang theo kinh ngạc, tươi cười sáng ngời, ánh mắt nhìn về phía thiếu niên càng thêm nóng rực.
Rất ít có người có thể đạt tới trình độ bằng y, càng làm y đồng thời thêm si mê Omega, cũng sinh ra một tâm lý cạnh tranh, muốn biết ai mạnh hơn trong phương diện bắn súng.
Đôi mắt màu hổ phách của chàng trai tối dần, từ túi lấy ra một viên kẹo bạc hà, giọng mềm mại ngọt ngào: "Anh trai Thẩm Ngôn, đây, khen thưởng cho anh."
Thiếu niên khẽ bật cười, chỉ là vẫn nhận lấy, "Cảm ơn."
Thiệu Tinh Lan không chớp mắt nhìn chằm chằm cánh môi màu hồng nhạt của cậu, tầm mắt nóng rực như thật, làm động tác ngậm kẹo của Thẩm Ngôn dừng lại, chớp mắt đột nhiên cảm giác đối phương sẽ nhào qua hôn cậu.
Hẳn là ảo giác rồi.
Thiếu niên hơi nghiêng người tránh đi tầm mắt y, cảm giác quái quái.
Kế sau Thẩm Ngôn, Ứng Bác Thần cũng bắn ra thành tích 10.9 điểm, tuy nhiên chỉ có một lần. Mặt sau còn có mấy cái Alpha bắn ra thành tích 10.8 điểm, 10.7 điểm.
Có thể tại thời gian ngắn thích ứng bắn ra thành tích cao như thế, lớp tinh anh không hổ là nhân tài kiệt xuất.
Hai mươi phút sau, thiếu tá Lạc Niệm cho mọi người xếp hàng.
"Đến đây luyện tập làm quen súng kết thúc, tiếp theo sẽ bắt đầu khảo nghiệm bắn súng. Mỗi tổ mười người, chia làm ba vòng.
Vòng đầu tiên: Bắn mục tiêu cố định, kiểm tra độ chính xác.
Vòng thứ hai: Bắn mục tiêu di động, thử tốc độ phản ứng.
Vòng thứ ba: Mô phỏng chiến đấu thực tế, kiểm tra khả năng ứng biến."
"Ở vòng thứ ba mô phỏng thực chiến, sử dụng thú tinh làm mục tiêu bắn, đương nhiên, đối thủ cũng sẽ công kích các em. Nhưng đây đều là mô phỏng ba chiều, không phải chân thực.
Được, hệ thống lập tức rút ra tổ một, chuẩn bị sẵn sàng!"
"Dạ!"
Thẩm Ngôn được xếp đên tổ hai, mà tổ một đã tiến vào phòng bắn súng, rất nhanh sẽ đến phiên cậu.
Hình ảnh bọn họ không nhớ, nhưng trên màn hình thông báo số liệu người kiểm tra.
Vòng thứ nhất: Cao Cách, 8.7 điểm, 8.2 điểm, 8.1 điểm
Ứng Bác Thần, 10.8 điểm, 10.4 điểm, 10.3 điểm
......
Vòng thứ hai: Cao Cách, đánh trúng bia di động 19 cái, dùng 52 giây
Ứng Bác Thần, đánh trúng bia di động 48 cái, dùng 1 phút 36 giây
......
Vòng thứ ba: Cao Cách, 20 giây.
Ứng Bác Thần, 57 giây.
......
Còn lại đại khái có thể đoán được, nhưng cái cuối cùng rốt cuộc là gì?
Thẩm Ngôn đồng ý.
Cậu vốn dĩ đã rất chờ mong điều khiển RS sau cải tạo, chờ mong có nhiều thêm trải nghiệm kích thích tốc độ cực hạn, mà đề nghị đối phương kỳ thật có lợi với cậu.
Cho nên Lục Vân Thiên hoàn toàn không cần thiết... Như vậy.
Không cần dùng ngữ khí mang theo một chút hèn mọn, khẩn cầu, chua xót nói ra'đừng từ chối anh', loại cảm giác này phảng phất chẳng thể thừa nhận cậu từ chối.
