Chương 866: Cánh tay Thao Thiết (1)
Lý Hồng Thiên
26/08/2021
Bộ Phương bình tĩnh khoanh tay, đứng ở trong không gian tinh thần hải xám xịt, hắn thản nhiên nhìn về phía Hắc Thao Thiết đang co rúm ở một góc.
Trong lòng Bộ Phương nghĩ rằng đã đến lúc phải xử lý thứ đồ chơi vẫn luôn giả vờ sợ hãi này rồi, ánh mắt của hắn mang theo một tia sát khí, ngay lập tức nhìn về phía Hắc Thao Thiết.
Hắc Thao Thiết vốn vẫn còn đang bị uy áp đáng sợ của ba con linh thú Hoàng Kim Long trấn áp, hoàn toàn không dám nhúc nhích. Ba con linh thú Hoàng Kim Long rút đi, uy áp đáng sợ tràn ngập trong không khí cũng ngay lập tức lập tức biến mất.
Tâm trí của Hắc Thao Thiết lại một lần nữa được tiếp thêm sinh lực.
Hắc khí lại bắt đầu từ từ lan tràn trở lại, thân hình của nó duỗi ra, xúc tu đang nhúc nhích.
Những linh thú đáng sợ đó...đã hoàn toàn biến mất rồi!
Dường như linh hồn Thao Thiết khá mừng rỡ, cơ thể lại hóa thành dáng vẻ hết sức dữ tợn, trong cái miệng to của nó có một vòng xoáy màu đen đang lưu chuyển, đôi mắt nó nhìn chằm chằm về phía Bộ Phương, khí tức đáng sợ bắt đầu tràn ngập ra xung quanh.
Bộ Phương thản nhiên quan sát Hắc Thao Thiết.
Hắc Thao Thiết cũng nhìn Bộ Phương với ánh mắt dữ tợn, ánh mắt của cả hai chạm nhau trong hư không, ngay sau đó Hắc Thao Thiết lập tức nhào tới về phía Bộ Phương.
Bộ Phương thở phào nhẹ nhõm, nơi này là tinh thần hải của hắn, tinh thần lực của hắn ở đây sẽ được tăng cao, đối mặt với Hắc Thao Thiết kia mà không hề có chút sợ hãi nào.
Tâm trí hắn khẽ động, lập tức có một cơn bão cuôn trào khuấy động cả trong không gian xám xịt.
Ngay sau đó, nồi Huyền Vũ đột nhiên hiện ra trong tay Bộ Phương.
Ánh mắt hung ác của Hắc Thao Thiết chuyển động, nhân lúc ba linh thú khủng bố kia đã biến mất, trước tiên là đoạt xác người này trước rồi tính sau, đoạt xác xong thì sẽ lập tức rời khỏi chiều không gian quỷ quái này, đến lúc đó cho dù ba linh thú kia có tức giận cũng không thể nào bắt được nó!
Những tính toán mà Hắc Thao Thiết nghĩ ra khá hoàn hảo.
Nhưng nó đã tính sai một chút, đó chính là uy lực của nồi Huyền Vũ.
Bỗng có tiếng ầm ầm phát ra, nồi Huyền Vũ đập vào người của Hắc Thao Thiết, Hắc Thao Thiết vốn không thèm để ý dù chỉ một chút, nhưng thân thể nó đột nhiên cứng đờ, ngay sau đó liền cảm thấy có cơn đau đớn tê dại ập đến.
Bị nồi Huyền Vũ đập ngã xuống đất.
Khí tức của Huyền Vũ trên đó làm cho cả cơ thể nó trở nên run rẩy...
- Hả? Nó có hiệu quả sao?
Bộ Phương kinh ngạc nhìn liếc sang nồi Huyền Vũ, tiếp tục vung lên rồi đập vào đầu Thao Thiết cái bốp.
Thao Thiết muốn hóa thành khí để tản đi, nhưng lại bị khí tức của Huyền Vũ khóa lại hoàn toàn, đầu của nó vừa mới ngẩng lên lại bị nồi Huyền Vũ đập xuống.
Sự đau đớn lan tỏa khắp toàn thân, cảm giác tê dại giống như điện giật khiến Hắc Thao Thiết khổ sở đến muốn khóc.
Có nồi Huyền Vũ ở trong tay, Hắc Thao Thiết biết rằng bản thân nó không có một cơ hội nào để đứng trước thằng nhóc này nữa...
Grừ!
Hắc Thao Thiết muốn phản công thử một lần nên nó mở miệng cho vòng xoáy sâu thẳm hiện ra.
Nhưng đáp trả lại nó vẫn là một nồi đập vào người, Bộ Phương thậm chí còn dùng nồi đánh vào miệng của nó.
Nó dường như rất đau đớn, cả hàm răng đều bị vỡ vụn, nằm sấp ở một bên trông vô cùng thê thảm.
Bộ Phương dùng một tay xách nồi Huyền Vũ, liếc mắt nhìn Thao Thiết đang nằm sấp trên mặt đất, thản nhiên đi tới trước mặt nó
- Sao ngươi lại yếu đến như vậy? Không đúng cho lắm nhỉ?
Hắc Thao Thiết:
- ...
Trong lòng Bộ Phương cảm thấy khá đáng tiếc, vốn còn muốn dùng Thao Thiết để rèn luyện kỹ năng một chút, kết quả lại phát hiện Hắc Thao Thiết này lại yếu đến như vậy.
