Chương 860: Bạch Thao Thiết và Hắc Thao Thiết (1)
Lý Hồng Thiên
26/08/2021
- Con Thao Thiết này vẫn còn chưa phải là trạng thái hoàn thiện, vậy mà đã khó đối phó như vậy rồi…Quả không hổ danh là linh thú trong truyền thuyết.
Đống đá nát vụn bỗng nhiên bị hất bay lên, một vị lão giả từ trong đó xoay người đứng dậy, lồng ngực của ông ta bị nhuốm đỏ bởi máu, máu không ngừng chảy ra từ vết thương trên người, đột nhiên lòng bàn tay của ông ta bốc lên hỏa diễm rồi đặt mạnh vào ngực mình, làm cho máu thịt ở vị trí đó liền lành lại.
Ông ta ngẩng đầu lên, trong đôi mắt ánh lên một tia hung ác nhìn lướt qua khắp nơi.
Ở phía xa, Sở Trường Sinh và Thao Thiết vẫn đang đại chiến với nhau, trong tay Sở Trường Sinh cầm một con dao phay huyền kỳ và không ngừng vung nó lên, mỗi lần dao phay kia quét qua thì luôn tạo ra chấn động hết sức khủng khiếp!
Đao khí tung hoành, dần dần tạo nên vô số nhát chém trúng vào thân thể của Thao Thiết, tạo thành những miệng vết thương rất lớn.
Thậm chí có một lần, Thao Thiết bị chém vào ngay bụng tạo thành một vết thương rất lớn, ngay cả phong ấn Chi Nguyên cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Tiểu nha đầu mở to cái miệng màu đen ra rồi gầm gừ một tiếng, vết thương ở bụng bị xé ra được chữa lành.
- Nhưng mà…càng mạnh càng tốt, càng mạnh thì càng chứng minh giá trị càng cao!
Lão giả nhếch miệng cười, trong miệng ông ta có máu tươi nhỏ thành giọt xuống đất, ông ta dùng bàn tay hứng lấy khiến lòng bàn tay của ông ta đầy máu tươi. Ngay sau đó, ông ta dùng máu trên bàn tay để vẽ một cái gì đó.
Ông ta dùng máu tươi để vẽ lên đầy những hoa văn gớm ghiếc.
Vẽ xong các hoa văn, trong tay lão giả bỗng rung lên thì có một quả ngọc phù lập tức hiện lên. Ông ta bóp nát ngọc phù, lập tức năng lượng từ trong ngọc phù tràn ra bên ngoài, sau đó bị các hoa văn trên cánh tay vừa được vẽ ra hấp thu lại.
Grừ!
Quần áo trên người lão giả nứt toạc ra, ngay sau đó ông ta liền rống lên một tiếng đầy dữ tợn.
Hai tay giống như than đen bị đốt cháy, có ánh vàng pha lẫn với ánh đỏ.
Ông ta chạm hai nắm đấm của mình vào với nhau, tia lửa bắn ra khắp nơi.
Cả người ông ta xông thẳng lên phía trước, lao thẳng đến Thao Thiết đang ở trên không trời, sáu đạo hồn thê trên đỉnh đầu ông ta lại hiện ra, sau đó lại được một vòng sao phản chiếu.
Không khí lúc này dường như trở nên nóng như lửa đốt.
Ông ta tung ra một cú đấm mà như thể phóng ra một biển lửa.
Sở Trường Sinh cảm nhận được đòn công kích của lão giả này, bóng dáng của ông ta nhanh chóng di chuyển ngang dọc như đang dịch chuyển tức thời, thoáng chốc đã xuất hiện ở đằng xa, trong mắt ánh lên một tia nghiêm nghị.
- Là Liệt Dương Quyền của Khai Dương Thánh Địa sao?
Sở Trường Sinh nói thầm.
Các thánh địa lớn của Tiềm Long Vương Đình đều là thánh địa của võ học, mỗi người đều có môn võ riêng được truyền từ đời này sang đời khác.
Thậm chí còn có cả những kỹ năng chiến đấu vô cùng điêu luyện.
Ví dụ như Khai Dương Thánh Địa thì họ am hiểu nhất chính là quyền cước công phu, trong đó có Liệt Dương Quyền, Khai Thiên Chân, vân vân…!
Còn Thiên Cơ Thánh Địa thì họ am hiểu thuật pháp, đặc biệt là thuật Thôi Diễn, thánh địa này chính là một trong những vùng thánh địa thần bí nhất trong Tiềm Long Vương Đình.
Đừng chỉ nghe cái tên Liệt Dương Quyền mà coi thường, thực chất uy lực lại vô cùng đáng sợ, song quyền thiêu đốt như mặt trời chói rọi, đánh ra một quyền giống như là đánh được một tiểu thái dương vậy, thiêu đốt tất cả, phá hủy tất cả!
Ầm! Ầm!
Một loạt những quyền ảnh mang ánh sáng rực rỡ được đánh thẳng về phía Thao Thiết, thân hình của Thao Thiết trong nháy mắt bị đánh đến mức bay xuống mặt đất.
Lão giả khí phách hiên ngang mạnh mẽ xông lên trời, ngay sau đó tung ra một quyền hướng thẳng xuống mặt đất.