Lông mi Omega nhỏ dài nồng đậm run rẩy, có chua xót nhàn nhạt từ đáy lòng lan tràn mở ra, cảm giác ngực rầu rĩ, như bị cái gì ngăn chặn.
Cậu hít sâu một hơi, nâng mắt tím lên nhìn về phía đối phương, Lục Vân Thiên cũng đang yên lặng nhìn cậu, mắt đào hoa câu nhân đẩy ra một ý cười, đuôi mắt khẽ nhếch, càng thêm vẻ thâm thúy đa tình.
"Ngôn Ngôn, em đồng ý rồi, không thể đổi ý." Giọng Alpha thấp thấp, càng giống với tiếng đàn cello ưu nhã trầm thấp.
"Sẽ không." Biểu cảm Thẩm Ngôn nghiêm túc, ngữ khí thành khẩn: "Tôi vốn dĩ cũng rất thích RS sau cải tạo, cảm ơn anh."
Nếu có người khác ở đây, khẳng định sẽ không tin vào mắt mình.
Đường đường Nhị điện đế quốc hạ, Alpha cấp S cao cấp, thân phận tôn quý, mà anh không chỉ dùng RS sau cải tạo dỗ người trong lòng vui, thái độ còn hèn mọn như thế, thật là làm người mở rộng tầm mắt.
Thậm chí hoài nghi người trước mắt đến tột cùng có phải là một Alpha cao cấp không?
Hiện tại cứ như một người hoàn toàn khác với cái người lười biếng kiêu ngạo, khí thế bức người, động tác tàn nhãn đối chiến liene tiếp 20 người trên võ đài.
Nhưng chính bản nhân Lục Vân Thiên hoàn toàn không cảm thấy gì, ngược lại tâm tình cũng rất tốt.
Mục đích của anh đã đạt được.
Một tuần sau, anh đều sẽ tới đón cậu.
Nghĩ như vậy, lồng ngực Lục Vân Thiên đột nhiên nóng bỏng, như có cái gì sắp chui từ dưới đất mà lên.
Anh rũ mắt nhìn bàn tay vẫn được nắm trong tay mình.
Tay Omega phi thường xinh đẹp, thon dài trắng nõn, cảm xúc khuynh hướng như chạm vào ngọc, năm ngón tay như cành hoa trắng được cắt tỉa, thuần khiết không tỳ vết.
Móng tay cậu cũng được cắt gọn gàng, lộ ra màu phấn nhàn nhạt, trên lòng bàn tay bao trùm một lớp mỏng vết chai, nhưng không làm mất đi vẻ đẹp của nó.
Bởi vì tư thế xoa ấn, ngón tay đối phương giao nhay với anh, thậm chí cắm vào khe hở ngón tay, đầy thân mật.
Ở nơi người nok không nhìn tới, hầu kết Lục Vân Thiên lăn lộn trên dưới, màu đen trong mắt cuồn cuộn, gần như không che giấu được si mê hiện lên từ đáy mắt.
Cứ như vậy không kiêng nể gì chạm vào, này quả thực là phước lành của kẻ tay khống.
Ngôn Ngôn.
Alpha nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngón tay đủ để được xưng là tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ, xúc cảm mềm nhẵn giống như dương chi bạch ngọc, làm anh rất muốn đặt nó bên môi hôn từ ngón một, từ đầu ngón tay đến bàn tay, lại đến mu bàn tay, không buông tha bất luận tấc nào.
Tuy rằng hiện tại không thể, nhưng anh nhất định sẽ làm ý tưởng này biến thành hiện thực.
"Huấn luyện sáng sắp bắt đầu rồi, anh đưa em đến sân huấn luyện trước." Lục Vân Thiên dùng cặp mắt đào hoa kia nhìn cậu, giọng trầm thấp ưu nhã tựa đàn cello.
Hôm nay huấn luyện sáng không có người nào đến trễ, toàn bộ tân sinh đều bình tĩnh hơn ngày hôm qua rất nhiều, xem ra huấn luyện thêm buổi tối vẫn có hiệu quả.
Thẩm Ngôn vẫn như ngày hôm qua từ đầu tới đuôi duy trì trạng thái tốc độ đều, đem một người lại một Alpha ném phía sau, thần sắc thoạt nhìn cưc kỳ nhẹ nhàng.