Đâu còn dáng vẻ hung mãnh lúc trước khi còn ở bên ngoài.
Nghĩ đến đây, Bộ Phương lại không nhịn được mà tiếp tục dùng nồi đập vào đầu Hắc Thao Thiết vẫn đang nằm sấp dưới đất.
Ngươi có nồi, ngươi giỏi nhất được chưa...
Hắc Thao Thiết tuyệt vọng.
- Hệ thống, đã hạ gục được thứ này rồi, kế tiếp phải làm như thế nào?
Bộ Phương thắc mắc hỏi hệ thống.
Hắn thật sự vẫn chưa biết nên xử trí Hắc Thao Thiết như thế nào.
Hệ thống im lặng một lúc, sau đó trong đầu Bộ Phương phát ra tiếng ù ù.
Ngay sau đó, Bộ Phương cảm nhận được thân thể của mình run lên, tinh thần trở về với thân thể.
Đôi mắt uể oải của hắn hiện lên một tia thần sắc, thân hình khẽ động rồi cố ổn định trở lại, vặn người rồi nhìn về phía xa.
Ở nơi đó, Tiểu U và Bạch Thao Thiết vẫn đang chiến đấu nảy lửa!
Thân thể của Bạch Thao Thiết liên tục bị va chạm và bị đánh trúng, vòng xoáy màu trắng trong cái miệng to của nó không ngừng bắn ra năng lượng khủng khiếp.
Cẩu mao trong tay Tiểu U cũng đã thiêu đốt thành hỏa diễm màu u lam, sắp bị thiêu đốt toàn bộ rồi.
Nhưng Bạch Thao Thiết vẫn còn hung mãnh như ban đầu, thậm chí còn trở nên vô vùng điên loạn.
Ầm ầm!
Ở phía xa.
Cơ bắp cuồn cuộn trên thân trên của Sở Trường Sinh có những đường vân màu đen bắt đầu nổi lên, ông ta tung ra một chưởng đánh vào đầu tổ sư cá sấu, liên tục lôi tổ sư cá sấu đập xuống đất.
Nhưng da thịt của tổ sư cá sấu rất dày nên nó vốn không hề sợ hãi, sau khi bị đập xuống mặt đất thì nó lại phóng lên trời, há miệng nhào đến cắn Sở Trường Sinh, cái đuôi giống như roi thép quét qua, đứng trên trận pháp của Thao Lâu ném ra đạo hỏa tinh.
Sở Trường Sinh và tổ sư cá sấu cũng đang chiến đầu nảy lửa.
- Ù...Đang trong quá trình trích xuất năng lượng Thao Thiết thuần túy, xin Túc chủ hãy chờ...
Giọng nói nghiêm túc của hệ thống vang lên trong tâm trí của Bộ Phương.
Bộ Phương sửng sốt, năng lượng Thao Thiết thuần túy sao?
Bộ Phương nhìn về phía Bạch Thao Thiết dữ tợn, hắn vẫn còn nhớ rõ khí linh Hoàng Kim Long không thèm để ý đến Hắc Thao Thiết, cứ mở miệng là nói nó là đồ tạp chủng, chẳng lẽ là bởi vì huyết mạch của Hắc Bạch Thao Thiết này không thuần khiết sao?
Trong đầu có tiếng tít tít của hệ thống, tiếng tít tít này rất từ tốn, chắc chắn đang tiến hành trích xuất năng lượng thuần túy từ trong linh hồn Thao Thiết ra.
Ầm ầm!
Bạch Thao Thiết lại va chạm với trận pháp màu u lam trước người của Tiểu U.
Mái tóc đen nhánh dài thẳng tắp của Tiểu U bay phấp phới, cả người rên rỉ, thân hình bay ngược trở về rồi đáp xuống trên thuyền U Minh.
Đôi môi đỏ mọng của nàng khẽ mở ra, thở hổn hển, dường như đã phát hiện Bộ Phương khôi phục lại, nàng quay đầu lại nhìn Bộ Phương.
Nàng liếc mắt nhìn rồi sau đó ngẩn người.
Khí tức trên người của Bộ Phương hình như đã có một chút biến đổi kỳ lạ, nhưng nàng vẫn không hiểu sự biến đổi này là gì.
Bạch Thao Thiết đứng ở trên khoảng không, bộ lông mềm mại màu trắng bay phấp phới trong gió, nó mở miệng, nguồn năng lượng huyền kỳ lưu chuyển.
Bộ Phương nheo mắt lại.
Vì sao Bạch Thao Thiết lại muốn nuốt Hắc Thao Thiết đến như vậy, nhớ tới thứ năng lượng thuần túy mà hệ thống nói, chẳng lẽ đó thứ mà Bạch Thao Thiết cần sao?
Có lẽ...thực sự có khả năng đó.
Đôi mắt Bạch Thao Thiết nóng rực, ánh mắt lộ rõ sự thèm khát, móng vuốt của nó vỗ một cái ở trên không trung, ngay sau đó nó lập tức hóa thành một tia ánh sáng màu trắng nhanh chóng hướng thẳng về phía Bộ Phương.
Lông mày xinh đẹp của Tiểu U nhíu lại, nắm lấy sợi cẩu mao cuối cùng, bàn chân trong suốt bước ra muốn chắn đường Bộ Phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.