Một tiếng nổ vang lên.
Làn sóng không khí thổi cuồn cuộn lên từng hồi và toàn bộ mặt đất đều bị lật tung lên.
Ngọn lửa bùng cháy dữ dội cùng với sức nóng khiến đám cháy lan tỏa ra khắp nơi.
Lão giả quỳ gối bên trong hố sâu thở hồng hộc, có thể nhận ra được rằng cả người ông ta đang khá mệt mỏi.
Ông ta lảo đảo đứng lên, miệng lại ho ra máu, cả người đều đã suy yếu đi vài phần, nhưng khóe miệng ông ta vẫn nhếch lên lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn.
- Thao Thiết…cũng chỉ có như vậy mà thôi.
Sở Trường Sinh đang lơ lửng trên bầu trời, đang cầm trong tay thanh dao phay, sắc mặt vẫn vô cùng nghiêm nghị.
Thao Thiết sao có thể bị giải quyết dễ dàng như vậy được chứ?
Quả nhiên!
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều biến sắc, nhìn thấy cái hố mà lão giả đang đứng bên dưới đột nhiên vỡ vụn.
Một cánh tay đen từ đó vươn ra rồi nắm lấy đầu của lão giả!
Cả người Lão giả run lên, trong ánh mắt đột nhiên lộ ra vẻ sợ hãi.
- Làm sao có thể như vậy được? Hứng trọn toàn bộ Liệt Dương Quyền mà vẫn còn chưa chết sao?
Ầm ầm!
Mặt đất dường như nổ tung, trong nháy mắt từ trong đó hiện lên một bóng đen, đó chính là Hắc Thao Thiết trông vô cùng dữ tợn.
Thân thể Thao Thiết bị lủng rất nhiều lỗ, giống như bị đốt cháy thành từng mảng rất lớn, những vết thương đó đang từ từ được chữa lành.
Thao Thiết bộc phát từ dưới đất, vô cùng hung tợn há to mồm ra, hắc động trong miệng mở ra, nắm lấy lão giả rồi nhét vào miệng của nó.
Tiếng gào thét thảm thiết của lão giả còn chưa ngừng vang vọng thì đã bị Thao Thiết cắn một phát vỡ vụn, thân hình thì bị cái hắc động quấn nát, hút vào bên trong đó.
Chết…chết rồi...
Lão giả cảnh giới lục bậc Hồn Thê cứ như vậy mà bị cắn chết rồi!
Khí tức khủng bố lan tràn ra, Thao Thiết đã trở nên điên loạn, nó há miệng to ra rồi không ngừng khuếch đại cái miệng của mình, phát ra lực hấp thụ vô cùng đáng sợ.
Trong mắt nó chứa những tia màu đỏ, thân hình của Thao Thiết nhanh như tia chớp đã biến mất.
Rồi ngay lập tức xuất hiện trước mặt của Sở Trường Sinh.
Sở Trường Sinh gào lên một tiếng, trong đôi mắt ông ta tràn ngập sự hung tợn, bắt đầu chiến đấu với Thao Thiết.
Nhưng Sở Trường Sinh nhanh chóng bị Thao Thiết đánh bay xuống đất.
Tất cả mọi người đều im lặng, không dám hó hé một lời.
Bọn họ nhìn thấy Thao Thiết càng ngày càng trở nên hung mãnh, ai nấy cũng đều có thể cảm nhận được sự sợ hãi tột độ đang lan tràn ra khắp mọi nơi, đây chính là linh thú trong truyền thuyết, quả thật quá đáng sợ!
Ngay cả đại trưởng lão cũng không phải là đối thủ của nó, vậy thì còn có ai có thể ngăn chặn con linh thú đáng sợ này chứ.
Đột nhiên.
Tim của mọi người đều hẫng đi một nhịp, ngay lập tức quay đầu nhìn về phía Thiết Tiên Thành.
…
Ầm ầm ầm!
Bất cứ chỗ nào bị thân hình khổng lồ của tổ sư cá sấu trườn qua đều bị nghiền nát, rất nhiều thủ vệ đứng trên tường thành đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, cả người đều run rẩy.
- Tại sao…tại sao con quái vật này có thể ra ngoài được? Không phải đã bị đại trưởng lão phong ấn trấn áp lại rồi sao?
- Mau…mau nhìn lên đầu con quái vật kìa!
- Đó là cái quái gì vậy…Ôi trời ơi!
…
Tất cả thủ vệ đều trở nên run rẩy, lúc này tổ sư cá sấu không đứng ở trước thành nữa mà đi thẳng về phía tường thành, móng vuốt mạnh mẽ đập lên tường thành.
Toàn bộ bức tường thành đều lung lay.
Những người thủ vệ của tường thành đều đã bị dọa đến mức tiểu cả ra quần.
Cái đuôi cứng như thép của nó đột nhiên quét tới, mạnh mẽ quật mạnh vào tường thành.
Rất nhiều thủ vệ trực tiếp hứng chịu sự va quật kinh khủng này, thân thể bị đánh trúng, máu bawn ra tung tóe tạo thành từng cơn mưa máu!
Grừ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.