Chương 768: Bóng người quen thuộc (1)
Lý Hồng Thiên
06/08/2021
Một bước bước ra, hình ảnh trước mắt nhất thời sinh ra biến hóa khổng lồ.
Bộ Phương cảm giác tầm mắt trước mặt có chút chệch đi, hắn thở ra một hơi, mới làm hình ảnh trước mặt trở nên rõ ràng hơn.
Dưới chân có con đường lát đá xanh kiên cố, giữa những phiến đá còn có những thảm cỏ xanh rì đung đưa, nơi xa, là mặt hồ rộng lớn mênh mông vô bờ, dưới ánh mặt trời chiếu rọi mặt hồ lấp lánh,
Bộ Phương nhìn xung quanh, lúc trước vẫn còn đi trên đường núi, nhưng chỉ trong nháy mắt, đã tiến vào sơn cốc, xung quanh là núi vây quanh, vị trí của hắn hiện giờ là một giải đất dọc theo hồ, xanh um tươi tốt, cảnh sắc tuyệt đẹp.
Nơi này gọi là Thao Thiết Cốc, trong con đường núi trăm dặm lúc trước có bố trí trận pháp, bước vào trong trận pháp, chẳng khác nào bị đưa đi, trong nháy mắt vào cốc.
Vị trí của Bộ Phương có chút vắng vẻ, con người thưa thớt.
Bộ Phương dõi mắt nhìn về phía xa, sẽ thấy nhà cửa san sát, những tòa nhà có kiến trúc vô cùng tinh sảo, mỗi kiến trúc đều có ống khói, phía trên có khói bay nghi ngút.
Ùng ùng!
Một trận nổ vang, khiến Bộ Phương bất giác ngẩng đầu nhìn về phía thanh âm vang lên.
Trên vòm trời, một trận rung động, ngay sau đó, quang mang lóe lên, một đội ngũ đột nhiên xuất hiện.
Rất hiển nhiên, những người này cũng xuyên qua truyền tống trận trên con đường núi tới đây.
Những người này khí thế cường hãn, sắc mặt nghiêm túc, có người lưng đeo thạch kiếm, có người cầm trong tay trường thương.
Những người này đều là cường giả đến từ các thế lực nhất lưu của Tiềm Long Đại Lục, bọn họ nhận được lời mời của Thao Thiết Cốc, vội vàng tới tham gia Thiết Tiên Yến.
Trong đó Bộ Phương thậm chí còn gặp không ít người quen.
Tỷ như trong đó có một vị nam tử lưng đeo trọng kiếm lạnh lùng, chính là Tây Môn Hiên Bộ Phương đã từng gặp qua, hiện giờ sắc mặt Tây Môn Hiên mặc dù lạnh lùng, nhưng lại có chút cung kính đi theo phía sau một vị cường giả đầu lĩnh.
Cường giả dầu lĩnh kia toàn thân kích động, cơ bắp kinh khủng, đôi mắt vô cùng sáng ngời, ánh mắt như thần, phảng phất như có mũi tên sắp bắn ra từ trong đó.
Người này chính là một trong thập đại thiên kiêu của Đại Hoang Tông, Thác Bạt Dã!
Thiên kiêu mạnh nhất của Đại Hoang Tông, thiên phú kinh người.
Ngoài Đại Hoang Tông, Phong Lôi Các, Tu La cổ thành, Khôi Tông, các thế lực lớn khác cũng có cường giả đến đây, thực lực của những cường giả này đều vô cùng đáng sợ.
Lần này, có thể nói là một lần va chạm của các thế lực lớn trên đại lục.
Thậm chí tất cả cường giả Đan Phủ đều đến đây rồi, Bộ Phương nhìn Lạc Đan Thanh ưu nhã bước đi, lông mày khẽ nhướng lên, có chút kinh ngạc.
Nhưng sau khi kinh ngạc, hắn cũng không có động tác gì.
Lạc Đan Thanh cũng không phát hiện ra Bộ Phương, mỉm cười hàn huyên với mọi người, đi về phía trước, biến mất ở phía chân trời.
Xẹt!
Một tiếng nổ vang.
Kiếm khí kinh khủng đột nhiên lan tràn phía chân trời.
Trên vòm trời, từng đạo kiếm quang giống như muốn xé rách tất cả, mấy đạo nhân ảnh hiện lên.