Mà hai Alpha cao cấp Thiệu Tinh Lan cùng Ứng Bác Thần ngày hôm qua đấu đến túi bụi, hôm nay cũng lặng lẽ chạy, bầu không khí tổng thể so với phía trước hài hòa rất nhiều.
Thiếu niên nhiệt huyết Ứng Bác Thần này ngày hôm qua có thể nói đả kích trong huấn luyện, chênh lệch quá lớn với Lục Vân Thiên làm lâu cậu chàng mới bình tĩnh lại, không có biện pháp giống trước đó ghé vào bên người Thẩm Ngôn.
Cậu chàng ngượng ngùng đi qua, bởi vì cảm thấy chính mình không đủ mạnh, còn chưa đủ tư cách đứng trước mặt đối phương.
Đến nỗi Thiệu Tinh Lan, lúc sau tranh đấu ngày hôm qua, hoàn toàn học ngoan.
Huấn luyện sáng bắt đầu, y vẫn luôn duy trì tần suất tương đầu bên người thiếu niên, thỉnh thoảng nghiêng đầu nhìn về phía đối phương.
Trong mắt màu hổ phách của chàng trai chiếu ra tóc mai hơi mướt mồ hôi của Omega, mặt mày tinh xảo, ánh mắt kiên nghị, cùng với đường cong phập phồng sau đồ tác chiến.
Bên tai có thể nghe được hơi thở dồn dập của đối phương, còn có... Đang đan xen với tiếng hít thở của y.
Bọn họ cách thật sự rất gần, cứ như giơ tay có thể với tới, mà liếc mắt một cái có thể nhìn đến đối phương.
Khóe môi y mang ý cười, tuy rằng thân thể có chút mỏi mệt, nhưng tâm tình lại bay lên.
Y về sau sẽ đi cùng anh trai Thẩm Ngôn cùng nhau huấn luyện.
Mỗi ngày đều sẽ đi cùng cậu.
Khi về đích, kết quả tập luyện sớm của Thẩm Ngôn hiện trên màn hình sáng, xếp thứ ba, với thời gian 41 phút 32 giây 33.
Thời gian chỉ kém 2 giây so với ngày hôm qua, hoàn toàn có thể xem nhẹ.
Năng lực khống chế năng lực và thể năng tinh chuẩn như thế, ngay cả huấn luyện viên đều nhịn không được kinh ngạc cảm thán.
Mà Thiệu Tinh Lan xếp hạng vị thứ tư, kém Thẩm Ngôn 1.5 giây, toàn bộ hành trình đều là trạng thái đi cùng.
Mồ hôi chàng trai rào rạt đổ xuống, hô hấp nặng nề, hiển nhiên cũng không nhẹ nhàng, nhưng đôi mắt y sáng lấp lánh, giảm xóc xong ngồi nghỉ ngơi ở bậc thang, lập tức ân cần đưa nước và dịch dinh dưỡng, "Anh trái Thẩm Ngôn, đưa anh."
"Cảm ơn." Mắt tím thiếu niên khẽ cười, không có từ chối ý tốt của cậu.
Làn da thấm đẫm một tầng mồ hôi mỏng của Omega dưới ánh nắng càng trở nên trong suốt như pha lê, mồ hôi lăn dài trên chiếc cổ mảnh khảnh, theo vết hằn nông vào đồ tác chiến, mang theo một chút gợi cảm khó tả.
Tim Thiệu Tinh Lan đập tức khắc nhanh vài phần, đôi mắt hổ phách lóe lên, rót một bình nước bạc hà lớn.
Cảm giác mát mẻ vẫn luôn thấm ướt đáy lòng, là hương vị anh trai Thẩm Ngôn.
Kế tiếp là chương trình học bắn súng.
Mỗi tân sinh lớp tinh anh đều được phát một cây 'súng nguyên tử K18'.
Mặc dù loại súng hạt này không thể so sánh với dòng M cao cấp do Thiệu thị tung ra, nhưng nó là một mẫu cổ điển với hiệu suất tương đối cân bằng về mọi mặt, tầm bắn, tốc độ, lượng sát thương và sức xuyên phá đều vượt trội, chi phí chế tạo hơn 200.000 tinh tệ.
