Chương 813: chạy trốn khỏi miệng cá sấu (2)
Lý Hồng Thiên
15/08/2021
Lam Cơ cũng không còn… giữ được vẻ tươi đẹp và bình tĩnh trước đó nữa, bây giờ trong mắt của nàng, Bộ Phương... chính là một tên điên.
Ai dám trêu chọc tổ sư cá sấu...
Ai dám ngấp nghé thịt tổ sư cá sấu! Đó là dũng khí mơ ước của người bình thường sao?
Cái tên tiểu đầu bếp này ngay cả Thần Hồn Cảnh còn chưa đạt tới... Lại dám huy động dao phay nhắm vào thịt của tổ sư cá sấu, muốn ngấp nghé thịt tổ sư cá sấu!
-Nghe nói thịt tổ sư cá sấu rất khó ăn, chỉ là thịt con này to như vậy, linh khí tràn đầy, hương vị chắc hẳn không tệ…
Xoẹt!
Dao phay Long Cốt sắc bén, Bộ Phương rất tin tưởng, cắt xuống , vảy con cá sấu kia lập tức bị cắt rời ra.
Vảy bị gẩy ra, Bộ Phương lập tức huy động dao phay, chân khí tràn ngập nhập vào trong dao phay Long Cốt.
Dao phay Long Cốt lập tức nở rộ ánh sáng óng ánh, kim quang trở nên sáng rực, giống như có thần long đang chuyển động uốn lượn trên đó vậy.
Sau một khắc, ánh sáng chói chang trên dao phay lập tức bị Bộ Phương ghim mạnh vào trong thịt tổ sư cá sấu.
Tổ sư cá sấu đang nhấm nuốt thịt lập tức cứng đờ cả người lại.
Dường như là yên tĩnh trước cơn bão.
Lam Cơ che miệng, cả người đều muốn điên lên rồi.
Bộ Phương... Thật sự là kẻ điên mà.
Sau một khắc, hình như tổ sư cá sấu cảm nhận được đau đớn, tròng mắt của nó bỗng nhiên co rụt lại, miệng há lớn, rống gào một tiếng.
Tiếng rống kia, khiến cho toàn bộ mặt nước đều sôi trào, bọt nước văng lên tứ tung.
Lam Cơ ở trên lưng tổ sư cá sấu lập tức đứng không vững, rơi thẳng vào trong nước.
Chỉ là thân hình của nàng lập tức dựng thẳng lên, giẫm trên mặt hồ, y phục màu lam phiêu đãng, mở ra bước chân, bay nhanh mà đi.
Bây giờ trong óc của nàng chỉ còn lại một ý nghĩ... Đó chính là chạy trốn.
Mau chạy nhanh thoát khỏi cái nơi như ác mộng này.
Phốc phốc!
Máu tươi vẩy ra, Bộ Phương bỗng nhiên lấy một miếng thịt to từ trên lưng xuống, miếng thịt kia óng ánh tỏa sáng, trên đó lưu chuyển từng đường vân một, tinh khí và linh khí dường như ngưng kết thành thực thể, liên tục di chuyển bên ngoài.
-Thịt ngon.
Bộ Phương khen ngợi một câu, sau đó thu hồi miếng thịt kia.
Bỗng nhiên, Bộ Phương cảm thấy thân mình con cá sấu này điên cuồng rung động, ném bay thân thể của hắn, chợt rơi thẳng xuống hồ nước.
Hai tròng mắt khổng lồ của nó nhìn chằm chằm vào hắn, con ngươi kia giống như một thanh đao tuyệt thế.
Tổ sư cá sấu gầm lên đầy giận dữ với Bộ Phương.
Tiếng gào cực kỳ kinh khủng, khiến cho mặt nước bị thổi nổi lên vô số đợt sóng cuồn cuồn ngất trời.
Lam Cơ đang bay nhanh nhất thời cũng bị cơn sóng lớn này đập trở về, vừa vặn rơi ở bên cạnh Bộ Phương.
Nhìn thấy Bộ Phương, Lam Cơ rít lên một tiếng chói tai, không nói hai lời, lập tức chạy như điên.
Nhưng mà lần này, nàng không chạy thoát được.
Tổ sư cá sấu gào thét xong, thì vô cùng nổi giận, móng vuốt của nó vỗ mạnh xuống, nước hồ lập tức nổ tung ra.
Hai con kiến hôi trước mặt thế mà cứ nhích tới nhích lui trên lưng của nó, quả thực không biết sống chết mà! Trong mồm nó phun ra một luồng nhiệt khí.