Những bóng người này đều chân đạp phi kiếm, người mặc cẩm bào, sắc mặt lạnh lùng, khí tức trên người vô cùng đáng sợ, đặc biệt là người dẫn đầu, hư không xung quanh tựa hồ dưới kiếm khí tàn sát, trở nên có chút vặn vẹo.
Bỗng nhiên, Bộ Phương sửng sốt, ánh mắt hắn ngưng tụ, nhìn đám người đạp kiếm mà đi.
Ở trong đó, hắn phát hiện ra một đạo thân ảnh vô cùng quen thuộc.
Bộ Phương nhướng mày, ngạc nhiên nhìn.
Bóng người ngự kiếm mà đi tựa hồ cũng có cảm nhận, ánh mắt di chuyển, va chạm với ánh mắt của Bộ Phương.
Người nọ sửng sốt, ngay sau đó đồng tử mãnh liệt co rút.
- Bộ lão bản?
...
Thao Thiết Cốc không hổ là Thao Thiết Cốc, Bộ Phương chậm rãi đi dọc theo con đường đá xanh bên hồ, không khỏi cảm thán.
Trong cốc này cường giả vô số, chỉ riêng những cường giả lúc trước gặp phải, cũng đủ để tiêu diệt Đan Phủ rồi.
Nhưng cho dù như vậy, Bộ Phương bỗng nhiên có một hứng thú với Thiết Tiên Yến, có thể hấp dẫn nhiều cường giả như vậy đến đây, đủ để nói rõ Thiết Tiên Yến bất phàm.
Dĩ nhiên, lần này hắn đến Thao Thiết Cốc, mục đích chủ yếu nhất vẫn là để hoàn thành nhiệm vụ tạm thời.
Bắt giết Linh Ban Thôn Thiên Ngư trong hồ Lạc Nhật.
Bộ Phương nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn mặt hồ mênh mông vô bờ, giống như biển lớn, không khỏi bĩu môi.
Nói thì rất dễ, bắt Thôn Thiên Ngư nhưng trên thực tế thao tác... thật sự khó khăn vô cùng.
Dù sao... mặt hồ này rộng rãi như vậy, quỷ biết Thôn Thiên Ngư ở đâu.
Bộ Phương nhíu mày, chắp tay ra sau lưng, đứng bên hồ.
Áo choàng lông chim khẽ đung đưa dưới làn gió thổi trên mặt hồ.
Trong mặt hồ, thỉnh thoảng có cá bơi lội tung tay, vẩy cá dưới ánh sáng chiếu xuống càng thêm rực rỡ, con cá này miệng phun linh khí, vô cùng đẹp đẽ.
Song, sau một khắc, con cá vừa nhảy ra khỏi mặt nước, đã bị một con cá lớn và hung dữ nuốt chửng, nước bắn tung tóe, cuộn sóng.
Bộ Phương đứng đó, mặc cho gió hồ thổi qua.
Dưới mặt hồ, đột nhiên xuất hiện một bóng đen cực lớn, tròng mắt Bộ Phương co rụt, có tiếng nổ vang, hồ bóng đen từ trong hồ vọt lên.
Cái miệng to như cái chậu, nuốt con cá lớn vào trong bụng.
Ầm, bóng đen rơi vào trong hồ, làm mặt hồ xao độn, hồ nước sôi trào giống như biển gầm.
Cuồng phong gào thét, mang theo hơi nước lạnh lẽo đánh vào mặt Bộ Phương.
Trên vòm trời xa xa, không ít người nhìn thấy màn này, bọn họ giơ tay chỉ chỉ về phía thân ảnh khổng lồ trong hồ nước.
Bộ Phương khẽ thở ra một hơi.
- Đó là một loại linh thú cường đại trong hồ Lạc Nhật của chúng ta, vô cùng kinh khủng.
Bỗng nhiên, một đạo thanh âm non nớt vang lên phía sau Bộ Phương, khiến Bộ Phương khẽ ngẩn ngơ.
Bộ Phương xoay người, nhìn thấy một tiểu nha đầu xinh đẹp đứng trước mặt hắn.
Tiểu nha đầu này nghiêng đầu, ánh mắt lóe lên, mặc trên người một chiếc áo đầu bếp có phần hơi bẩn, tay áo vén lên, búi tóc có chút xốc xếch, đeo một cái giỏ lớn phía sau.
- Ngươi cũng tới tham gia Thiết Tiên Yến của Thao Thiết Cốc chúng ta sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.