Cũng chỉ có tứ đại trường quân đội đế quốc giàu có, các trường quân sự khác được trang bị các mô hình cũ đã được thay thế trong những năm trước, khoảng cách về hiệu suất rất lớn.
Thẩm Ngôn cũng nhận được phần của mình.
Nòng súng màu xám nhạt, nó dài hơn bình thường hai ba phân, cảm giác như kim loại cao cấp kết cấu đặc thù lạnh lẽo, hình dáng ngắn gọn. Cậu cầm trong lòng bàn tay, cán súng kề sát hổ khẩu(*),cảm giác cầm cũng không tệ lắm.
(*) hổ khẩu
Các quân giáo sinh khác càng yêu thích không buông tay, ai mà không thích một cây súng tính năng ưu việt chứ?
Đặc biệt đối với Alpha mà nói, đây là yêu thích khắc vào trong xương cốt.
"Mọi người, thả súng nguyên tử lại trong hộp. Đếm ngược năm giây, 5, 4, 3——"
Nghe được chỉ thị, đại đa số người đã huấn luyện thả lại, đóng nắp hộp và kích hoạt hệ thống an ninh, nhưng vẫn có một số alpha vội vàng, thậm chí còn suýt làm rơi súng.
Thiếu tá Lạc Niệm nhíu mày thật chặt, bà là một Alpha nữ, tính tình cô còn cáu kỉnh hơn nhiều người đàn ông.
"Mấy trò, bước ra khỏi hàng!"
"Vũ khí là cái gì? Là công cụ tác chiến quan trọng của chúng ta. Trừ phi ngoài ý muốn, bất luận thời điểm gì đều không thể để tổn thương."
"Huấn luyện xong, tất cả công việc lau dọn sẽ do các em phụ trách, trợ giảng sẽ tiến hành kiểm tra."
"Dạ!"
Mấy người trên mặt không hiện, trong lòng lại kêu khổ không ngừng.
Cái gọi là lau dọn cũng không phải đơn giản thu súng nguyên tử vào hộp, mà là đeo găng tay để lau sạch từng nòng súng, cuối cùng phủ một lớp sơn bảo vệ đặc biệt, toàn bộ quá trình đòi hỏi sự cẩn thận và kiên nhẫn cao độ.
Xem ra giữa trưa bọn họ chỉ có uống dịch dinh dưỡng, ngay cả thời gian nghỉ ngơi đều không có.
Thiếu tá Lạc Niệm lời ít ý nhiều: "Học viên lớp tinh anh, nói vậy cũng không xa lạ với súng nguyên tử, tôi sẽ chỉ giới thiệu K18 này một lần."
"Nó tổng cộng có ba hình thức: Hình thức một, có thể bắn liên hoàn, thích hợp bắn cự ly ngắn."
Lạc Niệm cầm lấy K18 của mình, điều chỉnh mục tiêu bắn có thể xuất hiện ở vị trí đối diện 20M, đường kính chỉ 5cm, gồm 10 vòng, mỗi vòng 0,5CM, hồng tâm không lớn hơn đầu mũi kim bao nhiêu.
Bia ngắm như vậy đối với người thường mà nói đều thấy không rõ, nhưng đối với học viên lớp tinh anh, cần phải đạt điểm 9 trở lên mới tính là đạt tiêu chuẩn.
Chẳng qua, các Alpha ưu tú cấp A trở lên tố chất vượt xa người bình thường, ngũ cảm nhạy bén, thị lực tốt, hơn nữa có sự trợ giúp của ống chuẩn, họ thực sự có thể đạt đến tầm cao mà người bình thường không thể với tới.
Khí thế thiếu tá Lạc Niệm sắc bén, căn bản không cần điều chỉnh tư thế tiến hành nhắm chuẩn, trực tiếp nâng tay bắn liên tiếp năm phát súng, lần nào cũng trúng tâm, bia ngắm bằng Titan cứng rắn cũng bị xuyên thủng thành cái hố.
