Chương 850: Cẩu mao Thần kỳ (1)
Lý Hồng Thiên
25/08/2021
- Nghe nói ngươi muốn bắt ta? Còn muốn giết Bộ Phương?
- Ngươi là ai? Sao ngươi lại khùng như thế?
Âm thanh trong trẻo lạnh lùng bay bổng khắp trên toàn bộ quảng trường Thao Lâu khiến cho rất nhiều người sững sờ.
Mọi người nhìn bóng dáng mảnh mai kia, cánh tay trắng nõn giơ lên đưa tới trước trường kiếm, sóng khí vô hình tản ra từng vòng rồi vô hình lan rộng ra.
Nữ nhân này… có thể chặn được một kích của Thiên Tuyền Thánh Tử sao?
Sao nàng ta có thể chặn lại được chứ?
Nữ nhân này chính là sinh linh Minh Khư trong miệng Thiên Tuyền Thánh Tử chăng?
Tiếu Nhạc che ngực, khóe miệng chảy máu, hắn nhìn Tiểu U ngăn ở trước người mình, tròng mắt co rút lại, cảm thấy hơi không thể tin nổi.
Bộ Phương thản nhiên ngồi ở trước bàn ăn, vẻ mặt hiền hòa, hắn không hề quan tâm mà nghiêng đầu nhìn về phía chỗ đang đánh nhau kia.
Thiên Tuyền Thánh Tử híp mắt, hắn ta lạnh như băng đánh giá Tiểu U, sinh linh Minh Khư này… dám nói hắn khùng? Thật nực cười mà…
Trong toàn bộ Tiềm Long Vương Đình vốn dĩ không có bất kỳ sinh linh Minh Khư nào dám xuất hiện, Tiềm Long Vương Đình chính là khu vực cấm của sinh linh Minh Khư, sinh linh Minh Khư đã chạy đến trong phạm vi thế lực của Tiềm Long Vương Đình mà còn dám nói hắn khùng sao?
Rầm!
Một chưởng của Tiểu U khiến minh khí đen nhánh nhanh chóng lan tràn khiến cho trường kích chợt bay ngược lại bị Thiên Tuyền Thánh Tử cầm trong tay.
Áo giáp màu vàng kim trên người hắn tỏa sáng rực rỡ, một cỗ khí tức kinh người lan tràn ra, một tay cầm trường kiếm, Thiên Tuyền Thánh Tử đột nhiên cười ra tiếng, sát ý tràn ra.
- Lúc này còn có ai dám cản ta? Cấu kết sinh linh Minh Khư, tội không thể tha! Giết!
Một tiếng gầm lớn như sầm trời nổ vang khiến tất cả mọi người đều cảm thấy màng nhĩ âm vang.
Thiên Tuyền Thánh Tử đạp mạnh một cước tại trong hư không, lập tức một bóng dáng xẹt qua xuất hiện ở trước mặt Tiểu U, một tay hắn vung trường kích hung hăng đập xuống.
Thế lực mạnh mẽ khiến tròng mắt của không ít người co lại!
Thật khủng khiếp!
Không hổ là Thiên Tuyền Thánh Tử, mặc dù lúc đầu bị một chưởng của Sở Trường Sinh trấn áp nhưng chuyện này cũng không mất mặt, vì dù gì người nọ cũng là Sở Trường Sinh.
Lúc này Thiên Tuyền Thánh Tử bộc lộ thực lực mới khiến người khác sợ hãi.
Dù sao cũng là thánh tử trong thánh địa, thiên phú kinh người, sức chiến đấu siêu quần.
Ực!
Tiểu U ngẩng đầu lên, cần cổ trắng nõn như lông thiên nga chợt nâng lên, bỗng chốc nuốt thức ăn ngon trong khóe miệng xuống.
Khóe miệng của nàng
còn dính vụn thức ăn, phần còn lại nơi khóe miệng dính lên đôi môi đỏ mọng nhìn rất quyến rũ.
Nàng liếc nhìn Thiên Tuyền Thánh Tử, sau đó lòng bàn tay mảnh khảnh lại đánh ra, minh khí dâng trào va chạm với trường kích.
Nhiều đài cao lơ lửng trong hư không từ từ bị thổi bay bởi sức mạnh của hai người.
Tròng mắt Thiên Tuyền Thánh Tử co rút lại, sức mạnh của sinh linh mạnh mẽ như vậy, khó trách nàng ta không sợ hãi!
Phía dưới Thao Lâu, cuộc khiêu chiến so tài vẫn còn đang hừng hực khí thế.
Việc nấu nướng của Quân Thanh Tiếu chuẩn bị kết thúc. Trong nồi, mùi thơm cuồn cuộn của món ăn phun trào ra tràn ngập trong không khí. Mà trước mặt hắn, giờ phút này trên trán vị đầu bếp trên bảng Thiết Bia Trù kia tràn đầy mồ hôi, hình như có chút kinh hãi.