Toàn thân Lam Cơ run rẩy không thôi, cố gắng né tránh một trảo kia.
Thiếu chút nữa bị dọa cả người đã cứng đờ lại.
Thân hình Bộ Phương cũng tạt sang một bên, liên tục né tránh một trảo này.
Nếu bị chụp trúng, cho dù ở trên mặt hồ thì cũng bị con tổ sư cá sấu này đập thành thịt nát!
Rầm rầm rầm!
Nhưng con tổ sư cá sấu này lại giống như bị điên, không ngừng vung móng vuốt của nó vỗ xuống.
Lam Cơ tránh thoát mấy móng vuốt, cả người đã thở hồng hộc.
Chân khí toàn thân đều bị tiêu tốn gần hết, nàng đã tuyệt vọng.
Sau một khắc, phía trên đỉnh đầu của nàng như bị màn đen che lại, nàng ngẩng đầu lên, một cái cự trảo khổng lồ dữ tợn che khuất bầu trời kia, khuôn mặt đờ đẫn.
Ầm!
Bọt nước văng tứ tung, kèm theo màu của máu.
Một mảnh vải bố màu lam phiêu phiêu trên mặt nước, thuận theo dòng nước rầm rì chảy xuôi.
Lam Cơ thị nữ của Thiên Tuyền Thánh Tử, chết.
Trong đêm tối, Bộ Phương mặc áo bào lông vũ giống như một ngọn đèn sáng lấp lánh.
Áo bào lông vũ điều chỉnh khí tức của Bộ Phương, khiến cho Bộ Phương sau khi trải qua nhiều trận né tránh cũng chỉ yếu ớt thở dốc.
Một luồng lực áp bách đáng sợ sinh ra, mặt nước dưới chân Bộ Phương đều bị quét ngang.
Tinh thần Bộ Phương khẽ động, bỗng nhiên phóng vọt về phía trước.
Cự trảo rơi xuống, nước hồ bắn tung tóe ra.
Tiếng ầm ầm vang lên, bọt nước ngút trời, có linh thú, cá bơi từ trong hồ đột ngột xông ra, giống như phát điên đuổi giết tới chỗ Bộ Phương.
Bộ Phương nhướng mày, bỗng nhiên vươn tay ra, dao phay Long Cốt lập tức hiện ra, chém xuống một đao, trong nháy mắt xuyên qua hai con cá kia.
-Hả? Cái này không phải Linh Ban Thôn Thiên Ngư sao?
Bộ Phương nhìn hai con linh thú nhỏ bị dao phay Long Cốt xuyên qua, khẽ ồ lên một tiếng, hình như có hơi quen mắt.
Đột nhiên, ngay sau đó, cuồng phong bắt đầu không ngừng gào thét..
Lông tơ toàn thân Bộ Phương lập tức dựng thẳng, chỉ cảm thấy tâm thần run rẩy một trận.
Bịch một tiếng vang lên, một luồng lực lớn tác động lên trên người của hắn, ngay lập tức quẳng bay hắn ra ngoài.
Thì ra tổ sư cá sấu vẫy đuôi, vẫy lên trên người của hắn.
Ánh sáng màu đỏ liên tục lưu chuyển phía trên áo bào lông vũ, một tầng dao động bao phủ xuống, thay Bộ Phương chặn lại một kích tất sát của tổ sư cá sấu.
Công năng chủ động của áo bào lông vũ, có được một lần trạng thái vô địch.
Chính là lần vô địch này đã cứu Bộ Phương.
Nếu không có công năng vô địch này, giờ phút này Bộ Phương có thể đã bị xé thành hai nửa, bị cái đuôi tổ sư cá sấu xé rách.
Xoay người một cái, Bộ Phương dứt khoát ở trên mặt hồ, vậy mà chỉ có một khoảng cách nhỏ so với con tổ sư cá sấu, hiển nhiên bị lực lượng khổng lồ của cái đuôi cá sấu kia quét ngang.
Bộ Phương nhìn thoáng qua, từ trên mặt hồ con tổ cá sấu kia đang lắc lư nhanh chóng tiến đến, hít sâu một hơi.
Một tay nắm chặt con Linh Ban Thôn Thiên Ngư, bước chân vừa mở lập tức chạy đi.
Tổ sư cá sấu há to mồm, phát ra tiếng gào thét, nhấc theo sóng to gió lớn đuổi theo Bộ Phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.