Giữa sân truyền đến tiếng hít khí lạnh, độ chính xác cùng lực xuyên thấu này, quả nhiên tuyệt vời!
Ngay cả khi nó lệch 0,0001 mm, nó sẽ không thể xuyên thủng mục tiêu dày như vậy.
"Thời gian sạc của loại hình II là 0,01 giây, lực sát thương mạnh hơn, phù hợp với khoảng cách ngắn và trung bình."
Lần này độ dày bia bắn 1CM, khoảng cách 50M.
Lại là hai phát súng đục thủng hồng tâm giữa bia ngắm, ảng cách thời gian vừa vặn 0.01 giây, rất nhiều tân sinh đều sinh tâm bội phục, đây là năng lực khống chế thời cơ khủng bố cỡ nào!
"Khoảng cách giữa các loại hình III là 0,1 giây, lực sát thương mạnh nhất, tầm bắn xa nhất." Cô tiếp tục: "Đối phó với thú tinh dưới cấp B+, khẩu súng này là đủ."
Một phát xuyên qua hồng tâm bằng hợp kim titan dày 1,5CM cách xa 100M, đồng thời xuyên qua ba mục tiêu đang di chuyển ở các khoảng cách khác nhau, giữa sự kinh ngạc của các tân sinh, sắc mặt Thiếu tá Lạc Niệm không thay đổi, thần sắc vẫn như cũ.
"Đây chỉ là thao tác đơn giản nhất mà thôi. Quá trình thực chiến phải đối mặt với các tình huống đột nhiên xuất hiện, yêu cầu các em cần phải thuần thục ba hình thức, nhưng khả năng thao tác mạnh mẽ."
"Được, hiện tại mọi người cầm K18 của mình luyện tập cảm giác tay, lát nữa sẽ khảo nghiệm năng lực bắn súng, bắt đầu đi."
"Dạ!"
Một trăm quân giáo sinh đưa lưng lại thành hai hàng, bức tường phía trước và phía sau có chất liệu đặc biệt, trên đó chiếu rất nhiều mục tiêu bắn ba chiều.
Mỗi quân giáo sinh đều mặc áo chống đạn, mang theo mũ giáp, để ngừa ngộ thương.
Trợ giảng bên cạnh giúp sửa lại tư thế, tiện thể ước lượng thực lực của tân sinh.
Phần lớn căn bản các thành viên lớp tinh anh đều không kém, chỉ là yêu cầu Học viện Quân sự Đế quốc càng cao, trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng đạt tới tiêu chuẩn.
Bắn súng bắt đầu, màn hình hiện ra thời gian cùng thành tích chính xác.
"Đậu má, 10.9 điểm, tam phát chính giữa, ai a?!" Có người kinh ngạc hô lên.
"Lúc này mới bắt đầu rồi chưa đến nửa phút ——"
"Cũng quá nhanh rồi??"
"Tự bế, tao còn đang tìm cảm xúc."
......
Mỗi loại súng đều khác nhau về chiều dài, chất liệu, cỡ nòng, tầm bắn, chế độ hoạt động, v.v. Phải mất một thời gian dài mới làm quen, không ngờ lúc đầu có người bắn trúng vòng 10,9 cao nhất, ngay giữa trọng tâm!
Nhìn vào mũi kim lớn nhỏ ở hồng tâm, khoảng cách 20M, nhiều người đã cảm thấy độ khó rất lớn, chưa nói đến việc bắn cả ba phát liên tiếp, thật lợi hại.
Bọn họ ngẩng đầu nhìn lại màn hình, hệ thống vừa lúc bắt đầu thống kê số liệu.
Tên Thiệu Tinh Lan xếp hạng đầu, mặt sau là điểm 10.9 liên tiếp.
"Là y!"
"Me kiếp, cậu ta sao lại mạnh như thế?"
Alpha bên cạnh đè thấp tiếng: "Mày đoán xem không nghĩ tới bối cảnh của y."
"Thiệu thị!!" Mấy người bừng tỉnh đại ngộ. Thiệu thị là nhà sản xuất vũ khí lớn nhất đế quốc, gần như độc quyền 70% sản xuất máy móc và vũ khí trong toàn bộ đế quốc.
