Chương 814: Bản thể là con lợn sao? (1)
Lý Hồng Thiên
16/08/2021
Ầm ầm!
Sau khi sóng to gió lớn dâng lên, hình như toàn bộ hồ Lạc Nhật cũng bị dấy lên sóng lớn kinh người, khí thế kinh khủng dày đặc lan ra, khuếch tán khắp đất trời.
Ở đằng trước, Bộ Phương chạy như điên, tung chân lao nhanh ra.
Hắn nhất định phải chạy, áo bày khổng tước vô địch đã sử dụng rồi, lần này, nếu như lại bị chụp tới... Vậy hắn sẽ giống như thị nữ Lam Cơ của Thánh tử chắc chắn bị vỗ nát bấy.
Cho nên Bộ Phương nhanh chóng bay như tên bắn, chân đạp trên mặt hồ, không ngừng vọt tới trước, gió thổi phần phật, thổi loạn cả đầu tóc buộc chặt bằng dây nhung trên đầu của hắn, một đầu tóc tung bay.
Rầm rầm rầm!
Tổ sư cá sấu há to miệng, phát ra một trận gào thét, tư chi liên tục chuyển động trượt trên nước, tốc độ cực kỳ nhanh.
Dường như chỉ trong chớp mắt, nó đã muốn đuổi kịp Bộ Phương.
Bịch!
Mà hai bên của Bộ Phương, lần lượt từng con Linh Ban Thôn Thiên Ngư giống như mũi tên lao ra, há to mồm, như muốn nuốt chửng Bộ Phương.
Mặt hồ này thật sự vô cùng kinh khủng, có rất nhiều linh thú!
Chẳng trách người Thao Thiết Cốc không ai đến hồ Lạc Nhật này thả câu, không cẩn thận câu ra một con cá sấu, chết như thế nào cũng không biết.
Thân hình cao lớn của Bộ Phương nhảy vọt lên, ngay sau đó, chui thẳng vào trong nước.
Móng vuốt tổ sư cá sấu vỗ xuống nước, toàn bộ mặt nước đều như muốn nổ tung ra.
Đôi con ngươi khổng lồ của nó đảo một vòng, lập tức rơi vào đằng xa, chỗ ấy, bọt nước bắn lên, một bóng người từ giữa chui ra, chân đạp trên mặt hồ, tiếp tục chạy như điên.
Gào!
Nó cảm thấy cái đồ sâu kiến này đang đùa bỡn nó, cho nên nó vô cùng phẫn nộ!
Cả người Bộ Phương từ trong mặt nước chui ra, nồi Huyền Vũ hiện lên, sau một khắc chân khí dũng mãnh truyền vào trong nồi Huyền Vũ.
Nồi Huyền Vũ phong cách cổ xưa đen nhánh lập tức đón gió căng phồng lên, hóa thành một cái nồi lớn che trời.
Bịch một tiếng vang lên.
Bộ Phương giơ nồi Huyền Vũ lên đập mạnh vào trên mặt của tổ sư cá sấu.
Con tổ sư cá sấu khổng lồ bị nồi Huyền Vũ đập vào không hề di chuyển, tròng mắt vừa chuyển, sát khí bắn ra bốn phía.
Bộ Phương méo miệng, được rồi... Con cá to này thật sự là quá lớn, vừa cứng lại vừa thối.
Bịch một tiếng, nồi Huyền Vũ tiêu tán.
Hai cánh tay Bộ Phương mỗi tay nắm một con Linh Ban Thôn Thiên Ngư, nhanh chân chạy như điên, ngay sau đó, từng bước giẫm xuống, cả người lung lay trên mặt hồ.
Bờ hồ đã dần hiện ra, Bộ Phương cũng đã thấy được bờ hồ bên kia, thân hình một lần nữa tăng tốc nhanh hơn.
Rầm rầm rầm!
Móng vuốt tổ sư cá sấu đập vào trên hồ, khiến cho toàn bộ hồ Lạc Nhật đều sôi trào.
Từ chỗ cao nhìn xuống, chỉ có thể nhìn thấy một con hung thú vô cùng lớn đang đuổi theo một cái chấm nhỏ.
Hình ảnh kia khiến người ta cảm thấy vô cùng ngột ngạt.
-Cái thứ to xác quá trớn này... Chẳng phải chỉ lấy của ngươi một miếng thịt thôi sao? Sao cứ keo kiệt, đuổi mãi không bỏ vậy hả?
Bộ Phương cảm thấy chân khí trong người nhanh chóng tiêu tán, sắc mặt cũng muốn biến thành màu đen.
Chẳng lẽ hắn sắp trở thành mồi cho cá sấu hay sao?
Cái này hình như có hơi khó xử.
Bỗng nhiên.
Một tiếng nổ thật lớn, giống như có tiếng gì đó đụng vào trên vách tường, phát ra một hồi tiếng động vang vọng.
Toàn bộ mặt hồ Lạc Nhật đều dấy lên sóng lớn.