Thỉnh thoảng đầu bếp này ngẩng đầu lên, liếc nhìn Quân Thanh Tiếu một chút. Trong ánh mắt vô cùng ngưng trọng.
Trù nghệ của Quân Thanh Tiếu mang đến áp lực cho hắn, khiến cho bản thân hắn có chút sợ hãi. Hắn cảm thấy mình có thể sẽ thua...
Tiểu tử này đã thực sự có chuẩn bị mà đến!
Lại chờ thêm một lúc, trù nghệ nấu nướng cuối cùng cũng kết thúc. Hai người đều đã hoàn thành phần nấu nướng của riêng mình và mang món ăn trong nồi lên.
Món ăn nóng hôi hổi, bốc lên mùi thơm nồng đậm.
Món ăn của Quân Thanh Tiếu là một món ăn đầy màu sắc, trong đó các nguyên liệu được xử lý chế biến trông giống như ngọc thạch lưu ly sáng chói.
Mùi thơm chậm rãi cuốn lên, tràn ngập chóp mũi của Quân Thanh Tiếu, khiến hắn không nhịn được nheo mắt lại.
Trên đài cao Bộ Phương xếp bằng ở chỗ của Tiếu Nhạc. Ánh mắt chậm rãi nhìn xuống. Mặc cho Thiên Tuyền Thánh Tử bên người hắn đang huy động trường kích oanh kích.
Nhưng hắn không thèm để ý chút nào, ở đây còn có Tiểu U. Trong tay Tiểu U vẫn đang cầm bộ cẩu mao ... Hắn chẳng hề sợ hãi.
Trù nghệ Quân Thanh Tiếu xác thực không tệ. Sắc mặt Bộ Phương hơi ngưng tụ.
Tuy nhiên, tiểu tử này vẫn hơi thiếu tự tin. Cho nên trận đấu này là bồi dưỡng tự tin về trù nghệ của Quân Thanh Tiếu.
Nếu Quân Thanh Tiếu có thể chiến thắng, sự tự tin của hắn có thể được bồi dưỡng tốt lên, vượt qua sự sợ hãi đối với các đầu bếp trên Bảng Thiết Bia Trù.
Một khi khiến hắn ta vượt qua sợ hãi, bồi dưỡng tự tin, tiểu tử này chỉ sợ còn có thể thể hiện ra trình độ trù nghệ càng đáng sợ.
Thiên Tuyền Thánh Tử cảm thấy một trận nghẹn khuất.
Một chiêu này của hắn oanh kích. Rõ ràng hắn ta chưa từng chiếm được một chút tiện nghi gì. Nữ nhân này, sao lại mạnh như vậy?
- Chết đi cho ta!
Ánh mắt của Thiên Tuyền Thánh Tử lạnh lùng, bỗng chốc trừng lớn. Sau một khắc, tròng mắt hiện lên vẻ ác liệt.
Hắn nắm trường kích, trường kích quét ngang, hung hăng đập đến phía Tiểu U.
Uy thế khủng bố này khiến cho không khí phát ra tiếng nổ oanh minh.
Mái tóc của Tiểu U đều bị uy áp khủng bố này áp bách, không ngừng bay tán loạn bừa bãi. Tay nàng vừa lộn, lập tức cẩu mao tung bay lung lay quấn quanh trên cổ tay nàng.
- Liệt Dương Toái Thiên Trảm!
Thiên Tuyền Thánh Tử gào lên.
Trên đỉnh đầu của hắn, hàng loạt bậc thang Đạo Hồn xuất hiện. Trên đỉnh đầu Đạo Hồn bậc xuất hiện một ngôi sao cực lớn, phía trên các vì sao cũng xuất hiện một bóng người to lớn.
Khí thế khủng bố bắn ra, phía trên trường kích kim quang sáng chói, chém xuống!
Tiểu U cảm thấy tim đập nhanh một trận. Uy thế của chiêu này có chút khủng bố, nàng cũng không dám chủ quan.
Sau một khắc, nàng thu song chưởng lại. Đôi mắt nàng khẽ híp lại một chút.
Hư không phảng phất như bị bóp méo và sụp đổ. Trong một góc nhỏ giữa không trung, một chiếc thuyền gỗ khổng lồ đen nhánh xuất hiện.
Sột soạt
Hư không bắt đầu vỡ tan. Sau một khắc, một chiếc thuyền U Minh từ đó được lái ra.
Tất cả mọi người đều cảm thấy rùng mình, thoáng chốc lạnh như băng. Trong lòng mỗi người đều run lên, ngẩng đầu nhìn về phía thuyền U Minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.