Dưới tình huống như thế, từ nhỏ Thiệu Tinh Lan số lần tiếp xúc vũ khí chỉ sợ còn nhiều hơn người ta uống dịch dinh dưỡng.
"Nghe nói, K18 sử dụng chúng ta hiện tại này chính là do Thiệu thị tài trợ."
"!!! Vậy Thiệu thị cũng quá có tiền rồi?"
"Mẹ ơi, vừa ra tay đã là mấy tỷ ——"
"Chứ sao nữa, tài phú đứng đầu bảng xếp hạng cũng không phải là nói suôn."
......
Thiệu Tinh Lan trong một phút liên tục bắn mấy chục lần, mỗi phát súng bắn trúng hồng tâm. Hệ thống sau khi thông báo, tất cả tân sinh đều nhịn không được nhìn về phía y.
Chàng trai không chút để ý ánh mắt người khác, chặn chốt an toàn, động tác nhẹ nhàng, súng nguyên tử chuyển động dọc theo đầu ngón tay mảnh khảnh, rồi di chuyển đến lòng bàn tay, tư thế tiêu sái xinh đẹp. Vũ khí lực sát thương không thấp trong tay y tựa như món đồ chơi.
Y xác thực đã tiếp xúc với những điều này từ nhỏ, cho nên luyện tập trước mắt đối với y có vẻ tương đối đơn giản.
Thiệu Tinh Lan thả K18 lại hộp, đôi mắt màu hổ phách nhìn về phía thiếu niên bên cạnh, khóe môi mang ý cười.
Ôi, tư thế bắn súng của anh trai Thẩm Ngôn khẳng định vừa tiêu chuẩn vừa đẹp, không biết lần này có thể mang đến ngạc nhiên vui vẻ nào cho y không?
Thẩm Ngôn từ trước đến nay thích nghiên cứu trước mới thực tiễn.
Cậu từ bắt đầu vẫn luôn nghiên cứu cấu tạo K18, đại khái phân tích số liệu của nó, hiện tại chỉ cần thực hành tại chỗ để đánh giá xem nó có phù hợp với mong đợi của cậu hay không.
Omega đứng thẳng tắp, đồ tác chiến phác họa ra dáng người cao dài, khí thế trong nháy mắt trở nên sắc bén.
Bờ vai của cậu hơi thu lại, thẳng cánh tay, súng nguyên tử cùng cánh tay bảo trì tư thế thẳng tắp, hổ khẩu tay phải nắm lấy thân súng, ngón tay duy trì tư thái nửa thả lỏng, là tư thế bắn súng tiêu chuẩn.
Súng nguyên tử đã điều chỉnh tới hình thức I, Thẩm Ngôn nhìn thấy hồng tâm từ ống nhắm, bóp cò gần như ngay lập tức!
Hành động nhìn tổng thể có vẻ phức tạp, nhưng trên thực tế, từ lúc cậu bước đến vị trí bắn đến khi bóp cò, chỉ diễn ra trong thời gian ngắn đến mức người ta còn nghi ngờ liệu anh ta có nhắm hay không, vì nó quá nhanh.
Các hạt không tiếng động, tốc độ cao, bay qua như một tia sáng, trước khi mọi người kịp phản ứng, hồng tâm đã bị xuyên thủng, để lại một lỗ nhỏ bằng đầu kim, hơn nữa nó đâm sâu vào tường, lực xuyên thấu đáng kinh ngạc!
Âm thanh hệ thống cũng theo đó vang lên.
Thẩm Ngôn: 10.9 điểm, 10.9 điểm, 10.9 điểm, 10.9 điểm, 10.9 điểm.
"Năm. phát. Liên. Tục!!!"
"Clm, tao cũng không thấy rõ, cậu ta làm thế nào vậy?"
"Tao cũng không thấy rõ......"
"Động tác thật sự quá nhanh ——"
Tất cả mọi người lớp tinh anh kinh ngạc, Thẩm Ngôn vì sao cả bắn súng cũng giỏi như thế?!
Cậu, cậu ấy còn có nhược điểm sao?
Đối chiến cơ giáp, cận chiến, bắn súng, ể lực, sức chịu đựng, sức bật, độ chính xác, không gì không giỏi.