Bộ Phương sững sờ, quay đầu nhìn về phía sau lưng, phát hiện con tổ sư cá sấu kia đang trừng hai mắt như hạt châu đâm thẳng lên trên vách tường vô hình.
Trên bầu trời xuất hiện một đạo phù văn lớn, từng đạo lôi tiên từ phía trên giáng xuống, lôi tiên quất vào trên người của tổ sư cá sấu, khiến cho huyết nhục của con tổ sư cá sấu kia cháy đen!
Hai móng vuốt của con tổ sư cá sấu kia đang cố trèo lên bức tường vô hình kia, tròng mắt trừng lớn, gắt gao nhìn chằm chằm về phía Bộ Phương.
Nó mở cái miệng đầy răng nanh ra, lộ ra khí thế tàn bạo hung ác.
-Phong ấn sao?
Bộ Phương nhìn con tổ sư cá sấu bị nhốt lại, lập tức sững sờ, khóe miệng nhếch lên một cái, trong lòng nhẹ nhàng thở dài một hơi.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn con tổ sư cá sấu khổng lồ kia, nhìn tổ sư cá sấu không ngừng bị lôi tiên ở giữa oanh tạc, dáng vẻ kia đã sắp sửa phun ra lôi hỏa.
Hình như con tổ sư cá sấu không cam lòng, há to mồm ra như muốn một ngụm nuốt chửng Bộ Phương vậy.
Thế nhưng phong ấn của hồ Lạc Nhật khiến cho nó không thể nào rời đi.
Nó tức giận, cái đuôi của nó cũng không ngừng vung vẫy, mạnh mẽ nện lên trên bức tường vô hình kia, khiến cho vách tường kia xuất hiện những vết nứt tinh mịn.
Mặc dù cái phong ấn kia không ngừng lung lay, thế nhưng con tổ sư cá sấu kia vẫn như cũ không thể phá vỡ được.
Bộ Phương nghiêng đầu nhìn về phía con tổ sư cá sấu, giơ ngón tay lên, điểm nhẹ một cái lên trên không trung, thản nhiên nói:
-Đừng nóng vội, một ngày nào đó ta sẽ trở về tìm ngươi có được không, đương nhiên... Điều kiện tiên quyết là thịt ngươi phải ăn ngon đó.
Bộ Phương nói xong thì lập tức quay người rời đi.
Hình như tổ sư cá sấu kia nghe hiểu được lời nói của Bộ Phương, vảy toàn thân của nó đều mở ra, ngửa đầu rít gào một tiếng.
Trong miệng của nó, thế mà lại có năng lượng nhanh chóng tụ lại.
Ầm một tiếng nổ vang, khiến Bộ Phương giật nảy mình.
Bộ Phương quay người, thì thấy con tổ sư cá sấu kia rõ ràng há to miệng, trong miệng phun ra một chùm ánh sáng tràn ngập năng lượng nóng rực.
Chùm ánh sáng kia đập vào đạo phù văn khổng lồ đang lơ lửng ở trên vòm trời, khiến cho đạo phù văn kia run rẩy rối loạn một hồi, thế nhưng lôi tiên vẫn đánh xuống như cũ, vây khốn con tổ sư cá sấu kia.
Tổ sư cá sấu oanh kích nửa ngày, không hề có kết quả, nó mới lựa chọn rời đi, “ùm” một tiếng, thân mình lập tức trốn vào trong nước.
Bọt sóng to lớn lập tức dâng trào.
Bọt sóng cũng không có bị trận pháp ngăn cản, vẫn như cũ cuồn cuộn lan về phía chỗ Bộ Phương..
Dưới lớp sóng chồng chất đẩy tới, Bộ Phương mới trở lại trên bờ, vừa nhảy xuống, mới cảm thấy chân khí trong cơ thể đã sớm trống rỗng.
Sau khi thu hai con Linh Ban Thôn Thiên Ngư kích thước cỡ con cá chép béo ú bỏ vào bên trong túi không gian hệ thống rồi, Bộ Phương trực tiếp ngồi xếp bằng tại chỗ.
Sau đó Bộ Phương lấy ra hai cái bánh bao nhân hải sản nóng hổi, tản ra hương vị thơm nức, bắt đầu ăn từng ngụm, từng ngụm.
Một miếng bánh bao vừa nuốt xuống bụng, hắn cảm thấy chân khí trong người khôi phục lại không ít, sắc mặt cũng dịu hơn rất nhiều.
-Hây... Nên đi tìm Văn Nhân Thượng kia, không biết tên kia có thể chế biến con Linh Ban Thôn Thiên Ngư này thành món ăn ngon nào nữa.
Bộ Phương đứng thẳng người dậy, vỗ vỗ bùn đất trên người, quay đầu nhìn về phía Thiết Tiên Thành nguy nga, tráng lệ đằng xa.
Giờ phút này, mặt trời dần dần mọc lên ở phía Đông, một đêm thấm thoát đã trôi qua.
Mà bên trong Thiết Tiên Thành nguy nga kia, đèn đuốc vẫn sáng trưng như cũ, ánh sáng ngút trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.