Thẩm Ngôn đối ánh mắt cảm thán kinh ngạc của mọi người ngoảnh mặt làm ngơ, cậu thay đổi loại hình II bắt đầu thực hành, sau đó thay đổi loại III, mỗi lần đều 10.9 điểm. Sau vài lần, cậu cũng đã tương đối quen thuộc với K18.
Cho dù thế nào, kích cỡ bất đồng, vẫn có điểm chung với thứ cậu sài trước đó.
"Anh trai Thẩm Ngôn, anh thật là lợi hại quá." Trong mắt Thiệu Tinh Lan mang theo kinh ngạc, tươi cười sáng ngời, ánh mắt nhìn về phía thiếu niên càng thêm nóng rực.
Rất ít có người có thể đạt tới trình độ bằng y, càng làm y đồng thời thêm si mê Omega, cũng sinh ra một tâm lý cạnh tranh, muốn biết ai mạnh hơn trong phương diện bắn súng.
Đôi mắt màu hổ phách của chàng trai tối dần, từ túi lấy ra một viên kẹo bạc hà, giọng mềm mại ngọt ngào: "Anh trai Thẩm Ngôn, đây, khen thưởng cho anh."
Thiếu niên khẽ bật cười, chỉ là vẫn nhận lấy, "Cảm ơn."
Thiệu Tinh Lan không chớp mắt nhìn chằm chằm cánh môi màu hồng nhạt của cậu, tầm mắt nóng rực như thật, làm động tác ngậm kẹo của Thẩm Ngôn dừng lại, chớp mắt đột nhiên cảm giác đối phương sẽ nhào qua hôn cậu.
Hẳn là ảo giác rồi.
Thiếu niên hơi nghiêng người tránh đi tầm mắt y, cảm giác quái quái.
Kế sau Thẩm Ngôn, Ứng Bác Thần cũng bắn ra thành tích 10.9 điểm, tuy nhiên chỉ có một lần. Mặt sau còn có mấy cái Alpha bắn ra thành tích 10.8 điểm, 10.7 điểm.
Có thể tại thời gian ngắn thích ứng bắn ra thành tích cao như thế, lớp tinh anh không hổ là nhân tài kiệt xuất.
Hai mươi phút sau, thiếu tá Lạc Niệm cho mọi người xếp hàng.
"Đến đây luyện tập làm quen súng kết thúc, tiếp theo sẽ bắt đầu khảo nghiệm bắn súng. Mỗi tổ mười người, chia làm ba vòng.
Vòng đầu tiên: Bắn mục tiêu cố định, kiểm tra độ chính xác.
Vòng thứ hai: Bắn mục tiêu di động, thử tốc độ phản ứng.
Vòng thứ ba: Mô phỏng chiến đấu thực tế, kiểm tra khả năng ứng biến."
"Ở vòng thứ ba mô phỏng thực chiến, sử dụng thú tinh làm mục tiêu bắn, đương nhiên, đối thủ cũng sẽ công kích các em. Nhưng đây đều là mô phỏng ba chiều, không phải chân thực.
Được, hệ thống lập tức rút ra tổ một, chuẩn bị sẵn sàng!"
"Dạ!"
Thẩm Ngôn được xếp đên tổ hai, mà tổ một đã tiến vào phòng bắn súng, rất nhanh sẽ đến phiên cậu.
Hình ảnh bọn họ không nhớ, nhưng trên màn hình thông báo số liệu người kiểm tra.
Vòng thứ nhất: Cao Cách, 8.7 điểm, 8.2 điểm, 8.1 điểm
Ứng Bác Thần, 10.8 điểm, 10.4 điểm, 10.3 điểm
......
Vòng thứ hai: Cao Cách, đánh trúng bia di động 19 cái, dùng 52 giây
Ứng Bác Thần, đánh trúng bia di động 48 cái, dùng 1 phút 36 giây
......
Vòng thứ ba: Cao Cách, 20 giây.
Ứng Bác Thần, 57 giây.
......
Còn lại đại khái có thể đoán được, nhưng cái cuối cùng rốt cuộc là gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.